Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 221: Tước vị




Nhận được lời mời của Dương Lăng, đám người Duy Áo Lạp không hề do dự, đều tỏ vẻ nguyện ý nghe hắn hiệu triệu.
Tiếp theo, Dương Lăng điều động tất cả tài nguyên xây dựng một Tuần thú tràng quy mô ban đầu ở Đa Não Hà. Mặc dù trang thiết bị trong thời gian ngắn còn không quá tốt, nhưng chỗ đó rất lớn, xung quanh để rất nhiều đất trống, để cho đủ không gian phát triển sau này.
Xác định được phương hướng về sau, tiếp theo, rất nhiều chuyện chi tiết thì giao cho Cổ Đức và Vưu Na xử lý, không cần hắn phải lúc nào cũng quan tâm.
Cổ Đức phụ trách việc hoàn thiện các phương tiện thích ứng của Tuần thú tràng, phụ trách mua trứng Ma thú và Ma thú con mới sinh không lâu với giá cao, phụ trách thành lập đội Thợ săn tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm săn thú.
Lão quản gia thì phụ trách việc tính toán kinh phí, xác định số tinh tệ phải hao phí, tránh ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của Lãnh địa; Vưu Na thì phụ trách chiêu mộ Thợ săn và Mạo hiểm giả có kinh nghiệm, phụ trách liên lạc với người Tô Mỹ Nhĩ ở sa mạc Tây Bá Lợi Á, hy vọng bọn họ có thể phái vài tên Tuần thú sư kinh nghiệm phong phú đến đây, để Tuần thú tràng nhanh chóng đi vào quỹ đạo.
"Mua trứng Ma thú với giá cao, mỗi một quả trên 100 Tử tinh tệ"
"Đại lượng thu mua Ma thú tinh hạch, giá cả thỏa thuận"
"Vì sự phát triển của Tuần thú tràng, chiêu mộ đông đảo Thợ săn, thù lao rất cao"
Nhìn tấm công cáo mới dán bên ngoài quán rượu, mọi người kích động. Bọn họ không nghĩ được rằng, Dương Lăng vừa mới thu mua rất nhiều cây giống và hạt giống, bây giờ lại mua đại lượng trứng Ma thú, Ma thú tinh hạch thậm chí còn chiêu mộ đông đảo Thợ săn.
Khiếp sợ trôi qua, mọi người đều thảo luận về Tuần thú tràng trên tấm công cáo. Có người nói đã từng thấy rất nhiều Ma thú bên trong Tuần thú tràng. Ngoại trừ Giác phong thú và tê giác các loại Ma thú cấp thấp, còn có Ma thú cấp cao như Song túc Phi long; có người nói gia tộc của Dương Lăng phái đến rất nhiều Tuần thú sư lợi hại, chuẩn bị tuần dưỡng lượng lớn Ma thú ở Ma thú lĩnh.
Thậm chí, còn có người nói gia tộc Dương Lăng chuẩn bị chiêu mộ đông đảo võ sĩ ở Ma thú lĩnh, chuẩn bị lựa chọn người tài giỏi truyền thụ Tuần thú thuật và Ma pháp triệu hồi cường đại.
Dưới sự kích động của vài người, mọi người đều bàn tán, tin tức không cánh mà bay. Rất nhanh, hầu như tất cả mọi người đều biết nội dung của công cáo, biết được tin tức Dương Lăng thành lập một tòa Tuần thú tràng khổng lồ.
Dưới sự dẫn đầu của đám người Duy Áo Lạp, có không ít Mạo hiểm giả lưu lãng xung quanh đều gia nhập Tuần thú tràng. Có chút mặc dù còn ở ngoài quan sát, nhưng chỉ cần bắt được Ma thú hoặc là lấy được Ma thú tinh hạch, thì tất cả đều có chỗ so sánh giá cả, không hề giống như trước kia, lúc nào cũng bị đám Thương nhân ép giá.
Rất nhanh, đám Mạo hiểm giả đều phát hiện ra mặc kệ là Ma thú loại nào, hầu hết đều là Dương Lăng trả giá tốt nhất. Càng ưu đãi hơn đó là, chỉ cần tiếp nhận yêu cầu của Tuần thú tràng thì có thể ký kết một thỏa thuận, ghi rõ thù lao. Cơ bản không cần lo lắng sau khi hoàn thành nhiệm vị bị ép giá hoặc là bị tham ô thù lao.
Ngoài ra, Dương Lăng còn lấy danh nghĩa lĩnh chủ ra thông cáo, chỉ cần bởi vì tiếp nhận yêu cầu của hắn mà bị thương hoặc chết đi, thì gia định sẽ thu được tiền phủ tuất gấp năm lần thù lao thỏa thuận, khiến cho Mạo hiểm giả và đám Dong binh sống ở Duy Sâm Trấn oanh động trước đó chưa từng có.
Tiền phủ tuất gấp 5 lần thù lao thỏa thuận, đừng nói là Mạo hiểm giả lưu lãng khắp nơi, mà ngay cả Dong binh có chỗ dựa là công hội cũng chưa bao giờ có đãi ngộ tốt đến như vậy.
Vừa mới bắt đầu thì còn có rất nhiều người bán tín bán nghi. Nhưng từ khi một tên Mạo hiểm giả tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm săn thú bị một con Đại địa bạo hùng xé thành 2 mảnh, thì người nhà của hắn thu được 1000 Tử tinh tệ bồi thường. Rốt cuộc không ai còn nghi ngờ tính quyền uy của thông cáo.
Sau khi tin tức được truyền ra, càng ngày càng có nhiều Mạo hiểm giả tự nguyện gia nhập Tuần thú tràng, hoặc là hợp tác với Tuần thú tràng, cung cấp Ma thú tinh hạch và trứng Ma thú. Đương nhiên, mặc dù tin tức đã truyền khắp cả Ma thú lĩnh. Nhưng vẫn còn có một ít Mạo hiểm giả tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm nhiều ngày không biết rõ tình huống.
"Khải Ân Tư, bao tải của các ngươi rất nặng, lần này dám chắc thu hoạch không ít" Ngày hôm đó, một đội Mạo hiểm giả nhỏ vừa mới ra khỏi Đặc Lạp Tư rừng rậm, gặp một người quen cũ cao gầy như cây tre.
"Hắc hắc, vô cùng may mắn, gặp phải một ổ Thiết Bối Ưng, thu được hơn 100 quả trứng" Tên Thợ săn Khải Ân Tư cười cười, nói tiếp: "Thiết bối ưng mặc dù không phải Ma thú cao cấp, nhưng sau khi nuôi lớn thì có thể truyền tin, rất được chào đón ở Mông Đặc Sâm. 1 quả trứng đoán chừng có thể bán được hơn 10 Tử tinh tệ"
"Cái gì, hơn 100 quả trứng Thiết bối ưng?" Ngoài ý muốn trôi qua, tên bạn cũ hâm mộ nói: "Khải Ân Tư huynh đệ, giá cả của trứng Ma thú đã sớm thay đổi, ngươi đi tìm quản gia của Lĩnh chủ đại nhân, một quả trứng Ưng ít nhất cũng bán được 50 Tử tinh tệ. Hắc hắc, tiểu tử nhà ngươi lần này phát tài to rồi"
Một quả trứng ưng ít nhất cũng có thể bán với giá 50 Tử tinh tệ?
Vừa nghe nói vậy, đến lượt Khải Ân Tư chấn động, hắn không thể nào nghĩ được rằng mới tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm vài ngày, mà giá cả đã biến động lớn đến như vậy. Thông qua tên bạn cũ hiểu rõ tình hình cụ thể, hắn không nói thêm gì nữa, dẫn đám đồng bọn đi về phía Tuần thú tràng ở Đa Não Hà, hận không được một bước bay đến nơi.
Cứ như vậy, thông qua các sự so sánh, mọi người đều lựa chọn hợp tác với Tuần thú tràng của Dương Lăng. Các thương hội thấy thế thì cũng chỉ còn cách tăng giá mua, nhưng mặc kệ bọn họ tăng thế nào, cũng luân thấp hơn thù lao mà Dương Lăng trả một ít. Có khi, cho dù giá tương đương, nhưng mọi người lại theo thói quen lựa chọn hợp tác với Dương Lăng, khiến cho đám Thương nhân vô cùng lo lắng.
Duy Sâm Trấn tài nguyên phong phú, mặc dù có rất nhiều gỗ quý và quáng thạch, nhưng hấp dẫn các Đại thương hội nhất chính là Ma thú tinh hạch, trứng Ma thú các loại tài nguyên có liên quan đến Ma thú. Bị Dương Lăng cướp đi hầu hết sinh ý, rất nhanh, khiến cho đám Thương nhân đứng ngồi không yên.
Nếu ở chỗ khác, thì bọn họ có hàng đống biện pháp đối phó đối thủ cạnh tranh. Nhưng ở Duy Sâm Trấn, Dương Lăng là lĩnh chủ cầm trọng binh, bọn họ không dám có ý tưởng quá quắt nào.
Cứ như vậy, biện pháp duy nhất là chỉ có thể dựa vào số vốn khổng lồ điên cuồng tăng thù lao lên, ý đồ lợi dùng tiền vốn hùng hậu đánh đổ Dương Lăng. Đánh cuộc tiền vốn lưu động của hắn không đủ, khiến hắn phải rời khỏi hoặc là phải hợp tác với các Đại thương hội, thống nhất giá thành khôi phục lúc ban đầu.
Dưới số tiền thù lao lớn của đám Thương nhân hấp dẫn, có không ít Mạo hiểm giả chuyển sang hợp tác với bọn họ, cứ như vậy, việc kinh doanh của Tuần thú tràng bị giảm đi không ít. Các Đại thương hội từ từ giằng co với Dương Lăng, không ai muốn rời khỏi việc mua bán tài nguyên Ma thú, đồng thời cũng không có khả năng tăng thù lao lên nữa.
Mặc dù có thể lợi dụng quyền lực của lĩnh chủ mạnh mẽ bắt các Đại thương hội không được mua bán tài nguyên Thao ma sư, nhưng đây đúng là biện pháp ngu xuẩ nhất, cho dù không cần Cổ Đức và Vưu Na nhắc nhở, Dương Lăng cũng sẽ không mạnh mẽ bắt các Đại thương hội rời khỏi.
Tuy nhiên, mặc dù mặt ngoài là hai bên lâm vào giằng co, nhưng đối với Dương Lăng mà nói thì đã đạt được mục đích đầu tiên của chiến lược, thành công nhận được sự tôn trọng và thừa nhận của đông đảo Mạo hiểm giả. Đương nhiên, thừa thắng truy kích là không thể thiếu.
"Đại nhân, về phương diện thù lao thì đã đạt đến cực hạn chúng ta có thể thừa nhận, nếu tăng giá thêm thì vốn lúc nào cũng có thể bị gãy" Một lần nữa ngồi lại tính hành động tiếp theo, Cổ Đức vô cùng lo lắng đề xuất ý kiến của mình.
Vừa nghe Cổ Đức nói vậy, Lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ phụ trách kế toán là người tán đồng đầu tiên, nói: "Đừng nói là tăng giá, mà cho dù duy trì chi như bây giờ, cũng rất khó khăn, thời gian kéo dài, ta sợ ảnh hưởng đến kế hoạch phát triển khác của Lãnh địa."
"Đúng vậy, Dương đại ca, bởi vì ngân quĩ có hạn, chúng ta có một ít kế hoạch không thể không dừng lại" Nhíu nhíu mày, Vưu Na cũng nói ra lo lắng của mình.
Mọi người đều nói ra lo lắng của mình, Dương Lăng bề ngoài vẫn giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng hiểu rõ hơn bất cứ ai về tình thế nghiêm trọng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chẳng lẽ, ngoại trừ tăng giá, thì không còn biện pháp nào hấp dẫn Mạo hiểm giả?
Nhấp một ngụm rượu lạnh như băng, hắn yên lặng suy nghĩ biện pháp đối phó, cẩn thận phân tích nhu cầu và nguyện vọng của đám Mạo hiểm giả. Người không phải động vật, ngoại trừ tinh tệ thì còn có rất nhiều thứ khác theo đuổi, còn có thể nghĩ biện pháp ở vấn đề khác
"Duy Áo Lạp, nếu ngươi là một tên Thợ săn bình thường, vậy ngoại trừ tinh tệ thì ngươi hy vọng có cái gì nhất?" Trầm tư một lát, Dương Lăng trực tiếp hỏi Duy Áo Lạp ở cách đó không xa.
Trong thời gian này, Thợ săn Duy Áo Lạp với kinh nghiệm săn thú và tuần thú phong phú đã được mọi người thừa nhận, ở một số phương diện đến ngay cả đám người Bá Lỗ Tác đến từ bộ lạc Tô Mỹ Nhĩ cũng không thể không bội phục, trở thành trợ thủ đắc lực của Dương Lăng.
Trầm ngâm một lát, Duy Áo Lạp nói: "Đại nhân, kỳ thật rất nhiều lúc, chúng là cũng không hề so đo 1 2 quả Tử tinh tệ. Chúng ta càng hy vọng, có thể không cần hạ giọng khi nói chuyện thù lao với đám Thương nhân; chúng ta càng hy vọng có một ngày người nhà chúng ta không hề xấu hổ vì việc chúng ta phải đi khắp nơi săn bắt, có khả năng giống như đám Dong binh sống thật phong phú"
Tăng địa vị của Thợ săn lên?
Trong khi mọi người âm thầm suy nghĩ lời nói của Duy Áo Lạp, thì Dương Lăng nhanh chóng nắm bắt được mấu chốt vấn đề. Thợ săn sở dĩ khi nói chuyện thù lao thường dễ bảo, sở dĩ sau khi hoàn thành nhiệm vụ bị đám Thương nhân mặc tình ép giá, người nhà sở dĩ xấu hổ vì thân phận của bọn họ, nguyên nhân cơ bản là trong mắt người khác Thợ săn không hề có địa vị, không có thế lực nào để làm chỗ dựa, bị đám Dong binh và Thương nhân kỳ thị.
Căn cứ quy ước của Thái Luân đại lục, thì Đại lĩnh chủ độc lập sẽ có quyền lợi giống như Quốc vương đó là ban huân chương cho các thuộc hạ bên trong Lãnh địa, hoặc là ban tước vị cho bọn hắn, tăng lên địa vị và thu nhập của bọn họ. Hiểu được khốn cảnh và hy vọng của đám Mạo hiểm giả, Dương Lăng nhanh chóng nghĩ ra tiếp theo nên làm cái gì.
Ban tặng huân chương cho Thợ săn vĩ đại thuần phục mình, ban tặng tước bị cho bọn họ, thậm chí cho bọn họ một khối đất phong nhỏ, tin tưởng đây tuyệt đối là một việc gây chấn động. Đối với đám Mạo hiểm giả quanh năm lưu lãng mà nói, tin tưởng sẽ không ai ngăn cản được sự hấp dẫn chết người này.
Ma Thú Lĩnh Chủ.