Ma Thần Thiên Quân

Chương 751: Thần Nguyệt công chúa!




“Ào...”. “Ào...”. Trích tiên lâu, Thiên cấp gian phòng số tám bên trong hồ nước đột nhiên chấn động, nước bắn tung tóe ra bên ngoài, Thiên Quân vốn đang chuẩn bị hưởng thụ thoải mái thì bị một cỗ thân thể mềm mại đè xuống nước, cả người cứ như thể xâm nhập và hồ nước bên trong, cái hồ nước này có thể xem như là tròn, đường kính gần hai trượng, hai người dung nhập trong đó cơ bản là dư xài, bất quá cả hải đều không được nguyện ý cho lắm.

“Ngươi làm cái gì...”. Thiên Quân hạ thân một đoàn tà hảo mới cố gắng áp chế không lâu thì lại một lần nữa sôi lên, hắn lập tức vận chuyển Chân đạo để cho linh hồn không bị ảnh hưởng, bất quá thân thể lại như trước tự động phản ứng, hơi chút tức giận Thiên Quân lập tức vùng lên, tay phải quơ ngang muốn đem cỗ thân thể đang đè lên người mình đẩy sang một bên thì đột nhiên khựng lại, hắn bàn tay này chạm đến một đoàn mềm mại thì thân thể cũng như trúng điện giật, dục hỏa cuồng động.

“Ah! Dâm tặc! Sắc lang!”. Thiếu nữ kia cũng là bị dọa đến hoa dung thất sắc hô lên, nàng lực lượng khẽ chấn động vỗ lên bàn tay của Thiên Quân, thân hình cũng vội liền lách sang một chỗ khác trong hồ nước, một chút chuyển động thì cả hai đã xem như ổn định lại vị trí ở bên trong hồ nước.

“...”. Thiên Quân một mặt khó coi nhìn sang thiếu nữ, bất quá trên tay vẫn đang còn một chút mị hoặc để hắn không nhịn được muốn thử lại một chút. Cảm nhận những này để hắn càng thêm kinh hãi, cái này Thiên sinh mị đáng sợ còn hơn so với trong truyền thuyết nhiều, để cả hắn có khả năng miễn dịch cực lớn với mỹ nữ cũng không chịu được như thế thì những kẻ khác lại như thế nào? Hắn cảm nhận được rõ ràng, trên thân thiếu nữ này phát tán ra mị ý đáng sợ nhưng chạm vào nhục thân kia thì cái này “mị” sẽ càng đến cực hạn, cơ bản là trực tiếp để người chạm đến tâm sinh dục vọng, bản thân Thiên Quân nhưng cũng không cưỡng lại được cái này đáng sợ mị lực.

Tại Thiên Quân nhìn sang thì thiếu nữ này cũng dùng một đôi mắt phun lửa, chấn kinh nhìn sang Thiên Quân, nàng nơi tư ẩn trước ngực dĩ nhiên lại bị Thiên Quân đụng đến, đây không những là đối với nàng, chính là bất kỳ một cái nữ nhân khác cũng không ngoại lệ.

“Ngươi rút cục muốn làm cái gì? Ta là đang muốn tắm rửa, không lẽ ngươi muốn tắm chung cùng ta?”. Thiên Quân lúc này cũng lười nhìn đến tiểu đệ đệ phản ứng, nhìn đến Thiếu nữ kia lạnh giọng chất vấn.

“Hừ! Đừng cho là mình tốt đẹp, ai muốn tắm chung với con lợn xấu xí ngươi?”. Thiếu nữ nghe vậy thì trợn trừng mắt lên quát lớn, bất quá khi nhìn đến Thiên Quân nâng lên trên tay đồ vật thì ánh mắt lập tức biến đổi, thân thể kịch chấn.

“Há? Không ngờ đến Thiên sinh mị thể còn có cái này thú vị!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một chút nhìn đến trên tay rồi lại nhìn thiếu nữ kia nói. Hắn đáy lòng nổi lên cổ quái cảm giác, tuy rằng không đến mức tim đập chân run nhưng đúng là cũng không kém nhiều, cái loại cảm xúc đã bao năm không có xuất hiện lại hiện hữu, bất quá lấy hắn hôm nay tâm tính sẽ không đơn thuần lập tức xem nó là tình yêu nam nữ.

“Ngươi...”. Thiếu nữ hai mắt lại trợn trừng lên nhưng lại á khẩu không nói nên lời, hiện tại nói cái gì cũng không có ý nghĩa, thậm chí còn tự làm mình rơi vào tình thế xấu hổ mà thôi.

“Được rồi! Nếu đã không có chuyện thì đi ra đi, mấy đồ vật này nàng cũng đem ra ngoài đi!”. Thiên Quân cũng không biết nên nói làm sao cho phải đành phất phất tay ra hiệu cho thiếu nữ nói.

“Hừ! Ta không đi ra, ngươi một cái nam nhân lại méo mó cái gì? Ta mới là người ủy khuất đây!”. Thiếu nữ nghe vậy thì cũng không có đi ra, trái lại là hừ lạnh nói.

“Ồ? Nàng nghĩ ta không dám làm gì nàng sao? Tỉ như...”. Thiên Quân nghe vậy thì khẽ nhếch mép lên cười nhạt, ánh mắt nhìn Thiếu nữ một vòng đầy tính xâm thực.

“Ngươi... Ngươi dám làm gì ta? Ngươi biết ta là ai sao?”. Thiếu nữ nghe vậy thì liền có chút chột dạ, sau đó nhưng lại càng thêm hung hăng lườm Thiên Quân nói. Nàng từ lúc sinh ra đến lúc này đúng là có chút lúng túng nhưng còn không có ai dám làm sao nàng, đơn giản là vì đằng sau nàng còn có tồn tại mạnh mẽ có thể đem tất cả những nguy cơ ảnh hưởng xấu đến nàng tiêu thất!

“Nàng là ai thì cũng có ý nghĩa gì sao? Hiện tại ở đây chỉ có ta và nàng, ta có làm gì thì nàng có thể chống lại sao? Tương lai có thể sẽ có chuyện gì đó nhưng cũng không thay đổi được hiện tại!”. Thiên Quân không sao cả tự tin nói. Từ những thông tin mà hắn có thì đã biết Trích tiên lâu này thế lực sau lưng chính là Thần địa cấp thế lực, nàng này lại tự nhận là chủ nhân của Trích tiên lâu, Thiên Quân cũng không nghĩ là nàng nói dối, do đó cũng có thể đại khái suy đoán được nàng này là hậu nhân của đại năng nào đó trong một chỗ Thần địa cường đại, bất quá cho dù là như thế thì lại làm sao? Lấy thực lực của hắn hôm nay thì Thần địa cấp thế lực trong Ngao Thần tinh không này cơ bản là không đủ gây sợ, trêu chọc thiếu nữ này hắn cũng không chút nào sợ hãi, ngược lại càng có chút thú vị.

“Ngươi... Ngươi...”. Thiếu nữ nghe vậy thì tay chỉ Thiên Quân run run một hồi cũng không nói nên lời, dĩ nhiên là tức giận không hề nhẹ nhưng cũng không thể phản bác được cái gì. Hơi chút dừng lại nàng hít một hơi thật sâu rồi nhìn Thiên Quân chằm chằm nói. “Ta là Nhật Nguyệt vương triều thập tam công chúa, Thần Nguyệt công chúa!”.

“Nhật Nguyệt vương triều, Thần Nguyệt công chúa?”. Thiên Quân nghe vậy thì liền có chút kinh ngạc, đây dĩ nhiên là không thể ngờ đến được, thiếu nữ này lại đường đường là một cái công chúa, càng thêm thú vị đó là đây nhưng là Công chúa của vương triều thế lực liên minh với Hạo Thiên Thần địa.

“Thế nào? Sợ rồi chứ? Ha ha, ngươi nếu dám đụng đến ta thì chắc chắn sẽ bị Phụ hoàng ta đem theo đại quân đến đây đem ngươi đánh đến cha mẹ cũng không nhận ra, chính là thế lực phía sau ngươi cũng không chịu nổi!”. Thần Nguyệt công chúa nhìn thấy Thiên Quân hơi chút ngẩn ra, tưởng là hắn sợ thì cười lạnh nói, giọng điệu hung ác nhưng đúng là không có chút nào sát khí.

“Ồ? Lại có đáng sợ như thế sao?”. Thiên Quân nghe nói như vậy thì khẽ cười nhạt một tiếng nói. “Bất quá cho dù là như thế cũng không thay đổi được gì, nàng ra ngoài đi!”. Trong khi nói thì cũng không quản Thần Nguyệt công chúa có hay không đồng ý thì đã vươn ra bàn tay khẽ chụp về phía nàng, sau đó đem ném ra bên ngoài hồ nước nóng.

“Y A A A A...”. Thần Nguyệt công chúa nhưng là bị dọa cho hoảng, kinh hô lên một chút thì đột nhiên thấy mình bị nhấc bổng lên ném ra bên ngoài hồ nước nóng, lúc nhìn lại thì thấy mình đã đến bên cạnh giường lớn, nhìn lại phía hồ nước nóng kia lại không thấy chút “động tĩnh” nào, nhất thời đáy lòng nổi lên cảm giác vi diệu, tim đập càng nhanh.

“...”. Thần Nguyệt cứ như thế bảo trì tư thế đề phòng, cũng không quản trên người cũng chỉ có một cái áo khoác che lại thân thể, ánh mắt nhìn đăm đăm chỗ hồ nước, nàng đáy lòng có là hả hê, có là kinh ngạc, dĩ nhiên lại cũng có một chút thất vọng, thời gian chớp nhoáng trôi qua, một khắc sau đó Thiên Quân nhưng vẫn không có đi ra hồ nước nóng kia.

“Ào...”. “Ào...”. Lại là một khắc thời gian trôi qua, bên trong hồ nước mới vang lên tiếng nước động mạnh, người bên trong đó dĩ nhiên là muốn đi ra, bất quá lúc này hiện ra trước mặt Thần Nguyệt công chúa đã không phải là trước kia nhìn như nhếch nhác thiếu niên nữa, thay vào đó là một cái đẹp đến yêu dị thiếu niên mười sáu tuổi khoảng chừng, hắn thân hình có lẽ cùng nàng tương đối, cũng chỉ khoác trên người một cái áo khoác che đi thân thể, nhìn đến một chút thì Thần Nguyệt cũng là ngây ngẩn. Nàng thân là Nhật Nguyệt vương triều công chúa, cho dù rất ít hiện thân ra bên ngoài nhưng cũng không phải chưa từng tham gia một chút thanh niên tuấn kiệt tụ họp, tại trong đó nàng gặp đến không ít mỹ nam tử, phong thần như ngọc... Thế nhưng đem tất cả những kẻ kia đem so sánh với thiếu niên trước mặt nàng thì đúng là không thể so sánh. Nếu như nói nàng là Thiên sinh mị thể, có thể hấp dẫn mọi nam nhân, để cho bọn hắn tự thân sinh ra dục vọng thì trước mặt thiếu niên này lực sát thương đối với nữ nhân cũng không kém phần lợi hại, tuy rằng không phải cái loại kia nổi lên dục vọng nhưng có đó là hít thở không thông, tim đập nhanh như trống, một bước hoài xuân.

“Ngươi... Ngươi là ai?”. Bất giác Thần Nguyệt công chúa cảm giác được không chân thực vội hỏi.

“Ồ? Ta không phải mới tắm rửa một chút thôi sao? Như thế nào lại không nhận ra ta rồi?”. Thiên Quân nghe vậy thì khẽ cười nhạt một tiếng. “Như thế nào Thần Nguyệt công chúa lại như cái sắc nữ như thế nhìn ta? Sẽ không phải muốn làm ngạnh ta chứ?”. Hắn không chút nào che dấu diễu cợt nhìn Thần Nguyệt công chúa nói, không nói cái khác, bản thân khuôn mặt này Thiên Quân nhưng vô cùng tự tin.

“Xùy! Bớt tự luyến đi, Bản công chúa mới không hiếm lạ một cái tiểu bạch kiểm như ngươi!”. Thần Nguyệt công chúa nghe nói vậy thì liền như đang bĩu môi, lệch đầu sang một bên nói.

“Ồ? Nếu vậy thì ta thật không biết Thần Nguyệt công chúa nàng như thế nào lại còn ở chỗ này? Không lẽ là muốn đem ta câu dẫn?”. Thiên Quân nhưng lại được thế không tha khẽ cười cười nói.

“Hừ! Hừ! Được Bản công chúa ta ở lại chính là phúc ba đời của nhà ngươi, còn làm ra vẻ ủy khuất lắm không bằng!”. Thần Nguyệt công chúa nghe nói như vậy thì lại như núi lửa sắp bộc phát phun trào nhìn sang Thiên Quân nói, cái kia một bộ là muốn lập tức đem Thiên Quân cắn chết.

“Phúc hay không ta không rõ, bất quá hiện tại cũng đã muộn, ta muốn đi ngủ rồi, không lẽ nàng muốn cùng ta ngủ chung hay sao? Như vậy chỉ e không được thuần khiết lắm nha!”. Thiên Quân hơi chút lắc đầu, ý vị thâm trường nói.

“Ngươi dù sao cũng là cái nam nhân, còn sợ Bản công chúa ta chiếm ngươi tiện nghi? Hừ! Thực cho mình là người nổi tiếng?”. Thần Nguyệt công chúa xem ra cũng đã dần quen với Thiên Quân châm chọc, dĩ nhiên cũng không ngại quay đầu cho Thiên Quân một kích. “Giường này chính là của ta, ngươi đừng hòng đoạt!”. Trong khi nói thì cũng thực xem như nơi này mình làm chủ, một cái nhảy lên đã yên vị trên giường lớn.

“Hắc! Ta đúng là cái nam nhân, do đó cũng không ngại ngủ chung với một cái nữ nhân đâu!”. Thiên Quân cũng là ác nghĩ, thân hình khẽ lóe lên một cái thì cũng đến trên giường lạnh nhạt nói.

“Ngươi...”. Thần Nguyệt công chúa nằm còn chưa kịp lưu lại hơi người thì nghe đến giọng của Thiên Quân ngay ở bên liền bị dọa đến hoa dung thất sắc bật người lên quay đầu nhìn Thiên Quân. “Ngươi không sợ Phụ hoàng ta biết được ngươi đối với ta khinh nhờn sẽ đem ngươi chém thành muôn mảnh sao?”.

“Không sợ!”. Thiên Quân một bộ thành thật nói. “Nên sợ phải là Công chúa ngài mới phải đi?”. Hắn nhìn nhìn Thần Nguyệt công chúa như không có ý tốt nói.

“Sợ? Hừ hừ! Ta cho ngươi mười cái lá gan cũng không dám đụng đến ta!”. Thần Nguyệt công chúa nhưng lại càng là vênh váo tự tin nói, nói đoạn thì cũng không có chút nào cố kị liền đã nằm xuống trên giường, cái giường này đúng là không nhỏ nhưng khoảng cách của hai người còn không đến hai thước, có thể xem như là rất gần.

“Hắc hắc, không sợ nhưng tim đúng là đập nhanh nha!”. Thiên Quân cũng không nhìn nàng, hai tay bắt lại sau gáy nhìn lên trần nhà cười quái dị nói.

“Ngươi...”. Thần Nguyệt công chúa nghe nói như vậy thì bên dưới mặt nạ khuôn mặt cũng liền đỏ chót, bất quá còn may là được che đi, nếu không chỉ e là muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống. “Hừ hừ! Ngươi chờ! Đừng để Bản công chúa nắm được ngươi, bằng không sẽ để ngươi nếm mùi đau khổ!”. Nàng nội tâm âm thầm nghĩ ác.

“...”. Giống như đã không có thú vị, cả Thiên Quân cùng Thần Nguyệt công chúa cũng đều không ai nói cái gì, một chút sau đó liền lâm vào trầm mặc, Thần Nguyệt công chúa sau đó nhịp tim cũng dần bình thường trở lại, Thiên Quân nhìn qua thì không nhịn được lắc đầu, cô nàng này dĩ nhiên thật lăn ra ngủ, một chút đề phòng cũng không có.

“Thật sự là một cái thiên chân vô tà thiếu nữ, thực là vô lo vô nghĩ nha!”. Thiên Quân khẽ thở dài nói nhỏ, tiếp đó ánh mắt khẽ đảo qua một góc trên trần nhà lạnh nhạt nói. “Ngươi xem ra chính là kẻ âm thầm thủ hộ nàng?”.

“...”. Cũng không có tiếng đáp lại, chỗ đó như không có bất kỳ sinh mệnh nào.

“Không xuất hiện cũng tốt, miễn cho ta một phen tay chân!”. Thiên Quân hơi nhìn một chút sau đó cũng liền thu lại ánh mắt nói, tiếp đó tâm thần ý thức lập tức chìm vào trong thể nội thế giới chỉ để lại một chút ý thức để ý ngoại giới, hắn tin tưởng kẻ đang ẩn thân kia biết đến giới hạn mà bản thân phải có.

“Thật đáng sợ thiếu niên, đây là phương nào yêu nghiệt?”. Tại góc trần nhà đó đương nhiên là có người, thậm chí càng là một cái Hỗn độn cảnh lão ẩu, bà ta chính là kẻ được phái đi âm thầm bảo vệ Thần Nguyệt công chúa, chỉ cần người sau không xuất hiện tình huống nguy hiểm đến tính mệnh thì sẽ không quản đến. Lấy bà ta tu vi ẩn dấu đi thì Thần Nguyệt công chúa đương nhiên không biết, ai mà ngờ được một cái chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất thiếu niên lại có thể dễ dàng nhận ra bà ta ẩn thân ở đây? Điều này nhưng để cho bà ta không nhịn được than thở, sau đó hơi nhìn về phía giường lớn hai người một chút rồi biến mất, dĩ nhiên là không tiếp tục theo dõi nữa.

“Hừ! Cuối cùng cũng rời đi!”. Lão ẩu không biết đó là ngay sau khi bà ta biến mất thì Thiên Quân cũng mở mắt ra lạnh nhạt nói. Nếu không phải biết rồi đối phương xem như là thế lực có giao hảo với Hạo Thiên Thần địa thì hắn đã không để cho lão ẩu này được thoải mái, bị người âm thầm theo dõi hắn đương nhiên là không được thoải mái. Sau khi xác nhận lão ẩu đã hoàn toàn đi mất hắn tâm thần lại một lần nữa quan sát Thể nội thế giới biến hóa cùng một số biến đổi trong thời gian hắn bị phong cấm trong Khóa vực đại trận, bên cạnh đó hắn cũng điên cuồng tiêu hóa lực lượng tinh hoa tước đoạt được, lấy đi trí nhớ, sau đó lại vận dụng Thôn hồn hư luyện quyết đến thôn phệ tinh thuần linh hồn lớn mạnh tự thân linh hồn.

“Hưm...”. Thời gian nháy mắt liền trôi qua ba canh giờ, Thiên Quân linh hồn ý thức cũng theo trong Thể nội thế giới tỉnh lại, nói đúng hơn thì hắn đã bị gọi tỉnh, bên cạnh hắn Thần Nguyệt công chúa nhưng đã tỉnh lại.

“Y A A A... Ngươi... Ngươi vì sao vẫn ở chỗ này?”. Thần Nguyệt công chúa nói như là hét lên, một bộ không thể tin tưởng được Thiên Quân vì sao vẫn còn ở chỗ này, đây nhưng hoàn toàn khác với những gì mà nàng tưởng tượng ra.

“Chúng ta ngủ chung một giường, ngươi ở chỗ này, ta không ở chỗ này thì còn có thể ở chỗ nào đây?”. Thiên Quân cũng không nhìn sang nàng mà chỉ lạnh nhạt hỏi ngược lại.

"Chết rồi! Ngươi sắp chết rồi!". Thần Nguyệt công chúa nhưng không có để ý đến hắn mà lại là lẩm bẩm nói.