Không biết thì thôi, biết rồi mới giật mình.
Cho tới nay, Dương Lăng chỉ thấy các công quốc lớn và các Đế quốc lớn trên đại lục như Ban Đồ đế quốc, La Tư đế quốc, Đức Lạp đế quốc nắm giữ trong tay không ít tư nguyên. Nhưng đến khi tự mình tham gia chia phần, hắn mới hiểu rõ trước kia mình sai lầm cỡ nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhìn bề ngoài, rất nhiều tư nguyên đều được cái quốc gia to nhỏ nắm giữ trong tay, nhưng trên thực tế, vô luận là Ban Đồ đế quốc hay là La Tư đế quốc, tất cả đều là con rối của các thế lực lớn. Trên cơ bản, mỗi một công quốc hoặc lãnh địa, tất cả đều có một thế lực lớn chống lưng phía sau.
Ban Đồ đế quốc có Hỏa Thần Lôi Mông của Hỏa Thần môn, Đức lạp đế quốc có Kiếm Thần của Ba Lý gia tộc, các quốc vương của La Tư đế quốc đều do hoàng kim sư tử Ba Khắc sắc phong…., ngay cả tam đại đế quốc đều như thế, các tiểu công quốc cùng tiểu lãnh địa càng không cần phải nói, quốc vương hoặc đại lĩnh chủ cao cao tại thượng trong mắt người bình thường đều là người do các thế lực lớn cài vào.
Cường giả vi tôn. Các đại thần giai cường giả đứng sau các công quốc và lãnh địa mới thực sự là chúa tể chân chính.
"Các quốc gia ở phía nam Ô Lạp Nhĩ sơn mạch, ngoại trừ Ban Đồ đế quốc và Lợi Văn Tát liên minh công quốc nằm gần Ma Thú Lĩnh, những nước còn lại đều thuộc về Hắc Ám hiệp hội. Lợi Văn Tát liên minh công quốc, Á Mã Tốn sâm lâm, U Ám Chiểu Trạch, A Nhĩ Ti Tư đại hoang mạc cùng hoàng kim hải ngạn, tất cả những địa phương này thuộc về Ma Thú Lĩnh." Hỏa Thần Lôi Mông cầm trong tay một cây bút lông ngỗng, vừa nói vừa vẽ một vòng tròn thật to trên ma pháp bản đồ. Cứ như vậy diện tích của Ma Thú Lĩnh đã tăng lên thêm cả trăm lần.
Bờ biển hoàng kim ?
Mọi người chấn động, A Nhĩ Ti Tư hoang mạc cùng Á Mã Tốn sâm lâm vốn đã do Ma Thú Lĩnh khống chế , cho nhập vào Ma Thú Lĩnh cũng là bình thường, mang A Nhĩ Ti Tư hoang mạc cùng U Ám Chiểu Trạch ở bắc bộ nhập vào cũng tốt. Nhưng không nghĩ tới Lôi Mông mang cả một nơi thương nghiệp phát đạt như Lợi Văn Tát liên minh công quốc nhập luôn vào phạm vi của Ma Thú Lĩnh, càng không nghĩ tới, ngay cả bờ biển hoàng kim cũng nhập vào luôn.
Bờ biển hoàng kim nằm ở đông bắc của Ma Thú Lĩnh, mặc dù bị ngăn cách bởi thập vạn đại sơn, nhưng từ phạm vi mà nói có thể hòa vào một mảnh với Ma Thú Lĩnh. Diện tích cực lớn. Có đường bờ biển dài, tổng cộng ba mươi sáu công quốc có kích thước trung đẳng, dã man nhân, bán thú nhân, khu vực thú nhân và loài người sống chung. Giữa các quốc gia và các bộ lạc hay bộc phát xung đột, tình thế một mảnh hỗn loạn. Nhưng bởi vì có một lượng tư nguyên rất lớn nên đến nay vẫn là nơi các thế lực lớn thèm thuồng. Giáo Đình cùng Bác Cách gia tộc của hoàng kim sư tử Ba Khắc hợp tác kinh doanh ở nơi này đã hàng trăm năm, thu vào chẳng biết bao nhiêu nhân lực và vật lực.
"Lôi Mông đại nhân, không gian liệt phùng nơi bờ biển hoàng kim cực kì rung chuyển, với thực lực của Ma Thú Lĩnh có thể hay không…." Giáo hoàng sắc mặt tái nhợt, khổ sở tìm biện pháp, hoàng kim sư tử Ba Khắc cũng không cam lòng cứ như vậy mang bờ biển hoàng kim một tay dâng ra, ủy quyền đưa ra ý kiến phản đối.
" Ba Khắc, không gian liệt phùng ở bờ biển hoàng kim quả thật rất nguy hiểm, nhưng với thực lực của Ma Thú Lĩnh hôm nay đã đủ để đối phó." Nhìn hoàng kim sư tử cùng giáo hoàng không cam lòng, Hỏa Thần Lôi Mông lạnh lùng nói:" Bao nhiêu năm qua, gia tộc Bác Cách các người cùng Giáo Đình liên thủ cũng không làm cho các chủng tộc nơi bờ biển hoàng kim triệt để hòa bình, không cách nào bảo đảm an toàn nơi không gian liệt phùng. Bây giờ cũng nên để người khác tiếp nhận đi."
Giáo Đình cùng Bác Cách gia tộc với thế lực khổng lồ đã nhiều lần trấn áp mạnh mẽ động loạn ở bờ biển hoàng kim, nhưng mâu thuẫn giữa các chủng tộc cũng không giảng hòa được, ngược lại còn ngày càng sâu sắc. Bây giờ, nơi khu vực không gian liệt phùng càng ngày càng rung chuyển, vô luận là Giáo Đình hay Bác Cách gia tộc đều không thể gia tăng thêm tinh duệ trấn thủ nơi bờ biển hoàng kim. Vì an toàn của không gian liệt phùng nơi bờ biển hoàng kim, vì an toàn của cả đại lục, Lôi Mông quyết định mang tất cả nơi này nhập vào Ma Thú Lĩnh, giao cho Dương Lăng .
Dương Lăng mặc dù mới tiến giai lên thần giai, nhưng hắn có Bố Luân Đặc trưởng lão hỗ trợ, có quân đoàn ma thú khổng lồ, sau lưng còn có một gia tộc thần bí cường đại. Mang bờ biển hoàng kim giao cho Dương Lăng , có thể cho hắn chính thức phân chia ích lợi của đại lục, cũng có thể phòng ngừa nơi không gian liệt phùng xuất hiện việc ngoài ý muốn. Một mũi tên bắn hạ hai chim.
"Lôi Mông đại nhân, trấn thủ không gian liệt phùng không có vấn đề, nhưng với tài lực của Ma Thú Lĩnh, sợ rằng trong thời gian ngắn không thể kiến tạo một được chi đại quân, có điểm…." Phạm vi khống chế của Ma Thú Lĩnh tăng lên cả trăm lần, Dương Lăng đương nhiên cầu mà không được, nhưng nghe nói phải trấn thủ không gian liệt phùng nơi bờ biển hoàng kim, cùng với mâu thuẫn của mười mấy công quốc , trong lòng có điểm phát sầu.
Lãnh địa đột nhiên lớn ra tự nhiên là chuyện tốt, nhưng khuếch trương quá nhanh, khắp nơi đều là tư nguyên không kiểm soát hết, có lẽ vô tình sẽ tạo ra một ẩn họa lớn.
"Dương Lăng, thu được bờ biển hoàng kim, phương diện tinh tệ người không cần phải lo lắng nữa." Nhìn Dương Lăng được tiện nghi mà mặt mày còn đau khổ, Kiếm Thần vẫn lãnh nhãn bàng quan cười cười," không gian liệt phùng rất nguy hiểm, nhưng cũng là một bảo quáng lớn, thường thường có ưu chất quáng thạch từ dị vị diện rơi ra. Sau khi thu tập các loại quáng thạch này, nếu ngươi không cần, có thể bán lại cho Ba Lý Gia Nhĩ gia tộc chúng ta, càng nhiều càng tốt."
" Cũng có thể bán cho tinh linh chúng ta, nếu là quáng thạch cao nhất, ta có thể dùng sinh mệnh nước suối cùng ngươi trao đổi." Tinh linh Đại Tế Tự cười cười, Giáo Đình cùng Bác Cách gia tộc đối với bờ biển hoàng kim rất thèm muốn, không nghĩ tới Dương Lăng dễ dàng lấy được lại mặt mày đau khổ
Dưới sự giải thích của Tinh linh Đại Tế Tự, Dương Lăng rốt cuộc cũng hiểu được chỗ tốt của không gian liệt phùng, hiểu được cái gì là ích lợi hạch tâm. Trấn giữ không gian liệt phùng phải phái đại quân đến trấn thủ, nhưng bình thường cũng có thể thu thập cái loại ưu chất quáng thạch mà có tiền cũng không mua được; cường giả nào nếu muốn thông qua không gian liệt phùng để đến vị diện khác thì phải nộp đại lễ, so với ngồi nơi bến sông mà thu tiền còn sướng hơn.
Dưới áp lực của Hỏa Thần Lôi Mông, cộng thêm Hắc Ám hiệp hội, Kiếm thần cùng Tinh linh Đại Tế Tự đều ủng hộ, hoàng kim sư tử Ba Khắc không nói thêm gì, Giáo hoàng cho dù trong lòng vạn lần không muốn, cũng đành phải giao lại quyền kiểm soát kinh doanh nơi bờ biển hoàng kim mà mình đã nắm giữ hàng trăm năm cho Dương Lăng. Cứ như vậy, Dương Lăng chính thức phân chia hạch tâm ích lợi của đại lục, Ma Thú Lĩnh cũng chính thức trở thành một thế lực lớn có ảnh hưởng đến tình thế của cả thái Luân đại lục.
" Được rồi, Dương Lăng , lôi điện pháp tắc là công kích lợi hại nhất trong tất cả các loại pháp tắc, sau khi vượt qua lôi thần kiếp, ngươi đối với lôi điện pháp tắc sẽ hiểu rõ hơn xa người khác, sau khi trở về chớ quên nắm chắc thời gian mà tìm hiểu." Trước khi rời đi, Hỏa Thần Lôi Mông xoay người dặn dò Dương Lăng vài câu, dừng một chút lại nói: "mặt khác, sau hai tháng nữa, cửa vào thần ma mộ tràng nơi Bắc bộ băng xuyên sẽ mở ra. Đến lúc đó, chúng ta sẽ đi vào, ngươi ngàn vạn lần đừng bỏ qua cơ hội này."
Thần mộ tràng sẽ mở ra ?
Nhìn Hỏa Thần Lôi Mông trên hỏa diểm bàn nhanh chóng rời đi, Dương Lăng mừng rỡ. Mặc dù ở địa hạ mộ tràng lấy được truyền tống môn có thể thông qua để đi đến thần ma mộ tràng, nhưng nơi đó thật sự quá nguy hiểm. Với thực lực chính mình bây giờ cũng không dám tùy tiện đi vào. Nhưng nếu có thể đi cùng với nhóm Hỏa Thần Lôi Mông, tinh linh đại tế tự thì tình huống sẽ khác. Nói không chừng, dùng hai quyển này có thể đổi được một đôi thần cách cùng thần khí.
Sau hiệp định ngưng chiến, Hắc Ám tam cự đầu vội vàng đi tiếp thu lãnh địa, Dương Lăng cũng rất hưng phấn với thu hoạch này, mà giáo hoàng thông qua truyền tống trận trở lại thánh thành thì sắc mặt âm trầm, nghiến chặt răng. Vốn phái thánh đường đại trưởng lão đi để bắt lấy tên Dương Lăng, không ngờ lại gọi ra lão bất tử Lôi Mông này, bắt gà không được lại mất nắm thóc.
"Vi Bá, chuyện này ngươi thấy thế nào?" hít sâu một hơi, giáo hoàng cố gắng bình tĩnh trở lại.
" Bệ hạ, mặc dù chúng ta mất đi không ít tư nguyên, nhưng phương nam vốn không phải là phạm vi thế lực của chúng ta, bị Hắc Ám hiệp hội đoạt lại cũng không tổn thất quá lớn. Về phần bờ biển hoàng kim…., nơi này đã kiềm chế không ít tinh duệ của chúng ta, buông tha ra cũng có nhiều chỗ tốt, có thể điều tinh duệ đến nơi khác. Hơn nữa, chúng ta vẫn còn hai không gian liệt phùng nơi bạo phong vũ hải vực và thánh sơn, nói tóm lại tổn thất cũng không đến nỗi không chịu được." Vi Bá cẩn thận nói ra ý mình.
Theo ý kiến của hắn, dưới sự chủ đạo của Hỏa Thần Lôi Mông mà phân chia lại phạm vi thế lực, tuy Giáo Đình tổn thất lớn, nhưng vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.
" Hừ , Vi Bá, ngươi sai rồi." Giáo hoàng hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:" Bây giờ, Hắc Ám hiệp hội đoạt lại phạm vi thế lực ở phương nam, Ma Thú Lĩnh chiếm được tài nguyên phong phú của bờ biển hoàng kim. Nếu để bọn họ tùy ý phát triển, có lẽ không tới mười năm sẽ chính thức trở thành đại địch của Giáo Đình chúng ta, bây giờ còn không nghĩ biện pháp đối phó, sau này có hối hận cũng không kịp."
"Bệ hạ, vậy ý người là…." Vi Bá cẩn thận hỏi.
" Thay đổi kế hoạch, tăng nhanh tốc độ hành động. Ngươi tự mình đi một chuyến đến ác ma đảo, nói cho mấy lão bất tử kia ta cần cái đầu của Dương Lăng và Hắc Ám tam cự đầu." Giáo hoàng sắc mặt lạnh lẽo, trầm ngâm một lát rồi lạnh lùng nói: " lập tức phát ra công cáo, thần thánh đồng minh phát sinh một trận thử dịch trên phạm vi lớn, ngàn vạn tín đồ bất hạnh ngộ nạn. Cụ thể làm như thế nào, ngươi hẳn là rất rõ ràng."
Cùng ác ma đảo hợp tác, dùng danh nghĩa thử dịch để âm thầm thu hoạch ngàn vạn linh hồn của tín đồ?
Nhìn sắc mặt lạnh như băng của giáo hoàng, Vi Bá cả người run rẩy. Điên cuồng, thật sự là quá điên khùng, vạn nhất chuyện bại lộ, Giáo Đình sẽ không còn đường sống mà quay về.
" Bệ hạ, vạn nhất sự tình này bị Lôi Mông đại nhân biết, vậy….." Nghĩ về hậu quả nếu bị bại lộ, Vi Bá tay chân lạnh cóng, thậm chí, ngay cả hít thở cũng khó khăn, phảng phất như là bị rơi vào một khối băng ngàn năm.
" Hắc hắc, Lôi Mông rất cường đại, nhưng nếu gọi về bản thể của thiên sứ mười hai cánh, hơn nữa lại có mấy lão quái vật ở ác ma đảo phối hợp, một mình hắn cường đại cũng vô dụng." Nhìn sắc mặt không còn chút máu của Vi Bá, giáo hoàng lạnh lùng cười cười, phất tay áo nhanh chóng rời đi.
Vi Bá phía sau cả người run run, cảm giác càng ngày càng lạnh, thiếu chút nữa ngạt thở.
Ma Thú Lĩnh Chủ.