Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 504: Ma thú sống trên cây




"Tế Tự Đại nhân, Bỉ Lợi là dũng sĩ cường đại nhất của bộ lạc chúng ta, ngươi nhất định phải cứu hắn"
"Đúng vậy, nếu không phải vì cứu Ba Đặc Lặc Trưởng lão, Bỉ Lợi sao lại mạo hiểm đi bắt Cương Bỉ thú chứ?"
Sau khi cầu khấn, đám Sơn dân vây quanh một lão Tế tự tóc bạc trắng, cầu xin hắn cứu người tuổi trẻ nằm yên không nhúc nhích trên cáng.
Lão tế tự tóc bạc trắng, cầm một cây Ma pháp trượng giống như cây gậy thử thi triển Hoàn Nguyên thuật vài lần, thấy không thể làm được điều gì, hắn bất đắc dĩ lắc đầu: "Các vị, thật đáng tiếc, Bỉ Lợi trúng nọc rắn quá lợi hại. Trừ phi bắt được một con Cương Bỉ thú biết Hoàn Nguyên thuật, nếu không, sợ rằng đưa hắn đến Đại Vu tháp ở Tích Lan Công quốc cũng không có biện pháp chữa trị, trừ phi…"
"Trừ phi gì?" Đám sơn dân đồng thanh hỏi lão tế tự.
Bỉ Lợi là dũng sĩ cường đại nhất của Bộ lạc, hào phóng khẳng khái, rất nhiều Tộc nhân đã được hắn hỗ trợ hết mình. Biết được hắn bị rắn độc cắn trúng, bị hôn mê, mọi người rất là lo lắng. Đem hắn chạy mười dặm đường núi đến Vu Tháp mới dựng lên không lâu, hy vọng lão tế tự có thể cứu mạng hắn.
"Ma Vương Đại nhân, thống lĩnh ngàn vạn Ma thú, hắn chắc chắn có biện pháp hóa giải nọc rắn, chỉ cần đem Bỉ Lợi đến Ma thú lĩnh, tuyệt đối không có nguy hiểm gì cả" Lão tế tự dừng lại một chút, lắc đầu nói tiếp: "Đáng tiếc, xung quanh đây ngàn dặm chỉ có Tích Lan Công quốc mới có Truyền Tống Trận đến Ma thú lĩnh. Không có Phi hành Ma thú, không có chiến mã, chúng ta không thể nào đưa Bỉ Lợi đến Tích Lan Công quốc trước khi trời sáng được"
"Vậy phải làm sao?"
"Đúng vậy, làm sao bây giờ?"
Thấy Lão tế tự không thể làm gì được, mọi người rơi lệ, lo lắng vô cùng. Thông qua cuộc nói chuyện của bọn họ, Dương Lăng nhanh chóng hiểu ra câu chuyện.
Thì ra, đây là một Công quốc nhỏ ở cạnh Tích Lan Công quốc, trong Công quốc hầu hết đều là núi và rừng rậm. Từ sau khi thuộc về Ma thú lĩnh, Quốc Vương được Cổ Đức trợ giúp kiến tạo năm tòa Vu Tháp. Nhưng vì thời gian gấp gáp, tạm thời mỗi tòa Vu Tháp chỉ điều một gã Ma pháp sư đến làm Tế tự tạm thời, phụ trách khuyên mọi ngươi theo Tín ngưỡng Đại Vu. Đám Sơn dân đều là người lương thiện, chân chất. Được Đám tế tự truyền giáo, rất nhanh đều trở thành tín đồ của Đại Vu. Có việc gì khó khăn không giải quyết được đều đi đến Vu Tháp tìm Tế tự giúp đỡ.
Đám sơn dân này đến từ một bộ lạc nhỏ sâu trong núi. Mấy ngày hôm trước, Trưởng lão của bộ lạc bị bệnh nặng không dậy nổi, thân thể càng lúc càng yếu. Vì cứu chữa cho Trưởng lão đức cao vọng trọng, Bỉ Lợi mạo hiểm tiến vào trong rừng rậm bắt Cương Bỉ thú, hy vọng có thể dùng khả năng thiên phú của nó chữa cho Trưởng lão. Không ngờ rằng, không những không bắt được con Cương Bỉ thú tốc độ rất nhanh, mà ngược lại không cẩn thận đạp phải một con rắn nên bị nó cắn. Cố gắng chống chọi trở lại Bộ lạc rồi ngã xuống đất không dậy được nữa, ý thức hôn mê. Không còn cách nào khác, mọi người mang hắn chạy suốt đêm đến đây, không ngờ rằng, lần này ngay cả Lão tế tự cũng không làm gì được.
Cương Bỉ thú trời sinh đã biết Hoàn Nguyên thuật, có thể chữa bệnh cứu người?
Hiểu ngọn nguồn câu chuyện, Dương Lăng rất hứng thú với Cương Bỉ thú mà đám Sơn dân nói. Bây giờ, trong Ma thú đại quân đã có Cự viên phụ trách cận chiến, Liệt hỏa tinh linh phụ trách công kích từ xa, có Phi long phụ trách trên không… Đội ngũ mặc dù càng lúc càng hoàn thiện, nhưng vẫn thiếu rất nhiều bác sĩ có thể chữa trị cho đám Ma thú. Trong các cuộc chiến tranh quy mô lớn, điều này rất quan trọng, có họ có thể giảm bớt rất nhiều thương vong của đám Ma thú cấp thấp.
Có ít Khô mộc chiến sĩ biết Hoàn Nguyên thuật, có thể tức thời chữa thương cho đám Ma thú. Nhưng số lượng quá ít, không thể nào thỏa mãn Ma thú đại quân có quy mô càng lúc càng lớn. Dương Lăng vốn còn chuẩn bị để Cổ Đức tuyển một đám Ma pháp sư Thủy hệ gia nhập Ma thú đại quân, kịp thời chữa thương cho đám Ma thú.Bây giờ, biết có đám Cương Bỉ thú này, hắn tự nhiên không thể nào bỏ qua cơ hội tốt như thế. Dù sao, lấy một đám Ma pháp sư loài người vào Ma thú đại quân, không những không đồng bộ, mà trên chiến trường cũng không thể chỉ huy linh hoạt được.
"Các vị, ta là một Ma pháp sư đi ngang qua, mọi người có thể gọi ta là Vưu Lý. Để cho ta xem xem, có lẽ, ta có thể nghĩ biện pháp giúp các ngươi" Có quyết định, Dương Lăng vừa nói vừa đi nhanh đến. Rất nhanh, phát hiện trên tay trái Bỉ Lợi có một vết thương đen ngòm, trên mặt còn nhìn thấy rõ ràng vết răng.
"tốt, tốt quá, cảm ơn Vưu Lý Đại nhân" Nhìn Dương Lăng cầm Long cốt pháp trượng trong tay, đám Sơn dân đang vô cùng lo lắng vui mừng ra mặt.
"Nọc độc này rất lợi hại, nếu ta không lầm, thì đây hẳn là một loài rắn độc rất lợi hại" Vẻ mặt Dương Lăng rất trầm trọng, trầm ngâm một lát rồi lấy một viên thuốc giải độc mà Ngả Lỵ Ti luyện chế trong Không gian giới chỉ ra, đưa cho một gã bên cạnh, ý bảo hắn cho tên Bỉ Lợi uống vào: "Đây là thánh đan mà Gia tộc chúng ta truyền lại, có thể hóa giải bách độc. Nếu không hóa giải được nọc độc thì ta cũng không có biện pháp"
Thánh đan có thể hóa giải bách độc?
Đám Sơn dân khẩn trương nhìn chằm chằm vào Bỉ Lợi vừa uống thuốc giải, vừa cảm kích Dương Lăng, lại lo lắng.
"A, đây là đâu…?
Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, Bỉ Lợi uống thánh đan vào kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức từ mở mắt ra.
"
Bỉ Lợi, đây là Vu Tháp, là Vu Tháp ở gần Bộ Lạc chúng ta" Thấy Bỉ Lợi không chỉ mở mắt ra, còn dùng sức giãy dụa ngồi dậy, một cô gái trẻ tuổi đi tới, ôm chặt lấy hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"
Thật là lợi hại, quả nhiên là Thánh Đan có thể hóa giải bách độc"
"
Đúng vậy, nhanh, Bỉ Lợi, nhanh cảm ơn Vưu Lý Đại nhân"
Nhìn Bỉ Lợi đã tỉnh táo lại, đám sơn dân rất là hưng phấn, cảm ơn Dương Lăng. Bọn họ vốn còn nghĩ rằng lần này Bỉ Lợi lành ít dữ nhiều. không ngờ rằng, nửa đêm còn có thể gặp được một vị Ma pháp sư đi ngang qua. Được bọn họ nhắc nhở, hai người yêu nhau đang ôm chặt nhanh đứng lên hành lễ với Dương Lăng.
"
Không cần khách khí, đứng lên đi" Nhìn Bỉ Lợi đại nạn không chết, và cô gái trong ngực hắn, Dương Lăng cười cười: "Thánh Đan mặc dù hóa giải hầu hết nọc rắn trong cơ thể ngươi. Nhưng nếu muốn hoàn toàn tiêu trừ chất độc trong cơ thể, tốt nhất vẫn nên bắt vài con Cương Bỉ thú"
"
Cái này.." Nghĩ đến Cương Bỉ thú tốc độ rất nhanh, nghĩ đến loài rắn độc đáng sợ trong rừng rậm, vẻ mặt Bỉ Lợi trở nên khó coi: "Đại nhân, Cương Bỉ thú sống trên cây mặc dù trời sinh đã có Hoàn Nguyên thuật, nhưng tốc độ của nó thật sự quá nhanh. Chỉ có thể dùng mật ong dẫn dụ nó đến, sau đó ném cho nó từ trên cây rơi xuống. Tuy nhiên, trong rừng rậm rất nhiều rắn độc, nếu không cẩn thận bị rắn độc cắn, vậy…."
"
Đúng, thật sự là không thể nào mạo hiểm được, dù sao được Tế Tự Đại nhân trợ giúp, thân thể của Trưởng lão đã tốt hơn"
"
không, nếu không có Cương Bỉ thú cứu chữa, chẳng may chất độc trong cơ thể Bỉ Lợi mấy năm nữa tái phát, không phải phiền toái sao?"
Mọi người bàn tán xôn xao, có người tán thành, cũng có người phản đối.
"
Thực ra, lần này ta đến đây, chủ yếu là vì bắt Cương Bỉ thú" Nhìn đám Sơn dân do dự, Dương Lăng từ từ nói: "Là một gã Ma pháp sư, ta có biện pháp đối phó nguy hiểm trong rừng rậm. Nhưng ta cần một người quen thuộc hoàn cảnh dẫn đường. Sau khi thành công, có thể trả một món Tinh tệ, cũng có thể đưa một con Cương Bỉ thú làm thù lao"
Sau khi nghe nói đến Cương Bỉ thú sống trên cây, có thể rung ngã bọn nó, Dương Lăng càng hứng thú hơn, chuẩn bị xem đây là Ma thú thế nào. Đám Sơn dân rất lo lắng rắn độc trong rừng, nhưng đối với hắn mà nói, Rắn độc bình thường không có chút uy hiếp nào. Cho dù đứng yên, Rắn độc bình thường cũng không thể cắn đứt da hắn; cho dù bị trúng độc, thì đã có thuốc giải của Ngả Lỵ Ti và Sinh mệnh nước suối trong Không gian Vu tháp, không có gì nguy hiểm.
Nghe nói Dương Lăng tự mình ra tay, đám Sơn dân vui mừng ra mặt. Trong mắt người bình thường, Ma pháp sư thần bí có thực lực cường đại, có một gã Ma pháp sư có thể hóa giải nọc rắn ra tay, tin tưởng sẽ dễ dàng bắt được Cương Bỉ thú hơn. Có một con Cương Bỉ thú thì Bộ lạc sẽ có rất nhiều chỗ tốt, có thể nhanh chóng chữa trị cho Tộc nhân. Mừng rỡ, bọn họ nhiệt tình mời Dương Lăng đến Bộ lạc làm khách, Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, nhanh chóng tổ chức một đội ngũ đưa Dương Lăng vào rừng rậm tìm tung tích của Cương Bỉ thú. Đội trưởng chính là Bỉ Lợi.
Bộ lạc sống trong một khu rừng cây rậm rạp, khắp nơi có thể nhìn thấy cây cối chọc trời và các dây leo chẳng chịt, số lượng Ma thú mặc dù kém Đặc Lạp Tư rừng rậm, nhưng cũng có rất nhiều. Đi mấy canh giờ, còn chưa xâm nhập rừng rậm đã gặp hơn mười con Ma thú quấy nhiễu, có đám Phong Lang, có Đại địa bạo hùng….
Mặc dù sinh sống trong rừng rậm từ nhỏ, nhưng đám Sơn dân đều hiểu sự đáng sợ của đám Ma thú này. Tình huống bình thường tuyệt đối không muốn xâm nhập rừng rậm nguy hiểm. Nhưng vì nhân cơ hội bắt một con Cương Bỉ thú, bọn họ đánh phải mạo hiểm, mang theo rất nhiều cung tên sắc bén. Cũng may trên đường đi mặc dù gặp phải không ít Ma thú cản đường, nhưng dựa vào cung tên nên không gặp nguy hiểm gì, có Ma pháp sư Dương Lăng đi cùng, bọn họ cũng an tâm hơn.
"Vưu Lý Đại nhân, trên mặt đất đã xuất hiện tung tích của Cương Bỉ thú. Nếu không đoán sai, gần đây hẳn là có Cương Bỉ thú xuất hiện. Đây là túi bột thơm mà Bộ lạc chúng ta làm ra, đeo vào có thể che dấu mùi của cơ thể" Nhìn thấy dấu vết của Cương Bỉ thú, Bỉ Lợi đưa cho Dương Lăng một cái túi thơm nhỏ. Phân phó Tộc nhân hành động theo kế hoạch. Để tránh kinh động con Cương Bỉ thú có cái mũi nhạy bén, lập tức lấy một ít mật ong trong cái bao trên lưng xuống, vô cùng cẩn thận bôi lên trên mấy cành cây gần đó.
Ma thú có cái mũi thính nhạy, nhưng tham ăn mật ong?
Sau khi đeo túi thơm Bỉ Lợi đưa cho, nhìn mọi người bôi mật ong lên thân cây, Dương Lăng nghi hoặc lẩn vào trong một bụi rậm xem biến động, chuẩn bị xem xem con Cương Bỉ thú sống trên cây là như thế nào.
Ma Thú Lĩnh Chủ.