Ma Thần Trời Sinh

Chương 193: C193: Thần nguyên thứ mười




Sau khi dọa lui Lâm Cương, hắn liền mở ra Nộ Phong Chi Dực, nhanh chóng bỏ chạy, cánh tay đánh ra một đạo điện quang, hóa thành bảy đạo thiểm điện thô to, đồng loạt đánh lên Huyền thú bên dưới Lâm Cương.

Đầu, đuôi, hai cánh của Huyền thú này, đều bị công kích, lân phiến bị đục thủng, bốc lên khói đen dày đặc.

- Grào...

Đầu Huyền thú tứ phẩm này rít thảm một tiếng, trong miệng bốc ra khói đen, máu tươi đầy miệng.

Nó đã trọng thương, cho nên lập tức rơi thẳng xuống dưới đất.

Lâm Cương tay cầm xích sắt, ngồi trên lưng Huyền thú, sắc mặt đột nhiên biến đổi. Lúc này hắn cách mặt đất gần trăm mét, nếu như từ trên Huyền thú ngã xuống, cho dù là với tu vi Võ Đạo của hắn, cũng sẽ bị ngã trọng thương, thậm chí là tử vong.

- Bịch…

Dù sao tu vi của hắn cũng rất bất phàm, bàn chân đạp mạnh lên lưng Huyền thú một cái, thân thể phóng lên trời, hạ xuống trên lưng tọa kỵ của Mạnh Tâm Hàn.

- Đáng giận, chiến đấu trên không trung với hắn, quả thật thiệt thòi.

Lâm Cương cực kỳ đau lòng vì đầu Huyền thú tọa kỵ của mình, đây chính là “Tước Suất Thú” mà hắn phải hao tốn rất nhiều công phu mới thuần hóa được, bây giờ có lẽ đã rơi vào trong khe núi, biến thành một đống thịt nát rồi.

Ninh Tiểu Xuyên còn chưa bắt được mà đã tổn thất một đầu Huyền thú tứ phẩm rồi.

- Hắn đắc ý không được bao lâu đâu.

Mạnh Tâm Hàn lấy ra một sợi tở vàng rất nhỏ, đưa một đầu tơ cho Lâm Cương, đầu kia thì cầm chặt trong tay, trực tiếp nhảy từ trên lưng Huyền thú xuống.

Đây là một sợi cốt tơ rút ra từ trong người một đầu Huyền thú thất phẩm, có thể xem là một kiện Huyền Khí, độ bền rất tốt, cho dù treo huyền thiết nặng vạn cân cũng không đứt.

Mạnh Tâm Hàn nắm lấy sợi huyền tơ này, vác theo chiến đao dài ba mét, bổ một đao về phía Ninh Tiểu Xuyên, tạo thành một đạo đao quang hình trăng khuyết.

Động tác của Mạnh Tâm Hàn cực kỳ linh hoạt, phối hợp với huyền tơ, thân thể đong đưa giữa không trung như một đầu linh hầu, bức cho Ninh Tiểu Xuyên vô cùng chật vật.

- Bắc Minh Thần Công.

Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa hét lớn, trong miệng phát ra thanh Thiên Lôi Hồng Chung, chấn cho mây trên bầu trời cũng phải xao động.

- Ngươi cho rằng còn có thể dọa được chúng ta lần thứ hai?

Ánh mắt Mạnh Tâm Hàn trở nên lạnh lùng, chiến đao trong tay không hề giảm tốc độ, toàn thân phát ra kim quang rực rỡ, quả thật giống như một Chiến Thần kim giáp, quát:


- Huyền Cực Kim Quang trảm!

Phành...

Lần này Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải hù dọa bọn hắn, mà thật sự điều động lực lượng của Ma kiếm, kiếm khí trong cơ thể bắt đầu chuyển động, toàn bộ tụ tập đến lòng bàn tay, một chưởng đánh lên trên lưỡi chiến đao.

Dùng tay ngăn cản chiến đao Huyền Khí.

Mạnh Tâm Hàn thấy một màn như vậy, khóe miệng thoáng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, gằn giọng nói:

- Muốn chết!

Lưỡi đao lộ ra hàn quang, trực tiếp bổ lên lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, xé rách huyết nhục, chém lên xương cốt.

Xương cốt trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đã tương dung với Thần Thông Võ Đạo, cốt cách cứng rắn như kim thạch thần thiết, cho nên cũng không bị chiến đao Huyền Khí chém đứt.

Máu trên tay không ngừng chảy ra, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không hề cảm thấy đau đớn chút nào.

Một luồng sóng khí hình vòng xoáy từ lòng bàn tay hắn sinh ra, bộc phát một luồng lực lượng thôn phệ vô cùng mãnh liệt.

Mạnh Tâm Hàn tất nhiên cũng cảm thấy có chút không đúng, đang định bứt ra, liền hoảng sợ phát hiện thân thể của mình giống như bị dính chặt, không ngờ hoàn toàn không thể nhúc nhích, huyết dịch trong cơ thể chảy nhanh hơn, trực tiếp tràn ra khỏi lỗ chân lông, theo chiến đao mà chảy vào lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên.

Gương mặt Mạnh Tâm Hàn không ngừng vặn vẹo, kinh hãi hét lớn:

- Phệ Huyết… Phệ Huyết Ma Công… Không… Không, đây là Bắc Minh Thần Công.

Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ kiên định, bất luận Mạnh Tâm Hàn giãy giụa như thế nào cũng vô ích, bị lực lượng Ma kiếm gắt gao khóa chặt, thân thể không nhúc nhích nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn huyết khí và Huyền Khí trong cơ thể mình chảy vào thân thể đối phương.

- Ninh Tiểu Xuyên, để mạng lại!

Lâm Cương cũng phát hiện không đúng, lập tức khống chế Huyền thú, giết thẳng tới chỗ Ninh Tiểu Xuyên.

Thế nhưng, hắn đã đến chậm một bước.

Thân thể Mạnh Tâm Hàn đã bị hút thành một cái xác khô quắt, “Phành...” một tiếng, biến thành một đám tro bụi.

Vụt...


Ninh Tiểu Xuyên mở ra Nộ Phong Chi Dực, thân thể lướt ra ngoài, cũng không chính diện giao phong với Lâm Cương.

Đối phương dù sao cũng là cường giả Thoát Tục cảnh, nếu như chính diện giao thủ, tuyệt đối sẽ thua thiệt.

Giờ phút này, trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, cốt cách phát ra hào quang lấp lánh, huyền quang lưu động dưới làn da, huyết dịch trở nên đỏ rực.

Trong máu không ngừng phát ra thanh âm giống như tiếng sấm, tựa như mỗi giọt huyết dịch đều đang thai nghén một thế giới tràn ngập sấm sét.

Cuối cùng hắn cũng lĩnh ngộ được chân lý Thoát Tục cảnh, thân thể bắt đầu thoát tục.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lập tức cuồng hỉ, cảm thấy lực lượng trong cơ thể tăng lên, chiến ý trên người dâng cao, chín đại Thần Thông trong cơ thể đều phát ra hào quang.

- Chiến!

Ninh Tiểu Xuyên chủ động giết tới chỗ Lâm Cương, muốn mượn Lâm Cương để tôi luyện bản thân, từ đó phá tan bình cảnh, đạt tới Thoát Tục cảnh.

Với tình huống của Ninh Tiểu Xuyên bây giờ, một khi bước vào Thoát Tục cảnh, sẽ thật sự trở thành Tiềm Long xuất hải, hùng ưng giương cánh, từ nay về sau, bất luận là hiểm địa nào trong thiên hạ cũng có thể ngang dọc.

- Tới đúng lúc lắm!

Lâm Cương đứng trên lưng Huyền thú, thân thể thẳng tắp, cầm trong tay một sợi huyền tơ màu vàng, mảnh như sợi tóc, sắc bén như lưỡi đao.

Hắn đem Huyền Khí bao trùm lên sợi huyền tơ, dùng Huyền Khí để khống chế huyền tơ, cách không ném tới chỗ Ninh Tiểu Xuyên.

Vụt vụt vụt...

Huyền tơ màu vàng vô cùng sắc bén, hơn nữa quỹ tích lại thay đổi liên tục, gần như chỉ trong nháy mắt trên người Ninh Tiểu Xuyên đã bị đâm thủng mấy chục lỗ.

Trong vết thương không ngừng tràn ra máu tươi, áo bào trên người đã bị nhuộm đỏ, quả thực biến Ninh Tiểu Xuyên thành một huyết nhân.

- Vân Hà Quy Nguyên Khí.

Ninh Tiểu Xuyên vận khởi Huyền Khí tráo hộ thể, Thần Thông Võ Đạo gia trì lên người, giống như Tử Hà hộ thể, dùng Thần Thông Võ Đạo của mình để ngăn cản huyền tơ, thân hình lao thẳng tới chỗ Lâm Cương.

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên đánh ra một đạo chưởng ấn, chưởng ấn kèm theo Huyền Khí bay ra, đối kích với Lâm Cương.

Phành phành phành...


Ninh Tiểu Xuyên ở trong không trung, liên tiếp đánh ra 16 chưởng, căn bản không để cho Lâm Cương có cơ hội thở dốc.

Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp nhảy lên lưng Huyền thú, đem Huyền Khí đánh vào trong cơ thể Huyền thú, chấn đứt huyết mạch của nó, khiến nó không ngừng phát ra tiếng rít gào thảm thiết.

Đầu Huyền thú này liền nhanh chóng rơi thẳng xuống đất.

Loại cảm giác này giống như rơi xuống vực sâu, một khi từ trên trời rơi xuống, cho dù ngươi là Võ giả Thoát Tục cảnh thì cũng khó có thể sống sót nổi.

- Ninh Tiểu Xuyên, chúng ta đồng quy vu tận!

Lâm Cương giống như phát cuồng, lông tóc đều dựng ngược cả lên, hai tay ngưng tụ ra một đạo hỏa cầu cực lớn, đường kính chừng ba mét, bên trong hỏa cầu thai nghén từng tia thiểm điện, ấn chứa uy năng hủy thiên diệt địa.

Đây là lực lượng toàn thân hắn ngưng tụ, thi triển ra Thần Thông Võ Đạo, thậm chí có uy lực san bằng cả một tòa núi nhỏ.

- Đồng quy vu tận? Không, ngươi phải dùng mạng của mình để giúp ta đột phá Thoát Tục cảnh.

Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa khống chế Ma kiếm, trực tiếp hấp thu năng lực ẩn chứa trong hỏa cầu vào trong cơ thể.

Trong ánh mắt hoảng sợ của Lâm Cương, Ninh Tiểu Xuyên đã chụp lấy cổ hắn.

Bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên giống như thiết trảo, túm cổ hắn nhấc lên.

Cả hai người nhanh chóng rơi xuống.

Phành...

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên vô cùng cường đại, cốt cách như thần thiết, căn bản không sợ bị ngã chết, rơi xuống mặt đất, liền tạo thành một cái hố lớn, nhưng vẫn giữ chặt Lâm Cương trong tay, cho đến khi hấp thu sạch sẽ mới ném cái thi thể khô quắt ra ngoài.

Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên đều là máu tươi, tóc tai rối tung, trong tay cần them chiến đao Huyền Khí mà Mạnh Tâm Hàn sau khi chết lưu lại, thoạt nhìn giống như một Sát Thần Phệ Huyết từ trong hố sâu đi ra.

Sau khi hấp thu huyết khí và Huyền Khí của hai vị Võ giả Thoát Tục cảnh, trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên tràn ngập lực lượng tán loạn, giống như muốn chấn vỡ huyết mạch của hắn, nhưng dưới trạng thái này, Ninh Tiểu Xuyên lại cảm giác tiềm lực của bản thân đang được kích phát, tùy thời sẽ đột phá.

- Chiến!

Ninh Tiểu Xuyên đằng đằng sát khí giống như Hỗn Thế Ma Vương, giết thẳng tới ba vị Đàn chủ trong miếu đạo sĩ.

Mạnh Tâm Hàn và Lâm Cương đều là nhân vật cấp bậc Đàn chủ, là bá chủ chấn nhiếp một phương, không ngờ bây giờ lại chết mà ngay cả hài cốt cũng không còn, không khỏi khiến cho ba vị Đàn chủ đều cảm thấy trong lòng rét lạnh.

- Bắc Minh Thần Công quả thực quá kinh khủng.

- Ninh Tiểu Xuyên muốn thôn phệ tu vi của chúng ta để trợ giúp hắn đột phá cảnh giới.

- Bây giờ đã lợi hại như vậy rồi, nếu như để hắn đột phá đến Thoát Tục cảnh, không biết sẽ cường đại đến mức nào?


- Hay là trước tiên nên rút lui đã, sát ý của Ninh Tiểu Xuyên đang dày đặc, khí thế hung mãnh, chiến lực còn lợi hại hơn lúc bình thường. Chúng ta đem chuyện này về bẩm báo lại cho Tổng Đàn chủ và Thánh Nữ đại nhân, những đại nhân vật như bọn họ, chắc chắn có thể thu thập được Ninh Tiểu Xuyên.

Thiết Minh Công, La Khai, Diệp Bạch Âm đều có ý định rút lui, thế nhưng đường lui của bọn họ đã bị Cơ Hàn Tinh cản lại.

Cơ Hàn Tinh cầm theo Long Tượng Kích Thương, mặc áo giáp đỏ thẫm, khí thế trên thân cực kỳ dọa người, lạnh lùng nhìn ba người, nói:

- Có thể thử xem, muốn đi là đi, các ngươi quả thực cho rằng đây là nhà mình chắc?

Ba vị Đàn chủ đều liếc nhìn nhau, đồng thời xuất thủ, muốn đánh lui Cơ Hàn Tinh.

- Diệt Thế Sóng Kiếm!

Ninh Tiểu Xuyên từ phía sau giết tới, mái tóc dài tung bay, trên mặt dính đầy máu tươi, thần sắc có chút điên cuồng, đầu ngón tay của hắn bắn ra một đạo sóng kiếm, đánh thẳng tới sau lưng Thiết Minh Công.

Sóng kiếm phóng ra, khiến cho không khí không ngừng xuất hiện từng đạo chấn động.

Thiết Minh Công cảm nhận được lực lượng sóng kiếm sau lưng, không thể không từ bỏ việc công kích Cơ Hàn Tinh, thân hình đột nhiên trầm xuống, áp sát mặt đất.

Ầm...

Diệt Thế Sóng Kiếm lướt qua đỉnh đầu Thiết Minh Công, chỉ thiếu chút nữa là đánh nát đầu của hắn.

Sau khi hấp thu huyết khí của hai cường giả Thoát Tục cảnh, trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đã bị nhét đầy huyết khí, huyết mạch gần như vỡ ra, chỉ có thể không ngừng chiến đấu mới có thể làm cho cảm giác đau đớn trên người giảm đi một chút.

Thế nhưng, ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy đau đớn không chịu nổi, huyết khí và Huyền Khí trong cơ thể lại điên cuồng tập trung về phía Ma kiếm, không ngừng co rút, không ngừng ngưng tụ, cuối cùng biến thành một đám Diệt Thế chi khí.

Đây chính là tia Diệt Thế chi khí thứ hai sinh ra trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

Chỉ khi sát ý của Ninh Tiểu Xuyên tăng vọt, gần như hóa ma thì Diệt Thế chi khí mới sinh ra.

Ma kiếm đỏ như máu lơ lửng trong trái tim, hai đạo Diệt Thế chi khí quấn quanh Ma kiếm, khiến cho Ma kiếm càng trở nên thần dị.

Sau khi tia Diệt Thế chi khí thứ hai sinh ra, Ninh Tiểu Xuyên liền cảm thấy lực lượng của Ma kiếm càng trở nên cường đại hơn.

Hơn nữa, Ninh Tiểu Xuyên lại có cảm giác như Ma kiếm đang truyền một luồng sức mạnh thần bí vào trong huyết dịch, dung nhập vào máu.

Mỗi lần Ma kiếm hấp thu huyết khí của Võ giả, đều sẽ truyền tới một luồng lực lượng thần bí, dung nhập vào huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên.

Trước kia, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy đây chỉ là chuyện nhỏ, nhưng lúc này, luồng lực lượng thần bí này đã khổng lồ tới mức khiến cho huyết dịch trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên sôi trào lên.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao ta lại cảm thấy mình còn chưa đạt tới cực hạn Thần Thông, dường như lại phát sinh đột phá nữa.

- Hiện nay ta đã là Thần Thể tầng thứ chín đỉnh phong, nếu đột phá tiếp, chẳng lẽ có thể đạt tới Thần Thể tầng thứ mười hay sao?

Lúc Ninh Tiểu Xuyên đang suy nghĩ, không ngờ trong cơ thể lại thật sự sản sinh ra Thần Thông Chi Nguyên thứ mười.