Ma Thần Thiên Quân

Chương 355: Nghi hoặc!




Nhị Thánh Hậu thân là thiên kiêu của Thánh tộc, nàng thiên phú cao tuyệt không nói, càng là một cái mỹ nhân khuynh thành, nàng cuộc đời vốn là không tì vết thế nhưng khi vào Hư thiên bí cảnh này lại xảy ra một chuyện khiến nàng vừa hận bản thân mình lại vừa lo lắng không thôi, nàng lại cùng kẻ xem tộc mình là tử địch phát sinh quan hệ khó nói.

Lại nói Vũ Thiên Quân là một vị cái thế yêu nghiệt, Thánh tộc nàng năm đó cũng không phải có ý định tuyệt diệt Vũ gia dẫn đến đại địch ngày nay, nếu năm đó Thánh tộc là muốn diệt tột thì Vũ gia chỉ e đã không còn ai sống sót, Vũ Thiên Quân, Vũ Thiên Nguyên, thậm chí là khi đó Vũ Thế Thần cũng không có cái nào còn sống sót. Bất quá sự tình đã là quá khứ, cho dù là ai cũng không thay đổi được, thế sự trêu người, nàng cùng Vũ Thiên Quân định ra sẽ là tử địch.

Tuy rằng lần kia là do nàng cùng hắn vô tình trúng phải Thái cổ độc long độc dược dẫn đến cả hai như là trúng xuân dược một loại, lần đó điên long đảo phượng không những cứu nàng một lần mà còn khiến nàng thể chất, thiên phú lại có thay đổi, cường đại hơn rất nhiều.

Nàng cùng Vũ Thiên Quân quan hệ liền có chút thay đổi, có chút mập mờ vi diệu. Thế nhưng tất cả những điều này cũng không khiến nàng thời gian này thay đổi, mọi thứ đều từ mấy tháng trước mà bắt đầu, kể từ khi cái kia Thiên quân hoa xuất hiện, sau đó không hiểu xâm nhập vào thể nội của nàng biến mất. Bất kể nàng làm thế nào tìm hiểu cũng không chút nào tìm ra manh mối Thiên quân hoa kia làm sao tồn tại trong thể nội của nàng, mọi chuyện sẽ không gì nếu như vào lần trước khi nàng lâm vào nguy hiểm tính mệnh thời điểm thì xảy ra một hiện tượng kỳ lạ, quang hoa chợt lóe liền đương trường chém giết cái kia Hư vô cảnh bản dân Hư thiên bí cảnh, lần đó nàng còn không hiểu làm sao thì đã thành ra như vậy, một sát na thôi, khi tính mệnh của nàng gặp nguy kịch thì có vật nào đó xuất hiện bảo trụ nàng một mạng. Ban đầu nàng còn không biết nhưng về sau tinh tế cảm nhận thì nàng liền có suy đoán là có liên quan đến Thiên quân hoa từng nhập vào thể nội của nàng, tên kia lại giống như trong tối âm thầm bảo vệ nàng.

Tại trên cự đảo, dưới con mắt không chút tin tưởng của Đại điện chủ, Nhị Thánh Hậu đi về phía Bạch viên vương, nàng tin tưởng cảm giác của mình, tại trong minh minh có thứ gì đó đang âm thầm bảo hộ nàng, nàng muốn nhìn một chút vật đó là gì.

“Này...”. Đại điện chủ kinh ngạc sát na liền muốn lao lên ngăn cản thế nhưng Nhị Thánh Hậu lúc này nói một câu làm hắn không thể không dừng lại.

“Yên tâm đi, có đại năng âm thầm bảo hộ ta! Ngươi dù thế nào cũng không được chết, nhi tử của ngươi còn chưa chào đời, đừng để nó xuất sinh liền thành trẻ mồ côi...”. Nhị Thánh Hậu nhàn nhạt nói. “Nếu ta có chút nào đó không may liền chạy đi, cho dù hai chúng ta liên thủ còn không phải đối thủ của Bạch viên vương này, tìm Thánh Hoàng đến trả thù cho ta!”. Đến lúc này nàng không thể không thừa nhận, Bạch viên vương quá mạnh, nó thần thông khiến nàng không có bao nhiêu tự tin cản được, nàng chỉ có thể tin tưởng vật bí ẩn kia, nếu không được thì cho dù Đại điện chủ có ở lại cũng chỉ nộp mạng thêm mà thôi.

“Đại năng...”. Đại điện chủ âm thầm kinh ngạc, trong miệng Nhị Thánh Hậu đại năng đương nhiên chính là Hư vô cảnh cường giả, nàng từ khi nào lại có cùng loại kia cường giả có giao lưu? Lại còn âm thầm bảo hộ nàng?

Lại nói ban nãy hai người liên hợp lại đánh ra công kích tối cường còn không làm gì được Bạch viên vương, lúc này cho dù cả hai liên thủ cũng không thể làm gì được, cũng chỉ có thể quay đầu liền chạy, chỉ là Bạch viên vương đang lâm vào điên cuồng kia có thể đơn giản để cho hai người chạy sao?

“Hống!”. “Lúc này muốn quay đầu đã trễ, ta sẽ đem ngươi xé ra thành tám khối!”. Bạch viên vương một kích phát động thần thông lại bị Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ cản lại đương nhiên vô cùng tức giận, dưới sự phụ thể của cái kia Đại viên hồn lại một lần nữa nắm lại cự quyền đấm về phía Nhị Thánh Hậu, lực lượng khủng bố lập tức đánh sụp ra một vùng hư không, đây chính là đặc quyền của Hư vô cảnh đại năng ah.

“Ồ? Lại có kẻ âm thầm bảo hộ nàng? Sao ta còn không cảm nhận được?”. Thiên Quân đứng xa xa quan sát nghe Nhị Thánh Hậu nói vậy liền có chút nghi hoặc nói. Hắn không chút nào cảm nhận được sinh mệnh nào khác đang tồn tài gần đây, nói cách khác, ngoài Nhị Thánh Hậu hai cái, Bạch viên vương cái này đại yêu ra thì chỉ còn Thiên Quân hắn. “Không phải ám chỉ ta đi? Bất quá như nàng nói giống như là đi theo nàng, kỳ lạ...”. Hắn tâm lý tò mò lại nổi lên, như cái bảo bảo nhìn khắp xung quanh, hắn muốn xem là cái nào đại năng đang âm thầm bảo hộ Nhị Thánh Hậu.

“Hi vọng ta phán đoán không sai...”. Nhị Thánh Hậu khẽ cắn răng thầm nói. Đương nhiên cũng không dám qua coi thường, dưới chân nàng Liên hoa đài chợt bắn ra vạn đạo tử ý đánh về phía Bạch viên vương, cho dù không ảnh hưởng đến đối phương nhiều nhưng nàng cũng tuyệt không đơn giản như vậy lao lên chịu chết.

“Cửu liên quang phán!”. Nhị Thánh Hậu nũng nịu hô lên.

“Chết!”. Bạch viên vương đáy mắt lóe lên khinh thường, cự quyền lập tức liền đánh tan những tử quang kia đánh lên Liên hoa đài, hư không theo đó sụp đổ hướng thẳng Nhị Thánh Hậu.

“Làm sao còn không có chuyện gì?”. Nhị Thánh Hậu đáy lòng thầm hô không ổn, lực lượng to lớn đè lên Liên hoa đài, nàng có cảm giác Liên hoa đài tùy thời đều sẽ muốn tan rã tách biệt, nàng tính mệnh đã bị đe dọa thế nhưng vật bí ẩn kia còn không có xuất hiện.

“...”. Đại điện chủ tại xa xa cổ họng cũng một nâng không nói nên lời, hắn lúc này cho dù muốn nhảy vào can thiệp giảm bớt áp lực cho Nhị Thánh Hậu cũng không có khả năng, thậm chí đi vào còn góp thêm cái mạng nhỏ.

Chỉ có Thiên Quân đang âm thầm quan sát kia lực lượng đã tích lũy đầy đủ, chỉ cần Bạch viên vương kia xúc phạm đến Nhị Thánh Hậu thân thể an nguy hắn sẽ lập tức xuất thủ, mọi chuyện ở đậy tạm thời vẫn đang trong phạm vi mà hắn có thể khống chế, Bạch viên vương muốn đoạt tính mạng của Nhị Thánh Hậu là hầu như không có khả năng.

“Rắc!”. Nói thì lâu thế nhưng tất cả chỉ như cái chớp nhoáng mà thôi, Bạch viên vương cự thủ mang theo lực lượng to lớn đã ép lên Liên hoa đài, cái sau lạp tức vang lên tiếng rạn nứt báo hỏng.

“Bản viên sẽ để ngươi chết không an...”. Bạch viên vương thấy cự thủ chuẩn bị đánh nát Liên hoa đài phòng ngự, trực tiếp muốn đánh lên Nhị Thánh Hậu thân thể thì cuồng bạo nói, thế nhưng khi chữ “lành” cuối cùng còn chưa nói ra thì nó toàn thân lông chợt dựng đứng lên, nó sinh sinh nuốt lại chữ cuối cùng đó, thân hình cấp tốc lùi lại về phía sau, nó vậy mà cảm thấy uy hiếp trí mạng.

“Hống...”. Bạch viên vương phản ứng mau lẹ thế nhưng có thứ còn nhanh hơn nó nhiều, vùng bụng dưới của Nhị Thánh Hậu chợt lóe lên quang mang bạch sắc, một bông hoa như tuyết tám cánh xuất hiện chém về phía đang lùi lại Bạch viên vương, tốc độ nhanh chóng đến kinh ngạc liền quét qua cự thủ của Bạch viên vương, cái sau chợt gầm lên đầy đau đớn cùng sợ hãi.

“Gầm...”. Máu tươi mang theo bạch kim sắc phun ra như suối, Bạch viện vương tay phải sinh sinh bị bông hoa tuyết tám cánh kia chém xuống, cái trước cho dù đã nhanh chóng lui lại nhưng còn không tránh kịp, lúc này chỉ biết gầm lên đau đớn, hai con ngươi như đèn lồng đầy kinh hãi cùng kiêng kị nhìn hoa tuyết tám cánh đang phiêu phù trên đỉnh đầu Nhị Thánh Hậu.

“Thiên quân hoa...”. Ba chữ này lập tức hiện lên trong đầu Bạch viên vương, không những là nó, cho dù là Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ cũng lập tức nhận ra bông hoa tám cánh này lai lịch. Dĩ nhiên chính là một trong hai loại kỳ hoa xuất hiện bên trong Hư thiên bí cảnh thời gian trước, Thiên quân hoa!

Bạch viên vương hai con ngươi cuồng bạo nhìn Thiên quân hoa có khiếp sợ, có căm thù cũng có kinh ngạc, đừng nói là nó, đương thế có mấy người biết loại hoa nhìn như vô hại kia lại có khủng bố uy năng như thế, phải biết thời gian trước Thiên quân hoa chính là khắp nơi rơi vãi, nếu nó mỗi cái đều có uy năng cỡ này thì Hư thiên bí cảnh sinh linh đã chết đi đến chín thành chín rồi, những kẻ có thể còn sống sót tuyệt đối không quá trăm cái!

“Thánh Hậu lại được Thiên quân hoa bảo hộ? Đây là có chuyện gì?”. Đại điện chủ con ngươi co rụt khẽ lẩm bẩm. Hắn có chút kinh hỉ đó là Nhị Thánh Hậu không có chuyện, thế nhưng lại liên lụy đến cái kia đã từng rơi vãi trong thiên địa Thiên quân hoa, trong đó liền có nhiều chuyện khó có thể lý giải, chuyện này còn chưa biết là phúc hay là họa.

“Quả nhiên là ngươi...”. Nhị Thánh Hậu trước là kinh ngạc sau đó nghĩ đến điều gì khẽ lẩm bẩm, nàng lúc này là nghĩ Vũ Thiên Quân đang âm thầm bảo vệ nàng mà không biết Thiên Quân ở phía xa đang quan sát cũng lâm vào một trận mê muội không hiểu.

Thiên quân hoa phiêu phù trên đỉnh đầu Nhị Thánh Hậu một lát liên chui vào thể nội của nàng biến mất, dĩ nhiên là có nhận định đã không có nguy hiểm đến tính mệnh nữa, đương nhiên, đối diện đó Bạch viên vương cũng không dám công kích tiếp tục, nó chín thành dám khẳng định nếu bản thân công kích Nhị Thánh Hậu thì Thiên quân hoa lại sẽ một lần nữa xuất hiện.

“Làm sao lại là nó?”. Thiên Quân mặt trợn lên nhìn phía xa tình cảnh, Thiên quân hoa là do hắn chứng đạo thành công, sáng tạo chiến kinh mà thiên địa thừa nhận sinh ra, làm sao lại đến bảo hộ Nhị Thánh Hậu? “Không lẽ là do nàng thành nữ nhân của ta...”. Hắn trong đầu liền có một trận nghi hoặc to lớn.

“Ngày đó ta thành công sáng tạo Vô cực chiến thiên kinh dẫn đến Thiên quân hoa sinh ra, sau đó trong minh minh lại có cộng hưởng liên hệ với bốn cỗ khí tức, theo như suy đoán chắc là quan hệ chí thân với ta, trong đó chắc chắn sẽ là cha ta, mẹ ta, kế tiếp chính là Tiểu Liên, cái thứ tư vốn tưởng là Vũ Thiên nhưng xem ra không phải, vậy là nàng sao?”. Thiên Quân đầu một trận hỗn loạn thầm nghĩ lại ngày hôm đó hắn thành công sáng tạo chiến kinh.

“Không đúng, nếu xét trên phương diện thân thuộc, Vũ Thiên còn hơn xa nàng, như thế nào lại có thể là nàng mà không phải Vũ Thiên?”. Suy nghĩ chớp nhoáng Thiên Quân liền lắc đầu nghi ngờ. “Như vậy cũng không phải...”.

“Ách! Không lẽ nàng ta...”. Thiên Quân chợt nghĩ đến một khả năng khác. “... Cốt nhục của ta...”. Theo như Thiên Quân thấy đây chính là suy đoán có khả năng chính xác là cao nhất. Nếu như Nhị Thánh Hậu thân mang cốt nhục của hắn thì liền dễ hiểu, Thiên quân hoa là đang bảo hộ con của Thiên Quân hắn, Nhị Thánh Hậu là thân mẫu đương nhiên cũng cần được bảo hộ, đến khi con hắn chào đời thì Nhị Thánh Hậu liền sẽ không được “đặc quyền” này nữa. Nói trắng ra đó là Nhị Thánh Hậu chỉ là tiện thể được bảo hộ mà thôi.

“Nàng ta giống như còn không biết việc này, kỳ quái...”. Bất quá Thiên Quân liền có nghi hoặc, nếu Nhị Thánh Hậu thân mang cốt nhục của Thiên Quân hắn thì không lý nào lại không biết bản thân đang mang thai chứ? Thiên Quân hắn giống như cũng không cảm nhận được sinh mệnh khác đang bên trong thể nội của nàng, vô cùng kỳ quái.

“Đã như vậy liền bớt chút thời gian quan sát...”. Thiên Quân thầm nghĩ. Nếu quả thật Nhị Thánh Hậu mang trong mình cốt nhục của Thiên Quân hắn thì quan hệ của bọn hắn liền có chút vi diệu rồi, ngày sau Thiên Quân chém giết Thánh tộc báo thù cũng có không ít lực cản...

Thiên Quân đứng một bên kia suy nghĩ trầm tư thì ở đây ba nhân vật chính cũng lâm vào chút trầm mặc, Bạch viên vương đầy kiêng kị không dám tiếp tục công kích Nhị Thánh Hậu, Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ cũng có những suy nghĩ riêng, chuyện hôm này liên lụy rất nhiều. Đại điện chủ còn không biết được Thiên quân hoa là như thế nào sinh ra, làm sao lại bảo vệ Nhị Thánh Hậu nhưng nàng lại biết, Thiên quân hoa là do Vũ Thiên Quân kia mà thành, hắn có lẽ đang ở trong tối hạ xuống cái nào đó đặc thù âm thầm bảo hộ nàng. Việc này khiến cho Nhị Thánh Hậu càng không biết nên làm thế nào.

Vũ Thiên Quân từng chém giết mấy cái Thánh tộc Thánh tổ cảnh, thù hận có thể nói là vô cùng khó giải, gặp nhau gần như chỉ có lập tức chém giết, tử địch như thế lại phát sinh quan hệ mờ ám, nàng thân là Thánh Hậu Thánh tộc nếu để người khác biết việc này thì đây chính là sỉ nhục đối với nàng, càng là sỉ nhục to lớn đối với toàn thể Thánh tộc. Bất quá chuyện này tạm thời còn không có ai biết, nàng tâm trạng lúc này cũng không biết nên nói sao cho phải.

“Hống...”. Trầm mặc một lát liền bị Bạch viên vương phá hỏng, nó đột nhiên ngửa đầu gầm thét, tiếng gầm như mang theo thông tin nào đó truyền vào hư không gây nên từng đợt gợn sóng, liên lụy đến Thiên quân hoa kia nó cũng không dám lơ là, dĩ nhiên là thông báo cho cái nào đó đại năng.

“Không tốt! Đi mau!”. Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ đương nhiên cũng nhìn ra được trong đó hàm nghĩa, cả hai như không hẹn mà gặp lập tức muốn bỏ chạy, một cái Bạch viên vương đã khó đối phó, nó lại gọi thêm cứu viện đến, Nhị Thánh Hậu cho dù đang được Thiên quân hoa bảo hộ nhưng nếu có nhiều đại năng đến nàng có khi còn bị đem ra mổ xẻ đến nghiên cứu.

“Hắc! Lại muốn gọi đến trợ giúp sao? Hắc hắc!”. Thiên Quân đứng trên đại thu xa xa quan chiến thấy như vậy thì cười quái dị khẽ nói, con ngươi thâm thúy lại nhìn phía xa xa, hắn cảm nhận thấy như có rất nhiều quái vật trên đại lục này tỉnh giấc, Bạch viên vương đưa đi tin tức dĩ nhiên là vô cùng có giá trị. Hắn cũng muốn xem Bạch viên vương có thể gọi đến bao nhiêu cường giả, lại có thể đạt được cấp độ nào.

“Hống! Đứng lại!”. Bạch viên vương đương nhiên không để Nhị Thánh Hậu hai cái rời đi, tay trái một trảo vồ vào hư không, năm đạo hư không thiết cắt chợt sinh ra chém về phía Nhị Thánh Hậu hai người, nó là kiêng kị Thiên quân hoa nên không dám lại gần chém giết, chỉ có từ xa công kích, cho dù Thiên quân hoa lại đột nhiên phát uy nó còn có thể tránh đi dễ dàng.

Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ đang chạy đi thấy như vậy liền kinh hãi, công kích này như cũ vô cùng đáng sợ, bất quá Nhị Thánh Hậu hai con ngươi chợt sáng lên khẽ hô.

“Đứng trước ta chạy đi, để những công kích này hướng đến ta!”. Nói đoạn nàng nhưng là tụt về phía sau, dĩ nhiên là muốn lấy thân mình cản lại năm đạo hư không thiết cắt kia.

“Xuy!”. “Xoạt!”. Nhị Thánh Hậu như không có chút nào phòng vệ ý tứ, năm đạo công kích chớp mắt liền sẽ đánh lên lưng nàng, chỉ là ngay khi năm đạo hư không thiết cắt sắp muốn chém nàng thành mấy khúc thì bạch quang nơi eo nàng chợt lóe, Thiên quân hoa lại một lần nữa xuất hiện, chỉ thấy quang huy khẽ nhấp nháy, năm đạo hư không thiết cắt liền bị trừ khử vô tung, Nhị Thánh Hậu hai cái lại tiếp tục chạy về phía xa.

“Đáng giân!’. Bạch viên vương thấy vậy thì khẽ gầm một tiếng, cuốn lên tay phải vừa bị Thiên quân hoa chém xuống sau đó tung mình đuổi theo Nhị Thánh Hậu hai người, dĩ nhiên cũng là không quên đánh ra mấy đạo công kích đánh về phái hai kẻ phía trước.

“Há! Thông minh!”. Thiên Quân đang âm thầm quan sát cũng phải vỗ tay một tiếng khen hay, không hổ là Nhị Thánh Hậu của Thánh tộc, trí tuệ quả nhiên không phải tầm thường. Lại trong thời gian ngắn như vậy liền nghĩ ra cách lợi dụng Thiên quân hoa đặc tính. Hắn cũng là tung mình bí mất đuổi theo ba cái trước, dĩ nhiên chỉ là tư thái tò mò mà thôi. Bọn này còn chưa có khả năng gây nên cái gì sóng gió.