Ma Thần Trời Sinh

Chương 235: C235: Về lại hoàng thành




Trên đỉnh đầu của Ninh Tiểu Xuyên phóng ra ma quang, ngưng tụ ra một khối hư ảnh thần bia cực lớn, cao chừng chín trượng, toàn thân tràn ngập bia văn, hàng ngàn hàng vạn văn tự cổ xưa, đang bay lượn quanh Thần bia.

Xích sắt quấn quanh Thần bia, đều phát ra thanh âm “rắc rắc rắc”.

Đây là Thần Thông thứ mười – Diệt Thế Thần Bia.

Ninh Tiểu Xuyên luyện hóa toàn thân huyết khí và Huyền Khí của Tiêu Thành xong, giống như đang luyện hóa một gốc Huyền dược, trong đó, một phần lực lượng chuyển hóa vào “Diệt Thế Thần Bia”, khiến cho “Diệt Thế Thần Bia” càng trở nên ngưng thực, cường đại, ma khí cũng càng nồng đậm hơn, chấn nhiếp tâm thần người khác.

Trong lúc Ninh Tiểu Xuyên tu luyện, hắn vẫn luôn cảm thấy không khống chế nổi Diệt Thế Thần Bia, giống như bị lực lượng của Diệt Thế Thần Bia cắn trả vậy.

Tiềm lực của Diệt Thế Thần Bia lớn vô cùng, tương lai rất có thể sẽ gọi ra Thần bia chính thức, trấn áp tất cả mọi thứ trên thế gian. Gặp Thần giết Thần, gặp Phật giết Phật.

Ầm...

Võ Đạo Tâm Cung của Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên chấn động mãnh liệt, long hổ Huyền Khí nổ tung, điên cuồng tràn vào trong huyết mạch, dung nhập huyết dịch, khiến cho huyết dịch trở nên sôi trào, đồng thời khiến cho cơ nhục cốt cách đều nóng lên.

Vụt...

Thân hình Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, liền tung người nhảy lên cao, rơi xuống mặt đất cách ngoài ba trượng.

Phía trên làn da, tản mát ra một luồng bạch quang nhàn nhạt, bảy đạo khí lưu thu hồi về trái tim, lại lần nữa dung nhập thất khiếu.

- Thoát Tục tầng thứ tư.

Ninh Tiểu Xuyên cắt nhẹ lên đầu ngón tay, một giọt tinh huyết nhỏ xuống dòng sông lớn bên dưới.

Ục ục…

Tinh huyết hòa lẫn với nước sông, hóa thành hai đầu Thần Hổ đỏ như máu, ngao du trên mặt nước, nổi lên một trận sóng lớn. Hồi lâu sau mới chậm rãi tiêu tán.

Một giọt huyết dịch, hiển hóa thành hai đầu Thần Hổ.

Lúc huyết dịch có thể hiển hóa ra mười đầu Thần Hổ, ngưng tụ thành một đầu Thần Hổ thì có thể hóa thành một đầu Chân Long. Lúc đó mới thật sự có thể gọi là “Huyết khí như rồng”, chẳng qua, ta vẫn còn cách cảnh giới đó rất xa.

Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển Huyền Khí, truyền đến vết thương, liền khiến cho vết thương trên ngón tay liền lại. Hào quang Huyền Khí lóe lên, miệng vết thương cũng biến mất vô tung.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn về phía “Ninh Tiểu Xuyên” (*) cách đó không xa.


(*) tục da sau khi đột phá

Đó là một lớp tục da căng đầy như thân thể, vẫn ngồi xếp bằng tại chỗ, tựa như một lão tăng tọa thiền.

Hắn phất tay một cái, thu hồi lại lớp tục da và thi hài của Tiêu Thành, sau đó bỏ vào túi Càn Khôn.

Cuối cùng liền lên đường trở về Hoàng thành.

Ba ngày sau, Ninh Tiểu Xuyên đã tiến vào biên giới Hoàng thành, đi đến bên ngoài Hải Đường trang viên.

Tất cả mọi thứ xung quanh Hải Đường trang viên vẫn bình thường, không khác gì trước kia.

Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên dọc theo đường đi, lại phát hiện có rất nhiều thứ bất thường, cảm giác như trong bóng tối có cao thủ Võ Đạo đang ẩn núp, mơ hồ mang theo địch ý.

Tường vây của Hải Đường trang viên đã được nâng cao, có thể sánh ngang với tường thành.

Trên đỉnh tường, còn xây dựng lầu quan sát, tháp canh, tùy thời đều có hộ vệ tuần tra.

Ninh Tiểu Xuyên vừa mới xuất hiện, lập tức có người nhận ra hắn, mở đại môn nghênh đón hắn tiến vào.

- U Linh sứ giả có trong U Linh sơn trang không?

Ninh Tiểu Xuyên vừa đi vừa hỏi.

Lão giả đi theo sau lưng Ninh Tiểu Xuyên là một cao thủ Võ Đạo, tu vi đạt tới Thoát Tục tầng thứ chín, cung kính nói:

- U Linh sơn trang đang thành lập phân đà tại Vân Hổ Tập, Thế nhưng người cầm quyền lớn nhất tại Vân Hổ Tập hiện nay là Tư Đồ gia tộc. Tư Đồ gia tộc là đại tộc đã truyền thừa trăm năm, cao thủ Võ Đạo đông đảo, hơn nữa còn có quan hệ lưoij ích với ba vị Hầu gia trong triều, bối cảnh rất cứng, quả thật rất khó để đánh bại gia tộc này.

- U Linh sứ giả hiện tại đã tự mình đến Vân Hổ Tập, chuẩn bị gặm khúc xương cứng Tư Đồ gia tộc này, chỉ sau khi chèn ép được Tư Đồ gia tộc, như vậy thì sáu đại Tập xung quanh Vân Hổ Tập mới trở thành vật trong tay U Linh sơn trang chúng ta.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, nói:

- Nếu như U Linh sứ giả đã không ở trong Sơn Trang, vậy thì hãy mời Tả, Hữu Hộ Pháp Vương đến đây! Ta có chuyện quan trọng muốn thương thảo với bọn họ.

- Tả Hộ Pháp Vương cũng đi theo U Linh sứ giả đến Vân Hổ Tập để đánh Tư Đồ gia tộc. Hiện tại chỉ có Hữu Hộ Pháp Vương tọa trấn sơn trang.

Ninh Tiểu Xuyên nói:


- Ta đến Tử Khí viên trước, nói Hữu Hộ Pháp Vương lập tức đến gặp ta. Đúng rồi, ngươi tên là gì?

Lão giả khom người nói:

- Lão hủ tên là Vương Thư Tịch, kiêm nhiệm Đà chủ phân đà Nam Sơn Tập của U Linh sơn trang.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, tu vi của Vương Thư Tịch đã đạt tới Thần Thể tầng thứ chín, cũng miễn cưỡng có tư cách đảm nhiệm chức vị Đà chủ một cái phân đà. Dù sao thì U Linh sơn trang cũng mới thành lập không đến hai năm, vẫn còn rất thiếu khuyết nhân tài.

- Bây giờ ngươi hãy đi chuẩn bị cho ta một cái quan tài thật tốt, nhớ rõ phải chế tác hoa lệ một chút, ta muốn tặng cho người khác.

Ninh Tiểu Xuyên vừa dứt lời, liền tiến vào Tử Khí viên.

Chế tác quan tài tặng người?

Trái tim Vương Thư Tịch bỗng nhiên đập mạnh một cái, vị Trang chủ này mặc dù còn trẻ tuổi, nhưng xem ra cũng là một nhân vật hung ác.

Tả Hộ Pháp Vương của U Linh sơn trang là “Hoàng Tam Chỉ”, còn Hữu Hộ Pháp Vương là “Mộ Dung Hoa”.

Hai người này đều từng là Thần Long Chiến Sĩ, tu vi thâm bất khả trắc, chính là cao thủ tuyệt đỉnh.

Đương nhiên, tại U Linh sơn trang có rất ít người biết được thân phận thật sự của hai người bọn họ, chỉ biết là hai vị Hộ Pháp Vương đại nhân đều là chí cường Võ Đạo.

Mộ Dung Hoa nghe nói Ninh Tiểu Xuyên từ Cửu Tử Nhai trở về, liền lập tức chạy tới, khẽ cúi đầu với Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Bái kiến Trang chủ.

Thương thế của Mộ Dung Hoa cũng đã khỏi hẳn, chẳng qua tu vi Võ Đạo vẫn dừng lại tại Thoát Tục tầng thứ chín, chậm chạp không đạt tới Địa Tôn cảnh.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi bên cạnh bàn đá, cười nói:

- Hữu Hộ Pháp Vương, mời ngồi.

Mộ Dung Hoa cũng không hề khách khí, liền trực tiếp ngồi xuống đối diện Ninh Tiểu Xuyên.

Hắn vừa ngồi xuống, lập tức cảm giác được khí thế cường đại từ trên người Ninh Tiểu Xuyên phát ra.


Đây là một luồng khí tràng tự nhiên lộ ra, chỉ có cường giả Võ Đạo chính thức mới có thể luyện thành.

Hai năm trước, Ninh Tiểu Xuyên vẫn chỉ là một thiếu niên trẻ tuổi mới xuất thể, chỉ mới hai năm trôi qua, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đã không còn như trước, đã có vài phần tư thái cường giả.

Trong lòng Mộ Dung Hoa thoáng kinh ngạc, quả nhiên hổ phụ không sinh khuyển tử, Ninh Tiểu Xuyên còn chưa tới hai mươi tuổi, mà tu vi Võ Đạo đã không hề đơn giản, đủ để ngạo thị trong đám cùng thế hệ.

- Trang chủ, lần này đi Cửu Tử Nhai có phát hiện được gì không?

Mộ Dung Hoa thấp giọng hỏi.

Mộ Dung Hoa biết rõ Ninh Tiểu Xuyên đến Cửu Tử Nhai là vì muốn tra rõ chân tướng vụ án mười một năm trước, cho nên hắn rất quan tâm đối với chuyện này.

Bởi vì, hắn cũng là người bị hại.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không giấu diếm, nói:

- Ở trong thiết ngục của Ma Môn, ta đã gặp được Tề Xung tiền bối.

Mộ Dung Hoa vội hét lên:

- Tề Xung còn chưa chết?

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, thở dài nói:

- Vẫn chưa chết. Đáng tiếc, lúc ta gặp Tề Xung tiền bối thì Tề Xung tiền bối chỉ còn một hơi tàn, cuối cùng đã chết trong thiết ngục.

Mộ Dung Hoa tiếc hận nói:

- Tề Xung năm xưa chính là Đô Úy Đại tướng quân, phong quang cỡ nào, cuối cùng vậy mà lại chết già trong ngục. Vậy Trang chủ có tìm được chứng cớ xác thực năm xưa Nhạc Vũ Dương bán đứng đại quân không?

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:

- Hung phạm đứng sau chuyện này… cũng không phải là Nhạc Vũ Dương, mà là…

Hắn hạ thấp giọng, nói:

- Ngọc Lam Đại Đế.

Mộ Dung Hoa thực ra đã sớm đoán ra Ngọc Lam Đại Đế là người đứng sau màn thao túng, cho nên lúc Ninh Tiểu Xuyên nói ra những lời này, hắn cũng không hề kinh ngạc, chỉ lộ vẻ lo lắng sâu sắc.

- Không thể tra tiếp được nữa, thực lực của chúng ta bây giờ còn chênh lệch so với Vân Trung Hầu, nếu như tra đến trên người Ngọc Lam Đại Đế, e rằng tất cả mọi người sẽ chết không có chỗ chôn.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:


- Đúng vậy, không thể tra tiếp được, thế nhưng, Nhạc Vũ Dương nhất định phải chết! Lần này ta quay trở về Hoàng thành, chính là muốn đối phó với Nhạc Vũ Dương.

Nghe thấy cái tên Nhạc Vũ Dương này, sát khí trong mắt Mộ Dung Hoa càng trở nên đậm đặc, nói:

- Thế lực của Nhạc Vũ Dương hiện nay rất lớn, Vân Trung Hầu Phủ trong triều đình lại càng là thế lực như mặt trời giữa trưa, muốn đối phó với hắn, e rằng rất khó

- Cho nên, chúng ta không thể chính diện giao phong với hắn, cần phải sử dụng, lực lượng của U Linh sơn trang.

Ninh Tiểu Xuyên hỏi:

- U Linh sơn trang hiện tại phát triển như thế nào rồi?

Mộ Dung Hoa nhặt một con cờ trên bệ đá, đặt vào vị trí trung tâm, nói:

- U Linh sơn trang là một cỗ lực lượng Hắc Ám, hơn nữa còn là lực lượng Hắc Ám mới ra đời. Thế nhưng trong Hoàng thành vốn dĩ đã có một cỗ lực lượng Hắc Ám chiếm cứ rồi, nếu muốn thống nhất Hoàng thành và thế giới Hắc Ám này thì U Linh sơn trang nhất định phải trực tiếp cắm vào đây. Việc này quả thực giống như lấy trứng chọi đá, rất có thể sẽ bị trấn áp một cách vô tình.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nheo mắt lại, nói:

- Hắc Ám Đế Thành.

- Đúng vậy, chính là Hắc Ám Đế Thành.

Mộ Dung Hoa nói:

- Hắc Ám Đế Thành đã có lịch sử hơn một ngàn năm, thậm chí càng lâu đời hơn so với Ngọc Lam Đế quốc, thế lực trong Hoàng thành thâm căn cố đế, ngay cả một vài Vương Hầu cũng đều là người của Hắc Ám Đế Thành. U Linh sơn trang hiện nay vẫn còn kém Hắc Ám Đế Thành rất xa, cho nên không thể chính diện thâm nhập Hoàng thành, cần phải ra tay từ phương diện khác.

- Kế hoạch của U Linh sứ giả là: U Linh sơn trang trước tiên thống nhất biên Tập, nắm giữ 217 khu vực biên Tập của thế lực Hắc Ám vào tay U Linh sơn trang.

- Thế lực chủ yếu của Hắc Ám Đế Thành, đều tập trung tại nội thành và ngoại thành, tại khu vực biên Tập thì bọn chúng tương đối bạc nhược yếu kém, cũng là khu vực tốt nhất để chúng ta đột phá.

- Chỉ cần khống chế 217 khu vực biên tập xung quanh Hoàng thành, chẳng khác nào sẽ chặn đứng yết hầu của Hoàng thành, từ ngoài vào trong, từng bước xơi tái thế lực của Hắc Ám Đế Thành, đợi đến khi U Linh sơn trang đã bắt đầu hoàn toàn phát triển, thì cũng chính là lúc quyết chiến với Hắc Ám Đế Thành. Một khi Hắc Ám Đế Thành bị đánh bại, như vậy chúng ta sẽ trở thành người khống chế âm thầm của Hoàng thành, lúc đó muốn đối phó với Nhạc Vũ Dương cũng dễ như trở bàn tay.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:

- 217 khu vực biên Tập này chính là trọng trấn bảo vệ Hoàng thành, tất cả đại Vương Hầu, Tông môn, triều đình đều có bố trí thế lực ở đây, mỗi một khu vực biên Tập đều là một khúc xương cứng, muốn triệt để khống chế 217 khu vực biên tập này, e rằng cũng không phải chuyện dễ dàng.

Mộ Dung Hoa khẽ gật đầu, nói:

- U Linh sơn trang phát triển được hai năm, cũng chỉ mới khống chế được 36 khu vực biên Tập, hơn nữa vì công chiếm một vài khúc xương cứng, mà chúng ta còn ám sát một vị Hầu gia, đồ sát toàn bộ một cái Hầu Phủ, từ đó chấn nhiếp những kẻ dám không quy thuận U Linh sơn trang.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:

- U Linh sơn trang phải phát triển, thế nhưng, tốt nhất là không nên lạm sát kẻ vô tội.