Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 294: Phệ hồn




Nghỉ ngơi và hồi phục một lát, Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu rời khỏi Hắc Thủy thành, đi theo ký hiệu mà Giáo Đình lưu lại tiếp tục truy sát Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư. Dương Lăng chỉ huy mọi người triển khai công tác xây dựng lại, một lần nữa quy hoạch lại khả năng phòng ngự của Hắc Thủy thành, để tránh xảy ra chuyện tương tự.
Đầu tiên, chuyển một nhóm Lê Hoa Nỗ từ Duy Sâm tòa thành đến. Chỉ cần trên đầu mũi tên bôi chất kịch độc do Ngả Lỵ Ti luyện chế ra, sau đó hơn một trăm mũi tên cùng bắn ra, thì ngay cả cao thủ thánh giai cũng phải tránh xa ba bước.
Tiếp theo, ở các vị trí mấu chốt trồng một loạt Thực nhân đằng, cũng để một đám Hấp huyết biên bức và Giác phong thú trên đó. Mặc dù chúng nó không thể chủ động tấn công kẻ địch ở xa xa, nhưng có thể bảo vệ các địa phương quan trọng, công kích đám người lạ tiến vào phạm vi đã định.
Cứ như vậy, cái khác không nói, ít nhất cũng có thể bảo vệ an toàn nhất định cho trưởng lão hồ tộc hay tù trưởng Ngưu đầu nhân. Để tránh bọn họ bị kẻ thù ám sát, quân lính trong thành không có ai chỉ huy.
Cuối cùng, ở gần Hắc Thủy thành xây dựng rất nhiều đội do thám, và phái ra đông đảo binh lính tuần tra, để tránh việc Thi vu vương quay lại, và đề phòng bị Giáo Đình Đại quân phản kích.
Mặc dù Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu cam đoan khuyên được Giáo Đình, để bọn họ trước khi giết chết Thi vu vương không có hành động báo thù, nhưng đề phòng bất trắc, Dương Lăng vẫn nghĩ đến tình hình xấu nhất. Thông báo các nơi trong Ma thú lĩnh đề phòng, phái người theo sát động tĩnh của Giáo Đình trong Lãnh địa.
"Nếu có thể bố trí Ma pháp truyền tống trận ở các nơi, vậy sẽ an toàn hơn nhiều, đáng tiếc"
Bận rộn cả nửa ngày, chỉ huy mọi người hành động, Dương Lăng lẳng lặng đứng trên tường thành của Hắc Thủy thành, nhìn dãy núi Lạp Đạt Khắc trải dài ngàn dặm, trong lòng thở than.
Trải qua cố gắng không ngừng, bây giờ Ma thú lĩnh không thiếu Vũ khí loại tốt, không thiếu Võ sĩ anh dũng trung thành, nhưng cao thủ thánh giai vẫn còn rất thiếu. Đối mặt với Giáo Đình đứng đầu trên đại lục, chỉ dựa vào chiến thuật biển người sẽ là vô dụng, phải có đủ cao thủ trấn giữ, mới có thể tạo được uy hiếp với bọn họ.
Võ sĩ và Ma pháp sư cấp thấp còn có thể chiêu mộ, cao thủ đến cấp bậc Thánh giai, vậy không phải tiền là có thể chiêu mộ. Mặc dù có thể thông qua vài phương pháp như truyền thụ Ma pháp và Đấu khí cao cấp, kỹ xảo tuần thú và Vu thuật, từng bước bồi dưỡng người theo mình, nhưng tốc độ quá chậm, còn không bằng vào sâu trong rừng rậm thuần hóa Ma thú cao cấp.
Nhanh chóng đột phá đến cảnh giới Hồn vu, thuần hóa đại lượng Ma thú cao cấp thậm chí là Siêu giai Ma thú, thì sẽ có thể chấn nhiếp các thế lực đối địch.
Suy nghĩ cách thức phát triển sau này, thấy trời càng lúc càng tối, Dương Lăng xoay người đi vào một gian mật thất, phân phó cho binh lính đem từng tù binh một lên. Sau trận công kích, đám tù binh còn hơn 200 tên Kỵ sĩ và hơn 50 tên Ma pháp sư Giáo Đình, nếu có khả năng nhanh chóng hấp thu Linh hồn Năng lượng của bọn họ, vậy sẽ có rất nhiều chỗ tốt với việc tu luyện.
"Đi mau"
Nhận được mệnh lệnh, hai tên Võ sĩ Ngưu đầu nhân kéo một tên Ma pháp sư Giáo Đình đi lên, "Ba" một tiếng, buộc hắn quỳ gối trước mặt Dương Lăng.
Đây là một Ma pháp sư tuổi còn trẻ, có lẽ do mất máu quá nhiều hoặc là do quá hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt. Mặc một bộ quần áo Ma pháp màu trắng được may khéo léo, trên áo có tiêu chí hình Chữ thập đặc thù của Giáo Đình, trên cổ có một cái vòng thủy tinh, ngân quang lấp lóe.
Ở rất nhiều nơi Giáo Đình có địa vị rất cao, không ít Quốc vương phải được Giáo Đình sắc phong mới có thể có tước vị chính thức. Cho nên có không ít Quý tộc hoặc là Đại thương nhân mang con cái mình đến Giáo Đình. Sau một thời gian trở lại làm quan chức hoặc là tước vị ở Quốc gia.
Ngoại trừ Ma pháp sư và Kỵ sĩ xuất thân từ quý tộc, Giáo Đình còn có rất nhiều tinh nhuệ đến từ bình dân, nhưng bọn họ rất ít khi có nhiều tiền thu mua vòng tủy tinh làm vật trang sức. Hiển nhiên, tên Ma pháp sư trẻ tuổi này là một tên giàu có.
"Lĩnh chủ đại nhân, tha mạng cho ta, ta không làm gì cả , tha mạng" Bị hai tên Ngưu đầu nhân mang đến, tên tuổi trẻ bản năng cảm giác được sự không ổn, nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Dương Lăng, lớn tiếng cầu xin tha thứ: "Lĩnh chủ đại nhân, cha ta là An Nạp bá tước của Đức Lạp đế quốc, trong nhà có một mỏ tinh quáng rất lớn. Chỉ cần tha mạng cho ta, ta có thể cho ngài rất nhiều Tinh tệ, muốn bao nhiêu cũng được"
Thác Lợi Á vô cùng hối hận, lần này cùng với quân đội Giáo đình đi đến, vốn chuẩn bị lấy kinh nghiệm đẻ làm Ma pháp sư hộ giáo, sau đó trở về Gia tộc kế thừa tước vị của cha. Không nghĩ được rằng, gặp phải tên sát tinh Dương Lăng, mọi người như dê béo trước miệng sói, vô phương chống trả. Nhớ đến đám Ma thú dữ tợn khát máu, hắn vẫn còn cảm thấy tê dại.
Ra hiệu cho hai tên Võ sĩ Ngưu đầu nhân rời khỏi, nhìn Thác Lợi Á lớn tiếng cầu xin tha thứ, Dương Lăng cười lạnh: "Thật đáng tiếc, ta không có hứng thú với Tinh tệ, ta muốn Linh hồn của ngươi."
"Linh hồn?"
Chẳng lẽ Lĩnh chủ đại nhân là một tên Ác ma hóa thân làm loài người lẻn vào Thái Luân đại lục?
Nghe Dương Lăng nói thế, Thác Lợi Á khiếp sợ liều mạng bò về phía sau, cảm giác được sự nguy hiểm. Giáo Đình truyền thừa mấy ngàn năm có không ít truyền thuyết truyền từ đời này sang đời khác. Trong đó có truyền thuyết về đám ác ma hóa thân làm con người hấp thu máu và Linh hồn của loài người.
"Hắc hắc, thực ra Giáo Đình các ngươi mới là ác ma lớn nhất. Muốn trách, vậy hãy trách tại sao ngươi lại gia nhập Giáo Đình?
Triệu Thực nhân đằng vương ra, chỉ huy nó quấn chặt lấy Thác Lợi Á, Dương Lăng đặt một tay trên trán hắn. Sau đó mặc niệm Vu quyết, luyện hóa Linh hồn của hắn.
Căn cứ Phương tiêm bi giải thích, mọi vật trên đời đều có Linh hồn, chỉ là lớn nhỏ, mạnh yếu khác nhau mà thôi. Thông qua Luyện Hồn Thuật cao cấp, không những có thể xóa Linh hồn của kẻ địch, còn có thể hấp thu Linh hồn Năng lượng của hắn để sử dụng.
"Đại nhân tha mạng, tha mạng"
Cảm giác lạnh như băng đi vào trong não, Thác Lợi Á lớn tiếng van xin tha thứ, cả người run lên, mặt cắt không còn giọt máu. Rất nhanh dưới 2 chân run lẩy bẩy nước đọng thành vũng.
"
Hừ, đồ vô dụng."
Ngửi thấy mùi ô uế từ dưới quần Thác Lợi Á, Dương Lăng lắc đầu, tăng nhanh tốc độ. Rất nhanh, Thác Lợi Á đã mất đi tri giác, trên trán toát ra một trận hắc khí, bay trên đầu Dương Lăng một lát rồi chui vào trong trán hắn.
Lạnh thấu xương, còn mang theo một cảm giác tê liệt như điện giật.
Thuận lợi hấp thu Năng lượng Linh hồn của Thác Lợi Á, Dương Lăng cảm giác tinh thần chấn động Tinh thần lực nhanh chóng tăng cường. So sánh tốc độ tăng trưởng này với việc khổ tu đúng là 1 trời 1 vực .
"Sách sách, bảo sao Thi vu vương không chạy khắp nơi hấp thu Linh hồn của người khác."
Nhớ đến Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư nhanh chóng khôi phục, Dương Lăng chợt hiểu ra. Hít vào một hơi thật sâu, ra lệnh cho Võ sĩ ở ngoài cửa đem tên Thác Lợi Á đã trở nên ngu ngốc ra ngoài, mang một tên tù binh khác đến. Giáo Đình còn có thể ra tay độc ác với trẻ con mới sinh, đem bọn nó thiêu sống, vậy hắn cũng không ngại đem bọn hắn biến thành ngươi điên hoặc ngu ngốc, lấy răng hoàn răng"
Tiếp theo, Dương Lăng không lưu tình hấp thu Năng lượng Linh hồn của đám tù binh Giáo Đình, bất kể là Kỵ sĩ hay Ma pháp sư Giáo Đình đều không buông tha. Tuy nhiên, Năng lượng Linh hồn của Kỵ sĩ không bằng Ma pháp sư đồng cấp, hấp thu Năng lượng Linh hồn của một gã Ma pháp sư thu hoạch cao hơn hấp thu Linh hồn của vài tên Kỵ sĩ.
Hơn ba canh giờ luyện hóa Linh hồn của hơn một nửa số tù binh, Dương Lăng cảm giác Tinh thần lực tăng lên gấp năm lần, phạm vi cảm ứng cũng theo đó mà tăng mạnh. Cho dù không có đám Giác phong thú tuần tra, cũng có thể dễ dàng cảm giác được mọi động tĩnh nhỏ nhất trong phạm vi mười dặm quanh Hắc Thủy thành.
Cùng lúc đó, Vu đan càng ngày càng có lực, Vu lực vận chuyển theo một quỹ tích huyền ảo trong cơ thể. Loáng thoáng, Dương Lăng cảm giác chỉ còn cách tiến giai đến Trung cấp Thần vu chỉ còn một đường mà thôi, thực lực nhanh chóng tăng trưởng.
"hừ, quỳ xuống"
Sau khi liên tục luyện hóa Linh hồn của hơn mười tên Kỵ sĩ, Võ sĩ Ngưu đầu nhân đem một nữ Ma pháp sư hơn 10 tuổi đến, vừa quát vừa đá một cước lên đầu gối nàng, để nàng "Ba" một tiếng quỳ gối trước mặt Dương Lăng.
"Ngươi là tên ác ma, tiết độc một Thần thuật giả, Thần sẽ trừng phạt ngươi"
Nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Dương Lăng, nữ Ma pháp sư cắn răng nghiến răng. Mặc dù ngay lập tức không biết đối phương bắt mình đến đây làm gì, nhưng hiển nhiên tuyệt đối sẽ không phải là một việc tốt.
Thần thuật giả?
Mở to mắt nhìn nữ Ma pháp sư trước mặt, cho dù đã thấy nhiều mỹ nữ xinh đẹp, nhưng hai mắt của Dương Lăng vẫn sáng ngời lên.
Thân thể trắng nõn nhẵn nhụi mặc một bộ trường bào màu trắng, khác với Ma pháp sư Giáo Đình bình thường, ngoại trừ hình Chữ thập, trên áo của nàng còn thêu nhiều ngôi sao. Bộ trường bào pháp sư không những không làm mất đi các đường cong tuyệt mỹ của nàng, mà ngược lại càng hấp dẫn người khác, làm người ta phải nuốt nước miếng, hai ngọn núi trước ngực không lớn, nhưng rất nhọn, giống như quả chưa chín.
Đáng tiếc, giai nhân thật xinh đẹp, nhưng lại làm giặc. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhìn nữ Ma pháp sư trẻ tuổi xinh đẹp, Dương Lăng lắc đầu, lập tức đưa tay đặt trên trán nàng. Vốn hắn định nhanh chóng luyện hóa Linh hồn của nàng, không ngờ, thử đi thử lại mấy lần cũng không thành công. Trong đầu đối phương có một cỗ Năng lượng màu trắng, bảo vệ lấy Linh hồn của nàng.
Chẳng lẽ, đây là Quang minh thần lực?
Nghi hoặc, Dương Lăng giữ bình tĩnh, Tinh thần lực khổng lồ tuôn ra, cẩn thận cảm giác cỗ Năng lượng màu trắng trong đầu nàng.
Truyền thuyết, Thần thuật giả của Giáo Đình có thể mượn Thần lực của Thần Linh, thi triển pháp thuật thần thánh cao nhất đó là Đại Dự Ngôn Thuật. Bởi vì điều kiện khó khăn, nên cả Giáo Đình cũng không có mấy người Thần thuật giả. Khó có thể gặp được một con thỏ trắng thế này, Dương Lăng tự nhiên không thể nào bỏ qua cơ hội cẩn thận nghiên cứu.
Ma Thú Lĩnh Chủ.