Đối mặt với mấy trăm binh lính cùng bắn, đối mặt với làn tên độc dày đặc, đám Cuồng chiến sĩ không kịp ứng phó, không có khả năng chống trả.
"A, ngươi là Ác ma, ta muốn giết ngươi" Thấy Dương Lăng không lưu tình, hạ lệnh đám binh lính vũ trang tận hàm răng lạnh lùng bắn chết Tộc nhân của mình, Cuồng chiến sĩ Mã Cách Lạc Y vừa sợ vừa giận. Rít lên rồi cuồng hóa, không hề nhìn thấy làn mưa tên dày đặc, không để ý gì hết lao về phía Dương Lăng.
Phốc phốc phốc.
Chưa bước được mấy bước, Mã Cách Lạc Y đã bị bọn lính tập trung công kích, làn mưa tên dày đặc bắn lên người hắn. Tiếng tên đâm vào thân thể, khiến sứ giả các nước sợ hãi không dám kêu lên một tiếng, vẻ mặt trắng bệch. Nguồn: http://truyenfull.vn
Ma Lạc Ca Công quốc là Công quốc cường đại nhất ở Hoàng Kim bờ biển. Dân cư hơn 500 vạn, Cuồng chiến sĩ giỏi thiện chiến có mười mấy vạn, ngoại trừ Tích Lan Công quốc ra thì không có Công quốc nào có thể ngăn cản Đại quân của bọn họ. Hơn nữa sau lưng còn có sự ủng hộ của Giáo Đình và Bác Cách gia tộc, nên rất kiêu ngạo.Mặc dù Hoàng Kim bờ biển giờ do Ma thú lĩnh khống chế, nhưng theo mọi người, Dương Lăng nếu muốn khống chế thế cục, tuyệt đối không thể không có sự ủng hộ của Ma Lạc Ca Công quốc cường đại. Cuồng chiến sĩ mặc dù kiêu ngạo vô lễ, nhưng nể mặt Ma Lạc Ca Công quốc, bọn họ cho rằng Dương Lăng nhiều nhất chỉ bắt đám Cuồng chiến sĩ lại và trừng phạt một chút mà thôi.
Không ngờ rằng, Dương Lăng lại dùng biện pháp tanh máu đến thế, không để lại một người.
Chỉ đám binh lính canh phòng bình thường đã lợi hại như vậy, nếu dùng đến Ma thú đại quân trong truyền thuyết, thì ai mà ngăn cản được chứ?
Nhìn đám binh lính lạnh lùng, nhìn đám Cuồng chiến sĩ bị bắn thành con nhím, sứ giả các nước lạnh hết sống lưng. Lúc này, bọn họ nhớ đến uy danh Đại ma Vương của Dương Lăng, một đêm phá hủy hơn mười Giáo đường, máu chảy thành song, giết chết hết đám tín đồ phản kháng.
"Giết, ta muốn giết ngươi" Bị thương nặng, biết khó thoát cái chết, Cuồng chiến sĩ Mã Cách Lạc Y dùng hết sức lực lao đến trước mặt Dương Lăng, khắp người ngoại trừ hai mắt còn lại đều cắm đầy tên, như một con Tiễn trư vậy
.
"Đáng tiếc, ngươi có tu luyện thêm một ngàn năm, một vạn năm cũng không phải đối thủ của ta" Nhìn vẻ điên cuồng của Mã Cách Lạc Y, lại nhìn đám Cuồng chiến sĩ sau lưng hắn, Dương Lăng cười lạnh, mặc niệm vu quyết, lập tức phất tay thi triển một đạo Liên Hoàn Hồn bạo.
Ô…
Không khí đột nhiên rung động, lập tức truyền đến tiếng thét chói tai, như một lưỡi đao sắc bén xẹt qua. Trong nháy mắt, tất cả Cuồng chiến sĩ đều ôm đầu ngã xuống, thất khiếu chảy máu, co quắp một lát rồi nằm im không nhúc nhích trên mặt đất. Mã Cách Lạc Y cũng không ngoại lệ, ngã xuống trước mặt Dương Lăng, mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt. Trước khi ngã xuống, hắn cũng không thể nghĩ được rằng sẽ chết ở Ma thú lĩnh như vậy.
"Ma thú lĩnh chào đón các vị khách từ phương xa, nhưng…" Xoay người nhìn đám Sứ giả mặt mũi trắng bệch, Dương Lăng dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nhưng chúng ta tuyệt đối không chào đón những kẻ có mưu đồ, bất cứ ai mà muốn ra oai, sẽ có kết quả như vậy"
Ra hiệu cho A Tư Na Ma dọn dẹp chiến trường, Dương Lăng dẫn đám người Cổ Đức nhanh chóng rời đi. Phía sau, sứ giả các nước dẫn theo thị vệ đi sát theo Dương Lăng, lén lút phát ra Ma pháp truyền tin.
Sau khi chứng kiến thực lực cường đại và máu tanh của Ma thú lĩnh, các thế lực thành tâm phụ thuộc vào Ma thú lĩnh rất an tâm, hy vọng là người đầu tiên có được sự ủng hộ của Dương Lăng, đám còn đang phân vân nhanh chóng lựa chọn phương hướng, không dám tính toán nữa; các thế lực có mưu đồ đen tối chấn động trong lòng, không kịp đợi lập tức truyền tin tức về Công quốc, sợ là người gặp nạn tiếp theo chính là mình.
Giết gà dọa khỉ.
Dương Lăng dùng bàn tay sắt xử lý vụ việc lần này, nên rốt cuộc không có tên sứ giả nào dám phóng túng ở Ma thú lĩnh. Nhất là mấy tên sứ giả ý đồ đen tối càng thêm cẩn thận, sợ không cẩn thận bị túm gáy. Song, khiến bọn hắn sửng sốt, là tiếp theo không thấy Dương Lăng đâu nữa. Hỏi đám người hầu và binh lính thì không biết gì, Cổ Đức và Lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ thì nói Dương Lăng đang tu luyện, vài ngày nữa mới đến, để bọn họ an tâm chờ đợi.Thông qua các đầu mối khác nhau mà không tìm được ý đồ của Dương Lăng, các thế lực hy vọng Dương Lăng ủng hộ vô cùng lo lắng, đám có mưu đồ thì lại lo sợ bị Dương Lăng bắt được cái gì đó.
Ngay khi đông đảo sứ giả bất an, Dương Lăng đã thông qua Truyền Tống Trận mà Thi vu vương dựng lên Thuấn di đến Hoàng Kim bờ biển xa xôi. Đi theo ngoại trừ 5000 binh lính do Đại tướng A Tư Na Ma chỉ huy, còn có tên Mưu sĩ Sử Đế Phu bên cạnh Hoàng tử Tích Lan Công quốc. Có điều tra của Thi vu vương, và thông tin tình báo mà Tích Lan Công quốc cung cấp, rất nhanh hắn hiểu được rõ tình huống của Tích Lan Công quốc. Thông qua Ma pháp truyền tống trận, lặng lẽ đến gần Hoàng cung Ma Lạc Ca Công quốc.
"Đại nhân, phía trước chính là Ma Lạc Ca Công quốc, giết chết Quốc vương và Hoàng tử thì Ma Lạc Ca Công quốc rất nhiên sẽ đại loạn. Đến lúc đó, Ma Lạc Ca Công quốc sẽ không phải là đối thủ của Tích Lan Công quốc chúng ta" Nhìn Hoàng cung hùng vĩ gần đó, Sử Đế Phu vô cùng hưng phấn.
Bị Cuồng chiến sĩ Mã Cách Lạc Y ép đến đường cùng, hắn nghĩ rằng khó thể thoát thân, không ngờ rằng, thời khắc mấu chốt Dương Lăng lại dẫn Đại quân chạy đến. Càng không ngờ rằng, hắn trực tiếp dẫn Đại quân lẻn vào Ma Lạc Ca Công quốc. Chỉ cần giết Quốc vương bên trong Hoàng cung, Ma Lạc Ca Công quốc sẽ hỗn loạn, tạo cơ hội đánh lén ngàn năm có một cho Đại quân Tích Lan.
"Hắc hắc, Sử Đế Phu, ai nói hành động lần này là vì ám sát Quốc vương của Ma Lạc Ca Công quốc?" Nhìn Sử Đế Phu đang rất là hưng phấn, Dương Lăng cười cười: "Giết chết Quốc Vương, thậm chí phá hủy cả Đế đô Ma Lạc Ca cũng không thể hoàn toàn diệt trừ hậu hoạn, nếu muốn giải quyết vấn đề, chỉ có thể để cho Ma Lạc Ca Công quốc hoàn toàn biến mất"
Phá hủy hoàn toàn Ma Lạc Ca Công quốc?
Nhìn 5000 Đại quân phía sau, Sử Đế Phu vô cùng sợ hãi, miệng há hốc lớn đến mức có thể nhét một quả trứng được, thiếu chút nữa kêu lên thất thanh. Ám sát Quốc Vương Ma Lạc Ca Công quốc đã rất kinh khủng rồi, không ngờ rằng, Dương Lăng lại muốn phá hủy cả Ma Lạc Ca Công quốc.
Ma Vương, đúng là một Đại Ma Vương điên cuồng khát máu.
Nếu người khác khoe khoang rằng muốn tiêu diệt Ma Lạc Ca Công quốc, đừng nói chỉ có 5000 binh lính, mà chính là 10 vạn quân, Sử Đế Phu cũng không tin. Nhưng vừa nghe Dương Lăng nói như thế, hắn không có chút nghi ngờ gì. Thực lực của một gã Thần giai cường giả không phải người bình thường có thể đối phó. Đừng nói có Đại quân 5000 người và Ma thú đại quân thần bí, sợ rằng chỉ mình Dương Lăng ra tay, tiêu diệt Ma Lạc Ca Công quốc cũng rất dễ dàng.
"A Tư Na Ma, ngươi dẫn bọn lính bảo vệ cửa ra khỏi Hoàng cung, một người cũng không để chạy thoát. La Đức Lý Cách Tư ngươi dẫn Ma thú đại quân đánh vào, bắt Quốc Vương ra đây cho ta, nhớ kỹ, ta muốn người sống" Trong ánh mắt rung động của Sử Đế Phu, Dương Lăng vừa hạ lệnh vừa triệu Ma thú đại quân ra.
Giác phong thú tốc độ siêu nhanh, Hấp huyết biên bức bay rất nhẹ nhàng, Phi long giương nanh múa vuốt, còn có vô số Thổ Bạt Thử… Dưới sự chỉ huy của Thi vu vương lao vào Hoàng cung hùng vĩ như thủy triều, đám binh lính tuần tra còn chưa kịp phản ứng đã ngã xuống bởi Châm độc của Giác phong thú. Nhìn Ma thú ngập trời, mấy tên lính tuần may mắn trốn ở một góc trợn mắt há mồm, cả người run lên. Trái tim đập mạnh, khẩn trương đến độ cả nửa ngày cũng không bình tĩnh lại được.
Ngoài Hoàng cung mưa máu gió tanh; bên trong Hoàng cung, Quốc Vương béo mập và một gã Hồng y chủ giáo của Giáo Đình đang ở trong Đại điện, khẩn cấp bàn bạc biện pháp đối phó với Ma thú lĩnh, không hề phát hiện ra đại nạn đang ở trước mặt.
"Chủ giáo Đại nhân, ta cần trợ giúp, cần một nhóm lớn cường giả. Nếu không, nếu tên Đại ma vương Dương Lăng đánh đến đây, ta lấy cái gì đối phó hắn thân là Thần giai cường giả chứ?" Sau khi biết Cuồng chiến sĩ bị giết chết ở Ma thú lĩnh, Quốc Vương Ma Lạc Ca Công quốc cảm giác vô cùng nguy hiểm.
Uy danh Đại ma vương của Dương Lăng cả Thái Luân đại lục đều biết, cường đại, máu tanh, quyết đoán, nếu như bị hắn biết kế hoạch của Công quốc và Giáo Đình, có lẽ ngày mai sẽ giết tới cửa. Quốc Vương béo ú không muốn giao tài nguyên phong phú trong tay ra. Sợ Sau khi bị Dương Lăng khống chế sẽ không còn tự do ngồi uống rượu nữa; nhưng so sánh với tiền tài, thì tính mạng càng quan trọng hơn, hắn không muốn làm một quân cờ của Giáo Đình.
"Bệ hạ, yên tâm đi, cường giả trấn thủ Hoàng Kim bờ biển của chúng ta đang chạy đến đây. Có bọn họ bảo vệ, cho dù tên Ác ma Dương Lăng có tấn công các ngươi thì cũng không có gì nguy hiểm" Hồng y chủ giáo cười cười, an ủy Quốc Vương vài câu. Theo mật lệnh của Giáo hoàng, hắn phải nghĩ biện pháp xúi giục Ma Lạc Ca Công quốc chống lại sự thống trị của Dương Lăng, tận lực tiêu hao tinh lực và thực lực của Dương Lăng.
"Được, để bọn họ chạy đến nhanh một chút, càng nhanh càng tốt" Nghe nói cường giả trấn thủ Không gian liệt phùng của Giáo Đình sắp chạy đến, Quốc Vương béo ú thở dài một hơi. Vỗ vỗ tay, nhỏ giọng phân phó Mưu sĩ mang hai mỹ nữ xinh đẹp đến, đưa cho Hồng y chủ giáo.
"Bệ hạ, yên tâm đi, có sự ủng hộ hết mình của Giáo Đình chúng ta, Ma Lạc Ca Công quốc sẽ càng lúc càng mạnh, càng lúc càng phồn vinh. Nào, cạn chén" Hồng y chủ giáo rất vui vẻ, giơ chén rượu Bồ Đào chôn mấy trăm năm.
"Ma Lạc Ca Công quốc vĩnh viễn là người ủng hộ trung thành nhất của Giáo Đình, cạn chén…" Quốc Vương cũng rất hưng phấn.
Đông….
Ngay khi Quốc Vương và Hồng y chủ giáo nâng chén chúc mừng, chuẩn bị cạn chén, đột nhiên, ngoài đại điện truyền đến tiếng bước chân dồn dập, mang theo tiếng kêu thảm thiết. Mỗi bước đi, đừng nói là chén rượu trên mặt bàn, mà ngay cả mặt đất cũng rung lên, như là bị một con quái vật khổng lồ dẫm lên vậy.
"Vệ binh, vệ binh…" nghe tiếng bước chân càng lúc càng gần, nghe tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, Quốc Vương cảm giác có điều không ổn, lớn tiếng gọi Thị vệ ngoài điện.
"Bệ hạ, đi, đi mau" Quốc Vương còn chưa dứt câu, một tên Thị vệ đã hoảng sợ chạy vào: "Ma thú, khắp nơi đều là Ma thú, Đại ma vương đến, Bệ hạ, đi mau"
Đại ma vương Dương Lăng đã tiến giai đến Thần Giai, nhớ đến hắn phá hủy trăm tòa Giáo đường, đến ngay cả Thánh Bỉ Đắc tòa thành cũng bị hủy trong tay hắn. Bất kể là Quốc Vương hay là Hồng y chủ giáo đều chấn động. không ngờ rằng, vừa thở dài một câu mà Dương Lăng đã giết đến cửa nhanh như vậy. Hoảng sợ, hai người nhanh chóng đứng lên, muốn thông qua cửa sau chạy trốn.
Hai người rất nhanh, nhưng đáng tiếc, đã quá muộn. Còn chưa đi được mấy bước, thì "Oanh" một tiếng, nóc nhà dùng Ma pháp trận gia cố bị đập vỡ tan, một Cự viên cao gần mười mét, mặc trọng giáp, cầm thanh Gậy sắt dài như một căn phòng từ trên trời giáng xuống. Theo sát, vô số Ma thú lao vào như thủy triều.
Ma Thú Lĩnh Chủ.