Ma Thần Thiên Quân

Chương 313: Bạo lực chém giết




Ám ma cốc chỗ sâu, Thiên Quân kế hoạch chém giết ám thú xem như đã thực hiện được nhưng kết quả cho đế lúc này còn không thể chính xác nói được, vì lúc này mới là đại chiến quyết định xem thắng lợi có thuộc về phía tu giả hay không, bọn hắn lúc này đã cùng ám thú triều đánh giá lá cà rồi.

“Rống”. “Ngao...”. Ám thú điên cuồng gầm thét hướng đối thủ của mình vồ đến, một đám loạn xạ công kích như không có mục tiêu có định, chỉ cần không phải là đồng loại đứng ngay trước mặt thì liền vồ tới cắn xé vô cùng hung tàn.

“Rầm!”. Thạch Kình đứng phía đầu mấy cái đấm bay một con Ám thú Thánh tổ bước thứ chín thì chợt nhíu mày sau đó như ngộ ra điều gì hét lớn.

“Không cần sợ hãi, những ám thú này đa phần là cưỡng ép tăng lên tu vi, thực lực so với bình thường ám thú cùng cảnh giới sẽ yếu đi một chút, đại gia vẫn theo cách cũ tiến hành tru sát bọn chúng!”. Hắn giọng như chuông đồng vang khắp phạm vi mấy trăm dặm.

“Ngao...”. Lại một con Ám thú Thánh tổ bước thứ tám bị một cái Hư thiên bí cảnh bản dân tại chỗ xé thành mấy mảnh chỉ kịp gầm lên đầy đau đớn cùng sợ hãi, kẻ này cũng lập tức hống lớn.

“Bọn chúng tu vi đề thăng một đoạn nhưng chỉ có lực lượng đề thăng nhiều, sinh mệnh lực chỉ nhỉnh hơn một chút, mọi người tập trung chém giết!”. Đoạn lời hắn lại lập tức lao vè phía ám thú triều, phía sau lập tức có kẻ đánh ra hỏa diễm kinh khủng rơi lên thân thể vừa bị xe nát đang nhúc nhích cố gắng lành lại kia.

“Rầm!”. “Uỳnh!”. Hai đại quân chớp mắt hòa vào nhau, liên tục vang lên những tiếng trầm đục va chạm, có tiếng thú hống lên giận dữ, cũng có tiếng thét chói ta, cả một vùng rộng lớn đại địa như bị che kín, đủ loại quang hoa bắn loạn, đủ loại công kích hình thái khiến cho xung quanh một mảnh lộn xộn, đại địa như vị cày xới lên, những thân cây đại thụ vốn đã chết từ lâu cũng bị quật ngã dưới dư âm của đại chiến...

“Ngao!”. “Hống!”. Tiếng thú gầm không ngừng vang lên, đại chiến mới mở màn đã kịch liệt ngoài sức tưởng tượng. Tràng cảnh vô cùng hùng vĩ.

Thí luyện giả cùng Hư thiên bí cảnh bản dân một phương tuy rằng ít hơn hẳn về số lượng nhưng bọn hắn số lượng cường giả lại viễn siêu ám thú triều, vừa mới bắt đầu thậm chí còn chiếm chút thượng phong, bất quá bọn hắn cũng không có biểu hiện ra tâm tình vui sướng, một đám vãn là miệt mài chém giết ám thú, đôi khi lại ngẩng đầu âm thầm nhìn phía cuối Ám thú triều, ở đó mới là nơi quyết định chiến cuộc này là thắng hay bại. Ở đó Thiên Quân đang cùng bốn cái Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất Ám thú giao chiến.

Đối mặt với Thiên Quân bốn con ám thú là hai con ám long, một con ám hổ cùng một con ám bằng, bọn chúng đều là đỉnh cấp Yêu thú trong thú loại Yêu tộc, khả năng chiến đấu dĩ nhiên là vô cùng kinh khủng, càng khó đối phó hơn đó là bọn chúng có thể tùy thời trốn vào hư không, tốc độ nhanh vô cùng, Thiên Quân cũng đang âm thầm tính toán, làm thế nào có thể nhanh nhất chém giết bốn con ám thú này, nếu tên kia lộ diện thì sẽ còn đánh một trận, nếu không thì sẽ quay đầu giết hết ám thú triều kia lại tính.

Ám thú đến Thánh tổ bước thứ tám đã có linh trí đáng kể, lên đến Hư vô cấp linh trí đương nhiên lại kéo lên một đoạn dài, tuy rằng bọn chúng không mở miệng nói chuyện nhưng từ lúc bọn hắn đối với Thiên Quân kiêng kị dò xét mà không lập tức công kích thì Thiên Quân đã nhận ra, đối phó với bốn con ám thú này khó càng thêm khó, lại muốn cách ly bọn chúng với thiên địa Ám ma cốc thì gần như không có khả năng, chỉ có thể vận dụng dung hợp lực lượng đánh giết bọn nó.

“Uông...”. Đánh giá Thiên Quân một chút ám hổ gầm lên một tiếng đầy uy nghiêm lao về phía Thiên Quân, cự chảo chụp lên đầu hắn. Nó không động thì thôi, một động liền kéo theo hư không kinh liệt rung động sau đó ầm ầm phá toái.

“Ngâm!’. “Kiu...”. Ám hổ công kích thì hai con ám long cùng ám bằng cũng lập tức lao về phía Thiên Quân, bốn con tấn công từ bốn hướng khác nhau không cho Thiên Quân chút kẽ hở nào.

“Hừ!”. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, dưới chân Vô cực thiên đồ chợt hiện. “Đến đây! Liền cho các ngươi chết dưới Vô cực chiến đạo của bản tọa!”. Hắn tay phải nắm thành quyền hướng Ám hổ đánh ra. “Vô cực chấn thiên quyền!”. Đồng thời với đó tay trái cũng vỗ về phía đối diện một con ám long. “Vô cực phách không chưởng!”. Hai loại bất đồng công kích đánh về hai phía khác nhau nhưng đều mang theo kinh thiên động địa uy năng, hư không quanh thân hắn ầm ầm phá toái hướng ám hổ cùng ám long xoắn giết, lập tức hai tiếng nổ lớn “ầm” “ầm” vang lên, cả một vùng hư không nhộn nhạo cuốn động, vừa mới bắt đầu nhưng đã kịch liệt vô cùng.

“Gào!”. “Réc..”. Thiên Quân đối cứng với ám hổ cùng ám long thì ám long còn lại và ám bằng công kích cũng đã đến gần hắn, tốc độ nhanh khiến hắn lúc cũng không có khả năng chống lại! Bất quá nếu ai nhìn được dưới lớp mặt nạ kia sẽ nhìn thấy Thiên Quân khóe miệng lại nhếch lên quỷ dị.

“Liền đợi các ngươi đến! Trấn áp chư thiên!”. Thiên Quân lạnh lùng phun ra mấy chữ thì hét lớn, Vô cực thiên đồ cũng theo đó chấn động mạnh một cái, một loại kỳ dị phong ấn lực lượng chớp mắt hàng lâm, ám long cùng ám bằng đang công kích Thiên Quân thì đột nhiên bị cố định tại chỗ, trước bốn con mắt như bốn cái đèn lồng của bọn hắn, Thiên Quân hai tay nhẹ vươn ra hoa kiếm chỉ hướng thẳng lên đầu bọn chúng. “Vô cực kiếm thiên!”.

Dưới con mắt trợn tròn của bọn chúng, vô số kiếm quang lập tức xỏ xuyên đầu lâu cả hai đánh ra vô số lỗ thủng có thể nhìn xuyên qua, cả hai thân thể lập tức chấn động kịch liệt.

“Hống!”. “Phi...”. Hai con Hư vô cấp ám thú đau đớn lập tức điên cuồng dãy dụa nhằm thoát khỏi loại kia phong ấn lực lượng thế nhưng Thiên Quân làm sao có thể để bọn hắn dễ dàng chạy thoát, thân hình chợt lóe đã lao về phía ám bằng, chân phải hướng đầu nó đạp mạnh. “Vô cực trùng thiên cước!”. Lực lượng kinh thiên không những dẫm nát hư không mà con đạp nổ đảu ám bằng, lại mượn lực lượng đó hắn lao về phía ám long, tay phải hóa đao chém ngang đầu rồng. “Vô cực phân thiên đao!”. Trước sau chưa đầy một hơi thở Thiên Quân đã đánh nổ đầu hai con ám thú Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất nhưng hắn vẫn không có ý định dừng lại, hai con ám thú này sinh mệnh lực cấp tốc giảm mạnh nhưng vẫn cường đại không kém, cho dù liên tục bị dung hợp lực lượng của hắn phá hủy những vẫn không có chết đi, vẫn ương ngạnh tồn tại... đầu lâu bị phá toái kia cũng gần như lập tức mọc ra như cũ, chỉ có lực lượng là giảm đi một chút mà thôi.

“Thật đáng sợ sinh mệnh lực!”. Thiên Quân công kích hai con ám thú này thì càng thêm kinh hãi, ám thú này giống như có thể một chút chống lại được dung hợp lực lượng của hắn dẫn đến không có lập tức bị chém giết, sinh mệnh lực cũng theo đó kéo dài, không trách Hỗn độn cảnh đại năng khi xưa cũng không giết được ám sinh vật kia đành phải đem đi phong ấn. Sinh mệnh lực này thậm chí gần như sánh kịp Thái sơ chân thân của Thiên Quân rồi, đương nhiên khi Thiên Quân đột phá Hư vô cảnh Thái sơ chân thân có sinh mệnh lực cỡ nào hắn còn chưa biết ah.

“Bổn tọa lại không giết được các ngươi?”. Thiên Quân công kích hai lần còn không tiêu diệt được hai con ám thú này thì cũng có chút tức giận, Thái sơ chân hỏa cũng không giữ lại mà lập tức tế ra, lại tiếp một chưởng vỗ lên phần ngực ám long, một chưởng đồng thời mang theo cả dung hợp lực lượng cùng Thái sơ chân hỏa tràn vào ám long thể nội.

“Ngâm...”. Ám long thân thể run lên kịch liệt, nó cùng ám bằng còn chưa công kích Thiên Quân được một lần đã bị Thiên Quân thần thông treo lên đánh, cả hai đều bị động chịu đòn, bất qua lúc này ám long là được chiếu cố nhiều nhất! Bất kể là dung hợp lực lượng hay Thái sơ chân hỏa đều là lực lượng khiến ám long kinh sợ, lúc này cả hai đều xuất hiện bên trong nó thể nội thì nó chỉ có thể gầm lên kêu cứu đồng thời điên cuồng dãy dụa nhằm thoát đi phong ấn.

“Rắc..”. Một tiếng báo động không ổn vang lên trong lòng Thiên Quân khiến hắn lập tức chú ý sang. “Giam cầm Hư vô cấp quả nhiên không dễ! Bất quá các ngươi muốn rời đi cũng không dễ!”. Thiên Quân lẩm bẩm, lấy hắn chỉ có Thánh tổ tu vi cùng với dung hợp lực lượng còn nhỏ yếu, khóa lại hai cái Hư vô cảnh một chút thời gian đó đã khá nhiều rồi, đối với hắn cũng có chút quá sức. Bỏ qua ám long hắn lại đánh về phía ám bằng, tay trái hóa kiếm chỉ mang theo Thái sơ chân hỏa cũng lập tức chui vào ám bằng khắp nơi thân thể, trước khiến cho hai con ám thú này trọng thương sau đó giết bọn chúng ah!

“Rống!”. “Gầm!”. Nói thì lâu nhưng cũng chỉ thời gian một hơi thở mà thôi, cả bốn con ám thú đều bị Thiên Quân thần thông ảnh hưởng, bất quá Thiên Quân chỉ tập trung chủ yếu lên ám long cùng ám bằng đang công kích gần hắn nhất mà thôi, lúc này ám hổ cùng ám long còn lại mời quay đầu giận dữ gầm lên đánh về phía Thiên Quân.

“Hừ!”. Thiên Quân lạnh rên một tiếng thu lại thần thông, hai tay nắm quyền đánh về phía hai con ám thú đang công kích đánh về phía mình, cứng đối cứng hắn không dưới hai con Hư vô cấp ám thú này, bọn nó chỉ là có sinh mệnh lực cường đại dị thường mà thôi, quần ẩu lâu dài Thiên Quân cũng có tự tin giết chúng, bất quá thời gian kia chỉ sợ rất dài, Thiên Quân liền không có thời gian nhiều như thế.

“Ầm!”. “Uỳnh!”. Hai tiếng nổ mạnh vang lên, Thiên Quân đánh ra hư không vỡ nát cùng hai con ám thú giao thủ, một vùng thiên địa hư không này có thể loạn bao nhiêu liền loạn bấy nhiêu, đây là cục diện Thiên Quân muốn thấy.

“Thái sơ chân thân!”. Đánh ra hai quyền ngăn cản hai con ám thú đang lao đến kia Thiên Quân chợt gầm lên, thân thể cấp tốc bành trướng thành một cái cự nhân cao gần năm mươi trượng đứng giữa hư không, hai cái cự thủ vươn ra bắt lấy cổ của ám long cùng ám bằng bị trọng thương còn chưa kịp hoàn hồn, thân thể khẽ chuyển rồi chợt dùng lực nâng lên đập về phía ám long còn lại cùng ám hổ, đơn giản chính là dã man vật lộn.

“Rầm!”. “rầm!”. Thiên Quân đột nhiên hóa lớn thì cả bốn con ám thú đều không nghĩ đến, bọn chúng còn không có chút nào phản kháng thì hai tiếng trầm đục vang lên, thân thể của của ám long cùng ám bằng bị thương được Thiên Quân đem như gậy th*t đập vầ phía ám long còn lại cùng ám hổ khiến hai cái sau bị đánh bật ra một khoảng mấy trăm dặm.

“Rống...”. Ám long cùng ám bằng vốn đang bị thương lại bị Thiên Quân đập cho choáng váng gầm lên sợ hãi, bất quá đón chào bọn hắn liền là hai cái đại quyền đầu.

“Vô cực chấn thiên quyền! Toái cho ta!”. Thiên Quân hai tay chợt lỏng thả ra hai cái ám thú trên không trung liền lập tức nắm tay lại đấm thẳng hướng ngực hai con ám thú, Thái sơ chân hỏa, dung hợp lực lượng, lực lượng thân thể phô thiên cái địa ẩn chứa trong hai quyền này lập tức đấm xuyên qua thân thể to lớn của hai con cự thú, máu xám liền như suối điên cuồng rơi vãi.

“Ngâm!”. Ám long gầm lên một tiếng đau đớn sau đó dần không dãy dụa được nữa, hai con ngươi như đèn lồng cấp tốc ảm đạm, sinh mệnh lực cũng đang nhanh chóng tiêu tan, nó từ lúc xuất hiện còn chưa công kích được Thiên Quân một lần đã bỏ mạng! Thiên Quân dung hợp lực lượng cho dù nhỏ yếu nhưng như cũ vẫn là khắc tinh của ám thú, nếu hắn tái tiến một bước dung hợp hoặc đề thăng cấp độ của Bát đại lực lượng thì chém giết ám thú sẽ càng thêm dễ dàng, cái gọi là khắc tinh khi đó sẽ thể hiện rõ ràng hơn nhiều.

“Réc!”. Ám bằng kêu lên đau đớn, nó dãy dụa vung lên cặp cự chảo chụp về phía eo Thiên Quân, cái mỏ sắc bén cũng hướng đầu hằn mổ đến, dĩ nhiên là cho dù có chết cũng muốn kéo Thiên Quân đi cùng.

“Hừ! Ngươi cũng nên chết đi!”. Rút tay ra khỏi ám long thi thể, Thiên Quân không để ý cặp cự chảo chụp về phía eo mình mà vươn tay túm lấy cổ ám bằng hừ lạnh, hai tay gân mạch như gồ lên, lực lượng to lớn kéo căng ám bằng phần cổ sinh sinh xé nó ra làm đôi. Ám bằng cho dù là Hư vô cấp thân thể lực, lượng vô cùng lớn nhưng thân thể bị Thiên Quân liên tục dùng vô thượng lực lượng công kích đã yếu đi một đoạn, lại thêm Thiên Quân Thái sơ chân thân kinh khủng uy năng tại chỗ xé ra làm đôi, sinh mệnh cũng liền đi đến phần cuối.

“Roạt!”. Cặp cự chảo kia vẫn theo quán tính cũng để lại trên eo Thiên Quân bốn vệt máu dài, như có như không có thể thấy bên trong đó nội tạng bị huyết dịch che lại. Thiên Quân chỉ hơi nhíu mày một chút rồi vung tay lên đánh ra một đám Thái sơ chân hỏa bao vây ám bằng thân thể cùng ám long thi thế, không để ý vùng eo chảy máu có chút ghê rợn Thiên Quân lạnh lùng nhìn còn lại hai con ám thú, một ám long, một ám hổ.

“Đến các ngươi rồi!”. Dứt lời hắn liền bước nhanh lao về phía hai cái ám thú Hư vô cấp còn lại kia. Nơi vùng eo da thịt lúc này đã bắt đầu nhúc nhích lành lại, sinh mệnh lực y nguyên vô cùng cường thịnh.

“Hống!”. “Gầm!”. Ám long cùng ám hổ cũng không có ý định lùi bước, cả hai liền lao vào Thiên Quân tiếp tục một làn nữa cuồng bạo chém giết. Bọn nó đều có một ý niệm duy nhất trong đầu, tận lực chém giết ngăn cản không cho bất kỳ kẻ nào tiến lên phía trước. Cho dù phải liều mạng cũng phải ngăn cản.