Ma Thần Thiên Quân

Chương 640: Huyền Ưng Thiên Đế




Ca lâu la cùng Thần Ma nhị Quân kịch chiến gây nên không ít chú ý, thế nhưng lúc này những kẻ bị cuộc chiến này thu hút lại chuyển rời ánh mắt sáng chỗ khác, nơi đó nghi ngờ là có Tam thập lục Thánh vương cấp độ đại năng xuất thủ!

Tam thập lục Thánh vương đại năng cơ hồ đều là Hỗn độn cảnh chuyển sinh đã có tu vi Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư trở lên cùng mấy cái cự nghiệt của tinh không, bọn hắn chiến lực đã ép sát đến chân chính Hỗn độn cảnh đại năng tầng thứ, cũng chính vì như thế bọn hắn cũng rất ít khi xuất thủ, một lòng hướng đến Hỗn độn cảnh, hôm nay lại đột nhiên nhô ra một vị bị nghi ngờ là tầng thứ này xuất thủ đương nhiên gây nên chú ý không hề nhỏ. Bất quá rất nhanh bọn hắn cũng nhận ra được kẻ này cũng không phải Tam thập lục Thánh vương được biết đến, hoàn toàn là cái người mới.

Mà phát hiện được điều này thì rất nhiều tu giả cũng giật mình không thôi, tiếp đó bắt đầu tìm hiểu trao đổi xem có ai biết thân phận của Thiên Quân hay không, đồng thời cũng có không ít đạo truyền tin được truyền đi, Hỗn nguyên đại chiến trường theo sự xuất hiện của hắn chỉ e sẽ gây nên một trận chuyển biến lớn, địa vị của Tam thập lục Thánh vương chỉ e sẽ có biến đổi to lớn.

“Kia là Lưu Bá Thần, hắn thuộc về phía trận doanh của Trường Thiên Thánh Vương, vị không biết cường giả này đem hắn ép đến chỗ chết như này chỉ e sẽ cùng Trường Thiên Thánh Vương trở mặt!”. Có tu giả nhận ra Lưu Bá Thần kinh ngạc nói.

“Vẫn không có đủ đâu, người của hắn đang vây giết Ca lâu la tộc nhân, tộc này không có Thánh Vương cấp đại năng trong Hỗn nguyên đại chiến trường nhưng hắn lại được Phượng Hoàng Thánh Vương bảo hộ, nếu đem chém giết thì chắc chắn sẽ khiến Phượng Hoàng Thánh Vương nổi giận, đến lúc đó hai vị Thánh Vương nổi giận xuất thủ, ta thấy vị này chỉ e không chịu được!”. Một vị cường giả khác lại khẽ cười nhạt nói.

“Một lần liền đắc tội hai vị Thánh Vương, vị này cho dù có Thánh Vương cấp chiến lực cũng khó mà đối địch được ah!”.

“...”. Bên ngoài liên tiếp có không ít tu giả chạy đến bàn tán, bất quá bọn hắn cũng không có lên tiếng nói cái gì, tất cả đều chỉ đang xem trò vui mà thôi, Hỗn nguyên đại chiến trường thêm ra một vị Thánh Vương thì địa bàn cho những kẻ bình thường tu luyện đương nhiên sẽ bị thu hẹp lại, nhất là những cái kia động thiên phúc địa tu hành chắc chắn sẽ bị chiếm lấy càng nhiều, đối với những kẻ này đương nhiên không phải chuyện tốt đẹp gì, bọn hắn còn đang cầu mong những kẻ có Thánh Vương cấp chiến lực ra tay đánh đập càng nhiều, chết đi càng tốt, bọn hắn sẽ lại càng có được điều kiện tu hành tốt hơn.

Thiên Quân lấy uy thế tuyệt đối tung ra hai đạo thần thông đã đem Lưu Bá Thần ép đến tuyệt lộ, đối với kẻ đã phản bội lại Hạo Thiên Thần địa hắn đương nhiên không có lời nào cần nói, trực tiếp đem giết chết là được. Mà Lưu Bá Thần đương nhiên cũng biết bản thân đã đến tuyệt cảnh, đã không có cơ may sống sót, cuối cùng nhất đã quyết định tự bạo nhằm kéo Thiên Quân chết cùng, bất quá đây cũng chỉ là mong ước đơn phương của hắn mà thôi.

“Uỳnh...”. Kinh thiên động địa tiếng nổ vang lên, lấy chỗ Thiên Quân cùng Lưu Bá Thần làm trung tâm một vòng gợn sóng hủy diệt quét ra xung quanh đến mấy chục vạn dặm, những tu giả vốn không kịp chạy tránh đi đường truy sát của Thiên Quân đương nhiên cũng bị liên lụy trong đó, cường đại như Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng bị đánh bật ngược ra xa đồng thời ho ra không ít máu, nhỏ yếu hơn thậm chí có kẻ đã mất mạng, một mảnh hỗn loạn, lực lượng cuồng bạo vô cùng.

“Hừ! Thật đúng là chết cũng không hết tội!”. Thiên Quân đứng tại chỗ vụ nổ trung tâm lạnh lẽo hừ lạnh nói. Hắn Vô cực thiên cảnh đã hiện ra, lấy cấp độ thứ hai Thiên cảnh năng lực phòng ngự, Lưu Bá Thần tự bạo uy lực cho dù đáng sợ cũng không thể gây nên bao nhiêu thương tổn cho Thiên Quân, ngoài tóc có chút loạn cho cương phong gây nên thì đến y phục cũng không có tổn hao.

“Ông...”. Thể nội khẽ chấn động, Thiên Quân hoa lại xuất hiện. Lưu Bá Thần đã gần như đạt đến Bán bộ Hỗn độn cảnh đỉnh phong, thể nội thế giới đã diễn sinh ra Hỗn độn khí, tu luyện Hủy diệt chi lực cũng đến Vực cấp hậu kỳ đỉnh phong, cho hắn mấy vạn năm nữa thật có khả năng sẽ đột phá Hỗn độn cảnh, đương nhiên đó là khi hắn không có bị Thiên Quân giết, những gì thuộc về hắn lúc này toàn bộ đã tiện nghi cho Thiên Quân rồi.

Thiên Quân ngay khi thu lấy tinh túy của hắn liền đã bắt đầu tiêu hóa, lấy Lưu Bá Thần thực lực thì cần đại khái hai ngày mới có thể toàn bộ tiêu hóa, hấp thu hoàn toàn. Đối với trí nhớ của kẻ này Thiên Quân vô cùng để ý, do đó phải lập tức tiêu hóa mới được.

“Hừm! Vì ngăn chặn Lưu Bá Thần chạy trốn ta đã vận dụng đến thần thông, thực lực cũng đã lộ ra một chút, chỉ e liền sẽ gây nên bọn hắn chú ý rồi!”. Làm xong hết thảy Thiên Quân ánh mắt quét về bốn phía thầm nghĩ. Hắn vốn định ẩn dấu thực lực làm một hồi giả heo ăn thịt hổ, mục đích hướng tới chính là Kế thứ giả hoặc Hỗn độn cảnh chuyển sinh nắm giữ Thiên phạt chi lực hoặc Luân hồi chi lực, bất quá lúc này đã để lộ thực lực xem ra dấu cũng vô dụng rồi.

“Huyền Ưng Thiên Đế cũng chính là Tử Lôi Thần Ưng sáu trăm vạn năm trước bị Kim Bằng lão tổ giết, kẻ này vừa vặn chính là tu luyện Thiên phạt chi lực, hắn sẽ là mục tiêu tiếp theo của ta, hi vọng hắn còn không biết thực lực của ta mà chạy trốn ah!”. Thu được vô số trí nhớ từ Hỗn độn cảnh đại năng, Thiên Quân đương nhiên cũng biết đến rất nhiều tin tức, nhất là đối với Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng hắn cơ hồ đều biết hết, bọn hắn chủ tu lực lượng là gì đương nhiên cũng nhất thanh sở thị. Kẻ địch kia vừa vặn là con mồi của hắn. “Hừm! Theo tính toán thì hắn cũng nhanh đến rồi!”. Nói đoạn sau đó liền quay đầu nhìn phía Ca lâu la đại chiến, thêm vào Ám Vũ thì Ca lâu la đã bị ép đến không thở nổi, liên tục bại lui, là bại lui chứ không phải cố ý bỏ chạy như lúc trước nữa, lúc này nó muốn bỏ chạy cũng là chuyện không tưởng!

“U réc...”. “Rầm...”. “Oành...”. Ca lâu la tránh trái né phải, thân thể phía trên đã xuất hiện rất nhiều chỗ bị thương, tiên huyết vương vãi gầm thét, liên tục đánh ra đại chiêu nhưng cũng không ăn thua, Thần Quân, Ma Quân cùng Ám Vũ tuy không có tính phối hợp nhiều nhưng thực lực cả ba đều vô cùng cường hãn, luân phiên công kích cũng khiến cho Ca lâu la tối tăm mặt mũi.

Liên miên tiếng va chạm truyền đi khắp nơi, những kẻ quan sát đại chiến cũng lâm vào sợ hãi, Thiên Quân quả nhiên đã đem Lưu Bá Thần cho giết chết, còn lại ba người cũng liên thủ ép Ca lâu la vào tử lộ, cơ hồ đã không còn đường lùi, chỉ e không lâu sau hai vị Thánh Vương kia sẽ xuống núi tự mình trả thù, Hỗn nguyên địa chiến trường chỉ e sẽ không được bình tĩnh.

“Các ngươi hà tất phải ép ta quá đáng, nếu các ngươi giết ta thì Phượng Hoàng Thánh Vương chắc chắn không tha cho các ngươi, mà các ngươi tại bên ngoài Hỗn nguyên chiến trường chắc chắn cũng không thoát được đại năng tộc ta trả thù, dừng tại đây đi!”. Cuối cùng Ca lâu la không chịu được nữa đành nhận thua gầm thét.

“Phượng Hoàng Thánh Vương?”. Thần Quân, Ma Quân cùng Ám Vũ phút chốc liền có chút chậm lại tách ra đem Ca lâu la vây quanh, bọn hắn mấy người cũng chỉ mới đến Hỗn nguyên đại chiến trường này, còn không biết đến tất cả cường giả trong Hỗn nguyên đại chiến trường, đối với Phương Hoàng Thánh Vương này cũng không có hiểu rõ lắm.

“Chỉ cần các ngươi thả ta đi thì chuyện hôm nay coi như không có gì, ta thề tương lai cũng không tìm đến các ngươi báo thù, như vậy có được hay không?”. Nhìn thấy ba người lùi lại như có vẻ kiêng kị Ca lâu la liền mở miệng nói tiếp, đương nhiên cũng điên cuồng thôi động lực lượng chữa thương.

Mà nhìn thấy ba người lùi lại thì những kẻ quan chiến cũng liền bàn tán một trận, dĩ nhiên là đã cho rằng Thiên Quân mấy người kinh sợ Phượng Hoàng Thánh Vương, mà trong lúc này Thiên Quân cũng biết được Phượng Hoàng Thánh Vương này rút cục là vị đại năng nào chuyển thế. Mà khi đã biết được vị này Phượng Hoàng Thánh Vương thì Thiên Quân mắt cũng lập tức sáng lên truyền âm cho ba người.

“Hừm! Không cần sợ hắn, giết đi!”. Lấy Thiên Quân thực lực đương nhiên không cần sợ bất luận kẻ nào trong Hỗn nguyên đại chiến trường này, đương nhiên đó là đơn đả độc đấu mà thôi, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Thần Quân ba người dừng lại. Thiên Quân mới đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường nhưng đã có Thánh Vương cấp thực lực thì không thể không để ý đến trường hợp bị mấy cái liên thủ đối phó, giết đi Lưu Bá Thần thì xem như đã lộ ra thực lực, thời gian tới cần ẩn nhẫn một thời gian âm thầm làm việc, lúc này nếu giết thêm Ca lâu la, cùng Phượng Hoàng Thánh Vương trở mặt sẽ không phải chuyện tốt, thế nhưng hắn lại không thể bỏ qua cái này dụ hoặc được, Phượng Hoàng Thánh Vương chủ tu chính là Luân hồi chi lực!

Đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường này hắn xác định sẽ phải làm một hồi đại huyết chiến bất chấp hậu quả nhưng cũng không muốn vội vàng, bất quá sự việc diễn biến lại có chút vượt qua hắn tính toán, chém giết Huyền Ưng Vương thì đã cùng Huyền Ưng Thiên Đế trở mặt, kẻ này chắc chắn sẽ đến tìm Thiên Quân trả thù, đem hắn chém giết Thiên Quân sẽ có Thiên phạt chi lực, nếu lại có thể đem Phượng Hoàng Thánh Vương cũng chém giết thì hắn sẽ thu được Luân hồi chi lực, đến lúc đó bát đại chi hải đều có Chung cực chi lực của một đời Hỗn độn cảnh làm hậu thuẫn thì chí ít cũng sẽ đạt đến Vực cấp hậu kỳ, tuyệt đối có thể rút ngắn thời gian tu hành của hắn đi rất nhiều.

Như vậy thì Phượng Hoàng Thánh Vương phải chết, mà Ca lâu la cái này cầu nối đương nhiên sẽ phải chết trước!

“Như vậy thì để nó chết trước đi!”. Thần Quân cùng Ma Quân đã hiểu được Thiên Quân tính toán liền cũng không kiêng kị nữa, lực lượng mười phần công kích Ca lâu la, nhanh một điểm giết chết Ca lâu la thì bọn hắn càng sẽ có nhiều thời gian chuẩn bị cho đại huyết chiến sắp tới.

“Ông..”. “Ù...”. Đã không tiếp tục nói nhảm, nhất thời lực lượng lại một lần nữa tuôn trào mãnh liệt, Thời không, huyết quang, ám lực lượng chớp mắt tuôn trào đánh úp về phía Ca lâu la, cái sau mặt mũi chớp mắt liền biến đổi âm trầm mà sợ hãi. “Các ngươi sẽ phải hối hận!”.

“Phong, Vũ, Lôi, Tuyết! Cho ta khởi!”. Ca lâu la kinh hãi thét lên, nhất thời cuồng phong gào thét, từng giọt nước như là kiếm khí, lôi đình nổ vang, đầy trời tuyết rơi xuất hiện, tại lúc này nó đương nhiên đã vận dụng đến tất cả lực lượng có thể vận dụng, một lần dùng đến tất cả lực lượng tự nhiên mà bản thân nắm giữ liều mạng. Nó biết được đánh đã không có cơ may thắng, lúc này chỉ có thể điên cuồng một lần rồi chạy trốn, dù sao thì ba người này liên thủ nó đã thất bại thảm hại, thêm vào cái kia thâm bất khả trắc nam hài thì nó sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

“Uỳnh...”. “Ong...”. “Ong...”. Lực lượng va chạm đáng sợ lại xuất hiện, lực lượng cường bạo quét ra bốn phía, tại chỗ va chạm không gian vậy mà đã bắt đầu xuất hiện vết nứt, sau đó vết nứt liền như mạng nhện lan tràn ra bốn phía xung quanh, rồi một tiếng “rắc” khẽ vang lên, không gian chỗ đó ầm ầm bạo toái, điều này đại biểu cho chỗ này đại chiến nhưng đã đánh ra lực lượng gần đến Hỗn độn cấp đại năng rồi, mạnh mẽ dị thường.

Lực lượng cuồng bạo bên trong Thần Quân ba người lại ép đến chỗ Ca lâu la, cái sau thực lực đã bị giảm đi hai ba thành, chống lại ba người đã không có khả năng, thương thế càng lúc càng nhiều, tuy rằng hiện tại có thể bảo hộ được những chỗ yếu hại nhưng theo thời gian nếu không có chuyển cơ thì nó phải chết là điều không thể nghi ngờ!

“Ngươi muốn ăn thịt nướng của chúng ta không thành, lúc này còn muốn trở thành món tiếp theo của ta!”. Thiên Quân đã thu lại Thiên Quân đao đứng chắp tay phía sau nhìn đến chỗ đại chiến kia lạnh nhạt nói. Không thể không thừa nhận Ca lâu la này là cái cường giả mạnh mẽ, khách quan mà nói thì bất kể là Thần Quân, Ma Quân nếu không có thêm thần binh trợ giúp thì đều không thể một mình đả bại nó, nếu là đơn đả độc đấu thậm chí còn có thể bại trận, phải biết lúc này cho dù hai cái phân thân còn không có đến cực hạn nhưng cũng đã nắm giữ bốn loại lực lượng, thực lực cũng vô cùng cường hãn, Ca lâu la tộc không chút nào hổ danh là một trong những tộc đàn đáng sợ nhất trong tinh không.

Thiên Quân đứng ở đó uy thế cũng không có tỏa ra nhưng hắn mới rồi chém giết Lưu Bá Thần khung cảnh đáng sợ đã in sâu vào tâm trí của rất nhiều tu giả gần đây, bọn hắn một cái không dám đến gần mà chỉ dám ở xa xa âm thầm quan sát lén lút, thậm chí một chút linh thức cũng không dám thả ra dò xét, đây đương nhiên là sợ hắn tính tình cổ quái đột nhiên xuất thủ công kích, điều này cũng làm cho một phương hướng này thoáng khí đi rất nhiều, Thiên Quân cũng càng là muốn như thế đây! Bất chợt hắn nhìn về phương xa khẽ nhếch mép cười nhạt. “Ah! Ngươi cuối cùng đã đến, xem ra là tin tức không được truyền đi kịp!”. Tại phương hướng đó hắn cảm nhận được một đạo cực kỳ mạnh mẽ khí tức lao nhanh đến đây, kẻ này thậm chí còn cao hơn Ca lâu la một chút, không những thế lại không chút nào che dấu khí tức của mình!

“Uỳnh...”. “Oàng...”. Theo ánh mắt của Thiên Quân thì cũng có nhiều kẻ nhìn đến, mới đầu cũng không nhận ra cái gì nhưng rất nhanh liền có nhiều kẻ đều nghiêm nghị khi nhìn đến, bọn hắn đã cảm nhận được áp bách chi lực vô cùng nặng nề từ hướng đó truyền đến, sau đó cả bầu trời như bị tử sắc nhuốm tím, kinh thiên lôi đình nổ vang, một cái thiếu niên mười bảy mười tám tuổi cưỡi trên lôi đình mà đến, uy nghiêm bất phàm. Kẻ đến đương nhiên chính là Huyền Ưng Thiên Đế.

“Tiểu súc sinh giết con ta ở đâu mau ra nạp mạng!”. Sau đó một tiếng gầm vang cả thiên địa truyền đến khiến cho không gian cũng xuất hiện từng đợt gợn sóng, dĩ nhiên là một đạo âm công lợi hại.

“Ha ha ha, có cái phụ thân như ngươi ngông cuồng thì đúng là không trách được cái kia chim nhỏ làm sao lại dám như thế ngông cuồng!”. Thiên Quân đứng chỗ ra cũng cười nhạt nói, tiếng nói không lớn nhưng mang theo lực lượng đáng sợ truyền về phía Huyền Ưng Thiên Đế.

“Muốn chết!”. Huyền Ưng Thiên Đế theo tiếng nói nhìn đến thì quả nhiên đã nhìn thấy Thiên Quân, mắt ứng liếc một cái liền đã nhận ra chính là kẻ tử thù, dưới chân khẽ biến thì thân hình đã hóa thành một đạo tử lôi lao hướng Thiên Quân.

“Đáng tiếc! Chết là ngươi!”. Thiên Quân hai tay buông ra lắc đầu cười nhạt nói. Dẫu cho hắn tự tin chém giết Huyền Ưng Thiên Đế nhưng cũng không thể chủ quan, chắc chắn không thể để cho kẻ này chạy trốn.

********* Vốn tưởng xong cái dự án nhưng phát hiện ra một chỗ sai, nên phải dành ra một ngày sửa lại, tí nữa thì vỡ mồm, lại chậm trễ rồi... Tội lỗi! Tội lỗi ah!

Tác giả: Đế Thanh