Ma Thần Thiên Quân

Chương 220: Phá thân (Hắc hắc)




“Thái cổ độc long...”. Thần thể đang được Thời không thế giới mang đi lao qua hư không chạy về phía Ma thể gầm lên, tuy rằng không biết Long tộc bị giết kia là có chuyện gì nhưng hắn có thể chắc chắn đó là một cái Thái cổ độc long, là cùng tộc với Thái cổ độc long mà hắn gặp trước đó, mặt khác chỉ sợ tu vi của Độc long mà Ma thể gặp khi còn sống còn cao hơn Thái cổ độc long mà Thần thể gặp.

“Hừm!”. Bản thể đương nhiên cũng nhận ra được tình hình của Ma thể, chỉ là hắn cũng không làm gì khác lạ, vẫn tập trung vào việc làm thịt của mình.

“Ngao...”. Long hồn bên trong Thức hải của Ma thể kháng cự cũng không được lâu, màn sáng sau hai canh giờ cuối cùng cũng không chịu được Thái cổ Ma hỏa đốt cháy đã bị đốt lên không còn, Long hồn đã không còn chỗ che chắn, hắn lập tức gầm lên. “Nhân loại, chúng ta có thể thương lượng... ah....”. Long hồn đau đớn hét lên.

“Hừ! Cùng ngươi thương lượng? Một cái Hư vô cảnh bước thứ ba như ngươi ta không thể khống chế, ngươi vẫn là chết đi!”. Ma anh hừ lạnh. Tay lại bấm thêm ấn quyết, Ma hỏa lập tức càng thêm cuồng bạo quét lên Long hồn, một lần chạm Long hồn liền run rẩy yếu đi một lần.

“Cùng ta thương lượng, ta có thể giúp ngươi tăng lên tốc độ tu luyện...”.

“Chúng ta nước sông không phạm nước giếng...”.

“Nhận ta làm chủ, giao ra linh hồn lạc ấn...”. Ma thể lạnh lùng nói.

“Không có khả năng!”. Long hồn gầm lên nói. Lấy hắn long hồn kiêu ngạo đương nhiên không có khả năng nhận chủ như vậy, huống chi chỉ là một cái tiểu bối nhỏ yêu.

“Vậy thì chết đi!”. Ma anh lạnh lùng nói, Thái cổ Ma hỏa lại bùng lên càng kịch liệt quất lên người Long hồn.

“Nếu ta tự bạo linh hồn ngươi cũng không sống được khá giả...”. Long hồn thấy không có hiệu quả đổi giọng nói. Hắn không triệu hoán được Huyết đao, việc này là bất đắc dĩ.

“...”. Ma anh con ngươi co rút nhưng không nói gì thêm.

“Ah...”. Long hồn hét thảm. “Ta cho dù chết cũng kéo ngươi chết chung!”. Nó gầm lên. Bên ngoài Huyết đao rung lên càng thêm kịch liệt, cả thân thể Cự long to lớn cũng là như vậy run lên, Huyết đao sắp thoát ra được rồi.

“Ngươi chết trước rồi...”. Ma thể toàn thân cũng đang run lên, vết thương sau lưng vẫn chưa khép lại, lại thêm bên trong Thức hải giằng co kịch liệt. Ma anh lạnh lùng nói.

“Lấy ta thần hồn, triệu hoán!”. Long hồn thấy tình thế đáng sợ hung hiểm hơn lập tức gầm lên, Huyết đao lắc lư như muốn lập tức đi ra. “Xèo” “xèo”. Bất chợt những tiếng cháy xem vang lên, Ma hỏa đã bắt đầu lấy Long hồn làm nhiên liệu đốt cháy.

“Ah! Ta chết ngươi cũng không được an lành!”. Long hồn hét lên đau đớn rồi cuộn mình lại.

“Hả? Muốn tự bạo!?!”. Ma anh thấy vậy lập tức kinh hãi, nhưng hắn cốt yếu là Tiểu Ma thể, chỉ cần Tiểu Ma thể còn hắn sẽ không chết, Long hồn giảo hoạt còn chưa biết chừng, nếu để Long hồn ra ben ngoài Thức hải, nguy hiểm sẽ là hắn.

“Cùng chết đi! Ngao!!!”. Long hồn giống như khuynh tẫn sức mạnh triệu hoán lấy Huyết đao, đồng thời cũng quyết tử, hắn bị vây ở đây bao nhiêu năm đã đến giới hạn rồi, lại gặp Ma thể cái này quái vật, hắn cho dù chết cũng không thể để kẻ này sống an lành!

“Choeng....”. “Xoạt!”. Long hồn đến bờ vực tụ bạo thì Huyết đao cũng đã thoát khỏi Cự long đầu lâu lấy tốc độ kinh khủng lao về phía Ma thể đầu lâu.

“Hả? “. Ma anh kinh hãi, lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra thức hải chui vào Tiểu Ma giới, Long hồn kia tự bạo cho dù kinh khủng cũng không khả năng vượt qua Thức hải cùng Thái cổ Ma hỏa song trọng bao vây nhưng Huyế đao kia, hăn chỉ có thể bỏ qua lập tức chạy trốn, hắn căn cơ chủ yếu vẫn là ở Tiểu Ma giới, Tiểu ma giới còn thì cho dù hắn mất đầu vẫn có thể một lần nữa tái sinh, Thái sơ chân thân cộng với hắn bản chất chỉ là Phân thân nên mới có đặc tính kinh khủng này.

“Cùng ta chết đi!”. Long hồn cười điên dại nói. Đây cũng là lần cuối cùng giọng nói hắn vang lên.

“Uỳnh!”. Thức hải vang lên một tiếng kinh khủng, Ma thể thất khiếu chảy máu nhưng chưa hết, Huyết đao cũng đã đâm xuyên đầu lâu của hắn, Độc long tự bạo cũng để lại kinh khủng độc dược phát tán, Ma thể gần như đã hứng lấy bảy phần độc dược, ba phần thì phát tán ra khắp nơi xung quanh chỗ này, khắp nơi độc khí liền tràn lan.

“Ah...”. Ma thể gầm lên một tiếng đau đớn, Ma anh cho dù đã trốn vào Tiểu Ma giới nhưng vẫn bị thương không nhẹ, lại thêm thân thể kịch liệt đau đớn truyền đến đau đớn khiến hắn không thể không hét lên đau đớn sau đó liền ngã xuống không biết gì nữa.

“Huh!?!”. Thần thể cùng Bản thể gần như là đồng thời kinh sợ một tiếng nhưng bọn hắn liền thở phào một hơi, Ma anh chỉ trọng thương hôn mê vẫn chưa mất mạng. Chỉ là thương thế quá năng cùng với độc lực kinh khủng kia đang tàn sát bừa bãi thân thể, Ma thể chỉ có thể để Sinh mệnh lực tự hành chữa thương, Bản thể cùng Thần thể đã mất liên lạc với Ma thể!

Độc lực tuy bị Ma thể gần như hứng bảy phần thế nhưng ba phần còn lại vẫn vô cùng kinh khủng lan ra xung quanh, gần đó có một kẻ cũng bị trúng phải kịch độc này, là Nhị Thánh Hậu.

“Ah!”. Lấy Nhị Thánh Hậu cho dù có căn cơ là Đại Thánh cảnh cũng khoogn có khả năng chịu được độc lực kinh khủng của Thái cổ độc long lập tức hét thảm một tiếng. Nàng vốn bị Thái cổ độc long Long hồn giam cầm phía trên Tuyệt hung chia địa, sau đó cả sơn cốc bị sụp xuống nàng đương nhiên cũng không tránh khỏi bị liên lụy, Ma thể cùng Long hồn đánh nhau nàng còn chưa hiểu gì thì Ma thể đầu lâu thất khiếu trào máu đen, Huyết đao đâm xuyên đầu lâu, nàng đang muốn lại gần nhân lúc Ma thể trọng thương giết hắn thì đột nhiên Độc lực lượng phô thiên cái địa từ Ma thể đầu lâu tràn ra, nơi này không có chỗ tránh, nàng đương nhiên không thể tránh được.

“Hừm...”. Ma thể mất đi ý thức chưa đến một khắc thì bị kinh khủng đau đớn đánh thức, hắn cắn răng nhíu mày không hét thảm, không làm gì hắn lập tức điều động Sinh mệnh lực lượng đến trải rộng cơ thể. “Thái cổ độc long Độc lực...”. Ma thể lập tức nhíu mày. Thần thể trước đó chỉ trúng hai cái độc châm nhỏ bé của Thái cổ độc long đã đủ thảm hắn lúc này hứng gần như toàn bộ, còn máy hắn có Sinh mệnh lực lượng đã đến Thế cấp lực lượng, chỉ là Độc của Long tộc luôn có một thứ...

“Ha ha! Thái cổ độc long, ngươi triệu hoán Huyết đao lại cứu ta một mạng! Ah... hít!”. Ma anh đột nhiên cười to nói, Ma thể bị Huyết đao đâm xuyên mi tâm đã xuyên qua đầu lâu, máu tươi không ngừng chảy ra, nhìn qua vô cùng dọa người. Hắn đột nhiên cười thì lại động đến vết thương trên đầu thì đau đớn truyền đến. Long hồn tự bạo khiến cho thức hải căng lên nhưng Huyết đao lại như một cái cứu tinh, không những khai mở một khe hở trong thức hải mà còn công kích luôn lực lượng tự bạo mang đến... giảm thiếu rất nhiều lực lượng của lần tự bạo.

“Hit... Ah!”. Ma thể hai tay run run nâng lên túm lấy huyết đao rút ra khỏi đầu lâu, đương nhiên cảm giác đó vô cùng đau đớn, hắn thậm chí còn nghe thấy tiếng huyết đao đó cọ sát với xương sọ vô cùng ghê rợn. Không rút ra thì thôi, một khi rút ra thì một cột máu theo đó mà ra lập tức bị Huyết đao hút lấy vô cùng quỷ dị. Ma thể đương nhiên còn không rảnh để ý mà ném Huyết đao sang một bên, thân thể hắn dị lực quá nhiều, lại gặp trọng thương nên việc chủ yếu lúc này là chữa thương cùng trục xuất dị lực, Thái cổ Ma hỏa lập tức bùng lên...

“Ah...”. Nhị Thánh Hậu cách đó không xa đang đau khổ vận dụng lực lượng cùng thủ đoạn chống lại Độc lực lưu lại bên trong cơ thể nhưng vẫn không thể ngăn cản được, nếu nhìn ký có thể thấy nàng da thịt vốn trắng nõn nay đã bắt đầu hồng lên...

“Huh!?!”. Ma thể đang tập trung trị thương không chút để ý ngoại giới thì đột nhiên phát hiện dị thường của thân thể. “Độc thần hồn... Khục! Đây...”. Ma thể con ngươi co rút. “Xuân dược...”. Hắn còn thiếu la lên thất thanh.

“Ah!”. Ma thể đang kinh nghi bất định thì đột nhiên một bàn tay mềm mại đã đặt lên vai hắn sau đó luồn qua như muốn cuốn lấy hắn, sau đó chính là một thân thể mềm mại, lồi lõm hứng thú đã dán lên người hắn, một tiếng nhẹ nhàng mê người vang lên.

“Nhị Thánh Hậu?!?”. Ma thể con ngươi như đã đỏ ngầu mở ra lạnh lùng nhìn vưu vật đang dán sát người hắn này, Thái cổ độc long kinh khủng hắn cho dù có Thái cổ Ma hỏa đốt cháy không ít nhưng vẫn có rất nhiều ảnh hưởng đến hắn, Xuân dược loại kia đáng sợ độc loại cường đại thì có thể ảnh hưởng đến cả Thần hồn cũng như thân thể, lấy Thái cổ độc long độc lực đương nhiên có khả năng này. Ma anh đương nhiên cũng đã bị độc lực ảnh hưởng, một chút thả lỏng thì độc đã càng sâu.

“Hừ!”. Ma thể như là dã thú gầm lên đẩy ra Nhị Thánh Hậu, hắn không tin bản thân không chống lại được loại độc này, hắn lúc này thân thể trọng thương gần như không có bao nhiêu sức lực nếu không lập tức giết Nhị Thánh Hậu. Nhị Thánh Hậu cùng hắn cũng không có bao nhiêu khá hơn, thân thể trúng kịch độc lại thêm bị xuân dược kích thích, chỉ có một loại bản năng nguyên thủy nhất mà thôi.

“Xoẹt!”. Nhị Thánh Hậu ánh mắt mê ly đã hoàn toàn mất đi lý trí lao đến ôm lấy Ma thể, tay một vung lên xé rách y phục trên người hắn, đồng thời cũng tự mình xé rách y phục, khuôn mặt vốn trắng nõn đã hồng lên mê người, đến cả cái cần cổ cũng đổ lên, không những thế còn đang không ngừng rên rỉ.

“Ah...”. Ma thể gầm lên một tiếng, Xuân dược càng lúc càng thấm sâu, hắn trúng độc càng thêm sâu, lại thêm bên cạnh đang có một cái vưu vật như là con rắn cuốn lấy hắn, thân thể mềm mại mà ấp áp, hắn đã không thể tiếp tục khống chế được bản thân mình nữa, không biết ở đâu ra sức lực hắn vung tay lến xé rách y phục của Nhị Thánh Hậu, một thân thể hoàn mỹ lập tức xuất hiện trước mắt hắn, hoàn mỹ vô khuyết!

Thánh tộc vốn là một chủng tộc hoàn mỹ, Nhị Thánh Hậu là là ưu tú bên trong ưu tú, được sắc phong là Nhị Thánh Hậu thì nàng không những là thực lực thiên phú vô cùng mạnh mà dung mạo cũng là đỉnh cấp. Ma thể một tay vung lên đã xé nát toàn bộ y phục trên người nàng, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú mê ly nhìn hắn, trước ngực cặp núi đôi không quá lớn nhưng nhìn vô cùng đầy đặn, eo thon, bụng bằng phẳng, xuống một chút chính là nơi bí ẩn, chân trắng dài thẳng tắp đã không chút che dấu hiện ra trước mắt Ma thể, nàng giống như hơi giật mình một chút kinh ngạc nhưng rất nhanh lại bị khí tức nam tử trên người Ma thể cuốn hút, ánh mắt lại mê ly ôm hôn hắn ngấu nghiên, đôi tay như tiểu xà vuốt ve cơ thể hoàn mỹ củ Ma thể.

“Huh...”. Ma thể bàn tay cũng không an phận bắt đầu “tò mò” tìm kiếm trên người Nhị Thánh Hậu, bọn hắn hai người như cuốn lấy nhau, Ma thể một tay đặt lên mông Nhị Thánh hậu đem nàng kéo sát về phía hắn, một tay khác thì như tìm nơi bí mật, hắn không chút không chế lực đạo không ngừng xoa bóp, trong long hắn Nhị Thánh hậu thân thể như rắn mềm mại uốn lượn không ngừng rên rỉ, con ngươi mê ly chìm đắm, trán nàng thậm chí đã đổ mồ hôi không ngừng kích thích, đột nhiên Nhị Thánh Hậu “ah” một tiềng như có vẻ đau đớn, cả thân thể như nhũn ra vô lực...

Nhị Thánh Hậu giống như có một chút tỉnh táo, nàng như có cảm thấy trong thân thể chính nơi bí ẩn đó có thểm một vật cừng nhưng rất nhanh lý trí liền biến mất theo tên kia trùng kích, nàng như thỏa mãn như đau đớn không ngừng vang lên những tiếng rên rỉ, chỉ là càng như thế thì phía trên nàng tên kia lại như càng thêm kích thích...

“Ah...”. Không biết trải qua bao lâu một tiếng gầm lên đầy thích thú xen vào trong đó là một tiếng rên nhẹ thỏa mãn, hai bóng người trần chuồng vẫn đang cuốn lấy nhau, một khoảng khắc đó như kéo dài thêm không ít. Hai người sau đó lâm vào ngủ say!

“Hừm!”. Không biết qua bao lâu Ma thể tỉnh lại, đạp vào mũi hắn là một mùi thơm nhè nhẹ, một thân thể mềm mại đang như mèo con rúc vào hắn, chỉ là hắn vừa tỉnh lại thì đau nhức lập tức truyền đến choán ngợp cả tâm trí khiến hắn một lần nữa ngất đi, vết thương trên đỉnh đầu đã khép lại nhưng thức hải vẫ chưa hoàn toàn lành lại, Huyết đao lực lượng giống như ròi bám lấy lầm hắn đau đớn vô cùng. Vết thương sau lưng lúc này đã bớt đi rất nhiều, đã lành lại như cũ, chỉ là vẫn còn nhói đau một chút, về phần độc lực bên trong cơ thể hắn đã được Sinh mệnh lực lượng hóa giải hoàn toàn, hắn lúc này thương thế đã gần như ổn định lại.

“...”. Ma thể đứng lên nhìn Nhị Thánh Hậu vẫn đang yên lành ngủ yên, Thánh tộc cùng hắn có thù không đội trời chung, trước đó hắn thậm chí sẽ không ngần ngại chém giết nàng, chỉ là lúc này, nàng là người đàn bà đầu tiên của hắn, cho dù không phải do hắn nguyện ý nhưng việc này là không thể trối cãi, hắn có thể xuống tay với nàng được sao?

Ma thể đứng đó hơn một canh giờ không nói cũng không biết suy nghĩ gì, chỉ lặng yên nhìn Nhị Thánh Hậu đang yên lặng ngủ ngon, hắn không muốn đánh thức nàng, vì đánh thức nàng dậy hắn sẽ làm gì hắn còn không biết ah! Có lẽ trong lúc mây mưa kia hắn vô tình đã giúp nàng trừ độc nên nàng lúc này cũng không có chút nào bị trúng độc... Hắn lắc đầu rồi quay đầu nhìn Thái cổ độc long cự thể phía xa cùng Huyết đao, vung tay lên một cái liền thu hai vật này vào Tiểu Ma giới, liếc nhìn Nhị Thánh Hậu một lần cuối hắn phi thân lên biến mất khỏi nơi này.

“Uhm!”. Sau khi Ma thể rời đi được nửa canh giờ thì Nhị Thánh Hậu mới khẽ cựa mình kêu nhẹ một tiếng, một cảm giác đau đớn nơi hạ thể truyền đến làm nàng nhíu mày một cái sau đó chợt giật mình mở mắt ra nhìn xung quanh, nơi này chỉ còn mình nàng với bao nhiêu ý nghĩ trong đầu, bao nhiêu ưu tư như tơ vò tràn dải.

“Ngươi vì sao không giết ta?”. Nàng hai mắt lệ tràn ướt đẫ, nghẹn ngào nói...

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: