Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 200: Long thiệt lan




Lão già đã được Hải dương chi tâm?
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, người bịt mặt chấn động cả người, không nghĩ rắng chỉ bị Dương Lăng thấy một lần đã nhận ra thân phật thật sự của mình. Ngoài ý muốn trôi qua, quyết định vứt bỏ tấm khăn che mặt ra, lộ ra khuôn mặt hình vuông to lớn. Ánh mắt lợi hại, cái mũi cao, thoạt nhìn mặt dù nhiều tuổi, nhưng không giống một lão già hơn 100 tuổi. Cũng không biết là do tu luyện hay là do đang đeo mặt nạ.
"Hắc hắc, lợi hại, đáng tiếc, đáng tiếc"
Nhìn Dương Lăng có lực quan sát kinh người, lão già áo đen có tên là Lưu Độc hàn quang léo lên trong mắt, lập tức nhẹ nhàng niệm chú ngữ, trong nháy mắt, Dương Lăng cảm giác trong cơ thể càng ngày càng nóng.
"Không tốt, trúng độc"
Nhìn lão già áo đen nói lẩm bẩm, nhớ đến hồ nước cổ quái, Dương Lăng kinh hãi. Mặc dù không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng rất hiển nhiên vừa nãy uống một ngụm nước không phải vật tốt.
Nhanh chóng gọi Ma thú đại quân ra hộ vệ, hắn khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất, ra sức vận chuyển vu lực trong cp thể, hy vọng có khả năng bức độc ra ngoài. Thực lực của đối phương cao thâm khó lướng, hấp tấp bỏ chạy thì càng lộ nhiều ngược điểm, tạo cho đối phương càng nhiều cơ hội công kích.
Nguyền rủa hay là tinh thần Ma pháp?
Nhìn thấy Dương Lăng một chút đỏ bừng cả mặt, nhăn trán nhíu mày, Vưu Na kinh hãi, khẩn trương đứng chắn trước mặt hắn, nắm chặt Ma pháp trượng trong tay. Vô cùng lo lắng, hai mắt đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào lão già áo đen.
Cũng giống như Dương Lăng, nàng cũng cảm giác không được ba động trên người đối phương, trong thời gian ngắn nàng không thể nào hiểu được tại sao Dương Lăng lại trúng chiêu của đối phương.
Khiếp sợ, Dương Lăng cắn răng vận chuyển vu lực trong cơ thể, không nghĩ được rằng chẳng nhưng không có bức được chất độc ra mà cái cảm giác nóng càng ngày càng mạnh. Mồ hôi đầm đìa, giống như bản thân đang ở trong một ngọn lửa, hoặc là bị ném vào miệng núi lửa vậy.
Cứ hít một hơi, hắn lại cảm giác như nuốt phải một ngọn lửa, yết hầu khô rát, đau đớn. Nhìn Vưu Na đang lo lắng, lại nhìn lão già áo đen đang đằng đằng sát khí từ từ đi đến, đột nhiên nhớ đến Sinh mệnh nước suối còn lại trong Không gian giới chỉ, ngay lập tức lấy ra rồi uống hết.
A………
Đau đớn, hắn không nhịn được kêu lên một tiếng.
Trong nháy mắt khi vừa uống Sinh mệnh nước suối vào , hắn cảm giác trong cơ thể phát ra một cảm giác lạnh như bằng, cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng trong nháy mắt, cảm giác nóng bức chẳng nhưng không có mất đi mà càng nóng hơn. Giống như một ngọn lửa chạy khắp cơ thể, đi qua đâu liền cảm thấy đau đớn ở đó, da tay bỏng rộp lên, giống như máu trong cơ thể đều đang sôi lên.
Sinh mệnh nước suối?
Nhìn cái bình Dương Lăng vứt trên mặt đất, ngửi mùi thơm nhàn nhạt trong không khí, Lưu Độc có chút ngoài ý muốn, vô ý thức dừng lại. Chần chờ một lát, thấy Dương Lăng không những không bức được độc ra mà còn càng lúc càng thống khổ, không khỏi yên tâm, lạnh lùng cười.
Là Trưởng lão của Hiệp hội sát thủ, đã 20 năm nay hắn không ra tay, lấy thân phận nhà buôn tĩnh tu ở trong Mông Đặc Sâm, mong sớm đột phá cánh cửa Thánh giai, hy vọng một ngày tu luyện đến cánh giới Dạ đồng sát thủ. Đến lúc đó, đừng nói là cao thủ Thánh giai mà ngay cả cường giả Lĩnh vực cũng có thể một giây giết chết, trở thành sát thủ lợi hại nhất trong trăm ngàn năm qua.
Khác với các sát thủ khác, bản lãnh lợi hại nhất của hắn không phải là ma pháp nhanh như tia chớp, cũng không phải là công kích sắc bén, mà là Độc thuật khiến kẻ khác mới nghe qua đã phải biến sắc. Độc dược hắn luyện chế chẳng những không mùi không vị, còn có thể không chết thời gian phát tác, có thể cho kịch độc lưu trong cơ thể mục tiêu 10 năm rồi mới phát tác, cũng có biện pháp để Độc dược bộc phát trong nháy mắt, khiến cho mục tiêu chết ngay tại chỗ.
Trên Thái Luân đại lục, có người dùng Đấu khí phá tan cánh cửa Thánh giai, có người dùng Ma lực đột phá cánh cửa trở thành Ma pháp sư thánh giai, nhưng Lưu Độc thì khác, hắn dựa vào Độc thuật thần bí mà cường đại nhập thánh, đi trên một con đường khác. Mặc dù còn chưa đột phá được cánh cửa Thánh giai, nhưng đã tu luyện đến cảnh giới Á thánh, trở thành sát thủ Á thánh hiếm có trên đại lục.
Tuy nhiên, mặc dù thực lực cường đại thì Lưu Độc cũng không dám khinh thường. Căn cứ theo tin tức tình báo, thì chỉ trong vài ngày ngắn ngủi Dương Lăng đã giết chết 3 tên Sát thủ Thiên bảng và rất nhiều tên sát thủ tinh anh, không chỉ đơn giản là một gã Triệu hồi sư. Cẩn thận, không có nắm chắc, hắn không dám tới gần Dương Lăng có tốc độ kinh người.
Những năm gần đây, tiền tài hắn có rất nhiều, tinh tệ đã không còn hấp dẫn đối với hắn. Ở Mông Đặc Sâm đóng là một tên nhà buôn, thì ngoại trừ dốc lòng tu luyện Độc thuật, thi thoảng hắn lại đến phòng đấu giá, mua lấy vài bảo vật trân quý.
Tuy nhiên, mặc dù không có hứng thú với tinh tệ, nhưng hắn có vô số mối quan hệ với Hiệp hội sát thủ. Hiệp hội dùng uy danh của hắn để phát triển thế lực, nhờ hắn đối phó với các mục tiêu có thực lực mạnh mẽ; hắn lại thông qua lực lượng của Hiệp hội để tìm các tài liệu hiếm có, ủng hộ rất lớn cho việc nghiên cứu Độc thuật của hắn.
Nhận được nhiệm vụ ám sát Dương Lăng, hắn thông qua quyển sách Ma pháp truyền tống trực tiếp đi đến quan khẩu A Lạp Sơn mà chắc chắn Dương Lăng phải qua, hạ độc vào trong dòng suối cách đó hơn 100 dặm. Các con cá và tôm bị độc chết hắn đều tiêu hủy hết, ngụy trang hoàn hảo. Quả nhiên, Dương Lăng vô ý uống phải hồ nước có ẩn chứ Long thiệt lan.
Long thiệt lan là một loại độc thuật duy nhất của Lưu Độc không mùi không vị, do nước bọt của con Độc long, Lam linh hoa và Huyết sủng thảo các tài liệu trân quý luyện chế mà thành. Hấp thu năng lượng trong cơ thể mục tiêu liền nhanh chóng mở rộng, một biến thành hai, hai giọt biến thành bốn giọt, sau đó biến thành 8 giọt.
Lưu Độc có thể thông qua Tinh thần lực khống chế tốc độ mở rộng của Long thiệt lan, Tinh thần lực phát ra càng mạnh thì tốc độ nhân rộng của Long thiệt lan càng nhanh. Hơn 10 năm trước, một tên Kiếm thánh bị trúng chiêu chỉ trong thời gian nửa nén hương mà cả người căng phồng lên quá độ, bạo thể mà chết.
Nhìn Dương Lăng đang trúng kịch độc, nhìn Vưu Na khẩn trương, Lưu Độc từ từ đi đến. Sở dĩ chậm chạp không có phát ra một kích trí mạng, là do hắn đợi thời cơ thích hợp nhất. Cơ thể Dương Lăng bành trướng hết cỡ, tinh thần thác loạn, thì chính là lúc hắn phát ra một kích trí mạng.
Lão già Lưu Độc rất khôn, nhưng Vưu Na cũng không phải kẻ ngu. Thấy đối phương thi thoảng nói lẩm bẩm vài câu, mà sắc mặt Dương Lăng càng ngày càng đỏ, thậm chí da tay còn xuất hiện các tơ máu, tự nhiên hiểu được thời gian càng lâu thì càng bất lợi với mình và Dương Lăng.
Cắn chặt răng, nàng không hề do dự, nắm chặt pháp trượng niệm chú ngữ. Rất nhanh trong không trung ngưng tụ Ma lực khổng lồ, cây cối xung quanh không gió tự thổi.
"Ồ, Không gian ma pháp?"
Cảm giác năng lượng ba động trong không khí, sắc mặt Lưu Độc biến đổi, Ma pháp hệ Không gian là điều thần bí nhất trên đại lục, cũng là Ma pháp uy lực nhất. Tình báo cho biết, Vưu Na là một Ma pháp sư hệ hỏa, không nghĩ đến là đã quá sai lầm, đối phương lại là một Ma pháp sư hệ không gian cao minh.
Khiếp sợ, hắn quyết định ra tay trước, rút thanh chủy thủ sắc bén ra, chuẩn bị giải quyết Vưu Na trước. Trên thanh chủy thủ của hắn đã bôi chất độc chết người, kiến huyết phong hầu.
Lưu Độc phản ứng rất nhanh, nhưng động tác của Vưu Na cũng không chậm, tay phải giơ lên, nhanh chóng thi triển ra Ma ảo trận thuần thục nhất. Trong nháy mắt, Lưu Độc cảm giác trước mắt tối sầm đi, quỷ dị đi vào một vùng xa mạc mênh mông.
Chi
Ngay khi Lưu Độc cẩn thận đánh giá hoàn cảnh xung quanh, xa xa đột nhiên truyền đến một loạt tiếng kêu. Theo sát sau đó, từ phía chân trời xuất hiện một đám bóng đen, lao đến với tốc độ rất nhanh. Tới gần nhìn lại, hóa ra là đông đảo Mã chu, đang giương nanh múa vuốt, đắng đằng sát khí.
"Hừ, muốn chết"
Nhìn đám nhện ngựa lao nhanh đến, nhìn sa mạc cổ quái, Lưu Độc hừ lạnh một tiếng, lấy từ trong lòng ngực ra một bao dược phấn, rắc một vòng xung quanh, sau đó ngồi trên mặt đất xem tình hình, tìm kiếm biện pháp phá giải Không gian ma pháp này.
Thành công thi triển ra Ma ảo trận, Tinh thần lực của Vưu Na nghĩ ra từng con nhện ngựa tiến công. Trong ma ảo nhận, các con nhện ngựa mô phỏng rất giống thật, mặc dù không có thực chất công kích, nhưng có thể tạo thành ảo giác cho địch nhân, dẫn dụ đối phương liều chết công kích, từ từ vây chết đối phương, thậm chí là làm cho kiệt sức mà chết.
Dưới sự chỉ huy của nàng, đàn nhện ngựa điên cuồng lao lên. Song vừa bước vào chỗ mà đối phương rắc bột phấn lên thì phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Chỉ cần tiếp xúc với Dược phấn, nhện ngựa sẽ ngay lập tức biến mất, cùng lúc đó, Vưu Na cảm giác đầu vô cùng đau đớn, dường như bị công kích vô hình.
Chẳng lẽ, đây là Ma ảo trận trong truyền thuyết.
Vốn Lưu Độc rắc Dược phấn trên mặt đất chỉ là ngăn cản đàn nhện ngựa ở bên ngoài, tranh thủ thời gian để pháp giải Không gian ma pháp củ đối phương mà thôi. Không hề nghĩ ra rằng đám nhện ngựa mới nhìn vô cùng hung ác liền biến mất một cách quỷ dị, ngoài ý muốn trôi qua, hắn trong lòng vừa động nhớ đến quyển sách cũ năm trước đã xem qua.
Bản ghi chép mà Hiệp hội sát thủ cất kỹ có rất nhiều thông tin, trong đó có cả Ma ảo trận của Thiên hồ thần bí. Căn cứ theo sách giải thích, chỉ cần đánh thắng Tinh thần lực của đối phương, thì Ma ảo trận sẽ tự động biến mất. Thậm chí còn nhân cơ hội khiến cho đối phương trọng thương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nghĩ đến bộ dạng của Vưu Na, nhìn sa mạc rộng lớn, Lưu Độc càng ngày càng dám khẳng định đây là Ma ảo trận trong truyền thuyết. Trầm ngâm một lát, hắn lấy một bình chứa chất lỏng màu máu trong Không gian giới chỉ ra, lắc đều rồi từ từ đổ xuống mặt đất, sau đó niệm một đoạn chú ngữ xa xưa.
Vừa tiếp xúc vào sa mạc, chất lỏng màu máu nhanh chóng lan rộng ra, rất nhanh giống như cơn sóng truyền ra xa xa. Chỗ nó đi qua thì lũ nhện ngựa đều biến mất, một tiếng hừ phát ra, trong không khí phát sinh một cỗ tinh thần ba động.
Ma Thú Lĩnh Chủ.