Ma Thần Thiên Quân

Chương 197: Rời đi Võ Thần học viện. Sóng ngầm!




Vũ Thiên Quân về thẳng Võ Thần học viện, việc đầu tiên hắn làm là thông qua ngọc giản Bạch Vân Hạc cho để câu thông với hắn, việc rời đi học viện một thời gian vẫn là nên thông báo cho Bạch Vân Hạc sắp xếp. Hắn đứng ở Đan khí các phân bộ cửa vào như đang chờ đợi,

“Ngươi muốn rời đi học viện bao lâu?”. Bạch Vân Hạc chưa đến nửa canh giờ đã đến đây, có thể thấy hắn coi trọng cái tên giả Thiên Tứ này bao nhiêu, tuy rằng không biết Thiên Tứ thân phận nhưng thể hiện ra thiên phú đã đủ đánh động hắn rồi, mặt khác gần đây Đan khí các lập phân bộ lại lấy Thiên Tứ làm trưởng quỹ, kẻ có tiếng nói cao nhất, không cần nghĩ nhiều cũng biết là tên này có khả năng lớn là có quan hệ với Vũ gia chi nhân rồi.

“Tạm thời không nói trước được, nhanh cũng phải một năm, về phần chậm thì cũng ba năm năm!”. Vũ Thiên Quân không chút suy nghĩ nói.

“Ngươi là cùng Phi Thiên đều đi?”. Bạch Vân Hạc nhíu mày nói. Nếu cả hai cái liền đi không biết tương lai sẽ như thế nào.

“Đúng vậy!”. Vũ Thiên Quân lạnh nhạt nói. “Thời gian ta không tại hi vọng Phó viện trưởng trông nom Đan khí các phân bộ, nếu có chuyện gì có thể nói với bên ngoài Đan khí các bên kia!”.

“Ngươi cũng là Vũ gia chi nhân?”. Bạch Vân Hạc nói ra thắc mắc trong lòng.

“Đúng vậy!”. Hắn cũng không chút suy nghĩ trả lời. “Lần này chúng ta đi nếu thuận lợi sẽ quay về, không thuận lợi thì không biết được, nhiều chuyện mấy người Đại hộ pháp sẽ đối với các ngươi câu thông!”. Nói xong hắn liền đi vào Đan khí các phân bộ, vẫn còn một chút chuyện hắn chưa làm ah.

“...”. Bạch Vân Hạc hơi nhíu mày một chút rồi thân hình cũng lóe lên biến mất, hắn lúc này đã không nhìn thấy tu vi của Vũ Thiên Quân rồi.

Đi vào Đan khí các phân bộ Vũ Thiên Quân thở nhẹ ra một hơi nhìn xung quanh một chút rồi đi lên lầu, trước khi rời đi hắn đương nhiên cần phải để lại ít đồ cho Đan khí các phân bộ cùng ba người Khương Ngũ Thần chỗ này.

“Thiếu gia! Đây là dược liệu mà Ma Luyện lấy từ Võ Thần học viện một phần, ta đang mang đến theo phân phó!”. Vũ Thiên Quân vừa ngồi xuống không lâu thì Phi Thiên đã xé rách không gian xuất hienj bên cạnh hắn đưa ra một cái nhẫn trữ vật nói.

“Hừm! Ngươi có thể làm gì thì làm đi, sau năm ngày nữa chúng ta hai người sẽ đi khỏi Võ Thần học viện!”. Vũ Thiên Quân nắm lấy nhẫn trữ vật quét linh thức vào đó một vòng rồi nói, chuyện hắn làm đương nhiên là luyện đan, năm ngày hắn luyện ra số lượng đan dược có lẽ đã đủ cho một thời gian dài rồi, hắn chỉ luyện Thần chủ cấp đan dươc trở xuống mà thôi, tốc độ so với trước càng nhanh, chỉ là lần này luyện là dùng Thái cổ Ma hỏa có chút tốn lực hơn so với sử dụng Thái Thanh thần hỏa, tuy nhiên cũng không ảnh hưởng đến tốc độ luyện cùng chất lượng đan dược nhiều, vẫn là một lần mười hai viên cực phẩm đan dược tương ứng các cấp.

Vũ Thiên Dương đến Võ Thần thành thế nhưng lại không đến Võ Thần học viện làm cho nhiều người thất vọng, sau đó liền có nhiều người nói Thiên Tứ là cái tên lừa gạt, trong đó đương nhiên không thiếu được đám người trước đó nói hắn lén cướp năm cây Thông thần cấp đan dược, chỉ là rất nhanh bọn hắn liền không nói được gì nữa vì Hàn Tiểu Linh đã đến Đan khí các phân bộ làm Nhân viên bán hàng rồi, nhiều người đã thấy nàng đi lại bên trong, nhiều người là biết Thiên Tứ người kia là cùng Hàn Tiểu Linh đanh cược là mời Vũ Thiên Dương đến gặp Hàn Tiểu Linh mà thôi, cũng không cần nhất định phải hiện thân nên những lời nói đã rất nhanh lắng xuống, từ lúc bắt đầu vang lên tiếng nói đến lúc không ai nói nữa chỉ có hai ngày ngắn ngủi mà thôi.

Rất nhanh cái hẹn năm ngày cũng đến, Vũ Thiên Quân luyện đan cũng đã hoàn thành, hắn đi xuống lầu dưới bên trong đại sảnh, lúc này đã ngồi sáu, bảy người là Sát Ám Thiên, Hoàng Tiểu Vũ, Phi Thiên, Đào Khiêm, Lê Thanh Phong, Khương Ngũ Thần và Hàn Tiểu Linh, về phần đám hài tử đang ở lầu hai nghịc ngợm, bọn nhóc kia cũng không kém trẻ em nhân tộc ba tuổi bao nhiêu rồi, đã bắt đầu hiểu biết. Hôm nay Vũ Thiên Quân muốn rời đi Võ Thần học viện mấy người này đã biết, bọn hắn là đang đợi Vũ Thiên Quân đi xuống.

“Thiếu gia!”. Thấy Vũ Thiên Quân di xuống đám người liền đứng lên, ngoại trừ Phi Thiên và Sát Ám Thiên ra thì đều cuồng nhiệt sùng bái nhìn Vũ Thiên Quân sau đó cũng kính nói. Mấy ngày hôm nay bọn hắn đương nhiên đều biết Thiên Tú bất quá chỉ là Vũ Thiên Quân một cái tên giả mà thôi, dĩ nhiên đám người trừ Phi Thiên ra không có ai biết hắn Vũ Thiên Quân chõ này chỉ là một phần, là Ma thể mà thôi.

“Đại ca ca!”. Hoàng Tiểu Vân lại vẫn như không tim không phổi ôm lấy cánh tay hắn lay lay cười nói.

“Ha ha! Nha đầu ngươi giống như lớn lên một chút!”. Vũ Thiên Quân cũng không nghị kỵ gì mà cười cười gõ nhẹ trán nàng nói.

“Xùy! Ta chỗ là nha đầu? Hứ!”. Hoàng Tiểu Vũ giống như bị chọc rỗi hừ lạnh quay đầu đi chỗ khác.

“Được rồi! Không nháo nữa, ha ha!”. Vũ Thiên Quân thấy vậy thì lắc đầu cười cười rồi nhìn qua mấy người rồi gật đầu. “Huh! Các ngươi đều đã đến rồi!”. Vũ Thiên Quân phất phất tay rồi ngồi xuống cùng một cái bàn lớn cùng mấy người, sau một lúc hàn huyên cùng mấy người hắn bắt đầu đi vào công việc chính rồi. “Các ngươi đều biết ta hôm nay sẽ rời đi Võ Thần học viện, ta thu các ngươi làm thuộc hạ nhưng trước nay cũng chưa giúp được các ngươi tu hành cái gì, hôm nay trước khi đi ta để lại năm bộ công pháp, các ngươi có thể tự ý tùy chọn mà tu luyện, sau này đây sẽ là năm bộ công pháp chủ của Đan khí các, đương nhiên về sau có lẽ sẽ có công pháp càng thêm cường đại!”. Vũ Thiên Quân đặt lên bàn năm cái ngọc giản nói, hắn nói chỉ là với bốn người Đào Khiêm, Lê Thanh Phong, Khương Ngũ Thần và Hàn Tiểu Linh mà thôi, Sát Ám Thiên cùng Hoàng Tiểu Vũ có lẽ không cần nên hắn không muốn nói, về phần công pháp đương nhiên là từ Lão ma cùng Lão chủ nhân Ma long thành trí nhớ àm có rồi, đều là công pháp của Thái cổ chủng tộc, rất đáng sợ! “Mặt khác các ngươi nếu có chỗ nào không hiểu hay tu luyện có trắc trở có thể hướng bên ngoài mấy vị hộ pháp nghi vấn, bọn hắn sẽ tận lực giải đáp!”.

“Vâng! Thiếu gia!”. Bốn người con ngươi lóe lên kinh hỉ nói, công pháp Vũ Thiên Quân đưa ra đương nhiên là đỉnh cấp công pháp rồi, Nhân tộc thế lực công pháp chỉ sợ không kịp năm bộ công pháp này.

“Bên trong là đan dược, công việc sau này bên trong Đan khí các sẽ do Sát huynh đến thay ta quản lý, các ngươi cứ nghe theo hắn mà làm việc!”. Vũ Thiên Quân lại chỉ Sát Ám Thiên nói. “Các ngươi tu luyện có thể sử dụng đan dược, còn nữa đây là Lội kiếp dịch, các ngươi sau này chính là song trọng tu hành, sử dụng cả hai vật này, có thể giảm đi rất nhiều tai họa ngầm...”. Hắn lại cầm ra một cái bình nhỏ nói, bình nhỏ bên trong đương nhiên có chứa càn khôn, có đến hơn năm vạn tích Lôi kiếp dịch.

“Lôi kiếp dịch...”. Không cần nói bốn người Đào Khiêm, chính như Sát Ám Thiên cùng Hoàng Tiểu Vũ đều kinh dị nói, vật này chính là trân bảo bên trong trân bảo, cho dù Thánh dược một phương diện nào đó còn kém xa nó. Lôi kiếp dịch trình độ quý hiếm hơn xa Thánh dược, nó lại càng không có tác dụng phụ, nó còn có tác dụng lớn mạnh thần hồn lực lượng... Vật này một giọt cũng là quý hiếm vô cùng!

“Được rồi! Công việc tạm thời chỉ có bấy nhiêu thôi, các ngươi nếu thiếu hụt cái gì có thể cùng bên ngoài Đan khí các câu thông, bọn hắn sẽ giúp!”. Vũ Thiên Quân sau khi trao đổi ngắn ngủi thì đứng lên liền đi. “Lần sau khi trở về nều các ngươi đạt được tiến bộ lớn ta sẽ có thưởng...”. Hắn trước khi ra khỏi Đan khí các thì nói, phía sau Phi Thiên đã đi theo sát, Tiểu Vân lại như một bóng trắng lao xuống từu lầu hai nhảy lên vai Vũ Thiên Quân theo hắn rời đi. Còn đám hài tử hắn không nhắc đến là do trước đó đã nói cho Hàn Tiểu Linh rồi, đám nhóc kia chỉ cần một ngày cho uống Lôi kiếp tửu một lần là được, một thời gian nữa mới cần ăn đến đồ vật.

“Cung tiễn Thiếu gia!”. Bốn người Đào Khiêm lập tức đứng dậy cung kính nói. Hoàng Tiểu Vũ cũng đứng lên ngẩn ngơ nhìn theo Vũ Thiên Quân đã đi bóng lưng, hắn giống như cũng chỉ xem nàng là băng hữu mà thôi, nàng có cảm giác nếu nàng cứ như vậy, hắn sẽ càng lúc càng rời xa chỗ nàng.

Hoàng Tiểu Vũ đi vào Võ Thần học viện mục đích chủ yếu là theo Thiên Tứ mà vào thôi, khi đó nàng chưa biết hắn là Vũ Thiên Quân, chỉ là thời gian tiếp xúc cũng không nhiều nên cũng không có bao nhiêu thời gian vui vẻ, sau đó biết hắn là Vũ Thiên Quân nàng cho dù không thể hiện ra bên ngoài nhưng trong thâm tâm nàng vẫn nghĩ hắn và nàng không cùng thế giới, chỉ là lúc này sao nàng lại cảm thấy thất vọng nhiều như vậy?

“Thiếu gia! Tiểu Vũ nha đầu kia...”. Phi Thiên đang đi phía sau Vũ Thiên Quân bỗng nhiên nói nhỏ.

“Lúc này không thích hợp nữ nhi tình trường, nàng là một cô gái tốt....”. Vũ Thiên Quân lắc đầu. “Ta thù còn chưa báo, gia tộc còn chưa dựng lại, thù nhân còn rất nhiều, cùng một nữ nhân có quan hệ chưa hẳn đã là tốt, bọn hắn có thể sẽ hại nàng... “. Hắn dừng lại. “Ha! Cũng có lẽ ta quá kén chọn rồi!”. Hắn đương nhiên biết chứ!

“...”. Phi Thiên nghe vậy thì chỉ lắc đầu nói, Vũ Thiên Quân có cách nghĩ của riêng mình, hắn cũng không tiện can thiệp vào.

Bọn hắn cứ như thế đi chậm ra Võ Thần học viện sau đó tăng dần tốc độ đến Võ Thần thành, ngựa không ngừng vó sử dụng Truyền tống đại trận rời đi không chút dừng lại, hắn có thể tùy thời cấu thông đám người Ma Luyện, Võ Tử Hiên nên việc gặp mặt cũng không mấy ý nghĩa. Hắn quyết định rời đi một mạch, không chính thức báo thù thì thôi, một khi đã muốn hắn sẽ dùng thủ đoạn đáng sợ nhất đến đối phó thù nhân của hắn!

.........................

Cách đó xa xôi tinh không vô tận, chỗ này không mấy người dám đến, nơi nay được mệnh danh tinh không tứ đại hàng đầu cấm địa, Tử hải! Chỉ là hôm nay đã có một người đến đây, hắn không chút e ngại đi vào Tử hải, dưới chân Luân hồi chi bàn mở ra, hắn chớp mắt đã biến mất bên trong Tử hải.

Chuyện này vô tình đã có người biết, rất nhanh tin tức Bạch y Thánh quân hành tung bí ẩn hôm nay đã đi vào Tử hải truyền khắp cả tinh không thế lực, nhiều người không biết Vũ Thiên Quân là vì cái gì mà nổi điên đi vào Tử hải, nên biết bên trong chính là những kẻ tu luyện Tử vong một đạo cũng không thể ở bên trong quá lâu, Thánh tổ đại năng cũng không thê vào bên trong thời gian dài, mười ngày nửa tháng chắc chắn phải đi ra!

Vũ Thiên Quân đi vào Tử hải liền thành chủ đề nhiều nơi bàn tán, có người nói hắn điên, có người lại càng khiếp sợ hắn thủ đoạn, càng có người cười lạnh âm mưu tính toán, giống như một nơi nào đó bí ẩn, nơi này bên ngoài giống như một khu thành thì thường nhân mà thôi, thế nhưng nếu có người có thể đào sâu xuống đất mấy dặm có thể đụng đến cấm chế, bên trong có một cái tiểu thế giới tồn tại, bên trong cung điện san sát, người cũng rất nhiều, tuy rằng bề ngoài đều giống nhân tộc thế nhưng có vài nét khác rõ dệt như vành tai trên nhọn, tóc màu trắng dài mượt, Vũ Thiên Quân nếu ở chỗ này đương nhiên có thể thấy đây chính là Thánh tộc tiêu chí rồi.

Lúc này bên trong một cung điện lớn đang ngồi hơn mười người, bọn hắn khí tức mỗi người như thâm uyên sâu rộng, tuy rằng không lộ nhưng một đám đều vô cùng đáng sợ, Vũ Thiên Quân nếu ở chỗ này có thể nhận thấy mấy người quen, mấy tháng trước cùng hắn đánh nhau sống chết ở Quỷ Nha đảo mấy người Điện chủ Thánh tộc và vũ my Nhị Thánh hậu đều ở đây, Nhị Thánh hậu cũng đang ngồi bên thứ vị mà thôi, bên cạnh nàng đang ngồi một cái siêu cấp mỹ nữ khác, khí tức cùng nàng đồng dạng, tu vi đương nhiên không dưới nàng, không sai biệt thì chính là Đại Thánh hậu rồi, về phần chủ vị lúc này đang để trống.

“Hai vị Thánh hậu! Có tin tức Vũ Thiên Quân tên kia đã đến Tử hải, hai vị có dự định gì sao?”. Một cái trung niên nhân ngồi ghế ngay dưới hai vị Thánh hậu nghiêm giọng lại nói. Hắn khí tức thâm trầm, một dạng không giận tự uy, bàn về chiến lực hắn chắc chắn không dưới hai vị Thánh Hậu kia!

“Hắn cuối cùng đã hiện thân!”. Đại Thánh hậu lạnh lùng nói. “Giết Điện chủ của Thánh tộc ta hắn chắc chắn phải trả giá!”. Nàng con ngươi lóe lên sâu đậm thù hận cắn răng kèn kẹt nói.

“Đại Thánh hậu! Ai cũng biết ngươi là do mất đệ đệ mà tức giận, thế nhưng Vũ Thiên Quân không phải dễ trêu như vậy, truyện này hay là vẫn nên đợi Thánh hoàng tỉnh lại rồi nói đi!”. Nhị Thánh hậu một bên nhàn nhạt nói.

“Hừ! Nếu không phải ngươi dẫn đội vô năng thì làm sao có khả năng xảy ra chuyện? Đệ một cái Nhân tộc tiểu bối chém giết mất một vị Điện chủ lại còn hoảng sợ mà chạy mất! Hai vị khác điện chủ trọng thương vẫn chưa lành, ngươi không phải quá vô dụng rồi?”. Đại Thánh hậu nghe vậy thì lạnh lùng nhìn Nhị Thánh hậu nói. Hóa ra Đại Thánh Thánh tộc bị Vũ Thiên Quân chém giết là đệ đệ của Đại Thánh hậu ah.

“Ha ha! Ngươi hôm đó nếu ở đó chứ chắc đã toàn mạng trở về! Ngươi biết hắn cầm trong tay bạch cốt quỷ đao có bao nhiêu đáng sợ? Chỉ sợ chỉ có Thánh hoàng hiện thân mới có thể cùng hắn so chiêu!”. Nhị Thánh hậu nghe vậy thì cũng nhíu mày cười lạnh lùng nói.

“Hừ! Nâng cao uy phong mà diệt đi sĩ khí của quân ta, ngươi có thật là Thánh tộc Nhị Thánh hậu?”. Đại Thánh hậu nghe vậy thì lạnh lùng nói.

“Ngươi có ý gì?”. Nhị Thánh hậu con ngươi sát khí lóe lên, một lời không hợp liền muốn cùng Đại Thánh hậu chém giết một chỗ, xem ra Thánh tộc bên trong cũng không phải hoàn toàn đoàn kết chứ?

“Hai vị! Chúng ta là bàn có nên có hành động gì “. Trung niên ban nãy nói trầm giọng nói, hắn khi tức như có như không tỏa ra tách ra hai vị Thánh hậu.

“Ta nghĩ chúng ta nên đến Tử hải mai phục, đợi Vũ Thiên Quân đi ra thì cho hắn một đòn chí mạng..”. Đại Thánh hậu đang nói thì bị ngắt lại.

“Không được! Không thể kiềm chế hắn công kích chúng ta không thể lỗ mãng tấn công hắn được, đên lúc đó lấy hắn Không gian thần thông quỷ dị, chúng ta đến là chịu chết mà thôi!”. Nhị Thánh hậu cắt ngang nói. Hai nàng lại trừng mắt nhìn nhau.

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: