Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 460: Bí mật vị diện




Sau khi an bài sắp xếp xong xuôi, Dương Lăng nhanh chóng hội kiến Khắc Y Lỗ Phu trưởng lão và ba nhân vật chủ chốt của giáo hội.
"Dương Lăng, ta xin được giới thiệu đây là đạo sư của ta Lôi Bố Lạp Tạp đại nhân cũng là Đại trưởng lão của Hắc ám giáo hội chúng ta. Vị này là Đại tế tự Tiên Độ Lệ Lạp, còn đây là Đại thống lĩnh kỵ binh Ba Bác Tát". Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão vui vẻ giới thiệu với Dương Lăng ba đầu não của Hắc ám giáo hội.
May mắn cứu được ba nhân vật chủ chốt, hoàn thành được nguyện ước ngàn năm của Hắc ám giáo hội, được gặp lại phụ thân cũng là đạo sư của mình, Đại trưởng lão, Khắc Y Lỗ Phu cảm kích Dương Lăng vô cùng. Nếu không có Dương Kăng toàn lực ủng hộ, Hắc ám giáo hội cũng không có khả năng công hãm Cương giác tòa thành, không có khả năng đánh bại thiên sứ quân đoàn
"Để nghênh đón 3 vị đại nhân, ta đã chuẩn bị một ít rượu ngon, chẳng biết khi nào các vị có thể ghé thăm Ma thú lĩnh của chúng ta 1 chút?" Dương Lăng tươi cười ngồi xuống đối diện với đám người của Hắc ám giáo hội, ân cần mời bọn họ đến thăm lãnh địa của mình.
Nhớ đến thần giai cường giả Bố Luân Đặc trưởng lão, khi trước trong lăng mộ dưới lòng đất, một chiêu Phong ba nhận đã đưa mấy trăm tinh nhuệ của Giáo đình về với đất mẹ bao la nhưng khi đối đầu với thiên sứ tám cánh, căn bản là không dám trực tiếp ngạnh kháng với đối phương, chỉ có thể dựa vào tốc độ mà cắn răng chống đỡ. Sau nửa canh giờ, toàn thân đã đầy vết máu, thậm chí có vài lần suýt chết.
Nhưng là 1 người suýt vài lần đưa Bố Luân Đặc trưởng lão lâm vào tuyệt cảnh như thiên sứ tám cánh, cũng bị Hắc ám đại thống lĩnh một đao chém thành hai nữa. Chỉ cần 1 đao, một kích trí mạng có thể tưởng tượng ba nhân vật đứng đầu Hắc ám giáo hội lâu đời trên Thái luân đại lục cường đại đến mức nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thấy thực lực chiến đấu của Hắc ám đại thống lĩnh, Dương Lăng mới hiểu được chính mình so với cường giả đứng đầu đại lục còn kém rất xa, hiểu được trên con đường tu luyện, quãng đường mình phải đi tiếp vẫn còn rất dài. Đối mặt với Giáo đình hung hăng đang hừng hực lửa hận, nếu được tranh thủ được sự ủng hộ của Hắc ám giáo hội, được ba nhân vật đứng đầu ra mặt tọa sơn, đối với lãnh địa của mình mà nói chính là trăm lợi mà vô hại.
"Hắc hắc, Đặc Lạp Tư sâm lâm quả là một nơi tốt, trong thời gian tới, chúng ta nhất định sẽ ghé thăm Ma thú lĩnh của ngươi!" Hắc ám đại trưởng lão Lôi Bố Lạp Tạp vui vẻ nói:"Mấy ngàn năm rốt cuộc lại được nhìn thấy ánh sáng mặt trời, Dương Lăng huynh đệ đúng ra mà nói, chúng ta còn phải cảm ơn ngươi đã trợ giúp a".
Thân mặc hắc bào, Hắc ám Đại tế tự nhìn Dương Lăng cười cười rồi nhắm 2 mắt lại, tay nắm Hắc ám quyền trượng không nhúc nhích. Hắc ám kỵ binh Đại Thống lĩnh cũng trầm mặc ít nói, chỉ cầm một mảnh da thú lau chùi Mã đao màu đỏ sậm. Chỉ có Đại trưởng lão Lôi Bố Lạp Tạp lại hứng thú nói chuyện, cười nói luôn miệng, hướng đến Dương Lăng xưng huynh gọi đệ, nhanh chóng thu hẹp quan hệ song phương.
"Ha ha đây là do công lao của Khắc Y Lỗ Phu trưởng lão mà thôi, ta chỉ là người đi sau, Đại trưởng lão không cần khách khí!"
Dương Lăng cười cười, nhanh chóng từ không gian giới chỉ xuất ra bình Lãng mỗ tửu hảo hạng, mời mỗi người một chén. Ngửi thấy mùi rượu ngào ngạt lan tỏa trong không khí, Đại thống lĩnh kỵ binh Ba Bác Tát hưng phấn một hơi uống cạn. Liếm liếm môi ra vẻ thèm thuồng liền vươn vai đứng lên 1 tay chụp nguyên vò rượu. Chợt thấy Đại tế tự Tiên Đô Lệ Lạp khẻ lắc đầu lông mày hơi nhíu lại. Mặc dù đã lớn tuổi nhưng thoạt nhìn da thịt nàng vẫn trắng nõn nà. Khuôn mặt không thấy một nếp nhăn như thiếu nữ mới mười tám thanh xuân.
Trông Hắc ám đại thống lĩnh xem rượu như mạng, Dương Lăng cười vui vẻ. Từ không gian giới chỉ đem ra lãng mỗ tửu, mộc lưu tửu ngay cả kê vĩ tửu của điều tửu sư Ước Hàn vì mình mà điều phối cũng xuất hiện "Ma thú lĩnh của chúng ta bên sông bên núi, đất đai không có nhiều sản vật, nhưng rượu ngon lại có nhiều, Ba Bác Tát đại nhân cứ uống thỏa thích!"
"Sách sách, đúng đúng!". Thấy Dương Lăng bày ra trước mặt mình cơ man là rượu ngon, Hắc ám đại thống lĩnh Ba Bác Tát gật gật đầu ra vẻ hài lòng, làm một ngụm lớn mộc lưu tửu, rồi thoải mái lấy từ trong ngực ra 1 cái bình nhỏ "Này anh bạn trẻ sau này ngươi chính là huynh đệ của Ba Bác Tát này, đây là mặc tinh tinh tủy, hãy cầm đi!"
Mặc tinh tinh tủy?
Nhận cái bình nhỏ từ tay Ba Bác Tát, nhìn thấy bên trong có tinh tủy màu đen, Dương Lăng chấn động toàn thân mà Khắc Y Lỗ Phu trưởng lão bên cạnh cũng không ngoại lệ.Tại Thái Luân đại lục, tinh tủy có giá trị liên thành, là bảo vật hiếm có. Mặc dù hiểu tính cách của Đại thống lĩnh, nhưng Khắc Y Lỗ Phu cũng không thể ngờ được hắn lại hào phóng đến thế, ngay cả bình tinh tủy cũng có thể cho đi
"Dương Lăng huynh đệ, bình mặc tinh tinh tủy này không giống với tinh tủy bình thường đâu. Đây là cực phẩm mặc tinh, bảo vật ngàn năm của Tử vong vị diện. Có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, tốc độ dung hợp thần cách, đừng nói tại Thái luân đại lục ngay cả tại Tử vong vị diện một giọt cũng khó cầu" Nhìn Dương Lăng đang kinh ngạc, Đại trưởng lão Lôi Bố Lạp Tạp khẽ cười nói tiếp "Dùng 1 giọt tinh tủy, ngươi có thể trực tiếp nuốt thần cách vào trong cơ thể, tránh được những nguy hiểm. Mặt khác, tinh tủy này đối với ma thú càng có nhiều tác dụng, không những đề cao thực lực và tốc độ tu luyện, mà còn có thể mở ra linh trí của chúng "
Ngay cả ở Tử vong vị diện 1 giọt cũng khó cầu?
Dương Lăng khó khăn lắm mới nuốt được nước miếng, cổ họng thấy khô khốc, hiểu được bình mặc tinh tinh tủy trong tay mình quý giá đến nhường nào. Mặc dù trước đó vẫn đoán được Hắc ám tam thủ lĩnh sẽ dành cho mình 1 phần đại lễ để cảm ơn, nhưng không ngờ lại là một món quà quý như vậy.
Chỉ cần 1 giọt là có thể bảo vệ thân thể, có thể trực tiếp luyện hóa thần cách, chẳng trách sau khi 1 đao bổ đôi thiên sứ tám cánh làm hai nửa, Hắc ám đại thống lĩnh không thèm nháy mắt thì cũng có thể thôn phệ thần cách của đối phương. Chỉ với điểm này là đủ khiến mọi người thèm muốn điên cuồng. Dù sao có thần cách trong trong cơ thể, có thể tăng khả năng cảm ngộ và tốc độ dung hợp thần cách, trong khi người khác không hề hay biết, điểm tốt như vậy e là không thể kiếm ra thứ đồ nào tốt hơn được nữa.
"Mặc tinh tinh tủy rất trân quý nhưng mỗi người hoặc mỗi đầu ma thú chỉ có thể dùng nhiều nhất là 10 giọt, nếu hơn hiệu quả sẽ kém đi rất nhiều, không nên lãng phí!" Đại tế tự nhắc nhở Dương Lăng đầy thiện ý, rồi khe khẽ nhấp 1 ngụm Lãng mỗ tửu.
"Ta hiểu rồi. Cảm ơn ba vị đại nhân, phần hậu lễ thật sự quý giá!" Dương Lăng chân thành cảm tạ ba nhân vật chủ chốt của Hắc ám giáo hội.
Tử thử Băng Băng và Thiên diện huyễn điêu đều đã tu luyện đến mức bình cảnh, phục dụng 1 giọt tinh tủy, rất có thể thành công tiến giai thành siêu cấp ma thú, thực lực tăng nhanh. Với chính mình thì tốc độ tu luyện cũng có thể nhanh hơn, nhanh chóng tiến giai thành hồn vu. Món quà này so với một kiện thần khí hoặc một tòa tinh quáng còn quý hơn vạn lần.
"Hắc hắc, mặc tinh tinh tủy nếu dùng nhiều thì hiệu quả không cao, tuy nhiên điều đó cũng chưa hẳn đúng. Uống 1 lượng lớn tinh tủy vẫn còn nhiều điểm tốt!" Hắc ám đại thống lĩnh miệng cười cười, tay lại vớ lấy vò rượu khác "Năm đó, ta được Hắc ám quân vương thưởng cho, dùng hơn mười bình mặc tinh tinh tủy mới đột phá được bình cảnh, thuận lợi tiến giai trở thành trung vị thần"
Uống 1 lần hơn mười bình?
Dương Lăng có chút nghẹn họng, người khác 1 giọt kiếm không ra, hắn một hơi uống hơn mười bình, chẳng trách thực lực lại kinh khủng như vậy.
""Ba Bác Tát đại nhân, thượng vị thần tiến giai sẽ thành chủ thần. Vậy nếu khi chủ thần tiến giai thì sẽ đạt đến cảnh giới nào?"
Mặc dù thông qua Bố Luân Đặc trưởng lão biết được hạ vị thần có thể tiến giai thành trung vị thần, nếu tiếp tục sẽ thành thượng vị thần và chủ thần. Nhưng Dương Lăng vẫn rất muốn biết sau khi trở thành chủ thần nếu tiếp tục đột phá thì sẽ đến cảnh giới gì. Khó khăn lắm mới gặp được cao thủ cường đại như vậy, hắn dĩ nhiên phải thỉnh giáo.
"
Là Thần chức, sau khi đạt đến chủ thần, được trở thành thần chức là mong ước của mỗi người!" Ba Bác Tát giải thích đơn giản:"Nếu đã là thần chức lại đột phá có thể trở thành vị diện thủ hộ giả hoặc trở thành lưu lãng giả" Thấy Dương Lăng đang trợn 2 mắt nghi hoặc, Đại trưởng lão Lôi Bố Lạp Tạp bật cười, thay cho Ba Bác Tát nói lại từ đầu cho Dương Lăng biết một chút kiến thức về quá trình tu luyện của thần giai cường giả.
Nguyên lai, trong mắt bình dân tại Thái Luân đại lục, thần giai cường giả chính là đỉnh núi cao vời vợi, nhưng đối với cường giả của các vị diện mà nói, thần giai chỉ là mới bắt đầu. Hại vị thần, trung vị thần, thượng vị thần, mỗi cấp mỗi khác, thực lực phi thường cường đại. Từ thượng vị thần tiến giai thành chủ thần là chỉ mới bắt đầu. Nếu lĩnh ngộ thành thần chức thì tốc đô tu luyện sẽ kinh người còn không có lẽ cả đời cũng khó mà tiến được nữa bước.
Chủ thần có thần chức đột phá là có thể trở thành vị diện thủ hộ giả hoặc trở thành vị diện lưu lãng giả. Đối với bọn họ mà nói, xuôi ngược không gian loạn lưu là vô cùng đơn giản, tại vô số vị diện tự do xuôi ngược đều không phải là giấc mộng.
"Vậy thế nào mới có thể đạt được thần chức? Nếu không tu luyện thành chủ thần liệu có đạt được thần chức hay không?" Đại trưởng lão Lôi Bố Lạp Tạp giải thích càng nhiều, Dương Lăng càng thêm nhiều thắc mắc. Cái cảm giác này tựa như lơ đãng đẩy ra 1 cánh cửa sổ, đập vào mắt là 1 khoảng đất trời mênh mông.
"
Muốn đạt được thần chức, phải hoàn toàn lĩnh ngộ 1 pháp tắc nào đó. Nắm vững 1 lực lượng nào đó, có nhiều tín đồ, thu được nguyện lực to lớn". Lôi Bố Lạp Tạp trưởng lão vừa vắt óc nhớ lại vừa giảng giải, tay khẽ xoắn bộ râu mép đã ngả màu muối tiêu.
Trầm tư một lát, hắn nói tiếp :"
Bình thường, nếu không tu luyện thành chủ thần thì hoàn toàn không có khả năng lĩnh ngộ trọn vẹn 1 loại pháp tắc, nếu như vậy cho dù tín đồ có nhiều cũng không thể đạt được thần chức. Nhưng ngược lại, cho dù có lĩnh ngộ hoàn toàn 1 loại pháp tắc nhưng lại không đủ số lượng tín đồ, không có cách nào duy trì liên tục việc thu được đại lượng nguyện lực thì cũng giống như trường hợp trên. Tuy nhiên, ngoài sáu đại vị diện chủ yếu ra, các loại vật chất vị diện và bán vật chất vị diện nhiều vô kể, các thiên tài tu luyện cũng vô số, có ngoại lệ hay không, ta cũng không nắm rõ!"
Nắm vững hoàn toàn 1 loại pháp tắc nào đó, chính mình phải có 1 lượng lớn tín đồ?
Sau khi Đại trưởng lão Lôi Bố Lạp Tạp giải thích xong, hiểu được những gì mình muốn biết, Dương Lăng trong lòng chợt động. Nhớ đến khi thu được tiên thiên linh hỏa, trong không gian vu tháp mình dường như đã thao khống năng lượng hỏa hệ một cách tự nhiên. Nhớ đến ở giáp ranh nguyên thủy sâm lâm, đã tạo ra cuộc sống bộ lạc cho đám dong binh. Đột nhiên hắn cảm thấy mình đã tìm ra điểm mấu chốt, trong lòng một tia sáng vụt lóe lên.
Ma Thú Lĩnh Chủ.