Ma Thần Thiên Quân

Chương 668: Va chạm




Thiên Quân và Ám Vũ đi cùng Độc lang đội theo đại bộ đội đi vào Táng thiên chi địa, tại thời gian này Quái thú bên trong Táng thiên chi địa không có tụ lại thành bầy lớn mà tách ra thành các nhóm nhỏ từ hai mươi đến hơn trăm cá thể tự mình thống trị ở các địa phương khác nhau, đây cũng chính là lý do vì sao mà tất cả tổ đội sau khi đi vào Táng thiên chi địa không lâu liền sẽ tách ra tự mình đi chém giết Quái thú để thu lấy chiến lợi phẩm.

Quái thú cường đại nhưng cùng Yêu tộc bất đồng, bọn nó sau khi bị chém giết thì trên thân các loại thứ yếu như răng, móng vuốt lại thần kỳ mất đi sức mạnh, nó cũng chỉ xem như là cứng rắn một chút mà thôi, toàn bộ lực lượng giá trị trong đó đều hư không tiêu thất, toàn bộ Quái thú chỉ còn lại dị thú hạch là có năng lượng còn tồn tại. Thiên Quân tại trước kia nhưng không có để ý đến chuyện này, dù sao thì khi hắn giết những quái thú kia thì toàn bộ tinh khí liền bị Thiên Quân hoa đoạt lấy, còn lại mình cái thú hạch đã là may mắn, bây giờ được mấy người trong Độc lang đội nói cho cái này đặc thù thì mới có chút kinh ngạc, xem ra hắn cần thử nghiệm một hai mới được.

Đi cùng đám người này một chút thì Thiên Quân cũng xem như làm quen được với toàn bộ Độc lang đội thành viên, mười tám người này bên trong có năm cái nữ tính, Lưu Thanh Liên, nữ tính tu giả có thành kiến với Thần địa tu giả lên là Ngọc Hồng Vi, còn lại ba người phân biệt là Đào Tiểu Vân, Sương Thành cùng Nhược Băng, trong này có một người tu vi cùng Lưu Thanh Liên tương tự, là Đào Tiểu Vân tu vi cũng là Thánh tổ cảnh đỉnh phong.

Đại bộ đội bên trong có không ít tu giả chỉ có Thần cảnh, bọn hắn đều tham gia những tổ đội nhỏ yếu một chút, mục tiêu của bọn hắn cũng chỉ là bên ngoài, tại đây Quái thú tu vi cũng không tính cao, theo như ghi nhận thì tu vi thấp nhất của những Quái thú trong Táng Thiên chi địa có là Thông thần cảnh, chính vì điều này nên ngoại trừ số ít Thông thần cảnh đại yêu nghiệt cũng tham gia chém giết Quái thú ra thì còn lại tu giả đi vào Táng thiên chi địa chém giết Quái thú đều có tu vi Thần cảnh trở lên.

Tại đây Thiên Quân cũng biết được liên quan đến điểm cống hiến, như đã nói thì chém giết Quái thú về sau chỉ thu được Dị thú hạch, vật này đối với tu giả có tác dụng tinh lọc lực lượng vô cùng tốt, tu giả nếu dùng nó đến tu luyện thì lực lượng sẽ càng thêm tinh thuần mạnh mẽ, đối đầu với Quái thú sẽ không cần quá mức sợ hãi bọn nó Tẩy lễ lực lượng. Đây có thể xem như là đang lấy chiến dưỡng chiến, vô cùng có lợi. Những Dị thú hạch này tác dụng có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với tu giả thông thường, những kẻ đứng đầu trong bộ máy vận chuyển liên minh chống lại Quái tai đương nhiên cũng nhận ra được tác dụng to lớn này, bọn hắn bắt đầu lên tiếng thu mua những Dị thú hạch dư thừa từ những kẻ chém giết Quái thú thu được, về sau liên minh đại năng mới đưa ra Điểm cống hiến cái này số liệu. Từ một phương diện nào đó thì có thể xem nó như một loại tiền tệ, tu giả chém giết Quái thú thu lấy Dị thú hạch bán lại cho liên minh thu lấy điểm cống hiến, sau đó lại dùng điểm cống hiến này đi mua vật tư mà mình muốn. Có người nói nếu có đủ điểm cống hiến này thì có thể mua được cả Hỗn độn cảnh công pháp cho mình sở dụng, đương nhiên cái kia giá cả cũng là thiên văn sổ tự, muốn thu được nó cũng cần chém giết vô số Quái thú mới được, chí ít thì hiện tại cho dù là mấy kẻ đứng đầu của Thần bảng cũng không có được con số này.

Dị thú hạch của Quái thú tu vi càng cao thì sẽ “giá” Điểm cống hiến càng cao, Thông thần cảnh Dị thú chỉ có một điểm cống hiến, Thần cảnh nhất trọng mười điểm, nhị trọng hai mươi điểm cho đến Thần cảnh cửu trọng Thánh Thần là chín mươi điểm, đến Thánh tổ cảnh bước thứ nhất là một trăm điểm, Thánh tổ cảnh bước thứ chín là chín trăm điểm, Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất là một ngàn, Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư là bốn ngàn, Bán bộ Hỗn độn cảnh là năm ngàn. Cái này hệ thống vô cùng đơn giản cùng dễ hiểu, tu giả chém giết Quái thú thu được Dị thú hạch nếu đem đổi điểm cống hiến thì sẽ được hoan nghênh mà để lại cho mình dùng cũng không ai nói cái gì, đơn giản chỉ là lẫn nhau trao đổi mà thôi.

Độc lang đội đi cùng đại bộ đội khoảng hơn nửa canh giờ, đi vào Táng thiên chi địa hơn mười vạn dặm thì cũng bắt đầu tách ra, đến lúc này thì từng cái tiểu đội cũng sẽ nhưng thế tản ra các nơi trong Táng thiên chi địa săn giết Quái thú, bắt đầu từ chỗ này phạm vi thì bọn hắn sẽ bắt đầu đụng đến Quái thú, tụ lại một chỗ nhưng cũng không có ý nghĩa gì, không bằng tách ra tự mình săn giết. Ngoài đó ra thì những tổ đội nếu phân tán ở gần nhau thì vẫn có thể lẫn nhau liên hệ khi có hung hiểm không đối phó được, chuyện hỗ trợ nhau chém giết Quái thú từ lâu đã không phải chuyện gì lạ.

“Mục tiêu của chúng ta chính là phạm vi tám mươi đến một trăm hai mươi vạn dặm bên trong Táng thiên chi địa, mọi người tăng lên tốc độ đi!”. Phiêu Tuyết Lang quay đầu đối với mọi người hô lớn rồi trước tiên quay đầu đạp không lao đi. Hắn nói nhưng chủ yếu là cho Thiên Quân cùng Ám Vũ nghe là chủ yếu, những thành viên cũ trong đội đương nhiên đã biết đến chỗ chém giết của mình từ lâu rồi.

“...”. Thiên Quân nhưng không sao cả cười cười gật đầu đi theo, chỉ là hơn trăm vạn dặm bên trong Táng thiên chi địa mà thôi, còn không có đi đến Tử vong địa vực, ngày đó hắn nhưng đã đi vào tám trăm vạn dặm trong Tử vong địa vực, chỗ kia nhưng chính là nơi đầu tiên phát hiện Quái tai bộc phát, không biết nói ra thì Phiêu Tuyết Lang sẽ có cảm tưởng gì. Hôm nay Quái tai nhưng đã từ lâu vượt ra khỏi Tử vong địa vực, từ năm đó thì đã không có bất kỳ tu giả nào đi vào được đến trong đó tìm hiểu nguyên nhân Quái tai bộc phát, Thiên Quân cũng muốn đi vào Tử vong địa vực chỗ sâu tìm hiểu một chút, chỉ cần Quái thú bên trong không có Hỗn độn cảnh tồn tại thì hắn đủ tự tin bản thân mình có thể đi vào trong đó, điều này chỉ e là không có bất kỳ cái Hỗn độn cảnh nào dám nói chắc sẽ làm được, đơn giản là vì bọn hắn không có khả năng như Thiên Quân không sợ hãi Tẩy lễ lực lượng, ngày đó chính là nhờ điểm này mà Thiên Quân mới có thể tránh được Hình Thiên Vũ truy sát.

Tách ra khỏi đại bộ đội thì những tổ đội có thực lực mạnh đều sẽ lập tức tăng tốc chạy vào Táng thiên chi địa chỗ sâu, Độc lang đội tuy rằng không thể so thực lực được với đỉnh cấp tổ đội nhưng cũng là một chi đội cường đại, đi vào phạm vi tám mươi vạn dặm là chuyện bình thường, tại trong đó nhưng sẽ bắt đầu xuất hiện Hư vô cảnh Quái thú, đó cũng là mục tiêu của những tổ đội cường đại.

Trên đường đi bọn hắn cũng gặp đến vài đàn Quái thú nhỏ tu vi không cao, đại khái là Thần cảnh, Thánh cảnh mà thôi. Gặp đến những đàn Quái thú này bọn hắn đều là âm thầm đi qua, đây xem như là một cái quy ước ngầm, bọn hắn tổ đội chỗ hoạt động là chỗ sâu trong Táng thiên chi địa, bên ngoài này là chỗ của các nhỏ yếu tổ đội.

Đại khái gần nửa canh giờ sau đó thì Độc lang đội đã đến một chỗ sơn cốc, lúc này bọn hắn đã hoàn toàn tách biệt với những tổ đội khác, nếu muốn cầu cứu thì chỉ có thể sử dụng pháo hiệu hoặc phi kiếm truyền tin mới được, đương nhiên trong tổ đội này tồn tại một cái quái vật như Thiên Quân thì chuyện kia là không cần thiết, cho dù hắn không có xuất thủ đi nữa thì chỉ cần Ám Vũ một người cũng đủ để bọn hắn an toàn tuyệt đối tại trong phạm vi này!

“Đội trưởng! Có dấu hiệu của quái thú đàn...”. Đi phía trước tiên là một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong trung niên đột nhiên dừng lại ra hiệu cho mọi người im lặng nói. Hắn là đội phó kiêm kẻ dò đường của Độc lang đội, tên là Ma Thanh Khách, hắn nguyên bản trước đây là một cái thợ săn vô cùng lợi hại, đối với Quái thú di chuyển cùng dấu vết để lại có được bản lĩnh không nhỏ.

“Mọi người trước thu lại linh thức...”. Phiêu Tuyết Lang nghe vậy thì lập tức đối với mọi người nói. Bản thân nhưng nhắm mắt lại âm thầm thả ra linh thức cẩn thận điều tra tình hình trong sơn cốc.

“...”. Những người khác nghe như vậy thì đều cẩn thận âm thầm đề phòng nhìn vào sơn cốc, Thiên Quân cùng Ám Vũ nhưng không có như bọn hắn thu lại linh thức mà cũng âm thầm nhìn vào trong đó, chỉ cần không để Phiêu Tuyết Lang phát hiện là được ah. Chốc lát sau đó thì cũng liền thu lại linh thức, bên trong sơn cốc tình huống Thiên Quân đều đã rõ mười mươi, khóe miệng khẽ câu lên.

“Là Độc nhãn thú! Hai cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba, sáu cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, mười một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất cùng hai mươi con Thánh tổ cảnh!”. Thiên Quân cùng Ám Vũ thu lại linh thức được mấy hơi thở thì Phiêu Tuyết Lang cũng mở mắt ra nghiêm nghị nói. Theo như hắn thấy thì tổ đội của mình có thể đánh giết được nhóm Quái thú này, bất quá vấn đề thương vong lại khó có thể nói được, bọn hắn cường đại hơn hẳn nhưng lại thu khá nhiều về số lượng.

“Hừm! Chúng ta chém giết đàn Độc nhãn thú này!”. Cũng không có suy nghĩ lâu, Phiêu Tuyết Lang chắc chắn nói, ánh mắt nhìn về phía Thiên Quân cùng Ám Vũ. “Cẩn thận!”. Còn lại thành viên cũng khẽ gật đầu nói, cả đám đang chuẩn bị đi vào chỗ sơn cốc kia thì bị một giọng nói nhàn nhạt chặn lại.

“Một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba Độc nhãn thú kia để Ám Vũ đối phó đi đội trưởng!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt nói.

“Nàng...”. Phiêu Tuyết Lang cùng đám người quay lại nghi hoặc nhìn Ám Vũ thì chợt thấy trên thân nàng lực lượng khẽ động, tu vi Hư vô cảnh đỉnh phong cực hạn liền đã thả ra, Thiên Quân cũng để tu vi của mình hiện ra, là Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất hậu kỳ.

“Nguyên lại hai vị tu vi cũng cao như thế...”. Độc lang đội thành viên nhìn thấy như vậy thì đều kinh ngạc không thôi, nội tâm đều âm thầm kinh hãi thầm hô quả nhiên là Thần địa thiên kiêu cùng Độc Cô Kiếm có liên hệ, thực sự là mạnh mẽ vượt ngoài dự đoán.

“Như vậy thì sẽ dễ dàng hơn nhiều, bất quá mọi người cũng đừng chủ quan, đi thôi!”. Phiêu Tuyết Lang cười cười nói, tiếp đó liền không dừng lại đã đi đầu lao vào sơn cốc, tính ra mà nói thì đó chính là một chỗ tài phú lớn ah.

“Hống...”. Mấy người đi vào sơn cốc một khắc thì một tiếng hống vang truyền đến, từng tiếng “rầm rập” vang lên thì một đám dị thú xuất hiện trước đám người Độc lang đội, quái thú lớn nhất lên đến mười ba trượng, bọn chúng hình thể như giọt nước, phần ngực lớn hơn hẳn phía sau, mà toàn thân, bốn chân cơ bắp gồ lên mạnh mẽ hữu lực tràn đầy tính bạo tạc, phần đầu như là của chó sói, chỉ là nó giống như không có lông, răng nanh mọc tua tủa gớm ghiếc, đặc biệt nhất đó là quái thú này chỉ có một mắt chính giữa mi tâm, quanh thân càng là trải rộng Tẩy lễ lực lượng! Đây chính là Độc nhãn thú mà lần kia Thiên Quân lần đầu tiên nhìn thấy trong Tử vong địa, hôm nay lại được nhìn thấy như vậy thì đúng là có duyên.

“Giết...”. Phiêu Tuyết Lang nhìn thấy Độc nhãn thú thì ánh mắt lóe lên kinh người sát khí gầm lên một tiếng, bản thân hắn càng là hướng đến một trong hai con thủ lĩnh lao đến, con kia khí tức tỏa ra nhưng không chút nào kém một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong. Trên tay một thanh bạch thương trống rỗng xuất hiện đâm về phía Độc nhãn thú.

“...”. Phiêu Tuyết Lang hành động thì còn lại mọi người cũng không chậm, Ám Vũ bạch y phiêu diêu như là tiên nữ hạ phàm đạp không đi về phía còn lại con Độc nhãn thú thủ lĩnh còn lại, còn chưa đến nơi thì đã vỗ ra một chưởng đập vào hư không đánh về phía Độc nhãn thú.

Những người khác cũng rất nhanh tìm đến đối thủ của mình, tại nhân số ít hơn nhưng thực lực lại cao hơn một bậc, bọn hắn đương nhiên có thể tự tin đánh giết đàn thú này. Những thành viên cũ của Độc lang đội hướng đến đối tượng mà mình muốn trước tiên chém giết xong thì cũng đều nhìn xem biểu hiện của Ám Vũ cùng Thiên Quân, Ám Vũ nhưng còn tốt, nàng công kích vô cùng lăng lệ, ác liệt, thực lực chỉ e còn muốn mạnh hơn cả Phiêu Tuyết Lang, điều này nhưng để cho toàn bộ thành viên trong Độc lang đội chấn động cùng kinh hỉ không thôi. Thế nhưng khi nhìn đến Thiên Quân thì bọn hắn đúng là không biết nên có cảm giác như thế nào.

Chỉ thấy hai con Độc nhãn thú tu vi tương đương Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất lao đến chỗ hắn, hắn không những không có sợ hãi mà còn cười nhe ra hàm răng trắng, hai tay càng là bận rộn... Xắn lên tay áo!

“Các ngươi đến chiếu cố ta sao?”. Thiên Quân sau khi xắn lên tay áo thì có chút hưng phấn cười nói, hai con Độc nhãn thú kia đồng thời táp về phía hắn như là hai chỗ núi nhỏ lao đến nhưng trong mắt hắn không hề có chút nào sợ hãi.

“G gào...”. “Gầm...”. Hai cái miệng như là bồn máu mở ra táp về phía Thiên Quân mắt thấy chuẩn bị đem hắn cắn nuốt mất thì hắn thân hình lại chủ động đi về phía trước như là chủ động nạp mạng, tiếp đó nhưng càng là vươn ra hai ta chụp vào trước mõm của chúng.

“Hừ! Cho ta nằm xuống!”. Sau đó Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, hai tay chợt phát lực nhấn hai tay xuống hướng đại địa, cự lực to lớn nhưng vượt xa hai con Độc nhãn thú này cùng tất cả thành viên Độc lang đội có thể tưởng tượng, hai con Độc nhãn thú đầu lâu cùng thân thể lập tức bị ép xuống đất.

“Rầm...”. “Rầm...”. Hai tiếng huyết nhục va chạm gần như đồng thời vang lên, hai con Độc nhãn thú đập mạnh xuống đại địa nhưng để cho trong sơn cốc này nhẹ run lên một chút, có thể thấy được lực va chạm kia có mạnh mẽ như thế nào.

Tác giả: Đế Thanh