Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 432: Thiên Sứ




Sau khi đánh chết Pháp Bố Thụy Tư, Dương Lăng đại nạn không chết, lại thu hoạch được nhiều chỗ tốt, nhưng cùng lúc đó, ở nơi thánh thành Tát Lạp Thác Tư xa xôi, trong tòa cung điện hùng vĩ của giáo đình lại vô cùng lạnh lẽo.
" Vi Bá, còn chưa có tin tức của Pháp Bố Thụy Tư?"
Vị giáo hoàng cao cao tại thượng Ba Thụy vẻ mặt âm lãnh, lạnh lùng nhìn người đứng cách đó không xa vị ngoại đường chấp sự trưởng lão tên Vi Bá.
Pháp Bố Thụy Tư sau khi lĩnh ngộ đao vực, thực lực đã tiến giai đến thần đỉnh cảnh giới, có tư cách đi tới Vân Trung Thành tiếp tục tu luyện. Vì vậy thực lực của hắn phóng mắt nhìn ra khắp Thái Luân đại lục cũng có thể đếm được, ngoại trừ Hỏa Thần của Hỏa Thần Sơn và Tinh Linh đại tế ti của Tinh Linh vương đình, sợ rằng ngay cả Kiếm Thần của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc và Hoàng Kim Sư Tử của Bác Cách gia tộc cũng không phân cao thấp với hắn.
Tổng hợp tình báo từ các nơi, bên cạnh Dương Lăng có Bố Luân Đặc trưởng lão đang bị thương nặng, chỉ còn lại một bộ phận thần lực, còn là một gã sơ cấp vị hạ thần. Theo đạo lý mà nói, Pháp Bố Thụy Tư ra tay có chín phần thắng, đừng nói là giết chết Dương Lăng tên tiểu lĩnh chủ ghê gớm kia, cho dù là huyết tẩy Ma Thú Lĩnh cũng không thành vấn đề, không nghĩ tới, kết quả lại ngoài dự đoán của mọi người, hành tung của Pháp Bố Thụy Tư ở nơi nào không rõ, liên tục ba ngày không có chút tin tức.
Liên tục ba ngày không có tin tức, chuyện này thật sự là quá bất thường rồi!
Làm một gã ngoại đường chấp sự trưởng lão của thánh đường, Vi Bá phụ trách hành động và liên lạc lần này, liên tục ba ngày không biết Pháp Bố Thụy Tư đang ở nơi nào, hắn sốt ruột đến độ tóc cũng muốn bạc mà ngay cả giáo hoàng cao cao tại thượng của giáo đình Ba Thụy biết chuyện cũng buồn bực không thôi.
Trăm ngàn năm qua, giáo đình sở dĩ cường thịnh không suy, mấu chốt không phải tín đồ đông đảo, cũng không phải do hộ giáo kỵ sĩ và ma pháp sư tinh duệ, mà là chính họ có một nhóm cường giả có thể hô phong hoán vũ. Nếu không, nói không chừng đã bị Hỏa Thần môn hoặc là một thế lực lớn nào nhổ tận gốc mất rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thái Luân đại lục cường giả vi tôn, cường giả gặp cường giả, lúc đó phải xem thực lực nói chuyện !
Ngoại trừ Thiên Sứ từ Vân Trung Thành phủ xuống, thánh đường võ sĩ cường đại vẫn là chủ lực nam chinh bắc chiến của giáo đình, cũng là căn bản và kiêu hãnh để uy lâm Thái Luân đại lục.. Trong đó, nội đường võ sĩ còn là tinh duệ trong tinh duệ. Chỉ có bọn họ mới có thực lực đối kháng các thế lực cường giả.
Làm một gã bước vào thần giai cường giả suốt ngàn năm hiếm có, không thể nghi ngờ Pháp Bố Thụy Tư chính là sự kiêu ngạo của giáo đình, thực lực mạnh hơn hắn không phải không có, nhưng tuyệt đối có thể đếm được, hơn nữa còn là những người có nhiệm vụ bí mật, nếu không tới lúc vạn bất đắc dĩ bọn họ tuyệt đối không dễ dàng ra tay, ngoại trừ sứ giả của Vân Trung Thành, dù cho là giáo hoàng cũng không có quyền điều động bọn họ làm việc.
" Giáo hoàng bệ hạ, chuyện sợ rằng đã vượt ra khỏi dự liệu của chúng ta."
Nhìn sắc mặt âm trầm của giáo hoàng, Vi Bá dừng một chút, chần chờ một lát nói tiếp: " Ba ngày rồi mà vẫn không có tin tức gì, vậy thì chỉ có hai trường hợp, một là do Pháp Bố Thụy Tư đại nhân bị vây ở nơi nào đó, một là đã gặp bất hạnh. Vô luận là gặp tình huống nào cũng nói lên chuyện Ma Thú Lĩnh không chỉ có một thần giai cường giả canh giữ, chỉ bất quá họ che giấu phi thường bí ẩn, chúng ta không cách nào phát hiện hành tung bọn họ mà thôi!"
" Hạ vị thần đỉnh, không chỉ có một người ?"
Giáo hoàng Ba Thụy xoa xoa huyệt Thái Dương, không nghĩ tới Dương Lăng lại che giấu thực lực tới nước này, trầm ngâm một lát nói: " Vi Bá, Đồ Lý Á Phu trưởng lão đến lúc nào mới ra?"
" Giáo hoàng bệ hạ, Đồ Lý Á Phu trưởng lão đã đóng cửa tĩnh tu mấy ngàn năm, trước khi tiến vào mật thất đã phân phó không cho phép ai quấy rầy sự tĩnh tu của hắn, không ai biết lúc nào hắn mới có thể ra, có lẽ là ngày mai, có lẽ còn phải thêm mấy ngàn năm, thậm chí hàng ngàn năm !"
Thấy giáo hoàng gắt gao nhìn mình chằm chằm, Vi Bá lắc đầu cười khổ.
Làm đại trưởng lão của nội đường thánh đường, Đồ Lý Á Phu không thể nghi ngờ là cường giả cường đại nhất của giáo đình. Truyền thuyết hàng ngàn năm trước đã tu luyện đến trung vị thần cảnh giới, ngay cả sứ giả Vân Trung Thành nhìn thấy hắn thái độ cũng phải cung kính. Đáng tiếc, đại trưởng lão đối với chuyện thế tục không hề để ý tới, còn sớm đóng cửa tĩnh tu từ mấy ngàn năm trước. Truyền lệnh không cho phép kẻ nào quấy rầy, muốn mời hắn ra mặt đối phó với Dương Lăng, hiển nhiên là không thực tế. Ngoại trừ giáo đình gặp phải tai ương, sợ rằng không có gì có thể làm gián đoạn sự tĩnh tu của hắn.
" Những vị thiên sứ đang canh giữ Bạo Phong Vũ Hải Vực không thể động đến, thánh quang kỵ sĩ nghiêm phòng tội dân xâm lấn không thể điều động, Đồ Lý Á Phu trưởng lão lại không thể quấy rầy, nói như vậy chúng ta chỉ có thể tiếp tục chờ đợi?"
Giáo hoàng Ba Thụy Đặc lạnh lùng nhìn Vi Bá, không giận mà uy.
Thấy sắc mặt giáo hoàng ngày càng trầm, Vi Ba hít sâu một hơi, chậm rãi nói: " " Bệ hạ, ta cho rằng, biện pháp tốt nhất trước mắt chính là phái một đội thánh đường võ sĩ hoặc là một đội thiên sứ đi Gia Bá Lợi trước, tìm hiểu xem Pháp Bố Thụy Tư đại nhân đang ở nơi nào và tình báo của Ma Thú Lĩnh. Sau khi có tin tình báo chính xác, lại làm ra quyết định cũng không trễ !"
Ngay cả Pháp Bố Thụy Tư đang ở nơi nào cũng không rõ, không biết rõ tình huống mà vội vã làm ra chuyện trả thù tuyệt đối không thể được. Nếu bên người Dương Lăng có vài tên hạ vị thần cường giả hoặc là trung vị thần cường giả, tùy tiện xông vào không chỉ là tìm chết, hơn nữa rất có thể có thể phải trở mặt hoàn toàn với Ma Thú Lĩnh, cấp cho giáo đình phiền toái rất lớn.
"
Hừ, cũng tốt, cứ phái năm thiên sứ tốc độ nhanh nhất đi đi, lập tức hành động !" Sau khi hừ lạnh một tiếng, giáo hoàng phất tay áo rời đi.
Phái thiên sứ tốc độ nhanh nhất?"

Nhìn theo bóng lưng giáo hoàng đang đi xa, Vi Bá khẽ thở ra một hơi. Chuỵên cho tới bây giờ, trả thù Dương Lăng đã là thứ yếu, hiểu rõ Pháp Bố Thụy Tư đang ở nơi nào và thực lực thật sự của Ma Thú Lĩnh mới là chuyện trọng yếu nhất. Lực thiên sứ không chỉ có lực mạnh vô cùng, hơn nữa trong tất cả phân thân phủ xuống của các thiên sứ cũng có tốc độ nhanh nhất, Thiên Sứ chiến trận có năm người một tổ còn có thể tạo thành uy lực thật lớn, vạn nhất tình huống không đúng còn có thể liên thủ kháng địch, phát huy ra lực chiến đấu cường đại để tránh cho việc bị mai phục toàn quân tiêu hủy.
Vì trấn thủ Bạo Phong Vũ hải vực và Hoàng Kim bờ biển nơi tội dân cư trú, giáo đình đã điều động phần lớn binh lực, nếu Ma Thú Lĩnh có vài tên thần giai cường giả cường đại, thực lực cả Thái Luân đại lục sẽ phát sinh biến hóa rất vi diệu, rất nhiều chuyện sợ rằng không kịp điều chỉnh.
Giáo đình nhanh chóng phái ra toán nhân mã thứ hai, ý đồ tìm hiểu hành tung của Pháp Bố Thụy Tư và thực lực chính thức của Ma Thú Lĩnh. Cùng lúc đó, Dương Lăng cũng phái ra lượng lớn nhân thủ tìm hiểu động tĩnh của giáo đình, một bên tăng mạnh phòng ngự của lãnh địa, ở nơi chủ yếu gia tăng thêm nhiều cấm chế, sau đó tranh thủ thời gian củng cố Thiên Trọng Lãng lĩnh vực uy lực kinh người. Thuần thục nắm giữ lực lượng lĩnh vực cường đại này, Hắc Long Vương và Thi Vu Vương mấy người cùng tiến lên cũng không phải đối thủ của hắn, dù ngay cả Bố Luân Đặc trưởng lão cũng cực kỳ cố kỵ sự cường đại của hắn.
Tại thần vực uy áp của Bố Luân Đặc trưởng lão, lực chiến đấu của Hắc Long Vương và Thi Vu Vương hai người đều giảm đi, thậm chí không cách nào nhúc nhích, nhưng Dương Lăng bất đồng, cũng không biết do linh hồn năng lượng quá cường đại hay là vì nguyên nhân cùng lúc triển khai Băng Phong lĩnh vực và lực lượng lĩnh vực, ảnh hưởng của thần lực uy áp của trưởng lão đối với hắn không là gì cả..
Song trọng lĩnh vực, công kích và phòng ngự cường đại, tốc độ quỷ mị…tất cả những điều này đột nhiên làm cho lực chiến đấu của hắn trở nên tăng mạnh. Chủ yếu nhất chính là sau khi thuận lợi dung hợp thần cách của Pháp Bố Thụy Tư, mặc dù trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào toàn bộ luyện hóa, nhưng tốc độ tu luyện so với bình thường còn nhanh hơn, đối với sự hiểu biết về lực lượng lĩnh vực càng ngày càng sâu hơn. Tốc độ tiến bộ cực nhanh khiến cho mọi người đuổi theo không kịp !
Vào một buổi tối, Dương Lăng đang ngồi ở trên đại vu thai để tĩnh tu, đột nhiên trong Gia Bá Lợi thành lại có vài tia quang minh năng lượng ba động, nhanh chóng khiến cho hắn chú ý.
Giáo đình lại tới?
Cẩn thận, thần thức cường đại của Dương Lăng vô thanh vô tức tản mát ra. Nhanh chóng tìm được năm tên hắc y nhân dáng vẻ khả nghi. Nhìn thấy đối phương đang thừa dịp ánh trăng mông lung nhanh chóng hướng tới phủ thành chủ đi lại gần, lạnh lùng cười cười, hắn tạm thời đình chỉ cấm chế bên trong của phủ thành chủ đồng thời triệu ra Thi Vu Vương đang khổ tu trong vu tháp không gian, ở bên tai nhỏ giọng dặn dò vài câu.
Mấy tên này mặc dù tốc độ rất nhanh, nhưng so ra vẫn không bằng Pháp Bố Thụy Tư. Mờ mờ ám ám, rõ ràng không phải đến để động thủ. Vậy lần hành động này của họ nhất định là vì tìm hiểu tình báo.
Sau khi thực lực tiến nhanh, cho dù không dùng cấm chế hỗ trợ cũng có thể giết chết năm người đó, giết bọn họ thì quá dễ dàng, nhưng như vậy thì lại quá tiện nghi cho bọn họ. Tạm dừng cấm chế bên trong thành chủ phủ, cho bọn họ tùy ý tiến đến, sau đó sẽ tương kế tựu kế. Cấp cho đối phương một tình báo giả, làm cho đối phương sẽ có quyết sách sai lầm đồng thời trả thù và thêm kích thích !
" Dát, dát, dát…không thành vấn đề, bất quá, năm tên này đều là giáo đình thiên sứ, tư vị của linh hồn thật diệu kỳ không sao nói được !" Nhìn năm tên thiên sứ không biết tự lượng sức mình đang xâm nhập vào thành chủ phủ, Thi Vu Vương dát dát cười cười: " Sau khi hấp thu máu huyết và linh hồn của bọn họ, ta nắm chắc có thể khôi phục thực lực hoàn toàn. Đại nhân, sau khi đại sự hoàn thành, ta xin máu huyết và linh hồn của một tù binh."
" Hắc, hắc, chỉ cần làm việc cho tốt, đừng nói là một người, cho dù là hai người cũng không thành vấn đề !" Nhìn Thi Vu Vương đang nóng lòng khôi phục thực lực, Dương Lăng cười cười..
Sau một hồi ác chiến, Hắc Long Vương và Phi Long Vương mấy người đều cảm giác thực lực không đủ, cả ngày ở bên trong vu tháp không gian khổ tu, ngay cả Thi Vu Vương cũng không có ngoại lệ. Mắt thấy Tử Thử Băng Băng và Thiên Diện Huyễn Điêu sắp đạt đến siêu giai ma thú càng ngày càng gần, mắt thấy mọi người dưới sự chỉ điểm của Bố Luân Đặc trưởng lão nên thực lực tăng lên từng bước, hắn rốt cuộc đứng ngồi không yên. Không chỉ có ý nghĩ mau chóng khôi phục thực lực đến trạng thái lĩnh vực, còn hy vọng nhờ vào sự chỉ điểm của Bố Luân Đặc trưởng lão có thể đột phá đến mức độ thần giai cường giả, trở thành một thần giai cường đại Thi Vu Vương.
Bị vây khốn trong Liệt Hỏa cấm chế suốt mấy ngàn năm, mặc dù thực lực của Bố Luân Đặc trưởng lão không tiến bộ mà còn thối lui, nhưng lý luận và tri thức uyên bác của hắn làm cho mọi người đạt được ích lợi vô cùng. Trên con đường tu luyện, mặc dù mỗi loại pháp tắc đều có những bất đồng, nhưng phương hướng tu luyện và rất nhiều những kỹ xảo đều gần như tương tự như nhau.. Nhờ có hắn chỉ điểm, mọi người vượt qua được những con đường vòng, Dương Lăng cũng không có ngoại lệ. Vì muốn giữ lại Bố Luân Đặc trưởng lão ở mãi tại Ma Thú Lĩnh, hắn thông qua vị nữ thủ lĩnh hải đạo Mã Cách Lệ Đặc di dời cả bộ tộc đến Ma Thú Lĩnh cư trú, sau đó mời trưởng lão nhận lời làm đại trưởng lão của vu môn.
Cứ như vậy, tộc nhân của Bố Luân Đặc trưởng lão đã được an bài, cuộc sống được cải thiện, hy vọng phục hưng bộ tộc, Dương Lăng đã có được một cao thủ cường đại, sự an toàn của lãnh địa đã được cam đoan thêm một bước, cả hai bên đều vô cùng vui mừng .
Ma Thú Lĩnh Chủ.