Ma Thần Thiên Quân

Chương 790: Ba con cá lớn




“Oành...”. “Rầm...”. “Hống...”. Sư Ngân nhìn sang bên chỗ đám Tích Thiền sáu thú thì cũng nhìn thấy được kết quả mà Thiên Quân tiên đoán, bại thế bên phía Bích Lạc Hoàng Tuyền bắt đầu xuất hiện về sau liền không còn giữ được bình tĩnh nữa, thế trận hỗn loạn, Tích Thiên mất thú cũng từ đó liền đem bọn hắn kích thương nghiêm trọng, từng cái tuy rằng mất đi sức chiến đấu nhưng lại cũng không có bị giết chết, muốn chạy trốn thì cũng vô lực.

“Ngươi đã vô dụng rồi!”. Bên kia Ân Vũ cũng là lạnh lùng quát lên, dứt lời thì trên thân đao kình cũng lập tức tăng vọt, kinh thiên hủy diệt khí tức hàng lâm một khắc thì một đạo như là thông thiên đao mang xuất hiện chém về phía địch nhân.

“Ah...”. Địch nhân của Ân Vũ nhìn thấy như vậy thì ánh mắt cũng lập tức biến đổi, lực lượng toàn thân như được vận chuyển điên cuồng gồ lên, cả người dĩ nhiên là lại có chút lớn lên, khí tức âm trầm đến cực hạn.

“Đùng!”. “Oành...”. Bên phía Ám Vũ thì càng là trực tiếp, nàng đột nhiên tăng mạnh Ám lực lượng, mỹ phụ kia đang ở trong khu vực đó liền bị chấn đến thổ huyết, hai mắt kinh hãi nhìn Ám Vũ, sau đó nhưng là điên cuồng thôi động lực lượng hòng phá tan lực lượng đang quấn quanh mình nhưng một chút cũng không thể, oanh kích bao nhiêu cũng đều không có ý nghĩa.

“...”. Sư Ngân từ đằng xa quan sát thì cũng là từng ngụm nước miếng nuốt xuống kinh sợ nhìn tràng đại chiến, hắn đúng là không nghĩ đến Ân Vũ cùng Ám Vũ hai người lại hung mãnh như thế, nhất là Ân Vũ kia, trước đây Ân Vũ là không bằng hắn, hiện tại nhưng hắn lại chỉ có thể nhìn lên Ân Vũ thực lực mà thôi, một đao kia nếu là chém về phía hắn thì một thành chắc chắn cản được hắn cũng không có.

“Thế nào? Ta nói không sai chứ?”. Thiên Quân giống như nhìn ra được Sư Ngân đang kinh sợ, ngây ngẩn thì cười nói, cái sau còn không có đáp lại thì Thiên Quân đã nói tiếp. “Nhìn bên kia đi, Độc Cô Kiếm xem ra muốn bại!”.

“Ah...”. Sư Ngân nghe nói như vậy thì ánh mắt cũng chuyển hướng sang chỗ Độc Cô Kiếm chém giết, nhất thời lại càng thêm kinh sợ.

“Choang...”. “Uỳnh...”. “Rắc...”. Dưới áp lực khủng bố mà Tôn giả đem đến thì Độc Cô Kiếm đúng là càng đánh càng hăng, kiếm đạo phát ra càng thêm thuần túy tinh tế, uy lực đương nhiên cũng ở tăng mạnh, bất quá Tôn giả kia cũng không chút nào tỏ ra yếu thế, lấy hắn là lão quái vật tư lịch đương nhiên đã rất nhanh nhìn ra được điểm yếu của Độc Cô Kiếm, người sau lực công kích đúng là vô cùng mạnh mẽ nhưng lại làm vô cùng tuyệt, cơ bản là không hề có chút nào bảo lưu, nếu là đánh hụt thì sẽ tự tạo ra sơ hở cho mình, Tôn chủ kia đã tìm ra cách ứng đối.

Tôn chủ này sau vài lần va chạm với kinh thiên kiếm quang của Độc Cô Kiếm thì đã bắt đầu không tiếp tục ngạnh kháng nữa, Độc Cô Kiếm công kích hắn sẽ khéo léo mà chuyển di lực lượng, dĩ nhiên là đem Độc Cô Kiếm kéo vào trong tiết tấu của mình, điều này không thể nghi ngờ đã dẫn Độc Cô Kiếm sa bẫy, công kích nếu không đánh trúng thì lại có ý nghĩa gì? Lực lượng nhưng sẽ có lúc hao hết ah, tên Tôn chủ này đúng là đang đợi cơ hội này đến, Độc Cô Kiếm một kiếm toàn lực chém đến bên hông của Tôn chủ nhưng lại lệch đi một chút, tuy rằng có thể tạo nên thương tổn nhất định cho Tôn chủ nhưng ngược lại thì Độc Cô Kiếm chịu đến thương tổn lại nặng hơn rất nhiều, trên ngực hắn dĩ nhiên là đã nhiều hơn năm đường máu, thân hình cấp tốc bay ngược về phía sau.

“Uhm! Lý Lan xem ra đã dành được ưu thế tuyệt đối, thắng bại cũng muốn phân rồi!”. Thiên Quân lại nhìn bên chỗ Lý Lan cùng Địa Ngục Đạo Churu va chạm lạnh nhạt nói.

“Uỳnh...”. “Hu...”. Chỗ đó Lý Lan uy mãnh bá đạo vô cùng, hắn cái này thân thể cự thạch nhân dĩ nhiên là lại có khả năng biến hóa thành các hình dạng khác nhau, Lý Lan thân thể hiện tại nhưng có thể gọi là lợi khí Hỗn độn cảnh, không những lực lớn mà cũng vô cùng sắc bén, tại nó chém xuống thì vô số âm hồn lệ quỷ phụ thân trên người Địa Ngục Đạo Chủ cũng bị chém nát, người sau tuy rằng đấu pháp cũng rất hoàn mỹ nhưng trước loại điên cuồng công kích như Lý Lan thì cuối cùng cũng không chịu được nữa, một đạo trảm xuống trực tiếp chém tan vô số lệ quỷ chém lên bả vai trái của Địa Ngục Đạo chủ, tiên huyết vung loạn thiên không.

“Oành...”. “Oành...”. “Rầm...”. “Ah...”. Năm chỗ đại chiến trường vang lên tiếng va chạm liên miên không dứt, khắp nơi hư không tàn phá bừa bãi, một đoạn thời gian kịch chiến thế về sau thì cũng đều là tách ra, Bích Lạc Hoàng Tuyền một phương ngoại trừ Tôn giả đạt được thắng lợi đánh bại được Độc Cô Kiếm ra thì còn lại mấy chỗ khác đều là thất bại, từng cái bị thương nghiêm trọng.

Nghiêm trọng nhất là mỹ phụ cùng Ám Vũ giao chiến, một bên phải người đã hoàn toàn bị đánh nát, huyết nhục hiện đang nhúc nhích lành lại, Ám Vũ nhưng là thờ ơ đứng một bên nhìn, không hề có ý định ngăn cản nàng ta khôi phục lại thương thế. Tiếp đó là đám Hư vô cảnh cường giả, ba mươi cái Hư vô cảnh đều không có chút nào lực hoàn thủ, dĩ nhiên là đã bị bắt lại toàn bộ, toàn thân khí cơ khi mạnh khi yếu không còn sức hoàn thủ.

Bên kia Địa Ngục Đạo Chủ cũng không khá hơn ba nhiêu, một đường máu dài kéo dài từ bả vai xuống đến tận hông trái, dĩ nhiên là suýt chút nữa đem Địa Ngục Đạo Chủ bổ làm hai. Tuy rằng thoát đi một lần tử môn nhưng cũng là trọng thương, trên mặt một mảnh tái nhợt nhìn Lý Lan tràn ngập sợ hãi cùng kiêng kị.

Cuối cùng nhất là trung niên nhân cùng Ân Vũ va chạm, Ân Vũ một đao khủng khiếp kia đem thiên địa cách biệt chém ra, trung niên nhân kia tuy rằng đã chặn lại một đao, trên người tuy rằng không có chút nào thương thế nhưng trên thân khí tức đã hoàn toàn thay đổi, ý thức biến mất, dĩ nhiên là đã bị chấn đến hôn mê. Hắn cản được một đao này nhưng nó phản chấn lực lượng lại quá mức khủng bố, sinh sinh đem nhục thân, linh hồn chấn động đến không thể nhúc nhích, trọng thương lâm vào hôn mê, cụ thể tình huống còn không biết được.

“...”. Thu hết tất cả những này vào mắt thì Bích Lạc Hoàng Tuyền Tôn chủ cho dù lại không muốn tin tưởng cũng không thể phản bác được, bọn hắn đều là Hỗn độn cảnh lại như thế bị mấy cái Hư vô cảnh cản lại, thậm chí là đánh bại rồi. Trong mắt không ngừng biến hóa, hắn cuối cùng chắp lại hai tay đối với đám người Độc Cô Kiếm nói. “Bọn ta Bích Lạc Hoàng Tuyền là thế lực dưới trướng Thái Huyền môn, được vinh dự là Thái Huyền môn người phát ngôn ở Ngao Thần tinh không này, các hạ muốn ngăn chặn chúng ta làm việc chính là cùng Thái Huyền môn trở mặt, hi vọng các vị không xen vào truyện này nữa!”. Hắn lúc này đang nghĩ đám người Độc Cô Kiếm chính là Vực ngoại thiên kiêu mà đến thì mới có khả năng có được thực lực này, do đó cũng chỉ có thể đem Thái Huyền môn danh hào nói ra thì mới có thể chấn nhiếp đối phương một chút, dù sao thì Thái Huyền môn tại Vực ngoại kia cũng là thế lực siêu cường, mạnh mẽ vô cùng, đám người Độc Cô Kiếm nếu muốn gây thù thì cũng phải suy nghĩ một hai.

“Hừ! Quả nhiên chính là chó săn của Vực ngoại!”. Độc Cô Kiếm nghe vậy thì liền hừ lạnh nói. “Nghe cho kỹ đây, Gia gia ngươi đây là Hạo Thiên Thần địa Lục Thần tử Độc Cô Kiếm, là ta chuyên môn đến để chém giết các ngươi Bích Lạc Hoàng Tuyền cùng Vực ngoại cẩu! Cái gì chó mà Thái Huyền môn không cần đem ra dọa ta!”. Càng nói thì càng là lạnh lùng, hai mắt bắn ra sát khí như là thực chất nhìn đến Bích Lạc Hoàng Tuyền Tôn chủ.

“Cái gì?”. Độc Cô Kiếm nói dứt lời thì cả đám cường giả của Bích Lạc Hoàng Tuyền từ trên xuống dưới đều là kinh hãi không thôi, mấy người Độc Cô Kiếm vậy mà không phải là người của Vực ngoại thế lực, không những thế lại càng là người của Hạo Thiên Thần địa, phía sau từ khi nào lại nhô ra được mấy cái khủng bố thiên kiêu như thế? Bọn hắn được Vực ngoại Thái Huyền môn giúp sức cũng không đạt được tăng lên mạnh mẽ như thế, Hạo Thiên Thần địa đứng độc lập trong Ngao Thần tinh không như thế nào lại có được một đám cường giả thiên kiêu mạnh mẽ như thế? Loại này thiên kiêu cho dù là ở Tổ vũ trụ truyền thuyết kia chỉ e cũng là hàng thiên kiêu đỉnh cấp đi?

“Ha ha ha, Hạo Thiên Thần địa không phải là thế lực của Lăng Càn Thiên kia sao? Bọn ta sau đó muốn đến đó một chút, không ngờ lại gặp mấy cái nhãi nhép ở đây!”. Bích Lạc Hoàng Tuyền đám người còn đang kinh ngạc không nói nên lời thì hư không chỗ chợt rung động, từ trong đó đi ra hai nam một nữ, nhìn bề ngoài đại khái cũng chỉ hai tám khoảng chừng nhưng trên thân bọn hắn đang tỏa ra lực lượng lại như hóa thành thực chất, vô cùng trầm trọng mà đáng sợ, đây đương nhiên là đã có thấy bọn hắn tu vi cũng là cực kỳ cao thâm. Nói là trong đó một cái nam tử mặc thanh y, hắn nhìn mấy người Độc Cô Kiếm bất quá cũng chỉ như là nhìn thấy mấy con giun dế mà thôi.

“Lại dám như thế nhục mạ Thái Huyền môn ta, thật đúng là không biết không sợ!”. Trong ba người thì nữ tử mặc hồng y cũng là lạnh lẽo nói. Tại trong đáy mắt đúng là không hề chút nào che dấu lõa lồ sát khí, nàng cảm nhận được mấy người Độc Cô Kiếm thiên phú tiềm lực so với nàng mấy người cũng không kém chút nào, về phần hơn thì nàng đương nhiên sẽ không tin tưởng, một chỗ Tiểu vũ trụ này cơ bản là không có khả năng xuất hiện được loại thiên kiêu như thế.

“Vậy cũng đơn giản, đem bọn hắn bắt lại rồi cho bọn hắn tận mắt nhìn thấy chúng ta làm sao hủy diệt Hạo Thiên Thần địa, để bọn hắn biết sự chênh lệch giữa Tổ vũ trụ chúng ta đỉnh phong thế lực cùng một chỗ Tiểu vũ trụ nhỏ nhoi này đỉnh cấp thế lực!”. Cuối cùng là một cái bạch y thanh niên cười cười như xuân nói, bất quá hắn nội dung câu nói kia lại không như trên mặt hắn biểu hiện, hư không dĩ nhiên lại như có sát khí hình thành, dị tượng khủng bố.

“Ah! Cuối cùng cũng đến, dĩ nhiên càng là một lần ba con cá lớn!”. Thiên Quân cùng Sư Ngân đang ẩn độn hư không nhìn thấy như vậy thì cũng liền kinh ngạc, Thiên Quân càng là có chút hưng phấn cười cười nói.

“Chủ nhân! Bọn hắn thực lực làm sao?”. Sư Ngân nhìn thấy ba người kia đến thì thân thể không nhịn được run lên, bọn hắn tỏa ra khí tức mạnh mẽ trong đời Sư Ngân ít thấy, dĩ nhiên là có cảm giác như đối mặt với Hạo Thiên Thần đại hai vị Hộ pháp.

“Huh! Cũng không tính yếu, bất quá so với Huyền lão gia hỏa kia thì còn kém một đoạn, nữ tử kia ngược lại có chút ý tứ, thực lực đuổi sát Huyền lão quỷ!”. Thiên Quân nhìn đến thì cũng là cười cười nói.

“Hít...”. Sư Ngân nghe nói như vậy thì không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, thực lực dĩ nhiên là lại đuổi sát Huyền? Thiên Quân lại còn nói cái gì kia? Còn không tính yếu? Đây thì trong mắt hắn phải như thế nào mới là mạnh? Không lẽ là mạnh mẽ giống như cái kia bí ẩn Thần chủ Lăng Càn Thiên không thành?

“Ha ha, không cần nhụt chí, ngươi ở tương lai còn so với bọn hắn mạnh mẽ hơn nhiều, chỉ cần không ngừng nỗ lực là được!”. Thiên Quân vỗ vỗ đầu Sư Ngân nói, tiếp đó trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh. “Hiện tại mới thực là bắt đầu trận chiến này!”.

“Tiểu nhân Lạc Viễn xin chào ba vị Đại nhân!”. Bên kia Bích Lạc Hoàng Tuyền Tôn chủ nhìn thấy ba người đến kia thì ánh mắt lóe lên một cái rồi lập tức cúi đầu cung kính nói, hắn đúng là không ngờ được ba tên này lại chạy đến Lý Lan tinh vực, vô tình đến quan sát trận chiến ở đây. Không những là hắn, còn lại Bích Lạc Hoàng Tuyền nhân viên cũng đều là mặt mũi đắng chát cúi đầu chào.

“Hừ! Một đám phế vật! Chỉ là mấy cái Hư vô cảnh cũng không làm được gì, có các ngươi làm thủ hạ ta đây nhưng cũng thấy vô cùng xấu hổ!”. Ban đầu nói chuyện cái kia thanh y nam tử lại lạnh lùng quát lớn nói, tiếp đó ánh mắt chuyển hướng Độc Cô Kiếm mấy người. “Làm sao? Lúc trước không phải rất mạnh miệng sao? Hiện tại đã sợ không nói nên lời?”. Tại lúc bọn hắn xuất hiện sau đó thì Độc Cô Kiếm mấy người ánh mắt đều là biến đổi, nhưng cũng không có chạy trốn hay nói cái gì, tại trong mắt hắn nhìn thấy thì là do đám người Độc Cô Kiếm đã quá mức sợ hãi, đã không còn tâm trí để nói chuyện.

“Ha ha, sợ? Độc Cô Kiếm ta chưa bao giờ có ý nghĩ sợ các ngươi, các ngươi hơn ta là vì được sinh ra trước ta thời gian rất dài mà thôi, cho ta thời gian như các ngươi ta dám chắc có thể một kiếm chém giết các ngươi không còn chút cặn!”. Độc Cô Kiếm nghe vậy thì phá lên cười tự tin nói. Ám Vũ cùng Ân Vũ đúng là cũng không sai biệt nhiều, biểu hiện vô cùng khinh thường, chỉ có Lý Lan đang đứng ở xa xa kia là biểu tình không ngừng biến hóa, nội tâm âm thầm bất định.

“Ha ha ha...”. Ba cái Vực ngoại thanh niên kia nghe như vậy thì trước tiên là ngẩn ra, tiếp đó là phá lên cười, phảng phất như mới được nghe một cái truyện cười vô cùng thú vị. Về phần đám cường giả của Bích Lạc Hoàng Tuyền thì là cười gằn một trận, bọn hắn nhưng là biết đến ba cái thanh niên này lợi hại, thực lực vô cùng khủng bố, chỉ e cũng không chút nào kém tuyệt thế Lăng Càn Thiên, mấy người Độc Cô Kiếm cơ bản là không có khả năng so sánh.

“Bằng vào các ngươi cũng có thể cùng chúng ta so sánh? Đến tư cách làm đối thủ của chúng ta các ngươi cũng không có, lại dám mạnh miệng vượt qua chúng ta?”. Bạch y thanh niên là cái đầu tiên thu lại ý cười nói. “Không thể không khâm phục các ngươi, cho đến hiện tại vậy mà vẫn không hề có ý sợ, ý chí không tồi!”. Hắn nhìn nhìn Độc Cô Kiếm mấy người hơi chút tán thưởng. “Xem ra các ngươi đều không sợ chết?”.

“Chết, ta đương nhiên sợ!”. Độc Cô Kiếm khẽ cười nhạt một tiếng nói. “Bất quá ta lại không sợ các ngươi, các ngươi không biết được bọn ta!”. Hắn ánh mắt lập lòe tự tin chi sắc nói.

“Chúng ta không giết được các ngươi? Phu... ha ha ha ha...”. Bạch y thanh niên kia lại là ngẩn ra một chút, tiếp đó liền là phì cười, còn lại hai người kia lại cũng như nhìn thấy ngu ngốc nhìn nhìn Độc Cô Kiếm mấy người, dĩ nhiên lại có thể như thế nói chuyện không thể nào. “Ha ha, thật đúng là một cái thú vị, tuy rằng như thế các ngươi cũng không thể tránh khỏi cái chết!”. Nói đoạn thì một bàn tay cũng lập tức vỗ xuống, phô thiên cái địa lực lượng như đem toàn bộ thiên địa áp súc lại đánh về phía Độc Cô Kiếm.

“Ông...”. “Xuy...”. Bất quá cũng ngay tại lúc này thì hư không phía trước mặt Độc Cô Kiếm đột nhiên không hiểu được xuất hiện một cái hắc động, trong đó lực lượng khẽ chấn liền đem cỗ lực lượng đánh về phía Độc Cô Kiếm chấn nát, đồng thời với đó là một giọng nói có chút lạnh nhạt từ trong đó truyền ra bên ngoài.

“Ồ? Ta lại cảm thấy hắn nói không sai! Có bọn ta ở chỗ này thì các ngươi không thể giết được bọn hắn, không những thế các ngươi càng là muốn bỏ cái mạng nhỏ ở lại chỗ này!”. Dứt lời thì từ trong hắc động đi ra hai cái nam tử y phục một đen một trắng mang mặt nạ, bọn hắn đứng cạnh nhau dĩ nhiên là hình thành nên hai chỗ thái cực hoàn toàn khác biệt nhưng lại thần kỳ hòa hợp với nhau.