Ma Thần Thiên Quân

Chương 307: Vô cực




“Rầm!”. “Rập!”. Bốn phương tám hướng vang lên những tiếng chạy chồm, cả đại địa cũng theo đó mà run rẩy, hơn năm ngàn cá nhân liền biết ám thú triều đã đến, cả đám tinh thần bắt đầu kéo lên.

“Theo như Thánh sứ đại nhân phân phó, tận lực chém giết Ám thú Thánh tổ bước thứ tám trở xuống, tuyệt đối không để chúng có khả năng chạy trốn!”. Một cái Hư thiên bí cảnh bản dân hô lên, hắn có vẻ cũng có danh vọng không nhỏ bên trong những bản dân ở đây, một tiếng gầm thét liền nhận được rất nhiều kẻ hưởng ứng, một đám hình thể khổng lồ sinh vật lao ra hướng mấy phía khác nhau hung hãn không sợ chết hướng xa xa đàn ám thú đang ngày một tiến sát.

“...”. Hơn năm ngàn cá thể chia nhau ra hành động, tuy rằng có chút lộn xộn nhưng cũng xem như có quy củ, phân chia đều ra như dạng hình tròn, cường giả cũng đứng các nơi sẵn sàng cũng ám thú một trận chiến chắc chắn sẽ thảm liệt vô cùng.

Thiên Quân thân hình như mũi tên lao về phía đàn ám thú, nếu đối với người khác ám thú là vô cùng khó đối phó thì với Thiên Quân chúng cũng chỉ cường đại hơn Yêu tộc thông thường một chút, đổi lại hắn lực lượng dung hợp liền là khắc tinh của chúng, có thẻ nói là áp đảo triệt để, chém giết có lẽ cũng không có bao nhiêu khó khăn.

“Nếu bọn chúng đã đến cho ta một đám đối thủ luyện quyền vậy thì nhân cơ hội này bắt đầu sáng tạo chiến kinh của ta...”. Thiên Quân quanh thân bát đại lực lượng không chút bảo lưu đều tràn ra quấn quanh thân hắn, ở đây còn không có ai có thể nhìn thấy hắn bản chất tám loại lực lượng nên cũng không cần phải bảo lưu nhiều, Thế giới thụ bên trong thế nội thế giới giống như cũng cảm nhận được hắn ý nghĩ cũng rung lên hưng phấn, cành lá vung vẩy như đang diễn sinh ra vô số nhật nguyệt tinh thần kỳ bí.

Khối lực lượng thứ chín cũng cuốn động lên, nó là thành quả của việc dung hợp đến sáu thành rưỡi của bát đại lực lượng, theo nó rung động thì lực lượng cũng như từng cái xúc tu nhỏ không ngừng tràn ra bên ngoài thể nội thế giới truyền vào từng đầu kinh mạch đang được mở ra chầm chậm của Thiên Quân, được lực lượng này tiếp xúc từng đầu kinh mạch chính dần rõ ràng, hai đầu kinh mạch trước tiên có khả năng thông suốt là hai cái chủ mạch ở hai tay.

“Huh? Lại có thể chịu đến ý nghĩ của ta?”. Thiên Quân cũng hơi chút kinh ngạc nhưng liền không tiếp tục để ý, có lẽ là do lực lượng dung hợp đã đến sáu thành rưỡi nên bắt đầu có thể tự động vận hành rồi. Hắn con ngươi nhìn thẳng phía trước, có bốn con ám thú Thánh tổ bước thứ chín đã rơi vào tầm mắt của hắn, phía trước một mảnh ám thú như may nhưng trong mắt hắn chỉ có bốn con này mà thôi.

“Chiến đi!”. Thiên Quân cảm thấy mình vậy mà có chút hưng phấn, cảm giác này hắn lâu lắm rồi không cảm nhận, cảm giác chiến đấu này khiến hắn nhớ đến trước khi ở Ma hải đánh với ma thú triều, cảm giác đã lâu chưa hiện...

“Hống!”. Ám thú đàn cũng nhận ra Thiên Quân hiện diện cũng lập tức gầm lên, có hai con ám thú Thánh tổ bước thứ chín vung lên cự chảo đánh về phía Thiên Quân. Một cái sinh vật ngoại lai lại dám đơn thân độc mã chạy đến đây đương nhiên là muốn chết, chỉ là bọn nó không biết hành động này có bao nhiêu sai lầm.

“Quyền!”. Thiên Quân nắm tay phải đấm về phía trước, cả người lực lượng sôi trào như muốn lao ra nhưng kinh mạch chưa thành nên lực lượng còn không có theo chút quỹ đạo nào, bất quá không có quỹ tích cố định những cũng chính là Bát đại lực lượng dung hợp, uy lực nào có thể bình thường so sánh?

“Rầm!”. Hư không tại chỗ phá toái, đen kịt hư không bị đánh nát lan tràn về phía hai con Ám thú, hai con ám thú này còn chưa kịp phản ứng gì nhiều, bốn con mắt như đèn lồng lóe lên kinh hãi, lực lượng phô thiên cái địa đã quét qua, lập tức đánh cho hai con ám thú tại chỗ hóa thành huyết vụ! Lực lượng lại giống như không có bao nhiêu giảm sút tiếp tục lan tràn về phía ám thú đại quân, dung hợp lực lượng cùng hư không loạn lưu lập tức xoắn giết một mảnh ám thú rộng lớn, bất kể là tu vi gì, chỉ cần ở trong phạm vi công kích đi qua đều hóa thành huyết vụ, chí ít cũng có gần ngàn con ám thú tại một quyền này biến mất trên thế gian.

“Đáng sợ!”. Thiên Quân thầm hô một tiếng kinh thán chính lực lượng mà mình đánh ra, đây là lần đầu tiên từ khi hắn dung hợp lực lượng đến nay tung ra một kích toàn lực, không biết khi nắm giữ hoàn toàn một quyền này hắn có thể đánh ra uy lực đến cấp độ nào? Không trách quái vật kia lại kinh khủng như thế!

Bất quá hắn còn không tiếp tục suy nghĩ gì mà lại có chút kinh ngạc, một đó là lực lượng đánh ra khiến hắn cảm nhận rõ ràng tiêu hao, tuy rằng không nhiều nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng có tiêu hao khoảng một phần ngàn lực lượng của mình, nói cách khác nếu hắn vẫn cứ tiếp tục vung quyền như vậy thì nhiều nhất chỉ có thể tung ra một ngàn quyền như thế sẽ cạn lực! Thế nhưng một cái khác khiến hắn lại kinh hỉ không thôi, kinh mạch chính ở tay phải dưới sự thúc dục lực lượng vừa rồi thì tốc độ khai mạch nhanh hơn nhiều, hắn ước tính nhiều nhất là một trăm lần hắn vung quyền như vậy kinh mạch chính ở tay phải sẽ chính thức thông suốt thành hình!

“Tiêu hao đáng sợ nhưng lại có thu hoạch ngoài ý muốn...”. Thiên Quân kinh ngạc một chút liền có hiểu ra, không trách những Thái sơ sinh linh kia đặt tên pháp quyết bọn hắn sáng tạo ra đều có từ chiến kinh, vì chiến mà sinh kinh pháp nên gọi là chiến kinh ah! Hắn lúc này mới hiểu được ý nghĩ này!

“Bất quá sẽ càng giúp ta cường đại...”. Thiên Quân cười nhạt nói. Tiêu hao thì như thế nào, chỉ cần kinh mạch thành hình hắn lực lượng tiêu hao sẽ cấp tốc giảm mạnh, khi đó chỉ cần vận dụng không đến một phần mười lực lượng như ban nãy nhưng hắn thu được hiệu quả sẽ là tương tự!

“Hống!”. “Rào...”. Thiên Quân như lâm vào đốn ngộ thì đán ám thú cũng điên cuồng lao về phía hắn, một đám hung hãn không sợ chết đánh về phía hắn như từng cái cự sơn lao đến, bọn nó dĩ nhiên đối với một quyền lúc nãy của Thiên Quân không có bao nhiêu sợ sệt.

“Ha ha ha, là các ngươi đánh thức ta, như vậy liền để các ngươi được giải thoát khỏi giam cầm!”. Thiên Quân cũng không có bao nhiêu tức giận vì bị cắt ngang trái lại cười to. Tay trái hóa chưởng vỗ vào hư không, lực lượng dĩ nhiên cũng không có bao nhiêu giữ lại, cả thân thể như lâm vào trạng thái kỳ dị nào đó, dung hợp lực lượng không ngừng ở bên trong những đầu kinh mạch đang khái phá kia chạy chồm không theo quy luật khiến cho tốc độ khai mạch tăng lên chóng mặt.

“Uỳnh!”. Một chưởng của Thiên Quân đánh lên hư không lại như vô vào một ngọn núi đá, một tiếng nổ lớn vang lên thì một vùng hư không dưới một chửng này cũng ầm ấm phá toái, một cái cự chưởng bóng mờ như đón gió lớn mạnh kèm theo hư không loạn lưu đánh về phía ám thú đang đến gần Thiên Quân.

“Hống!”. “Gầm rú...”. Ám thú đang lao đến đương nhiên cũng nhận ra được nguy hiểm trí mạng nhưng lúc này bọn chúng hối hận cũng đã muộn, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, bọn chúng thân thể lập tức bị lực lượng kinh khủng đánh thành hư vô không lưu lại chút gì. Thiên Quân lực lượng chính là đơn giản nghiền ép, Thánh tổ cấp ám thú đến nhiều nữa cũng chỉ là đối tượng cho hắn chém giết, đây là hắn còn chưa vận dụng đến thân thể lực lượng hay pháp lực, đơn thuần chỉ có dung hợp lực lượng mà thôi!

“Quả nhiên không sai...”. Cảm nhận tay trái lực lượng cũng thôi động đến tận cùng, tốc độ tạo ra kinh mạch cũng tăng lên đáng kể Thiên Quân càng thêm hưng phấn, hai con ngươi như hai cái tinh thần tỏa sáng. “Ha ha, đến đây đi, để bổn tọa tiễn tất cả các ngươi lên đường!”. Thiên Quân đã rõ bản thân muốn làm gì cho việc tạo kinh mạch, đơn giản chính là phát tiết lực lượng của hắn, như sông chảy thành dòng, thể nội thế giới chính là đầu nguồn, những kinh mạch sẽ là nơi chứa dòng chảy thành những dòng sông, dòng suối... Hắn cần là phát tiết lực lượng mà thôi, dung hợp lực lượng sẽ tự mình tìm đến con đường thích hợp nhất cho nó, đây giống như là tạo hóa, Thiên Quân việc làm chính là thúc đẩy tạo hóa!

Hắn lâm vào hưng phấn trạng thái, lực lượng không lưu giữ chút nào mà điên cuồng phát tiết, trái một quyền, phải một chưởng, hai chân bước đi ầm ầm dẫm nát hư không, mỗi nơi đi qua ám thú liền bị diệt sát không còn một chút nào, đã vượt ra dự định chỉ diệt sát ám thú Thánh tổ bước thứ chín ban đầu của hăn, ngược lại là giúp cho hơn năm cá nhân kia đối mặt với ám thú triều giảm đi rất nhiều áp lực.

“Ầm!”. “Uỳnh...”. Năm ngàn cá nhân cùng ám thú đàn đã chính diện đánh lên, chỉ là khiến một hắn kỳ quái đó là một phía hướng Thiên Quân chạy đi bất ngờ không có bất kỳ một con ám thú nào chạy đến, bất quá giao chiến vừa mới bắt đầu đã vô cùng kịch, rất nhanh liền có thương vong!

“Kia là...”. Bất chợt có kẻ nhìn thấy phía xa hư không một mảnh đen kịt ầm ầm phá toái, chỗ đó là phương hướng Thiên Quân chạy đến, rất nhanh liền có nhiều kẻ nhận ra dị thường, tiếp đó hư không tan vỡ như bắt đầu lan ra...

Một dặm, hai dặm, bốn dặm, mười dặm.... Hư không tan nát cùng với đó là những tiếng gầm rú thảm thiết, năm ngàn cá nhân cũng mới chỉ cùng ám thú triều gặp mặt mà thôi, phía sau còn có vô số ám thú đang lao đến đây thế nhưng cảnh tượng kia...

Chưa đến năm hơi thở, hư không tan nát đã kéo dài gần vạn dặm! Liên tục vang lên những tiếng trầm đục cùng tiếng gầm rú thảm thiết, đương nhiên là có rất nhiều ám thú đang đồng thời gầm thét!

“Vũ Thiên Quân đã đạt đến cấp độ nào rồi...”. Thí luyện giả một nhóm mấy chục người kinh hãi, Thiên Quân cùng bọn hắn đều là Thí luyện giả đi vào Hư thiên bí cảnh nên ở một phương diện cũng xem như là ở cùng một thế hệ, thế nhưng hắn thể hiện ra chiến lực cùng thiên phú khiến cho người ta tuyệt vọng...

“Nghe nói hắn cũng là kế thừa giả...”. Có kẻ đang cùng ám thú chém giết lẩm bẩm...

“Thánh sứ đại nhân chiến lực quả nhiên đáng sợ...”. Hư thiên bí cảnh bản dân một phương cũng là khiếp sợ không thôi, hôm này bọn hắn mới có cơ hội tận mắt thấy cái này Thánh sứ thực lực chân chính ah, mới Thánh tổ cảnh nhưng lại tùy tiện đánh nát hư không, thực lực đã đặt chân Hư vô cảnh tầng thứ...

“Đừng phân tâm! Ám thú còn rất nhiều, mọi người cẩn thận...”. Một đám đang cảm thán thì một tiếng gầm lên oang oang đánh thức tất cả, bọn hắn một đám lập tức giật mình, bọn hắn một chút cảm khái lại suýt nữa khiến bản thân rơi vào nguy cục ah!

Như chớp mắt trôi đi Thiên Quân cả thân thể nhẹ chấn một cái dừng lại cước bộ, lấy hắn làm trung tâm thì một mảnh hư không phía trước mất chục dặm đã bị đánh toái đen kịt, phía sau so với trước mặt thì lại càng thêm khủng bố, ám thú trước mặt đã không còn một mống, Thiên Quân vô thức nâng lên hai tay, hắn không biết chính xác đã đánh ra bao nhiêu cồn kích nhưng lực lượng đã hao tổn đáng kể, chỉ ít cũng có năm thành rồi!

“A...a a a a a....”. Hắn đột nhiên ngửa mặt hét dài, một tiếng hét mang theo lực lượng kinh khủng khiến hư không cũng phải run rẩy, một tiếng hét hưng phấn không có bao nhiêu tính công kích nhưng đủ khiến cho dù ở rất xa đám Thí luyện giả cùng Hư thiên bí cảnh bản dân đang đại chiến với ám thú cũng phải giật mình một cái.

Hai đầu chủ kinh mạch ở hai tay đã thông suốt, Thiên Quân sau này liền có thể dễ dàng vận dụng lực lượng thông qua hai tay, hắn cũng đã đến lúc tạo nên thần thông rồi!

“Ta lực lượng là do bát đại chung cực lực lượng dung hợp mà hình thành, tám loại chung cực lực lượng hợp thành nên gọi nó là Vô cực, của ta chiến kinh liền gọi là Vô cực chiến thiên kinh!”. Thiên Quân nhẹ nhàng lẩm bẩm sau đó nhìn phương xa như nhìn ra xa xa xuyên qua hư không hướng Toái hư hải. “Lê huynh! Ngươi đã sẵn sàng một trận chiến?”. Hắn như nói một mình, thân hình lại lóe lên hướng phía đàn ám thú tiếp tục đồ sát, dĩ nhiên lúc này hắn chỉ giết những ám thú Thánh tổ bước thứ chín như dự định ban đầu.

............

Xa xôi Toái hư hải.

Một cái lam y thanh niên đang bế ngang một cái hắc y mỹ nữ trên tay, trước mặt hắn đứng bốn con hung thú to lớn khác loại đang tỏa ra điên cuồng hung sát chi khí cùng khí thế kinh khủng, bọn chúng một sắc Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất!

“Ta không muốn cũng các ngươi đánh giết, tránh ra có được không?”. Lam y thanh niên nhìn mấy con hung thú cười làm lành nói. “Ta không thích giết chóc, chúng ta nước sông không phạm nước giếng nha!”. Hắn chỉ có Thánh tổ cảnh cực hạn nhưng đối mặt với bốn con hung thú Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất lại không có bao nhiêu sợ hãi. “Ồ?”. Bất chợt hắn nhìn hư không xa xa kinh ngạc. “Có ai nhắc đến ta? Chiến ý?”. Hắn nghi hoặc.

“Hống!”. “Gào...”. Bốn con hung thú bất chợt gầm lên công kích về phía lam y thanh niên, kéo theo hư không cũng ầm ầm tan nát, dĩ nhiên là muốn diệt sát lam y thanh niên.

“Huh?!”. Lam y thanh niên con ngươi co lại sau đó nhe răng cười tươi. “Các ngươi làm khó mình rồi!”. Nói đoạn quanh thân kim thanh sắc khí tức tràn ra, hai tay vẫn bế ngang hắc y mỹ nhân hướng bốn con hung thú đánh tới. Ngông cuồng?