Hơn một con Hạt Sư cùng lao lên, khí thế vô cùng kinh người, nhưng Ma thú đại quân của Dương Lăng cũng không thua kém một chút nào.
Sau một tiếng gào, Phi Long vương dẫn theo đông đảo Phi long hung hăng lao lên, vòng nửa vòng liền trực tiếp đánh tới đám Hạt Sư ở phía sau; cùng lúc đó Giác phong thú và Đại quân biên bức tản ra tấn công Hạt Sư ở hai bên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Trời ạ, một người điên, chẳng lẽ Lĩnh chủ đại nhân muốn bao vây tất cả Hạt Sư?"
"Tên điên, tất cả đều là người điên, chạy, chạy mau"
Thấy Dương Lăng chỉ huy Ma thú đại quân tản ra, muốn bao vây đàn Hạt Sư, đám Dong binh kêu lên thất thanh, khiếp sợ trôi qua liền xoay người bỏ chạy rất là nhanh. Dương Lăng Thực lực cường đại, nhưng không ai tin rằng hắn có khả năng đối phó hơn 1000 con Hạt Sư.
Trong lòng bọn họ, nếu Dương Lăng tập trung phòng thủ, và được Bầy sói dong binh đoàn hỗ trợ thì còn có thể bảo vệ một khoảng thời gian. Nhưng chia Ma thú ra, ý đồ dùng một đám Tà nhãn và hơn hai trăm tên binh lính ngăn trở đàn Hạt Sư tấn công, quả thực là nằm mơ giữa ban ngày.
Nhìn hơn 1000 con Hạt Sư hung hăng lao đến gần, nhìn móng vuốt sắc bén và đôi cánh có lực của bọn chúng, đám Dong binh không còn một chút ý chí chiến đầu, mà bọn lính bên người Dương Lăng cũng cảm thấy tê dại. mặc dù trời đang giá rét nhưng bọn hắn vẫn mình đầy mồ hôi, khẩn trương đến độ trái tim sắp nhảy ra ngoài.
Ngao.
Bị Ma thú đại quân vây công, Hạt Sư vương kêu lên một tiếng, phân một bộ phận Hạt Sư cuốn lấy đám Phi long ở phía sau, chỉ huy hơn 100 Hạt Sư đối phó Giác phong thú và Hấp huyết biên bức hai bên. Sau đó dẫn chủ lực tăng tốc điên cuồng lao về phía đại trận của Dương Lăng.
Theo cánh tay Dương Lăng phất lên, Tà nhãn bạo quân rít lên một tiếng, chỉ huy tà nhãn đại quân phát ra làn đạn dày đặc. Không nghĩ được rằng đám Hạt Sư đã có chuẩn bị, cánh thu lại là có thể ngăn cản hầu hết quang đạn.
Cánh còn cứng rắn hơn cả sắt thép?
Nhìn Hạt Sư dễ dàng tránh thoát Quang đạn, mọi người chấn động trong lòng, Dương Lăng cũng không ngoại lệ, không nghĩ cánh của đối phương lại cứng rắn đến như vậy.
Đám người Dương Lăng chấn động trong lòng, thì đám Dong binh ở phía sau càng kinh hãi thất sắc, lắc lắc đầu rồi nhanh chóng rút lui. Ngay cả Đoàn trưởng Cỗ Nhĩ Bang Đức cũng không ngoại lệ. Hắn vốn còn hy vọng mượn binh lực của Dương Lăng cùng nhau đối phó Hạt Sư, bây giờ xem ra, cho dù xông lên cũng không làm nên chuyện gì.
Hơn 1000 con Ma thú cấp tám hậu kỳ, lực công kích thật sự rất kinh khủng.
Mặc dù không nguôi khát vọng chiếm được Thần Khí bên trong Di tích cự long, nhưng là đoàn trưởng của Bầy sói dong binh đoàn, Cỗ Nhĩ Bang Đức hiểu được nhiệm vụ lần này không còn khả năng hoàn thành. Cùng với việc mạnh mẽ ra lệnh đám Dong binh tiến lên chịu chết, còn không bằng sớm rút lui.
Ngao.
Tránh thoát làn đạn kinh khủng, nhìn đám Tà nhãn đang vội vàng rút lui, nhìn bộ dạng kinh hoàng của bọn nó, đám Hạt Sư cùng kêu lên, bay đến như cơn gió. Song ngay khi chúng nó rất nhanh đuổi kịp đám Tà nhãn đang lui lại, thì xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một cây đinh sắc bén, rất rậm rạp. Không kịp né tránh, đám Hạt Sư phía trước thương vong nặng nề, ngã xuống thành một tảng lớn.
Hạt Sư da thịt rất dày, trên lưng là một mảnh lân giáp chắc chắn khẩn mật, nhất là đôi cánh còn cứng hơn sắt thép. Nhưng vùng bụng mềm mại lại là khuyết điểm trí mạng của bọn chúng, cơ bản không thể đỡ được các cây đinh sắt.
Thời khắc mấu chốt, đại quân con nhện ẩn dưới mặt đất phát động đợt tấn công hung hãn. Đinh sắc bén liên miên không ngớt, cơ bản không để cho Hạt Sư có chỗ đặt chân.
Khác với Ma thú biết bay bình thường, Hạt Sư mặc dù trên lưng có một đôi cánh, nhưng cơ bản không có biện pháp bay được lâu, chỉ có thể bay được một khoảng cách nhỏ hoặc là tăng tốc độ lao lên. Đối mặt với đám đinh sắc bén đột nhiên xuất hiện, bọn nó ngay lập tức khổ sở không nói thành lời.
Tai nạn đối với đám Hạt Sư còn chưa chấm dứt.
Không có chỗ đặt chân, chúng nó không để ý tất cả rơi xuống mặt đất, dùng móng vuốt sắc bén móc đám con nhện chui trong lòng đất, cùng chết với đông đảo Con nhện; hoặc là chỉ có thể một hơi bay trên không trung, trở thành tấm bia sống cho tà nhãn đại quân và Tinh linh.
Tà nhãn đại quân tấn công sắc bén, nhưng Lê Hoa Nỗ trong tay Tinh linh cũng không thua kém, thậm chí còn hơn một bậc.
Thay tấm thẻ, bắn tên, thay tấm thẻ, lại bắn ra….
Trong chớp mắt, Tinh linh bắn ra hàng ngàn hàng vạn mũi tên sắc bén, âm thanh "Ô Ô" chói tai liên miên không ngớt, bắn đến đám Hạt Sư như mưa. Cho dù lân giáp trên người có kín kẽ đến đâu, cho dù đôi cánh có rộng đến đâu, đám Hạt Sư cũng không thể bảo vệ được tất cả vị trí yếu hại trên người, đỡ không được cơn mưa tên.
Mũi tên thì còn đỡ, nhưng Hủ Thi Thủy bôi trên đầu mũi tên mới là trí mạng.
Dưới sự tấn công của các loại Ma thú như Song túc Phi long, Tà nhãn, con nhện, Giác phong thú và Tự bạo biên bức, dưới làn tên của đám Tinh linh, Hạt Sư tổn thất nặng nề, bị Ma thú đại quân nhân cơ hội bao vây.
Ngao.
Đối mặt với vòng vây càng ngày càng hẹp, đối mặt Ma thú đại quân của Dương Lăng, đám Hạt Sư còn lại liều chết phá vòng vây, nhưng không có một lần nào thành công. Từ từ, đám Hạt Sư co quắp trên mặt đất càng ngày càng nhiều.
Lui khỏi chiến trường một đoạn thật xa, nhìn thấy đông đảo Hạt Sư từ từ đều bị đánh rơi xuống mặt đất, đám Dong binh không tin nổi mở to hai mắt. Mặc dù sớm biết Lĩnh chủ Dương Lăng thực lực cường đại, nhưng không nghĩ cường hãn đến như thế này.
"Trời ạ, hơn 1000 con Hạt Sư, 1000 con Hạt Sư cứ như vậy bị giết chết"
"Sách sách, lợi hại"
Nhìn đám Hạt Sư tổn thất thảm trọng, lại nhìn Võ sĩ thuộc hạ của Dương Lăng và Ma thú đại quân của hắn, mọi người đều khiếp sợ bàn tán. Giờ khắc này, bọn họ rốt cuộc biết được thực lực cường đại của Ma thú lĩnh.
Khác với Ma thú đại quân điên cuồng công kích, Dương Lăng khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất không nhúc nhích. Tinh thần lực khổng lồ tuôn ra, bao phủ cả chiến trường, không buông tha điểm khả nghi nào, cẩn thận tìm kiếm nơi ẩn thân của Thiên diện huyễn điêu.
Nếu là bình thường, hắn tuyệt đối sẽ đi thuần hóa đông đảo Hạt Sư, nhưng bây giờ bắt và thuần hóa Thiên diện huyễn điêu mới là mục tiêu lớn nhất. Nếu so sánh với Thiên diện huyễn điêu thì đừng nói là Ma thú cấp tám mà ngay cả Ma thú cấp chín cũng không đáng giá nói đến.
Nếu không có Hạt Sư, còn có thể đến nơi khác trên đại lục tìm kiếm, nhưng bỏ qua Thiên diện huyễn điêu có lẽ cả đời cũng không có cơ hội gặp lại.
Theo giải thích trên ma thú đồ phổ , Thiên diện huyễn điêu có thể biến thành Ma thú khác, thậm chí biến thành một gốc cây, không ai có thể ngay lập tức tìm được hành tung của nó. Khuyết điểm duy nhất chính là duy trì thời gian không lâu, chỉ cần kiên nhẫn, tìm được hành tung của nó không phải không có khả năng.
Chạy đến nửa đường mới đột nhiên xuất hiện đông đảo Hạt Sư, hiển nhiên Thiên diện huyễn điêu ẩn trong đám Hạt Sư. Có lẽ biến thành một con Hạt Sư bình thường, cũng có thể biến thành một vật gì đó giấu ở trên người một con Hạt Sư.
Mặc dù ngay lập tức không biết được hành tung của Thiên diện huyễn điêu, nhưng Dương Lăng tin tưởng, chri cần bao vây đám Hạt Sư còn lại, nghiêm mật giám thị cả chiến trường, nó tuyệt đối trốn không thoát khỏi bàn tay mình.
Cô…
Theo đám Hạt Sư đứng vững càng ngày càng ít, theo vòng vây của Ma thú đại quân càng lúc càng hẹp, trên chiến trường đột nhiên truyền đến một tiếng kêu kỳ quái rất nhỏ. Nghe tiếng kêu đó thì dường như là do Thiên diện huyễn điêu ẩn ở một nơi bí mật nào đó phát ra.
Tiếng kêu qua đi, hơn 10 con Hạt Sư còn lại giống như nghe được mệnh lệnh, vừa rít lên vừa không để ý hết thảy chia nhau phá vòng vây, ý đồ liều chết lao ra vòng vây của Ma thú đại quân.
Hừ, muốn chạy? Không dễ dàng vậy đâu.
Nhìn đám Hạt Sư liều chết phá vòng vây, Dương Lăng hiểu được Thiên diện huyễn điêu đã không mất kiên nhãn, hừ lạnh một tiếng rồi kiên nhẫn quan sát động tĩnh trên chiến trường. Căn cứ giải thích của ma thú đồ phổ , ngoại trừ Kính tượng Ma pháp và khả năng biến ảo, thì Thiên diện huyễn điêu không có lực công kích nào khác, nhưng tốc độ rất nhanh, phải đề phòng nó đột nhiên lao ra.
Mười, tám, chín….
Bị trúng châm độc của Giác phong thú, đám Hạt Sư đột phá vòng vây cả người tê liệt, từng con một ngã xuống. Nhưng là Thiên diện huyễn điêu mà Dương Lăng chờ mong lại không xuất hiện, dường như đã biến mất.
Ồ, chẳng lẽ, đối phương đã dấu diếm được mọi người lặng lẽ trốn ra ngoài?
Nhìn thấy con Hạt Sư cuối cùng cũng ngã xuống, mà Thiên diện huyễn điêu trong truyền thuyết vẫn không thấy bóng dáng, Dương Lăng không khỏi nghi hoặc nhíu mày. Vừa định chỉ huy đông đảo Ma thú tìm kiếm đầu mối khắp nơi, không ngờ vô ý phát hiện một con Giác phong thú kỳ quái.
Vì bắt sống đám Hạt Sư còn lại, tất cả Giác phong thú đều tổ đội bay trên không trung, vây bắt con Hạt Sư cuối cùng. Nhưng có một con nhìn rất bình thường lại khác, dựa vào loạn thạch trên mặt đất và thi thể Hạt Sư lén lút bay ra ngoài, động tác rất nhanh.
Hắc hắc, xem ngươi chạy đi đâu?
Nhìn con Giác phong thú kỳ quái, Dương Lăng cười lạnh, thông qua Thổ độn pháp thuật chặn đứng đường đi của nó, theo sát liền đánh ra một đạo giam cầm cấm chế, trực tiếp Giam cầm hành động của nó. Cắn ngón trỏ rồi nhẹ nhàng đặt trên trán nó.
Hóa làm một con Giác phong thú bình thường, dựa vào địa hình phức tạp chạy trốn không thể không nói Thiên diện huyễn điêu vô cùng thông minh. Nhưng nó có khả năng giấu diếm hầu hết những người đứng xem, nhưng lại không gạt được Dương Lăng là chủ nhân của Giác phong thú.
Sau khi hấp thu Vu lực và máu trong cơ thể Dương Lăng, Thiên diện huyễn điêu hóa thành Giác phong thú từ từ hiện nguyên hình. Không đợi Dương Lăng nhìn kỹ, trên người hiện lên từng đạo phù văn huyền ảo, rồi trống rỗng biến mất, bị thu vào Không gian Vu tháp.
Ma Thú Lĩnh Chủ.