Ma Thiên Ký

Chương 782: Mảnh vỡ truyền thừa




Dịch giả: huyethoathuong

MA THIÊN KÝ

Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu

Dịch: huyethoathuong

==============================================

“Liễu huynh cẩn thận, rất có thể người này tu luyện công pháp 'Hung Yêu Cửu Biến' đã thất truyền từ lâu, hắn có thể biến hóa ra sức mạnh chín loại yêu thú khác nhau, lần này là sức mạnh của gấu, đây là sức mạnh sở trường của hắn” Bành Việt thấy thế, biến sắc, tựa như đoán được công pháp của nam tử mặc áo đen, vội vàng lớn tiếng nhắc nhở Liễu Minh.

Liễu Minh nghe vậy càng thêm cẩn trọng.

Hắc Phượng tiên tử nghe vậy tức thì sắc mặt tức thì trở nên khó coi, xem ra Bành Việt đã đoán đúng tám, chín phần.

Thanh niên áo đen không thèm để ý khi Bành Việt tiết lộ bí mật công pháp của hắn, không những thế còn ngẩng đầu cười điên cuồng, ngón tay cách không điểm ra, ảo ảnh chân gấu màu xám lập tức rơi xuống.

“Phốc” một tiếng.

Cự chưởng màu xám bỗng nhiên ngưng tụ lại, bên ngoài phát ra ánh sáng màu tro, mơ hồ hiện ra linh văn màu đỏ tươi, trông cực kỳ quỷ dị.

Hai hàng lông mày Liễu Minh cau lại, đồng thời nội tâm nổi lên một cảm giác kỳ quái, tuy nhiên ảo ảnh chân gấu trong nháy mắt đã đến trước mặt, lúc này hắn cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức hét to một tiếng, theo đó một tiếng Long ngâm phát ra vang vọng tận phía chân trời, năm đầu Giao long theo lưng hắn phóng lên trời, xoay vòng trong không trung, sau đó năm hợp thành một, hóa thành một đầu giao long màu đen lớn cỡ ba mươi, bốn mươi trượng. Tinh quang trong đôi mắt Giao long lóe lên, hai chân trước vồ đến, sau đó mở to miệng lao về hướng cự chưởng.

Một màn quỷ dị xảy ra.

Ảo ảnh Giao long cực lớn mang theo khí thế hùng hổ ngay khi tiếp xúc với ảo ảnh chân gấu màu xám thì lập tức nổ vang, trông giống như không thể chịu nổi một kích, tán loạn, hóa thành những điểm đen li ti bay đầy trời.

Hắc Phượng tiên tử thấy thế, gương mặt lập tức lộ ra vẻ hả hê.

Bành Việt gặp phải tình hình này, sắc mặt lại biến đổi một lần nữa.

Liễu Minh tuy cũng có chút ngạc nhiên, nhưng lại không hề có ý muốn thoái lui, hai tay liền nằm lại thành quyền, trong miệng khẽ nói một tiếng “Bạo”

Những điểm đen li ti đang toán loạn đầy trời bỗng nhiên quỷ dị hóa thành từng vệt sáng màu đen, chằng chịt xuyên qua cự chưởng, lúc này ảo ảnh chân gấu hiện lên vô số lỗ nhỏ.

“Phốc” một tiếng, ảo ảnh chân gấu toán loạn tiêu tan.

Hắc Phượng tiên tử thấy vậy, nét mặt vui mừng liền khựng lại, sau đó trở nên khó coi.

Bành Việt thở phào một cái, đang muốn mở miệng lên tiếng thì thấy sắc mặt Liễu Minh đột nhiên trầm xuống, thân thể chuyển động như thiểm điện, lập tức quay lại sau lưng tung ra một chưởng.

Quyền ảnh màu đen lập tức ngưng tụ, sau đó một tiếng trầm đục vang lên, dường như đánh trúng vào thứ gì đó trong hư không.

Kình phong màu đen mãnh liệt tỏa ra, sau đó quyền ảnh ầm ầm toán loạn.

Vị sư huynh của Hắc Phượng tiên tử không biết đã dùng thủ đoạn nào, lặng lẽ đánh ra kích thứ ba, hoặc cũng có thể quỷ dị di chuyển ra sau lưng Liễu Minh rồi tung ra một kích.

Liễu Minh xoay người lại một lần nữa, nhìn thẳng về hướng thanh niên áo đen, ánh mắt lạnh như băng nói:

“Hay cho một chưởng vô hình công kích, chắc hẳn đây cũng là Thiên Cầm Cửu Biến trong bí thuật”

Nếu hắn không có tinh thần lực vượt xa tưởng tượng của đồng đạo cùng giai thì chỉ sợ cũng không thể phát hiện ra thanh niên áo đen khó lường như thế.

Lúc này vẻ hưng phấn trên mặt thanh niên áo đen đã biến mất, tuy nhiên cũng không hề kinh ngạc, nhưng cũng không lập tức ra tay, ngược lại liếc mắt nhìn Liễu Minh thật sâu (DG: tình ý gì đây ^^) bỗng nhiên cười nói:

“Liễu đạo hữu quả nhiên thần thông bất phàm, Mộ Dung Huyết Nguyệt ta hôm nay xem như đã được lĩnh giáo. Thời gian chúng ta tiến vào bí cảnh chưa phải là nhiều, nên cũng không muốn vội vã quyết chiến một mất một còn. Thời gian đã không gấp, nợ cũ của tiểu muội, đợi ngày sau tính toán cũng được. Tiểu muội, chúng ta đi thôi”

Thanh niên áo đen hành động rất dứt khoát, vừa dứt lời lập tức liếc về phía Hắc Phượng tiên tử, sau đó hắc quang bên ngoài thân thể hiện lên, hóa thành một đạo ánh sáng bay đi.

Hắc Phượng tiên tử thấy vậy, sắc mặt trở nên âm tình bất định, oán hận nhìn Liễu Minh, sau đó cũng giẫm chân phóng đi.

Nháy mắt một cái, hai người hóa thành hai đạo độn quang màu đen phá không mà đi, chớp động mấy cái đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của Liễu Minh.

Liễu Minh nhìn qua phương hướng hai người biến mất, ánh mắt chớp động vài cái, cũng không có ý tứ muốn đuổi theo.

“Lần này thực sự rất đa tạ Liễu huynh đã ra tay tương trợ!” Lúc này Bành Việt lộ ra một chút kinh hỷ, lập tức bước về phía Liễu Minh ôm quyền cảm ơn.

“Bành huynh khách khí, cho dù không có Bành huynh, hai người này cũng đã nhìn thấy tại hạ rồi nên cũng không có khả năng sẽ bỏ qua” Liễu Minh nghe thấy vậy, quay người trả lời một cách khách khí.

“Không nghĩ tới mấy chục năm từ biệt ở phụ cận Thiên mã thảo nguyên, Liễu huynh thực lực đại tăng, nay đã đạt đến cảnh giời Hóa tinh hậu kỳ, thật sự là đáng chúc mừng” Bành Việt sau khi cẩn thận dò xét Liễu Minh vài lần, có chút sợ hãi xen lẫn thán phục nói.

“Cái này đã được coi là gì. Bành huynh chẳng phải cũng tiến giai Hóa tinh trung kỳ rồi, hơn nữa lại có hai đầu khôi lỗi thực lực không kém, chỉ sợ tu sĩ Hóa tinh hậu kỳ thông thường không phải đối thủ của Bành huynh” Liễu Minh giống như cười mà không phải cười nói, đồng thời ánh mắt thoáng liếc qua hai đầu khôi lỗi bên cạnh.

“Hổ thẹn! Tại hạ há có thể so sánh cùng với Liễu huynh, nếu không thì cũng không đến nỗi để hai người kia truy đuổi, chạy trốn khắp nơi. Lại nói tiếp, Thiên Môn bí cảnh bốn phía đều có nguy hiểm, mà hiện tại tứ đại tông môn đều cùng nhau tranh đấu không ngừng, không biết Liễu huynh có muốn cùng tại hạ đồng hành, nếu ta và ngươi liên thủ có thể tránh được không ít phiền toái” Bành Việt sau một lúc do dự liền khẽ vẫy tay, thu lại hai đầu khôi lỗi rồi nói.

“Cái này….” Liễu Minh khẽ giật mình, có chút do dự ngập ngừng nói.

Bành Việt xem như thực lực không kém, mấy ngày nay trong Bí cảnh ngày càng tranh đấu kịch liệt, hắn trốn ở vùng núi này cũng đã gặp nhiều lần tranh đấu.

Dùng thực lực của hắn có thể tự tin bản vệ mình, tuy nhiên nếu muốn dành được nhiều số mệnh, thì không thể không hướng đến đến trung tâm bí cảnh.

Mà ở đó tụ tập tất cả các cường giả chân chính của các môn phái, chỉ sợ không ít người có thực lực không kém hai người huynh muội Hắc Phượng tiên tử, hắn đơn độc một thân một mình tiến lên thật sự có chút yếu thế.

“Liễu huynh, ngươi xem qua vật này rồi quyết định cũng không muộn” Bành Việt dường như nhìn ra sự do dự trong mắt Liễu Minh, bống nhiên lấy ra trong tay áo một mảnh vỡ trận bàn vô cùng cũ nát, sau đó còn đem pháp lực rót vào trong đó.

Bên trên trận bàn phát ra một hồi thanh âm vù vù, ánh sáng màu vàng kim lóe lên, sau khi ánh sáng màu vàng vừa bay ra lập tức hình thành một bộ địa đồ trong hư không, bên trên có những điểm sáng nhỏ li ti chớp động không ngừng rất bắt mắt.

“Truyền thừa chi bàn, hơn nữa lại là kim sắc!” Liễu Minh thấy vậy, thật sự kinh hãi thốt lên

“Đúng vậy, đúng là truyền thừa chi bàn. Hai ngày trước tại hạ ra sức đánh chết một đầu yêu thú Giả đan cảnh giới, về sau khi tìm kiếm bên trong cơ thể nó thì nhặt được khối mảnh vỡ trận bàn này. Hai người Mộ Dung thế gia cũng vì vật này mà một lòng truy đuổi ta không tha. Chắc chắn Liễu huynh cũng biết, dựa theo quy định cũ, nếu có thể tập trung được tám khối mảnh vỡ trận bàn cùng một chỗ thì có thể mở ra truyền thừa chi địa trong Thiên Môn bí cảnh. Những khối mảnh vỡ trận bàn khác chỉ sợ cũng đã có người tìm thấy, cũng chạy tới chỗ đó, cho nên tại hạ hy vọng Liễu huynh có thể giúp tại hạ một tay, thu thập nốt số mảnh vỡ trận bàn còn thiếu, sau đó có thể cùng nhau tiến vào truyền thừa chi địa” Bành Việt nhanh chóng giải thích qua cho Liễu Minh.

Về việc mở ra truyền thừa chi địa trong Thiên Môn bí cảnh, Liễu Minh cũng đã sớm nghe được từ chỗ Long Nhan Phỉ. Căn cứ theo những gì Long Nhan Phỉ nói, trong kim sắc trận bàn sẽ nói rõ truyền thừa chi địa, trong đó ẩn chứa lực lượng số mệnh cực kỳ kinh người, vượt xa tiểu truyền thừa có thể so sánh.

“Bành huynh đã nói như thế, nếu tại hạ từ chối thì thật bất kính, chúng ta cùng nhau lên đường tìm kiếm bản đồ của truyền thừa chi địa thôi”

“Tốt. Có sự tương trợ của Liễu huynh ta tin tưởng tiến vào truyền thừa chi địa cũng không phải việc khó khăn gì”

Sau đó hai người cùng nhau nghiên cứu địa đồ mà trận bàn bày ra, sau khi thảo luận một chút liền hóa thành hai đạo độn quang một vàng, một bạc hướng tới cùng một chỗ phía chân trời, phá không bay đi.

Cùng lúc đó, tại một nơi tối tăm, ánh sáng không thể chiếu tới bên trong mặt đất, ba kẻ đang trò chuyện cùng nhau.

“Thật tốt quá. Mảnh vỡ truyền thừa của La lão nhi đã phát hiện được ra bảy cái, còn thiếu một cái cuối cùng. Chỉ cần có người tìm ra được tám cái mảnh vỡ, những người này liền có thể mở ra truyền thừa chi địa” Một thanh âm nhỏ nhẹ truyền ra.

“Tốt quá rồi! Cuối cùng cũng chờ được đến ngày hôm nay. Trong vạn năm nay, chúng ta lặng lẽ tích góp từng tí một số mệnh cũng đã gần đủ. Chỉ cần những tiểu tử nhân tộc vô tri này mở ra truyền thừa chi địa, chúng ta có thể thần không biết, quỷ không hay, lặng lẽ giết sạch bọn chúng, cướp đi lực lượng số mệnh trong truyền thừa của La lão nhi, sau đó mượn lực lượng truyền thừa của hắn để phá vỡ Bí cảnh này” Tiếng nữ cười duyên vang lên không thôi, trong lời nói tràn đầy niềm vui vô tận.

“Hừ, nghĩ tới ba chúng ta thân phận cao quý bực nào, không ngờ bị mấy lão gia hỏa của Thiên Cung đánh lén, sau đó cưỡng ép trấn áp trong cái bí cảnh này, hơn nữa bọn chúng còn rút cạn tinh huyết và pháp lực của chúng ta để duy trì bí cảnh. Chờ khi ta thoát khỏi giới diện này chắc chắn sẽ hồi bẩm Minh Mẫu đại nhân, sau đó trực tiếp lĩnh suất tộc nhân phá vỡ giới này, đem tất cả sinh linh trong giới diện này giết sạch mới có thể xoa dịu hận thù trong lòng ta” Nam tử thứ ba thanh âm hơi khan khàn, lời nói nghe cực kỳ bình tĩnh nhưng nội dung thì ác độc lạnh người.

“Hắc hắc, hai người chúng ta cũng không có chỗ dựa lớn như Minh Mẫu đại nhân, nên không thể cùng Mân huynh đánh đồng, bọn ta chỉ cần còn sống mà thoát khỏi đây, chạy ra Nhân giới là cũng đủ hài lòng lắm rồi” Thanh âm hết sức nhỏ kia lại vang lên, mở miệng trả lời.

“Tốt rồi, những lời nói ác độc, cứ chờ sau khi chúng ra thoát ra khỏi đây rồi tính sau. Kế hoạch lần này chúng ta cũng đã mưu đồ từ rất lâu như thế, nếu như không đắc thủ chỉ sợ đám gia hỏa của Thiên Cung sẽ không cho chúng ta bất cứ cơ hội nào nữa đâu. Để phòng ngừa vạn nhất, đạt được mục đích, ta cảm thấy thay vì chờ đợi đến thời những kẻ vô tri kia thực sự mở ra truyền thừa chi địa của La lão nhi, chi bằng chúng ta …” Thanh âm của nữ tử vang lên.

Ba người nói chuyện với nhau càng ngày càng nhỏ, thanh âm trong không gian đen kịt trở nên không thể nghe thấy.

Trong khi Liễu Minh cùng Bành Việt đang đi theo chỉ dẫn của mảnh vỡ trận bàn, theo hướng đi đến truyền thừa chi địa, những cuộc chém giết lớn của đệ tử các phái tại tất cả các chỗ hẻo lánh cuối cùng cũng hoàn toàn triển khai.

Trong một sơn cốc màu đỏ, một đầu rết màu bạc dài mấy chục mét nhanh chóng xuyên thẳng qua, mỗi phần trên thân thể đều sáng loáng, trông vô cùng dữ tợn, vô số móng vuốt giống như lưỡi đao xẹt qua núi đá, âm thanh rung động vang lên, tốc độ cực nhanh, hóa thành một đạo ảo ảnh màu bạc.

Vù vù vù!

Ba bóng người phá không đuổi theo phía sau, trong đó có một thanh niên mặc áo bào đúng là La Thiên Thành, mà hai bên cũng có hai thanh niên thân mặc áo bào màu xanh dương, đúng là trang phục của Thái Thanh môn, một người lưng đeo trường kiếm, một người lại tay không, dáng vẻ cao cao, gầy tong teo.

[/J]