Tại tiệm binh khí của Ải Nhân và Hương cách lý lạp đều có dán thông cáo tin tức về việc Duy Sâm Trấn muốn kiến tạo Dong binh công hội, tin tức chấn động như một cuộc động đất nhanh chóng truyền khắp Ma Thú Lĩnh. Biết được tin tức các dong binh đều vọt tới Duy Sâm tòa thành, chuẩn bị hỏi cho rõ ràng.
Nếu Duy Sâm trấn có một công hội, vậy ảnh hưởng đối với mỗi một người cũng đều thật lớn.
Từ này về sau, họ có thể tại phụ cận Duy Sâm trấn nhận nhiệm vụ, có thể nhận biết tin tức từ các nơi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng không cần chạy về Lợi Văn Tác Liên Minh Công Quốc giao lại, không cần phiền não không người chứng minh.
Đồng thời nếu Duy Sâm trấn có Dong binh công hội, mỗi dong binh đều không thể tự tung tự tác làm việc. Chuyện lần trước tại Hương cách lý lạp xảy ra chuyện cướp bóc, cơ bản là không thể lại tiếp tục phát sinh lần nữa.
"Thiên a, chuyện này là thật hay giả?"
"Có thể có người giả mạo lĩnh chủ phát ra tin tức, lĩnh chủ đại nhân đâu, sao không tự mình đến chứng minh?"
"Chuyện này a, công hội không thể nói lập là lập được, chuyện này cuối cùng là thật hay giả?"
Dong binh môn tụ tập trước cửa Duy Sâm tòa thành bàn luận. Bất quá không ai có gan lớn dám ở chỗ này đảo loạn. Mặc dù kích động không thôi nhưng mỗi người đều cố gắng khống chế bản thân mình.
Đợi khoảng nửa ngày, khi tâm tình của dong binh môn đã dâng cao đến mặt đỏ tía tai, Dương Lăng và Cổ Nhĩ Ban Đức xuất hiện ở đầu thành.
"Các vị, ta biết các ngươi hoài nghi tin tức là thiệt hay giả!"Dương Lăng nhàn nhạt cười cười, nói tiếp:"Vị đại nhân bên người ta đây, chính là người nổi danh Quần lang dong binh đoàn đoàn trường, nhận ủy thác của tổng hội, ngày hôm qua hắn đã tra xét tình huống khắp Duy Sâm Trấn. Nếu không có gì ngoài ý muốn, tổng hội sẽ rất nhanh công bố tin tức thành lập Dong binh công hội tại Duy Sâm trấn ra khắp Thái Luân đại lục!"
Quần lang dong binh đoàn đoàn trường?
Nhìn khôi giáp mặc trên người của Cổ Nhĩ Ban Đức, nhìn nụ cười nhàn nhạt cùng thân hình cao lớn của hắn, đám dong binh đầu tiên là thì thầm tự nhủ, cuối cùng càng ngày càng kích động.
Dù chưa ăn thịt heo, cũng đã từng gặp heo trên đường!
Đại bộ phận dong binh cũng từng đi khắp nam bắc, tự nhiên hiểu được thực lực của Bầy Sói Dong Binh đoàn, bối cảnh và địa vị. Cho dù không cùng Quần lang dong binh đoàn có qua lại, nhưng cũng có không ít người tại các loại trường hợp gặp qua bản thân Cổ Nhĩ Ban Đức.
Cho dù chính Dương Lăng Lĩnh Chủ ra mặt chứng minh, trong lòng mọi người cũng còn điểm nghi vấn, nhưng Quần lang dong binh đoàn đoàn trường ra mặt chứng minh so với việc dán một vạn thông cáo vẫn hữu hiệu hơn, không có bất luận kẻ nào hoài nghi tin tức thật giả!
Dong binh môn hoàn toàn cao hứng!
Bọn họ sở dĩ từ xa ngàn dặm đi tới Duy Sâm trấn chính là vì sinh ý rất lớn ở nơi này, có thể tiến vào sâm lâm giết ma thú lấy tinh hạch, có thể bảo vệ các thương đội lui tới…Nếu Duy Sâm trấn có một công hội, bọn họ có thể tiết kiệm thời gian và tinh lực, có thể nhận lấy các loại nhiệm vụ gần nhất.
Thế giới của nam nhân, ngoại trừ đàn bà và tranh đấu còn có rượu ngon. Vào ban đêm, Hương cách lý lạp lữ quán bán ra các loại rượu ngon, bán đến không còn một giọt. Bên trong lữ quán hay bên ngoài ngã tư đường, đều là những tửu quỷ say sưa. .
Lưu lại một đội dong binh hỗ trợ, Cổ Nhĩ Bang Đức nhanh chóng trở về đế đô Mông Đặc Sâm, chuẩn bị nhanh chóng đưa tin tức kiến tạo Dong binh công hội giải quyết ổn thỏa. Duy Sâm trấn bây giờ mặc dù không lớn, nhưng bởi vì có Đặc Lặc Tư sâm lâm tư nguyên phong phú, hiện nay đã hấp dẫn mấy ngàn dong binh. Sang năm lại tiếp tục phát triển, theo thương đội và ngươi lao động đến với số lượng lớn, sẽ hấp dẫn càng nhiều dong binh đến đây.
Tổng hợp tình huống Duy Sâm trấn khắp các nơi, đã sơ lược chuẩn bị điều kiện tu kiến Dong binh công hội, cho nên Cổ Nhĩ Bang Đức đã chuẩn bị tất cả. Hắn tin tưởng tại chình mình lo lắng chu toàn, không cần bao lâu là có thể hoàn thành mọi chuyện thật tốt, mặc dù Quần lang dong binh đoàn thực lực cường đại, nhưng sâm lâm Đặc Lặc Tư kéo dài ngàn dặm, ở đoạn thời gian ngắn muốn tìm được di tích phong ấn của thần thánh cự long ở Địa Hạ Thành chẳng khác gì mò kim đáy biển. Mặc dù có thể nghĩ biện pháp từ các thế lực để tìm hiểu tình báo, nhưng nếu để cho Dương Lăng lĩnh chủ hỗ trợ cũng là biện pháp tốt.
Về vấn đề này, Duy Sâm trấn tư nguyên phong phú, thương hội lui tới càng ngày càng nhiều, hắn tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Kỳ thật Dong Binh đoàn và người buôn bán cùng làm sinh ý giống như nhau, khi đã phát triển đến một độ nhất định thì chủ yếu là muốn có uy vọng và xã giao cùng người khác. Đánh nhau giết nhau cũng đều không quan trọng nữa. Có uy vọng hơn người, có sự xã giao rộng rãi thì các loại sinh ý sẽ cuồn cuộn mà đến. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Làm đoàn trưởng một đại dong binh đoàn, Cổ Nhĩ Bang Đức so với bất cứ ai khác cũng đều biết rõ ý nghĩa của Dong binh công hội. Tại Duy Sâm trấn kiến lập Dong binh công hội, Dương Lăng mới có lợi, dong binh bình thường cũng có lợi, chính mình cũng thu hoạch không ít lợi ích.
Cổ Nhĩ Bang Đức trở về còn Dương Lăng bắt đầu lập kế hoạch thật tốt cho tương lai sau này. Lựa chọn địa chỉ thích hợp, dự tính tinh tệ và nhân lực…
Tương lai sau này, vùng đất của Đa Não Hà chính là khu vực phát triển trọng điểm của Duy Sâm Trấn. Đến lúc đó những ai đang ở lại khu vực này đều biến thành nơi ở của những người lão thành kỳ cựu.
Theo đề nghị của Cổ Đức, Dương Lăng trực tiếp đem nơi định kiến tạo Dong binh công hội đặt tại phía thượng nguồn bên trái của Đa Não Hà. Cách Duy Sâm tòa thành mặc dù hơi xa một chút, nhưng tốt ở chỗ gần bên là những mảnh hoang địa, rất tiện cho tương lai xây dựng một số lượng lớn công trình."
Người bình thường chỉ vào sâm lâm Đặc Lạp Tư để đốn củi, tìm quáng thạch và ma thú tinh hạch tư nguyên. Nhưng trong mắt Dương Lăng đất đai tại Duy Sâm trấn mới đúng là tài sản kiếm tiền nhanh nhất. Thương đội và dân cư tìm vào với số lượng lớn và dũng mãnh, lúc đó dĩ nhiên là cần tới đại lượng đất đai và phòng ốc, nhất là đối với đại thương đội mà nói nhất định cần phải tìm được một nơi dừng chân cố định. Đến lúc đó, đấu giá đất đai sẽ mang đến cho lãnh địa số lượng lớn tinh tệ.
Sau khi tính toán xong kế hoạch, Dương Lăng cũng không lo gì nữa, những chuyện cụ thể tự nhiên sẽ có người xử lý. Bất quá nhìn lại Cổ Đức đã có tóc bạc và hai mắt đỏ ngầu tơ máu, hắn hiểu ra cần phải chiêu mộ thêm vài mưu sĩ. Theo quy mô của lãnh địa, kích thước ngày càng lớn, chuyện cần làm ngày càng nhiều, càng ngày càng trọng yếu, một mình Cổ Đức không thể lo hết được.
Nếu có thể có Hải Ni Bối Lỵ đến hỗ trợ, vậy là tốt nhất, nhưng rõ ràng là không thể!
Nhớ tới trắng muốt xinh đẹp Hải Ni Bối Lỵ, nhớ tới sự tinh minh của nàng, cơ trí và bộ dáng chuyên chú, nhớ tới dáng vẻ trong bộ áo trắng muốt, trong lòng Dương Lăng vừa động nhưng lại lắc đầu cười khổ, bỏ đi ý niệm không thực tế này trong đầu. Mặc dù mình có lãnh đia riêng của mình, có thể phát hiện được một ít quáng sản, nhưng cho dù gom hết giá trị gì đó thì cũng sợ rằng không bằng một ngón tay của người ta.
Trở lại biệt viện, hắn vừa lấy ra ma thú đồ phổ thì lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ lại gõ cửa ở bên ngoài" Đại nhân, A Lạp Cống thương đội phái người đến bái phỏng, ngài có muốn đi ra ngoài nói chuyện với họ không?"
A Lạp Cống thương đội?
Mặc dù không nghe nói qua cái gì về A Lạp Cống thương đội, nhưng lão quản gia làm việc cẩn trọng, nếu không có gì cần thiết thì cũng sẽ không quấy rầy mình. Trầm ngâm chốc lát, Dương Lăng lắc đầu, thu hồi ma thú đồ phổ rồi đi ra ngoài.
Sau khi lão quản gia giới thiệu hắn đã rất nhanh hiểu được thực lực và bối cảnh của A Lạp Cống thương đội.
Nguyên lai, A Lạp Cống thương hội và Bố Lạp Đức thương hội của Hải Ni Bối Lỵ giống nhau, đều thuộc Lợi Văn Tác Liên Minh Công Quốc và cũng là đại thương hội nổi danh. Từ vải vóc, lương thực, gỗ củi cho đến quáng thạch, các lãnh vực đều nhiều đếm không hết, tại Thái Luân đại lục là một trong rất ít đại tập đoàn thương hội, nói về thực lực, so với Bố Lạp Đức thương hội còn muốn mạnh hơn một bậc.
Vô sự không đăng tam bảo điện, đại sinh ý đến cửa, Dương Lăng tự nhiên sẽ không bỏ qua, rất nhanh liền đến phòng nghị sự. Trong đại sảnh, một gã trung niên mặc áo trường bào màu đen đang ngồi, sau lưng có vài tên võ sĩ cao lớn đứng hộ vệ.
Dưới sự giới thiệu của lão quản gia, Dương Lăng biết được đối phương là mưu sĩ của A Lạp Cống thương đội, tên là A Lý Tư Mật Đức. Mặc dù trong tay không có thực quyền nhưng đối với quyết định của thương đội cũng có sức ảnh hưởng rất lớn.
"A Lý Tư Mật Đức tiên sinh, hoan nghênh đã tới Duy Sâm Trấn" Dương Lăng vừa nói vừa nâng chén rượu, kính đối phương một chén.
"Lĩnh chủ đại nhân, được ngài tiếp kiến là sự vinh hạnh của A Lý Tư Mật Đức"Sau khi đáp lễ, hắn nâng chén rượu lên uống một ngụm, ánh mắt ra hiệu cho các võ sĩ sau lưng lui xuống.
Sau khi khách sáo vài câu, song phương chậm rãi hàn huyên, Dương Lăng nói hết đông rồi lại tây, không hề hỏi ý định mà đối phương đến. Làm sinh ý cũng giống như là đàm phán, nôn nóng nói trước thường khó đạt được kết quả.
Cả nửa ngày như vậy, A Lý Tư Mật Đức rốt cuộc nhịn không được nên ngừng một chút rồi nói:"Lĩnh chủ đại nhân, nghe nói thêm một thời gian nữa ngươi sẽ đến đế đô Mông Đặc Sâm tham gia thọ khánh của bệ hạ, chẳng biết có thể đến thăm thương đội của chúng tôi không?"
"Không thành vấn đề, đến lúc đó nhất định đến nơi bái phỏng!"
Dương Lăng cười cười, tin tức chính mình được mời đến Mông Đặc Sâm tham gia lễ mừng thọ của quốc vương dám chắc không gạt được người có để ý, bất quá không có nghĩ rằng A Lạp Cống thương đội lại nghe tin tìm đến cửa nhanh như vậy.
"Được rồi, cách một đoạn thời gian trước, dong binh của chúng tôi phát hiện tại hướng đông nam Duy Sâm Trấn có một mảnh rừng cây, chẳng biết đại nhân có thể cho chúng tôi toàn quyền thu hoạch? Đương nhiên để hồi báo, chúng tôi có thể chi ra năm mươi vạn tử tinh tệ" Trầm ngâm một lát sau, A Lý Tư Mật Đức trực tiếp nói ra ý định đến của mình, tư nguyên của Đặc Lạp Tư sâm lâm thật sự là nhiều lắm, gỗ chỉ là một phần trong đó mà thôi. Lần này đến Duy Sâm trấn chính là muốn có được toàn quyền thu hoạch từ mảnh rừng cây đó, một phương diện khác là muốn tạo mối quan hệ tốt cùng Dương Lăng để gây dựng trụ cột cho thương hội khi tới Duy Sâm Trấn.
Mảnh rừng cây?
Dương Lăng trầm ngâm không nói, trong khoảng thời gian này, tinh lực của Cổ Đức chủ yếu đặt ở việc khai thác khoáng sản nên không thể nào quản được tới phương diện thu hoạch gỗ. Năm mươi vạn tinh tệ tuy không phải là một số lượng nhỏ, bất quá là mảnh rừng cây trị giá bao nhiêu tiền, bây giờ căn bản là không thể tính được.
Trầm tư chỉ chốc lát, trong lòng hắn vừa động nghĩ tới một cái chủ ý nói:"A Lý Tư Mật Đức tiên sinh, thật là đáng tiếc, cách một đoạn thời gian trước Bố Lạp Đức thương hội đã đưa ra một yêu cầu giống như vậy với ta"
Bố Lạp Đức thương hội đưa ra cùng một loại yêu cầu?
A Lý Tư Mật Đức cau mày, mặc dù biết được Hải Nhi Bối Lỵ đã ở tại Duy Sâm Trấn một đoạn thời gian nhưng không nghĩ tới nàng xuống tay nhanh như vậy. Mất đi một mảnh rừng cây thì cũng không sao cả nhưng nếu mất đi phần thạch quáng và tinh quáng đã tìm được, tổn thất sẽ lớn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.