Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 547: Núi cao còn có núi cao hơn




Thực lực cả thượng vị thần trong nháy mắt tăng vọt vài chục lần, lực chiến đấu đạt đến 1 mức kinh người. Trong 1 thời gian ngắn, Hải yêu vương giống nhưng 1 hung thần ngạo thị với mọi người.
Hắc ám tam đại cự đầu đã bị thương nặng đối đầu với Hải yêu vương thực lực đột nhiên tăng vọt cho dù muốn bảo vệ Dương Lăng thì cũng là có tâm mà không có lực. Trên người Kiếm thần và Tinh linh đại tế tự cũng bị hắn chém cho vài đao, máu tươi đầm đìa, khó lòng ngăn cản được cơn điên cuồng của hắn. Còn Hoàng Kim sư tử thì sợ đến tái mặt, nhanh chóng tránh sang 1 bên.
Chỉ còn Thi vu vương và Cự viên vương vẫn đứng cạnh Dương Lăng đối mặt với cơn thịnh nộ của Hải yêu vương. Mặc dù khẩn trương đến mức 2 tay phát run, nhưng tuyệt nhiên vẫn không có kẻ nào bỏ chạy. Thi vu vương triển khai Tâm ma lĩnh vực và Thi độc lĩnh vực, nắm chặt Tử vong hào giác trong tay. Cự viên vương giơ huyền thiết đại bổng lên cao, cả hai làm thành lá chắn thịt đứng yên không nhúc nhích trước mặt Dương Lăng. Yêu cơ sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn đứng vững, đầu ngón tay chập chờn những đạo phong nhận sắc bén.
Làm sao bây giờ?
Nhìn Hải yêu vương đang bộc lộ bản năng cuồng bạo, Dương Lăng khó nhọc nuốt nước miếng. Liên tục chém ra 2 đao, vu lực và tinh thần lực trong cơ thể 3 phần chỉ còn một, cố gắng lắm thì có thể xuất thêm 1 đao. Hơn thế nữa, bên trong không gian giới chỉ ma thú huyết châu đã hết sạch, sinh mệnh nước suối cũng chỉ còn vài giọt. Dưới sự công kích điên cuồng của Hải yêu vương, tuyệt đối không trụ được lâu. Tuy Thi vu vương và Hắc long vương trung thành bảo vệ nhưng đáng tiếc là so với Hải yêu vương thì thực lực chênh lệch quá xa. Cho dù có liều mạng thì cũng không qua được mấy chiêu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Có lẽ phải tạm thời tránh vào không gian vu tháp. Bất đắc dĩ, Dương Lăng chuẩn bị kết thủ ấn chuyển vào không gian vu tháp. Vào đó có thể tạm thời tránh được một thời gian nhưng tương lai sẽ là 1 mối họa tiềm tàng. Nếu Hải yêu vương đánh lui mọi người rồi cố thủ chổ này, mình cũng không có khả năng đánh lén. Không gian vu tháp vẫn có thể tồn tại nhưng mình không thể ra ngoài được.
"Ha ha ha, Để ta xem lần này ngươi chạy đi đâu, lần này ai có thể cứu được ngươi!" Hải yêu vương cười to, giơ Quỷ đầu đao hướng đến Dương Lăng.
Nhìn sắc mặt Dương Lăng ngưng trọng, nhìn Thi vu vương và Hắc long vương hoảng sợ đứng cạnh, hắn thề một đao phải chặt được đầu của Dương Lăng xuống, nhất định phải cho biết thế nào là nước mắt, thế nào là đau khổ, muốn cho hắn biết thế nào là thủ đoạn của mình
"Trời à, đây là thực lực chính thức của Hải yêu vương sao? Phải làm gì bây giờ?"
"Ngay cả trưởng lão cũng là đối thủ. Phải làm sao giờ?"
Nhìn thấy Hải yêu vương thực lực đột nhiên tăng vọt, sát khí đằng đằng. Binh lính trên thành kinh hãi đến thất sắc. Khi Kiếm thần và Đại trưởng lão ra tay, bọn họ lớn tiếng hoan hô, hận không được đem tên Hải yêu vương này ra bắn thành con nhím, báo thù cho các huynh đệ đã chết. Nhưng tận mắt đột nhiên thấy Hải yêu vương bộc phát, ngay cả Kiếm thần và Đại trưởng lão cũng không phải là đối thủ, trong lòng bọn họ trở nên nặng nề
"Giết, giết!!!!"
"Công hạ Ba Khắc Lạp. Giết!!!"
Ngược lại với đám thành vệ binh, mắt thấy Hải yêu vương thi triển thần uy, đại quân Ác ma đảo lớn tiếng cổ vũ. Nghe đồn thành Ba Lạp Khắc là nơi chứa tài bảo ngàn năm của Hắc ám hiệp hội, chiếm được thành là có thể tùy ý cướp đọat. Lại nghe mỹ nữ trong thành nhiều như mây, phá dược thành là tha hồ vui sướng đùa bỡn. Hơn thế nữa, người đầu tiên vào thành Ba Lạp Khắc sẽ có hội trở thành đệ tử của Hải yêu vương, có thể theo hắn tu luyện pháp thuật cường đại.
Mãi mơ nghĩ đến vinh hoa phú quý, binh lính của Ác ma đảo không hề biết nơi ăn chốn ở của bọn họ đang chìm xuống biển. Bọn họ không biết Hải yêu vương khi đã thi triển Thiên ma giải thể pháp thuật, nguyên khí đã tổn thương trầm trọng. Bọn họ cũng không biết, sau khi Ác ma đảo bị chìm, đường lui đã không còn.
"Ha ha. Chết đi!!" Hải yêu vương như một tia chớp lao thẳng đến Dương Lăng đang thủ sẳn Chiến hồn đao trong tay.
Hô..
Mọi người đều khẩn trương đến tột độ, Dương Lăng cũng chuẩn bị đem đám Thi vu vương và Hắc long vương thu vào không gian vu tháp tạm lánh. Đột nhiên từ phía chân trời xa xa xuất hiện 1 đạo hồng quang phảng phất như một ngôi sao chổi kéo theo một cái đuôi lửa xẹt ngang không trung. Tốc độ nhanh kinh hồn
"Phúc La Tát, Lớn mật!!"
Kèm theo tiếng quát, không trung đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa tạo thành 1 bàn tay to lớn, trực tiếp công kích Hải yêu vương điên cuồng. Ngón tay mạnh mẽ đâm xuyên trái tim hắn, oanh 1 tiếng phá vỡ thần cách. Trong chớp mắt, từ cơ thể của Hải yêu vương tản ra một cổ thần lực mênh mông nhanh chóng tan biến trong trời đất. Cùng lúc đó, da dẻ của Hải yêu vương với hồng nhuận bóng loáng bỗng xuất hiện những nếp nhăm, cơ bắp nhão nhoẹt, mặt không còn chút máu. Phảng phất như một xác ướp khô héo, chỉ 1 thoáng, từ một gã thanh niên anh tuấn lực lưỡng trở thành một lão già lọm khọm, sinh mệnh lực tan đi rất nhanh.
Cao nhân tắc hữu cao nhân trị. Núi cao vẫn có núi cao hơn. Một khi Hải yêu vương thi triển Thiên ma giải thể pháp thuật, Kiếm thần và Tinh linh đại tế tự cũng không phải là đối thủ nhưng đụng phải Hỏa thần Lôi Mông thực lực thâm sâu không lường được, hắn cũng vô phương chống đỡ.
A……
Trong cơn đau đớn, Hải yêu vương lớn tiếng kêu thảm thiết, cả người máu tươi đầm đìa, đau đến quằn quại. Không chỉ có Thiên ma giải thể bị phá giải mà thần lực hộ thể cũng hoàn toàn tiêu tán, thậm chí cả linh hồn cũng run rẩy thiếu chút nữa là hỏng mất. Không có thần lực hộ thể, ngọn lửa đỏ bừng bao phủ tòan thân thẩm thấu đi vào, từng khối cơ thể, mỗi tấc da thịt đều như kim chích, đau đớn khó chịu. Đầu óc cũng quay cuồng, dường như não tương cũng sôi lên sùng sục.
Thần cách chính là cội nguồn sức mạnh của thần giai cường giả. Cũng là nơi ẩn chứa tinh hoa sinh mệnh của một người, bị hủy diệt thì người đó chỉ còn là 1 phế nhân. Cực khổ tu luyện để có lại chỉ là điều hoang tưởng. Với Hải yêu vương đó chính là nơi trí mạng.
Thiên ma giải thể pháp thuật là pháp thuật tà ác từ hỗn loạn ví diện. Mặc dù trong khoảnh khắc có thể bộc phát lực chiến đáu cường đại nhưng hao tổn sinh mệnh lực và linh hồn năng lượng rất lớn. Làm nguyên khí tổn thương thậm chí kiệt lực mà chết. Bây giờ thiên ma giải thể không còn tác dụng, hơn nữa thần cách bị hủy, khiến cho Hải yêu vương ngày càng vô lực, đặt một chân vào quỷ môn quan.
"Lôi Mông đại nhân!" Thấy Hỏa thần Lôi Mông xuất hiện, Kiếm thần và đám Tinh linh đại tế tự mừng rỡ, cung kính hành lễ.
Hải yêu vương mặc đù đã hao tổn đại lượng thần lực nhưng dù sao vẫn là thượng vị thần, sức chiến đấu cũng không phải chuyện đùa. Lại thêm pháp thuật Thiên ma giải thể, nên càng thêm kinh khủng. Mọi người có cùng lên cũng không phải đối thủ. Vốn bọn họ tưởng rằng Dương Lăng không thể tránh khỏi cái chết, bản thân mình cũng dữ nhiều lành ít. Không nghĩ rằng lúc nguy cấp nhất Hỏa thần Lôi Mông như thần long bái vĩ rốt cuộc cũng đến.
"A……"
Hải yêu vương không cam lòng cực lực giãy dụa, mắt thất đại cừu nhân Dương Lăng gần trong gang tấc nhưng không cách nào tiến tới được 1 bước. Hắn thật sự không chấp nhận chết đi như vậy. Nhưng là khí lực mỗi lúc một yếu, giãy dụa càng lúc càng vô lực, hỏa diễm bao phủ càng nhiều, tòan thân cháy đen, thần chết đang lởn vởn bên cạnh.
"Ta không cam long, không cam lòng a……."Cảm thấy sinh mệnh lực mất đi mỗi lúc một nhanh, ý thức mỗi lúc một mơ hồ, Hải yêu vương lệ rơi đầy mặt:"Tại sao? Tại sao tộc hải yêu chúng ta trời sinh đã gặp nhiều khổ cực như vậy? Tại sao vận mệnh không công bằng như vậy? Ta không cam lòng a….."
Nhớ đến những tai nạn mà tộc nhân gánh chịu, tim Hải yêu vương như rỉ máu. Cha mẹ bị chém ngang lưng, bị khinh nhục. Bao nhiêu năm không có chốn nương thân, thê tử bị 1 quyền đánh chết, Ác ma đảo chìm xuống đáy biển. Tất cả vụt hiện lên trước mắt. Hắn hận vận mệnh tại sao không công bằng. Không bại thì không phục, khiêu chiến với vận mệnh. Không ngờ một lần thua là mất tất cả.
"Nhân sinh giống như trò đen đỏ, thua 1, 2 lần còn có thể óan giận số phận không công bằng. Nhưng lần nào cũng thua thì chẳng còn gì cả. Chỉ có thể trách ngươi quá cố chấp, trách ngươi quá ngu xuẩn. Phúc La Tát ngươi khiến ta quá thất vọng!" Nhìn xem Hải yêu vương giãy dụa không cam chịu, Hỏa thần Lôi Mông lắc đầu:"Vốn, ta còn tưởng rằng phong bế ngươi ở Bao phòng hải vực ngàn năm cũng giúp ngươi hiểu được. Không ngờ ngươi vẫn cố chấp đến điên cuồng như vậy, thật sự làm ta quá thất vọng!"
Mọi thứ bỏ đi không tính, Hải yêu vương không chỉ là thiên tài ngàn năm có một của biển mà còn là thiên tài của Thái Luân đại lục. Năm đó, đánh trọng thương Hải yêu vương, Hỏa thần Lôi Mông chỉ phong ấn hắn. Hy vọng với tài năng của hắn ở trong đại lao có thể hối cải, hy vọng hắn nhân cơ hội đó mà tĩnh tâm lĩnh ngộ huyền ảo pháp tắc, từ đó mà có ngày trở thành cường giả của Thái Luân đại lục. Tiếc là tất cả chỉ là uổng phí mà thôi.
"Ha ha ha, cố chấp ư, điên cuồng ư?" Hải yêu vương khổ sở cười to:"Lôi Mông đại nhân, người có biết chăng, cuộc sống thê tử của ta những năm gần đây trải qua bao nhiêu thống khổ? Người có biết hay không để sinh tồn, tộc nhân cũa ta phải trả 1 cái giá thế nào không?"
"Hừ, Phúc La Tát, người thật sự nghĩ rằng cả ngàn năm nay dựa vào thê tử của ngươi mà chống lại được công kích của hải tộc sao?" Lôi Mông hừ lạnh 1 tiếng:"Thái Luân đại lục là nơi ta sinh ra và lớn lên. Có lẽ các ngươi vĩnh viễn cũng không thể giải thích, với một người đã lưu lãng qua vô số vị diện, quê hương quan trọng đến mức nào. Năm đó ta sỡ dĩ lưu lại cho ngươi 1 mạng chính là hy vọng Thái luân đại lục chúng ta có một ngày lại xuất hiện thêm 1 cường giả. Đáng tiếc ngươi lại làm ta thất vọng, với tính cách cố chấp như vậy, pháp tắc cũng vô phương tiến được bước nào!"
Chẳng lẽ Lôi Mông đại nhân đã âm thâm tương trợ tộc nhân của mình??
Hải yêu vương trong lòng vừa động nhưng nghĩ lại tòan bộ tộc nhân đã bị giết hại, Ác ma đảo hoàn tòan chìm nghĩm. Không hiểu được nếu Lôi Mông đại nhân âm thầm tương trợ, Dương Lăng sao lại dễ dàng đắc thủ như vậy.
Ma Thú Lĩnh Chủ.