Ma Thần Trời Sinh

Chương 908: C908: Huyết sắc hải đường




- Quay lại!

Hai tay Thiên Mộng Yêu Hoàng thu về trước ngực, một đạo sóng âm trầm đục phun ra từ miệng.

Bị thần lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng điều động, những mảnh xương trắng tản mát lại bay ngược về Bạch Cốt Tế Đài.

||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

- Càng ngày càng thú vị. Kiếm khí ngươi thi triển tại sao lại cho ta cảm giác quen thuộc.

Thiên Mộng Yêu Hoàng lại có vẻ nghi hoặc.

- Vậy sao? Vậy thì ngươi cứ đoán tiếp đi.

Thiên Mộng Yêu Hoàng hừ lạnh:

- Bản hoàng sẽ đích thân bắt ngươi lại xem ngươi có còn ngông cuồng được như bây giờ không.

- Nhất niệm linh giác tỉnh, Trấn Thế Huyết Hải Đường!

Từ người Thiên Mộng Yêu Hoàng tỏa ra thần quang, giống như biến thành bức tượng Thần bằng ngọc, vô số cánh hoa hải đường đỏ rực bay ra từ trong cơ thể Thiên Mộng Yêu Hoàng tụ thành một ngọn cây hải đường khổng lồ.

Cây hải đường đỏ mọc rễ trong hư không, cao tới vạn trượng, hít thở thiên địa huyền khí, hấp thụ ánh sao bên ngoài vực, vô số dòng khí lưu hình long hình phượng bay uốn lượn quanh cành hoa.

Cánh hoa lấp lánh từ trên trời bay xuống tựa cơn mưa huyết hoa.

Cánh hoa đỏ rực bay rất xa, thậm chí bay tới cả cổ thành cách đó vài vạn dặm khiến những tu sĩ nhân tộc tại đó có cảm giác như ngày tận thế đang tới.

Thiên Mộng Yêu Hoàng một tay cầm nửa ngọn Trấn Nhân Tháp, chỉ thấy từ trong tháp bay ra những tia huyết khí đậm đặc chui vào cây hải đường.

Vùng huyết hải giữa Bạch Cốt Tế Đài cũng cuộn trào, chảy ra những dòng huyết hà bay về phía ngọn cây hải đường vạn trượng kia.

Ngọn hải đường vốn đã đỏ giờ càng đỏ rực rỡ hơn, tỏa ra thứ khí tức vừa yêu dị vừa thần thánh.

- Thiên Mộng Yêu Hoàng đang hấp thụ huyết khí của những vị Chí Tôn đã chết. Lẽ nào bà ta muốn ngưng tụ Thứ Thần Thể tầng thứ hai?


Ninh Tiểu Xuyên nhìn cảnh tượng quỷ dị trong hư không, trong lòng có cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Nếu để Thiên Mộng Yêu Hoàng ngưng tụ được Thứ Thần Thể tầng thứ hai thì nguy to.

- Mau ngăn bà ta lại. Sức mạnh của bà ta càng ngày càng mạnh rồi!

Sửu bà bà nói.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức dùng hai ngón trỏ ấn vào huyệt Thái Dương, kích phát Thiên Tôn Ấn Ký ở mi tâm.

Chỉ là hắn mặc Thần Huyết Chiến Y nên che mất mi tâm, người khác không thể thấy được Thiên Tôn Ấn Ký.

Bạch Sắc Cốt Châu xoay tít trong Thiên Địa Nguyên Thần, bỗng bay ra khỏi mi tâm, biến thành một điểm sáng chói lòa bắn về phía Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Trên bề mặt Cốt Châu hiện lên văn tự cổ xưa, phát ra năng lượng khủng khiếp khiến cả hư không rung chuyển.

Thiên Mộng Yêu Hoàng cảm nhận được sức mạnh cường đại của Bạch Sắc Cốt Châu, không trực tiếp đỡ chiêu mà điều khiển Bạch Cốt Tế Đài nghênh đón.

Rầm!

Bạch Sắc Cốt Châu đâm thẳng lên Bạch Cốt Tế Đài khiến Bạch Cốt Tế Đài lõm xuống tạo thành cái lỗ to vài trăm mét.

Vô số xương trắng nổ tung thành những mảnh xương vụn rơi lả tả trên không trung.

Những vị Chí Tôn nhân tộc kia đều vô cùng kinh hoàng, thầm khâm phục chiến lực cường đại của vị Tinh Tú Lão Tiên kia, có thể khiến Bạch Cốt Tế Đài bị tổn thương.

Nếu cứ tiếp tục chưa biết chừng có thể phá vỡ hoàn toàn Bạch Cốt Tế Đài.

Với tu sĩ nhân tộc mà nói, thứ khiến họ thống hận nhất chính là Bạch Cốt Tế Đài và Trấn Nhân Tháp của yêu tộc.

Trên Bạch Cốt Tế Đài không biết đã chất bao nhiêu xương cốt của cường giả nhân tộc. Đó là sự sỉ nhục của tu sĩ nhân tộc bao đời, rất nhiều cường giả đã từng thề sẽ không tiếc tính mạng để hủy diệt Bạch Cốt Tế Đài.

Bao nhiêu năm qua đi, hết vị này đến vị khác bỏ mạng tại Bạch Cốt Tế Đài và nó vẫn đứng sừng sững ở đó, viết nên vô số bài ca bi ai của nhân tộc.

Có thể nói, nếu có người hủy được Bạch Cốt Tế Đài thì sẽ lập tức trở thành đại anh hùng của nhân tộc, sẽ được tu sĩ nhân tộc đời đời truyền tụng.


Uỳnh!

Cốt Châu lại được Ninh Tiểu Xuyên điều khiển oanh kích Bạch Cốt Tế Đài vỡ ra một mảng lớn. Hàng nghìn vạn bộ xương trên tế đài vỡ vụn.

Chí Tôn nhân tộc vô cùng hưng phấn, tâm tình khó lòng bình tĩnh. Nếu Tinh Tú Lão Tiên hủy diệt được Bạch Cốt Tế Đài thì không chỉ Tinh Tú Lão Tinh được mọi người nhớ tới mà ngay cả tên tuổi của họ cũng sẽ được ghi vào sử sách.

Đệ nhất thế giới và Hắc Ngư Điểu tế Định Sơn Xích ra, biến thành một cây thần xích cao vạn trượng, nhằm cây hải đường trên hư không chém tới.

Ngọn cây hải đường đó là yêu nguyên linh hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Chỉ cần chặt gãy nó là có thể khiến Thiên Mộng Yêu Hoàng trọng thương.

Đệ nhất thế giới chi chủ biết với sức mạnh của mình không thể nào gây trọng thương cho Thiên Mộng Yêu Hoàng, nhưng có thể giữ chân được ở mức nhất định, để Tinh Tú Lão Tiên có thêm thời gian phá hủy Bạch Cốt Tế Đài.

Uỳnh uỳnh!

Sửu bà bà uống một viên thánh phẩm nhân cấp đan, thương thế lập tức hồi phục hơn một nửa, thu Vạn Long Đan Thần Đỉnh về, điều động sức mạnh toàn thân đánh thức bản nguyên chi lực của Vạn Long Đan Thần Đỉnh, trực tiếp lao về phía Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Các vị Chí Tôn ở xung quanh cũng ra tay, một số tung ra chí tôn hoàng khí, có người thi triển thần thuật mạnh nhất cùng công kích Thiên Mộng Yêu Hoàng.

- Châu chấu đá xe! Sâu kiến các ngươi cũng dám giao thủ với thần linh? Đúng là không tự lượng sức!

Thiên Mộng Yêu Hoàng đáp xuống giữa bông hải đường đỏ rực, Thứ Thần lực toàn thân bạo phát, tung Bạch Cốt Tế Đài bay ra.

Huyết hải trong Bạch Cốt Tế Đài bắn ra một trận cuồng phong.

Các vị Chí Tôn kinh hoàng nhận ra trong đầu có hàng nghìn hàng vạn đạo ma âm vang lên, toàn thân không chịu sự điều khiển của mình mà bay về phía Bạch Cốt Tế Đài.

- Sao có thể…?

- Rốt cuộc là chuyện gì vậy… cơ thể… cơ thể hoàn toàn không điều khiển được…

- Lẽ nào đây là công kích linh hồn trong truyền thuyết…


Phàm những ai tu luyện đến Chí Tôn thì tâm chí vô cùng kiên định, căn bản không chịu ảnh hưởng của ngoại giới.

Nhưng lúc này các vị Chí Tôn lại không thể chống lại được ma âm từ Bạch Cốt Tế Đài, không thể khống chế được cơ thể, chỉ có thể giương mắt mình đang hướng về Bạch Cốt Tế Đài.

Người lao vào Bạch Cốt Tế Đài đầu tiên là sứ giả Thiên Đình Mông Cách Chí Tôn. Trên gương mặt hắn có vài phần điên cuồng, hai mắt đỏ ngầu nhìn huyết hải, giống như bị thứ sức mạnh gì điều khiển.

Tùm một tiếng, hắn nhảy xuống huyết hải.

Cả huyết hải cuộn trào, bốc lên vô số bong bóng khổng lồ.

Không lâu sau nhục thân của Mông Cách Chí Tôn tan chảy hoàn toàn, chỉ còn lại bộ xương trắng nổi lên trong huyết hà.

Tiếp đó là đệ tứ thế giới chi chủ, Hồng Nhật Thánh Tăng, Túc Phu Tử, Trân Nê Lan Tây Chí Tôn cũng bay vào Bạch Cốt Tế Đài.

Toàn thân họ run rẩy, vô cùng khổ sở chống lại một thứ sức mạnh vô hình nào đó.

Nhưng thân thể họ vẫn không chịu sự điều khiển của họ, cứ từng bước đi lên Bạch Cốt Tế Đài hướng về huyết hải.

Đệ nhất thế giới chi chủ và Sửu bà bà tu vi cường đại, ý chí kiên định hơn, họ lấy thứ thần khí ra cũng chỉ miễn cưỡng chống lại được ma âm khủng bố kia.

Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng giữa cây hải đường, lạnh lùng nói:

- Bạch Cốt Tế Đài không biết đã chôn bao nhiêu nhân loại. Oán hồn của tất cả nhân loại đều hòa vào huyết hải, biến thành một phần của huyết hải. Ý chí của Chí Tôn tuy mạnh nhưng tuyệt đối không thể chống cự được niệm lực oán hồn của hàng tỷ người.

- Ngoài Thứ Thần ra, không có bất cứ ai có thể chống đỡ được công kích linh hồn của Bạch Cốt Tế Đài. Các ngươi đều tưởng Trấn Nhân Tháp mới là khắc tinh của nhân tộc nhưng lại không biết Trấn Nhân Tháp chỉ là là một món hoàng binh được tạo ra từ Bạch Cốt Tế Đài. Khắc tinh thật sự của nhân tộc chính là Bạch Cốt Tế Đài!

Ninh Tiểu Xuyên nhìn về hướng Bạch Cốt Tế Đài, gầm lên một tiếng, âm thanh mang năng lượng cấp Thứ Thần, nói:

- Thiên Mộng Yêu Hoàng, có lẽ ý nguyện của ngươi sẽ khó thành.

Dứt lời, Ninh Tiểu Xuyên chủ động bay về phía Bạch Cốt Tế Đài, một chưởng tung ra đánh bay mấy vị Chí Tôn, Hồng Nhật Thánh Tăng, Túc Phu Tử đang định nhảy xuống huyết hải bay ra cách đó vài chục dặm.

Sắc mặt Thiên Mộng Yêu Hoàng tối lại, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên vẫn giữ được tỉnh táo. Nói:

- Ý chí của mình ngươi sao có thể chống lại ý chỉ của hàng tỷ người.

- Ý chí của nhân loại đương nhiên không thể. Nhưng ý chí của Thần thì có thể!

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên đỉnh Bạch Cốt Tế Đài, đứng bên huyết hải đầy hiên ngang.

- Nhưng ngươi tuyệt đối không phải Thần!


Thiên Mộng Yêu Hoàng nói.

Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên không phải Thần. Ý chí của hắn không chống lại được ý chí của hàng tỷ người, nhưng trong cơ thể hắn có thần hồn của Tuế Hàn Vũ.

Tinh thần ý chí tỏa ra từ Bạch Cốt Tế Đài đều bị thần hồn của Tuế Hàn Vũ chặn đứng rồi.

- Sao ngươi biết ta chắc chắn không phải Thần?

Ninh Tiểu Xuyên nói ra một câu khiến Thiên Mộng Yêu Hoàng mơ hồ. Rồi hắn cười khàn, giống như đang chế nhạo sự ngu ngốc của Thiên Mộng Yêu Hoàng vậy.

Ánh mắt Thiên Mộng Yêu Hoàng càng thêm tối tăm, rất muốn băm kẻ trước mặt thành vạn mảnh.

- Hút huyết hải trước!

Ma Kiếm bay ra lơ lửng cách huyết hải vài chục mét.

Ào!

Một cách cửa khổng lồ từ giữa thân Ma Kiếm mở ra.

Cánh cửa đó liên kết Khư thế giới bên trong Ma Kiếm. Từ trong Khư phát ra một luồng hấp lực cường đại, bắt đầu điên cuồng hút huyết khí trong huyết hải.

Nếu để Ma Kiếm hút huyết khí trong huyết hà, với phẩm cấp hiện nay của Ma Kiếm, cho dù có hút trăm năm cũng không thể hút cạn được huyết khí.

Nhưng bên trong Ma Kiếm có thế giới Khư rộng lớn, có thể chứa cả huyết hà.

Chỉ cần hút huyết hải đi, Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ không thể ngưng tụ được Thứ Thần Thể tầng thứ hai. Hơn nữa công kích linh hồn của Bạch Cốt Tế Đài sẽ yếu đi trông thấy, căn bản không thể lay động được ý chí của các vị Chí Tôn.

Ninh Tiểu Xuyên lại lấy Huyền Thú Giám ra, mở cánh cửa không gian trong đó, cũng bắt đầu hấp thụ huyết khí của huyết hà.

Số huyết khí này có thể nói là thức ăn đại bổ cho yêu thú trong Huyền Thú Giám, có thể nhanh chóng nâng cao tu vi cho chúng.

Thấy Ninh Tiểu Xuyên tế ra Ma Kiếm và Huyền Thú Giám, Thiên Mộng Yêu Hoàng cuối cùng cũng phát giác ra manh mối, vô cùng phẫn nộ:

- Bản hoàng biết ngươi là ai rồi. Đáng ghét! Ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi!

Nộ hỏa của Thiên Mộng Yêu Hoàng bùng cháy, tuyệt đối không thể để Ninh Tiểu Xuyên hút hết huyết khí trong huyết hải được. Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng trên cây hải đường bay về phía Bạch Cốt Tế Đài.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi bên bờ huyết hải trên đỉnh Bạch Cốt Tế Đài, điều động Bạch Sắc Cốt Châu, ánh mắt kiên định dị thường, bình thản nói:

- Người phải chết hôm nay không phải ta, mà là ngươi!