Ma Thần Thiên Quân

Chương 387: Đầu voi đuôi chuột




“Ông...”. “Ông...”. Ám Tôn cùng Minh Đế tại Thiên ngoại đánh nhau kịch liệt, lực lượng không thể nào kinh dung như từng đợt gợn sóng làn tràn ra xung quanh, nếu có tồn tại nào đó ở đây chỉ e đã không thể sống sót, hai tôn đại thần này đánh giết thì lực lượng dư chân tỏa ra cũng rất đáng sợ.

“Hắc! Minh Đế! Ngươi sớm muộn cũng sẽ bại thôi, mấy cái sâu kiến kia sớm muốn cũng bị Ám vệ của bản tôn đánh chết, vùng thế giới này sẽ thuộc về Bản Tôn!”. Ám Tôn đánh ra một đạo công kích hủy diệt liền nhìn về phía Minh Đế cười lạnh.

“Sâu kiến? Hừ! Ngươi Ám vệ có cái nào có thể đạt đến Hỗn độn cảnh? Nếu không thì cũng không đủ cho bọn hắn giết!”. Minh Đế hừ lạnh một tiếng không chút thua kém nói. “Ám vệ chết càng nhiều để bản Đế xem ngươi như thế nào hoàn thành bước kia!”.

“Không đột phá đến Hỗn độn cảnh thì như thế nào? Lực lượng sẽ đến lúc hao tận, bọn hắn lực lượng cũng sẽ có lúc hao tận mà thôi!”. Ám Tôn trào phúng. “Chỉ có mấy cái Hư vô cảnh cũng muốn chặn lại ngàn vạn Ám vệ của bản Tôn, đúng là nằm si nói mộng!”

“Vậy sao? Ha ha ha, vậy thì Ám Tôn ngươi phải thất vọng rồi...”. Minh Đế nghe vậy thì cười lớn nói. Cho dù bản thân không biết tên kia tình huống cụ thể nhưng thể hiện ra lực lượng chính là vô địch cùng cấp, nếu không Minh Đế hắn dám tự tin chạy ra thiên ngoại cùng Ám Tôn đại chiến.

“Hử?”. Ám Tôn nghi hoặc, mi mắt khẽ nháy lập tức nhìn thấy tình cảnh bên dưới, Cường một người điên cuồng công kích Ám vệ, lực lượng đối với hắn cũng không có cái gì đáng nói nhưng đối với những Ám vệ kia lại là đáng sợ vô cùng, tên kia công kích không ngừng nghỉ, một chiêu một chiêu đều là hao tận lực lượng, thế nhưng tân kia vẫn cứ sinh long hoạt hổ, không có chút nào dấu hiệu suy yếu, giống như vận dụng cái nào bí pháp.

“Vận dụng bí pháp cũng sẽ đến lúc hao hết, hắn chắc chắn sẽ chết, Ám vệ của bổn tọa chỉ cần hàng lâm thế giới kia một khắc, Nội điện sẽ có đại năng phát giác...”. Ám Tôn nhìn thấy như vậy thì âm thầm suy tính, hắn cũng không nhìn ra Cường tình huống cụ thể.

“Nghi thần giả quỷ! Minh Đế ngươi lại định dùng chiêu khích tướng này với bản Tôn?”. Ám Tôn nhìn Minh Đề cười lạnh. “Bất quá bản Tôn liền có quà cho ngươi! Ám ngân tinh thủy! Ra đây!”. Hắn tay khẽ vung lên, một đạo như là trường hà xám xịt chợt vắt ngang thiên ngoại như một đầu cự long, chỉ có chút cổ quái đó là rõ ràng nhìn thấy trường hà màu xám nhưng khi nhìn nó lại thấy trong suốt, vô cùng kỳ quái.

“Ám ngân tinh thủy đệ lục đoạn! Ngươi đến cả vật này cũng dám mang theo bên người?”. Minh Đế nhìn thấy vật này thì cũng kinh hãi hét lên, giống như nhìn thấy một loại cực kỳ đáng sợ vật phẩm. Lấy hắn tu vi mà còn kinh sợ như thế thì có thể thấy cái kia Ám ngân tinh thủy có chỗ nào kinh khủng.

“Ha ha, Bản Tôn thiên tư ngút trời, sớm muộn cũng sẽ thành tự Thánh giả, được Ám ngân tinh thủy nhận đồng cũng không có gì lạ!”. Ám Tôn cười lạnh lùng sau đó nhìn chăm chú Minh Đế. “Ngươi nếu đã không chịu thuần phục bản Điện vậy thì đi chết đi! Đi!”. Nói đoạn hắn phất tay một cái, nhất thời đầu trường hà như sống lại cuộn hướng Minh Đế, cả thiên không rộng lớn như bị trường hà ép lại, uy năng không biết cường đại.

“Hừ! Chỉ có vật này mà muốn mạng bản Đế? Minh lục tàn thiên!”. Minh Đế hai tay bấm ấn quyết gầm lên, nhất thời thiên không sụp đổ, như có vô cùng sóng xung kích đánh về phía trường hà Ám ngục tình thủy. Thế nhưng biến hóa tiếp theo của trường hà khiến cho Minh Đế cũng phải kinh sợ.

“Làm sao có thể...”. Trường hà như một cái hư không không có thực thể, nó xuyên qua lực lượng của Minh Đế, lực lượng càng thêm đáng sợ hướng Minh Đế cuốn đến. “Không đúng! Nó chứa lực lượng không phải của ngươi...”. Minh Đế nhận ra gì đó kinh hãi.

“Ha ha, không sai, Nhị điện chủ chính mình ban cho Bản tôn, trong đo chất chứa ba đạo lực lượng của hắn, ngươi vẫn là ngoan ngoãn bị Ám ngân tinh thủy nuốt đi!”. Ám Tôn cười lạnh.

“Nằm mơ!”. Minh Đế kinh hãi nhưng cũng làm sao có thể chịu thua đơn giản như vậy, bất chợt hắn nhận ra gì đó, tay một bắt về phía Hư thiên bí cảnh. “Đến đây! Thật sự đúng lúc...”.

................................

Thiên Quân đơn giản một kiếm nhưng uy lực lại vô cùng mạnh mẽ, lập tức chọc giận sáu tôn ý chí Hỗn độn cảnh kia, bất quá với cái này Thiên Quân một chút cũng không để ý, mục đích của hắn chính là chôn giết cả sáu cái ý chí này, chọc giận cũng đâu có ý nghĩa?

“Đây là cái gì hỏa diễm...”. Bên trong quang huy, một cái lão giả kinh ngạc, hỏa diễm phải ddnags sợ cỡ nào mới có thể đối cháy vận mệnh chi lực? Vặn vẹo vận mệnh.

“Hừ! Một đám giả tượng các ngươi cũng dám trước mặt ta tự xưng chân thực?”. Thiên Quân nhưng là trào phúng cười lạnh. Hắn tu vi đột phá dẫn đến tâm linh cũng có chỗ hiểu ra, đạt được càng nhiều, những kẻ này tu luyện lực lượng quả thực đạt đến Chung cực cấp độ nhưng bản chất đã không đúng, cho dù đạt đến cực hạn cũng có chỗ thiếu hụt, theo như Thiên Quân nhìn thấy, chỉ có chân chính dung hợp bát đại lực lượng sau đó diễn sinh ra lực lượng mới là là lực lượng tối cực, từ khi hắn Vô cực thiên đồ bước sang giai đoạn thứ hai thì đã nhìn ra điểm này.

Quả nhiên, cùng Cường trao đổi trước đó đã thấy không sai, khi hắn đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư thì càng thấy rõ ràng, tuy rằng hắn nhận ra có chỗ thiếu hụt nhưng hắn không nhìn ra cái gì thiếu hụt, chỉ có cảm thấy nó thiếu đi thứ gì đó! Cho dù chính là những Hỗn độn cảnh tu luyện ra Chung cực lực lượng Thiên Quân cũng thấy có chỗ thiếu hụt!

Đến đây Thiên Quân nhưng cũng phải kinh thán khả năng của những kẻ tạo nên Hư thiên bí cảnh, cũng chính là sáu tôn ý chí này bản thể, bọn hắn có thể khiến cho Thí luyện giả ở trong Hư thiên bí cảnh cảm ngộ lực lượng, thông qua kinh nghiệm tu luyện ở Hư thiên bí cảnh này sẽ đạt được to lớn lợi ích, căn cơ cũng là đầm chắc một đoạn dài.

“Tiểu bối quả thật càn rỡ! Ngươi đã muốn chết, bản tọa liền cho ngươi toại nguyện!”. Một giọng nói lạnh lùng vang lên, vô cùng vô tận lôi lực chợt hiện, lực lượng như là thiên uy hướng Thiên Quân đè ép.

“Ta nói rồi! Các ngươi lực lượng trước mắt ta đày rẫy khe hở, cho dù lại cường thịnh cũng không có thể ảnh hưởng đến ta mảy may!”. Thiên Quân con ngươi thâm thúy nhấp nháy nhìn vào Lôi vực đnag hướng về phía mình sau đó điểm ra một chỉ, một chỉ giống như không mang theo chút nào lực lượng nhưng ẩn chứa trong đó chính là Thiên Quân một chiêu. “Vô cực chỉ!”.

Như có vòng xoáy hình thành điểm vào lôi vực, cái sau mắt thường có thể thấy tan rã!

“Không thể nào!”. Một cái trung niên nhân kinh ngạc không tin nổi vào mắt mình gầm lên, hắn thân hình như điện mang theo phô thiên cái địa lực lượng đánh về phía Thiên Quân.

“Chấn thiên quyền!”. Thiên Quân mí mắt chợt híp lại. Mấy tôn ý chí này đến lúc này còn nghĩ bản thân cao cao tại thượng, vận không có ý định liên thủ đối phó với Thiên Quân, như vậy Thiên Quân liền cho bọn hắn một cái giáo huấn nhớ đời.

“Ông...”. Cự quyền thành hình hư ảnh lao về phía trung niên nhân, cái sau đang lao đến cũng không chút sợ hãi gầm lên. “Lôi vực thiên phạt!”.

“Rầm...”. “Rầm”. “Rẹt...”. Thiên lôi nổ vang, một vùng thiên địa mười mấy dặm chợt hình thành, cự quyền lập tức đánh lên lôi vực, nhất thời lôi điện nổ vang, lực lượng vung vãi tung tóe. Chỗ này đánh giết lập tức khiến chỗ khác chú ý đến đây.

“Bọn hắn đến rồi...”. Vô Đạo mắt khẽ híp lại nhìn Hỗn mang lãnh địa trung tâm, chỗ kia vòng chiến rất nhanh liền thăng cấp. “Hi vọng Vũ thánh sứ có thể cản lại bọn hắn...”.

“...”. Vũ Thế Nguyệt cũng nhìn sang, bất quá nàng không nói gì, hai con ngươi như chứa đựng lấy tinh thần chỉ thoáng biến đổi, nàng cái này cháu trai thực lực cũng là vô cùng mạnh, vượt xa nàng, có thể cùng Cường đánh đồng người đương nhiên không phải chuyện đùa.

“Vũ tiểu huynh đệ thực lực quả nhiên làm người ta than thở!”. Võ Thần con ngươi thâm thúy cũng nhìn sang đầy tán thưởng nói. Tại tinh không vô tận hắn biết đến Thiên Quân nhưng còn không đáng sợ đến tình trạng này, đến lúc này hắn đương nhiên là hiểu được tại tinh không vô tận, Thiên Quân cường đại chủ yếu là do được kế thừa lực lượng cường đại mà thôi, đó không phải là Thiên Quân bản thân, còn lúc này lại khác, đây là lực lượng của bản Thiên Quân.

Ở đây ba người lúc này liền có chút vô vị, bọn hắn vốn là đến đây trợ lực, bất quá lúc này liền thành khán giả, Cường một người chắn lại đại môn truyền tống trận, Thiên Quân một người liền chặn lại lục đạo ý chí, bọn hắn vậy mà thật có thời gian nói chuyện phiếm!

“Kẻ này rất mạnh!”. Trung niên nhân điều khiển lôi vực chặn lại một quyền của Thiên Quân thì không tiếp tục công kích nữa mà đứng giữa không trung nhìn Thiên Quân đầy nghi kị. Đây là bình sinh hắn nhìn thấy Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư đỉnh phong đầu tiên cường đại như thế.

“Hử? Mấy tên này giống như không cùng mấy tôn ý chí kia có tương thông?”. Thiên Quân mày hơi nhíu liền có chút suy đoán, Cường chém mấy tôn ý chí nhưng bọn này lại giống như không biết gì. Thật sự là có cổ quái.

“Như vậy trước liên thủ nhanh chóng giết hắn lại giải quyết cái kia thông đạo!”. Một cái lão giả khác đi lên, kẻ này quanh thân tràn ngập sinh mệnh lực lượng, dĩ nhiên bản thể của hắn thành tựu Hỗn độn cảnh là do tu luyện Sinh mệnh lực lượng.

“Được!”. Thiên Quân trước đó đánh ra một kiếm đã khiến sáu tôn ý chí này chấn kinh, chỉ là bọn hắn thân phận tôn sư, như thế nào lại hạ mình liên thủ vây công? Bất quá bọn hắn cũng là nhìn thấy truyền tống môn kia đáng sợ, muốn nhanh chóng một chút giải quyết thì cần vượt qua Thiên Quân. Chỉ là bọn hắn cũng không biết mục đích của Thiên Quân hiện tại cũng là ngăn chặn đại môn truyền tống kia!

“Ông...”. “Ông...”. Nhất thời sáu tôn ý chí đều gọi ra thể nội thế giới hình chiếu, một cảnh tượng quen thuộc liền hiện ra trước mặt Thiên Quân.

Một cái tịnh thổ được xây dựng từ Vạn tượng chi lực, Một cái Hủy diệt chi hải quấn quanh tịnh thổ, thiên không treo cao tinh thần vạn trượng, sinh mệnh khí tức tràn ngập, Vận mệnh thẩm thấu thiên không, trên đó lại treo cao thiên phạt uy nghiêm, nhìn qua thì đây phảng phất như một phương đại thế giới chân thực!

“Thật là thủ đoạn cao minh..”. Thiên Quân hít vào một ngụm khí lạnh, lúc này hắn liền có thể khẳng định suy đoán của mình trước đây, quả nhiên sáu tôn Hỗn độn cảnh sáng tạo nên Hư thiên bí cảnh cũng là có ý đồ riêng, bọn hắn vậy mà sinh sinh kết hợp sáu cái thể nội thế giới hình chiếu lại với nhau, có thể thấy bản thể của bọn hắn hành động sẽ càng nghịch thiên, khi bọn hắn đi cùng với nhau thì thực lực chắc chắn đề thăng trên diện rộng, sáu cái thể nội thế giới nếu là liên hợp với nhau tạo nên một cái tân thế giới thì uy lực tuyệt không phải cộng sáu cái đơn giản như thế, chỉ e uy lực bạo tăng gấp mười lần!

Sáu tôn ý chí nói nhảm một câu cũng không có, nhất thời một cái thế giới hình chiếu hàng lâm trước mặt Thiên Quân, uy áp đập vào mặt khiến hắn cũng cảm thấy động dung không thôi, đây tuyệt đối không kém Hỗn độn cảnh cường giả lực lượng!

“Hừ! Lúc này biết sợ liền đã muộn!”. Một giọng nói lạnh lùng băng lãnh vang lên cắt đứt Thiên Quân suy nghĩ. Là cái kia không chế Lôi vực thiên phạt.

“Như vậy đã muốn khiến ta kinh sợ? Cũng quá coi thường ta rồi!”. Thiên Quân hơi chút giật mình sau đó lạnh lùng nói, sáu tôn ý chí này sau khi dung hợp lực lượng quả nhiên khiến cho Thiên Quân cũng cảm thấy áp lực lớn lao đây.

“Vậy để các ngươi chứng kiến thực lực của ta!”. Thiên Quân quanh thân như nổi lên trường hà, lực lượng như vô cùng vô tận tràn ra, dưới chân hắn Vô cực đồ hiện ra nhè nhẹ chấn động,

“Trấn áp chư thiên!”. Thiên Quân gầm thét, nhất thời một cỗ bá tuyệt lực lượng tràn lan hướng cái kia thế giới bao phủ, một loại trấn áp hết thảy lực lượng lập tức áp lên thế giới hình chiếu kia.

“...”. Thế giới hình chiếu kia hơi chút run rẩy, bên trong đó sáu tôn ý chí kinh ngạc bất quá cũng không xem vào đâu sau đó truyền lực lượng vào trong đó, nhất thời vạn đạo quang hoa sinh ra mang theo xu thế quét ngang thiên địa lập tức muốn phá tan Thiên Quân thần thông.

“Ầm...”. “ầm...”. Thiên không chợt tan vỡ phía trên đỉnh đầu thế giới hình chiếu kia, bất kể là Thiên Quân hay sáu tôn ý chí kia cũng không nghĩ đến, một cái cự thủ đột nhiên từ không biết hư không vị diện vươn ra xỏ xuyên qua Thiên Quân thần thông túm vào thế giới hình chiếu, một bắt liền kéo vào trong hư không, chỉ để lại một giọng nói thô bạo.

“Đến đây cho ta!”.

“...”. Thiên Quân một trận mộng. Hắn nhận ra giọng nói là cái kia Minh Đế, thế nhưng không hiểu là có chuyện gì, bất quá hắn chợt thấy buồn cười. Sáu tôn ý chí kia gọi ra thế giới hình chiếu, uy phong bát diện chuẩn bị cùng Thiên Quân đánh giết thì bị Minh Đế một cái bắt được, đến dãy dụa một chút cũng không có, hiện ra có chút đầu voi đuôi chuột!