Võ Thần thành bên ngoài quảng trường việc trắc thí vòng hai trong thi tuyển vào Võ Thần học viện đã được hơn nửa canh giờ rồi, ngoài Khương Ngũ Thần đột phá mức điểm là hai trăm tám mươi điểm ra cao nhất cũng chỉ có hai trăm năm mươi điểm mà thôi, còn đều là Khương gia người, vượt qua hai trăm điểm cho đến lúc này vẫn mới đếm trên đầu ngón tay. Cho dù có thiên tài không ít tham gia rồi cũng chưa hề vượt qua được, lúc này bọn người tham gia thi tuyển lại càng thêm kính sợ Khương Ngũ Thần, hắn so với những người khác giống như hạc giữ bầy gà, vô cùng nổi bật cùng bắt mắt, gần như là tâm điểm nhiều người hướng tới.
“Diêu Tuyết, Hàn thiên kiếm pháp, 76, 80, 65, 211 điểm...”. Một giọng nói mang theo kích động vang lên. Nói đương nhiên là người đang quản lý trắc thí đài kia, vượt qua hai trăm điểm thông thường đều là Thiên tài cao cấp rồi.
“Phù Diêm, Mãng vân quyền pháp, 33, 45, 44, 122 điểm...”.
“Võ Hùng, Bôn lôi cước, 45, 56, 49, 150 điểm...”.
“Mộc Tang, 24, 30, 45, 99...”.
Liên tục là những giọng nói cao vút vang lên đọc số điểm mà thí sinh đạt được, có giọng nói kinh hỉ, có giọng nói không mang chút biểu tình, có giọng nói lạnh nhạt... đủ mọi sắc thái tình cảm, thế nhưng vẫn cứ tiếp tục không chút dừng lại, vẫn cứ đều đều như thế.
“Oa! Người này thật là đẹp trai!”. Một thiếu nữ nhìn thấy phía trước đi lên hai cái thanh niên thì chỉ tay nói với nữ nhân đi bên cạnh.
“Đúng vậy! Hai người này cũng nên là Mỹ nam nổi tiếng rồi ah, làm sao tỷ tỷ ta không nghe thấy gì?”. Một cái sắc nữ khác cũng mắt sáng lên hai người phía trước, nam tử tóc vàng đẹp còn trong phạm vi “có thể tiếp nhận”, thế nhưng nam tử tóc đen đẹp lại có chút quá phận rồi.
“Hừ! Đẹp có gì dùng, hai cái Nhân đan sơ kỳ phế vật, có thể hay không vượt qua vòng hai này còn chưa biết”. Một thanh niên đứng gần đó hừ lạnh khinh thường nói. Võ Thần học viện thu học đồ dưới ba mươi tuổi đạt đến Nhân đan cảnh trở lên là không giả, thế nhưng cũng không có nghĩa là Nhân đan cảnh chắc chắn sẽ vào được Học viện ah, không thấy bị loại cũng không ít người rồi.
“Đúng vậy! Đẹp cũng không thể ăn no được, đẹp cũng không thể khiến hắn được vào Võ Thần học viện...”. Một nam tử khác cũng đông ý phụ họa nói.
“Ha! Đẹp tổng thể vẫn dề nhìn hơn mấy cái tu vi cao nhưng xấu hại...”. Có nữ nhân không đồng ý nói. Vừa mới xuất hiện một cái Nam thần, đâu có lý nào lập tức đã bị vùi dập được?
“...”. Không chút để ý xung quanh bàn tán hai cái nam tử vẫn đi về phía trắc khí đài, phía sau bọn hắn cũng có mấy tốp người cũng đang đi đến Trắc khí đài, đi trước dĩ nhiên là Vũ Thiên Quân hai người, đi sau là Dương Hồng hai nhà cùng với mấy người xem náo nhiệt, dù sao cũng phải trắc thí, vừa rồi xem Vũ Thiên Quân “diễn” có chút đặc sắc, lúc này tiện thể đến đài trắc thí luôn cũng không sao.
“Ngươi lên trước đi! Cứ hết sức mình mà thể hiện đi!”. Vũ Thiên Quân đột nhiên tụt lại cười nhạt đẩy Phi Thiên lên trước nói.
“Hắc! Như vậy ta không khách khí...”. Phi Thiên cười quái dị nói. Hắn nhìn mấy người Dương gia cùng Hồng gia đã không vừa mắt rồi, đương nhiên hiểu Vũ Thiên Quân nói gì, chỉ là cho Dương gia cùng Dương Vân Nguyệt thấy bọn hắn sai lầm cỡ nào to lớn, còn với Phi Thiên hắn, hôm nay chỉ là mở đầu thôi, Vũ Thiên Quân không muốn xả giận không có nghĩa là Phi Thiên hắn sẽ để yên cho mấy cái tiểu tiện nhân kia.
“...”. Vũ Thiên Quân cười nhạt không nói. Phi Thiên là Thánh tổ cấp đại năng lại đi tu luyện pháp quyết cơ sở, cho dù có là không phù hợp hắn đi nữa thì chỉ sợ kẻ sáng tạo ra công pháp sống lại cũng phải cam bái hạ phong! Chỉ là hành động này của hắn làm cho Dương, Hồng hai nhà cùng mấy người đi theo nhìn chính là sợ hãi, xấu hổ không dám đi lên, sau đó đương nhiên chính là khịt mũi coi thường rồi.
“Tên...”. Trung niên quản lý trắc thí đài nhìn thấy Phi Thiên chỉ có Nhân đan cảnh sơ kỳ thì lạnh nhạt nói, xem ra cũng không mấy nổi trội.
“Phi Thiên!”. Phi Thiên liếc trung niên một cái nhàn nhạt, trả lời ngắn gọn rồi bước đến trắc thí đài, hóa tay làm trảo chụp về phía trắc thí đài. Bàn tay hắn thậm chí còn hiện lên tia sáng xanh kỳ quái.
“Kịch!”. Một tiếng vang lên, Trắc thí đài thậm chí còn có chút run lên sau đó màn hình lóe sáng lên. “Bích tình trảo pháp!”. 100, 100, 100 cùng một con số tử ý bắn ra bốn phía 300!
“...”. Đám người đang đứng xung quanh lập tức như chết lặng nhìn trắc thí đài, Phi Thiên giống như cũng không thèm quan tâm mà quay đầu cũng không thèm nhìn cái kia trung niên quản lý đi về phía Vũ Thiên Quân.
“Ồn ào...”. Ngắn ngủi mười hơi thở im lặng, gần nơi Phi Thiên mới trắc thí vang lên những tiếng hít vào khí lạnh cùng không thể tin tưởng, bọn hắn nhìn về phía trắc thí đài lại nhìn về phía Phi Thiên. Phi Thiên đã không phải một cái nhìn như gầy yếu thanh niên nữa, thay vào đó chính là như một cái siêu cấp quái thú khổng lồ, cao không thể chạm đến đứng trước đám người, cái gì thiên tài trước đó, coi như là Khương Ngũ Thần trước mặt hắn cũng lu mờ đi nhiều lắm, đơn giản chính là hai cấp độ! Lập tức vô số ánh mắt nhìn lại chỗ này, thậm chí trên đài cao đám người Thánh cảnh đã đứng bật dậy kinh dị nhìn phía này, Bạch Vân Hạc thậm chí đang run rẩy không ngừng, lần này nhặt được bảo rồi, một cái Khương Ngũ Thần đã làm hắn đủ vui mừng rồi, thế nhưng Khương Ngũ Thần dù sao chính là Khương gia người, sai này có thể hay không lưu lại bên trong Võ Thần học viện còn khó nói, khả năng không sao, thế nhưng Phi Thiên lại khác, có thể lưu lại học Viện được, chỉ cần không phải là người của mặt khác thế lực ngang ngửa Võ Thần học viện thì có khả năng lớn sẽ ở lại Võ Thần học viện. Đương nhiên ở đây có Ma Luyện không mấy phản ứng, Phi Thiên làm được như vậy cũng không mấy kinh ngạc.
Bên này phản ứng rất nhanh đã theo dây chuyền phản ứng truyền ra cả quảng trường rộng lớn. Đừng nói chính alf điểm tuyệt đối, chỉ cần hai trăm điểm trở lên lập tức đã để cho quảng trường một trận xôn xao rồi.
“Điều này sao có thể...”. Lập tức có người kinh hô nghi vấn.
“Đúng vậy! Làm sao có thể có người cả ba hạng mục đạt một trăm điểm, trắc thí đài không lẽ có chuyện...”. Một người nói lập tức có người hưởng ứng, làm sao xuất hiện một cái siêu cấp yêu ngiệt trước mặt bọn hắn dễ dàng như vậy được?
“Im miệng!”. Một tiếng uy nghiêm vang lên từ phía sau trắc thí đài, tiếng quát mang theo linh lực cường đại truyền khắp cả quảng trường, đám thí sinh lập tức câm miệng. “Người gọi là Phi Thiên hi vọng ngươi có thể thử ở bất kỳ một cái trắc thí đài khác!”. Giọng nói lại vang lên một lần nữa.
“Đúng vậy! Thử lại ah!”. Lập tức đám thí sinh lại nhao nhao phụ họa.
“...”. Phi Thiên mặt không biểu tình quay lại đi đến một cái trắc thí đài bên cạnh, lấy tay hóa trảo chụp vào trắc thí đài rồi xoay người rời đi không them nhìn kết quả, động tác nhẹ nhàng phiêu dật vô cùng tự nhiên không chút trúc trắc, thậm chí còn mang theo một loại đạo vận nào đó.
“Kịch!”. Lại một lần như thế trắc thí đài vang lên tiếng máy móc, kết quả vẫn là như lần trước. Lúc này đã không có tiếng nghi vấn vang lên mà chỉ có những tiếng hít lạnh mà thôi, sau đó quảng trường như muốn nổ oanh lên, vô số ánh mắt như là đèn sáng nhìn về phía Phi Thiên như muốn xem hắn làn như thế nào được tạo thành như thế. Chỉ là không chút để ý xung quanh nhìn mình, hắn đi về phía Vũ Thiên Quân nói một câu làm cho cả quảng trường người muốn lao vào giết hắn.
“Thiếu gia! Ta không may thất thủ đạt điểm tối đa!”. Hắn nói có chút ngượng ngùng, không những thế còn đưa tay gãi gãi sau gáy. Kỳ thực nếu không phải Vũ Thiên Quân nói hết sức thể hiện hắn cũng không dùng toàn lực như thế ah.
“Chậc! Xem như không tệ!”. Vũ Thiên Quân xem như không có gì vỗ vai hắn cười nhạt nói. Hành động này lại làm cho vô số người con ngươi lóe lên kỳ dị, Thiên tài siêu cấp như vậy mà chỉ là một cái hạ nhân, nếu có thể bọn hắn có thể tìm cách thu lấy người này về, tài bồi hắn, như vậy sau này chắc chắn chính là một cái Siêu cấp đại năng rồi. Sau đó có rất nhiều đạo thần niệm đối với Phi Thiên truyền âm, đưa ra chỗ tốt... chỉ là hắn thờ ơ xem như không thấy mà chỉ mỉm cười đứng sau Vũ Thiên Quân.
Đám người Dương gia cùng Hồng gia lúc này đúng là đặc sắc rồi, đặc biệt là Dương gia, một đám người há to miệng không biết nói gì, mắt cũng mở to hết sức, tại vì trước đó một khắc thôi Vũ Thiên Quân nói hắn cũng là Siêu cấp yêu nghiệt, mười ngày trước hắn nói hắn cùng thư đồng của hắn đều là Siêu cấp yêu nghiệt, chỉ là lúc đó bọn hắn khịt mũi khinh thường xem như gió thổi qua tai không để ý. Thậm chí mới nãy thôi bọn hắn Dương gia đã có cơ hội cùng hai người kia kết thành quan hệ thân mật, Vũ Thiên Quân cho dù không phải là Siêu cấp yêu nghiệt như Phi Thiên thế nhưng không thấy Phi Thiên chi dù thể hiện ra Thiên phú kinh khủng như vậy cũng đang cung kính đứng phía sau Vũ Thiên Quân sao? Về phần Dương gia mặt mũi ầm trầm có, sợ hãi lại càng nhiều, bọn hắn vừa nãy giống như đã đắc tội Vũ Thiên Quân hai người rồi.
“Uy! Vị này Quản sự! Không kiểm tra tiếp sao?”. Phá vỡ không khí có chút không hợp này chính là Vũ Thiên Quân, hắn đứng trước mặt trung niên quản lý quơ quơ tay nói.
“Ah! Có! Đương nhiên là tiếp tục! Tên...”. Trung niên nghe vậy thì giật mình nói. Sau đó không khí quảng trường tuy rằng vẫn đang có không khí đè nén thế nhưng đã quay lại quỹ tích như ban nãy, chỉ là chưa đến năm hơi thở, ánh tím lại lóe lên, một đám quảng trường lại một hồi im lặng.
“Kịch!”. Đài trắc thí hiện lên những con số cùng chữ sao mà trùng hợp. “Thanh phong quyền pháp”. 100, 100, 100, đang phát ra tử ý chính là con số 300.
“...”. Vũ Thiên Quân nhìn cũng lười nhìn quay đầu đi ra chỗ trắc thí. “Xem như hòa nha!”. Hắn nhìn Phi Thiên cười hắc hắc, về phần Dương gia phía sau cùng Dương Vân Nguyệt hắn nhìn một cái cũng không, tuy rằng lúc này trong lòng vẫn không thoải mái nhưng hắn đã không còn muồn nàng nữa, bọn hắn hai người vốn không thể cùng chung đường.
“Trời... Đây là có chuyện gì! Còn muốn để người sống...”. Một người như không chịu được kích thích hô lên, làm sao lại gặp liên tục hai cái quái vật rồi. Một cái xuất hiện thì thôi, đằng này lại xuất hiện liên tiếp hai cái.
“Đây...”. Cả quảng trường lại được dịp nổ tung lên, không ít người không nhịn được đã chạy về phía này muốn nhìn xem hai cái quái vật nào. Những tiếng thở dài cùng sợ hãi không ngừng vang lên, so với ban nãy chỉ hơn không kém, tại vì hai cái yêu quái giống như quen biết nhau, sau đó mới biết bọn hắn là hai cái chủ tớ, một đôi chủ tớ siêu cấp yêu nghiệt đi cùng với nhau!
Dương gia người lúc này hối hận đã muốn chết rồi, tuy rằng bọn hắn đều là Thanh niên còn chưa hiểu hết được vấn đề gia tộc, kết minh hay gì đó nhưng bọn hắn biết nếu lúc nãy Dương Vân Nguyệt đồng ý yêu cái kia Thiên Tứ thì ngày sau Dương gia có thể có chí ít hai cái cự đầu cấp cường giả làm chỗ dựa, tuy rằng lúc này hai người còn chưa chính thức lớn lên trở thành đại năng trấn giữ một phương nhưng bọn hắn thể hiện ra thiên phú chắc chắn nhận được Võ Thần học viện toàn lực tài bồi, khả năng vẫn lạc trong quá trình lớn lên sẽ giảm thiểu đi rất nhiều, khả năng sau này chính cự vô phách tồn tại không thua kém bất kỳ vị nào Đại Thánh hiện nay! Chỉ là chữ “nếu” này quá khó rồi, vượt qua khả năng nhìn nhận của tất cả bọn hắn!
“Các ngươi có hay không nguyện ý trực tiếp vào ta nội viện?”. Bạch Vân Hạc bóng người đột nhiên như thiên lôi hạ xuống trước mặt hai người Vũ Thiên Quân nói. “Vào nội viện các ngươi có thể đạt được tất cả ưu đãi giống như một cái trưởng lão của Võ Thần học viện ta!”. Hắn đương nhiên cũng đưa ra lợi ích phong phú.
Một lời vừa nói ra xung quanh lập tức vang lên vô số tiếng hít lạnh, Muốn đạt đến trưởng lão cấp ở Võ Thần học viện thì yêu cầu thấp nhất là phải có Thánh tổ cấp tu vi, hai cái hai mươi tuổi thanh niên, chỉ có Nhân đan cảnh sơ kỳ lại có thể nhận được đặc cách này? Võ Thần học viện đưa ra lợi ích không thể nói là không lớn.
“Huh! Thế là không cần tham gia vòng ba nữa? Như vậy không ảnh hưởng bọn ta hoạt động chứ?”. Vũ Thiên Quân mặt không biểu tình nhìn Bạch Vân Hạc nói. Dù sao cũng muốn Võ Thần học viện chơi thôi, vào như thế nào cũng không ảnh hưởng nhiều.
“Ha ha! Đương nhiên không! Vào bên trong nội viện các ngươi vẫn như học viên bình thường, chỉ là ta đặc biệt ưu đãi các ngươi như là Trưởng lão thôi!”. Bạch Vân Hạc cười nói. Hắn cũng có chút kinh ngạc, hai tên này đứng trước mặt hắn mà không mấy phản ứng gì nhiều, nên biết hắn chính là đỉnh phong cường giả lúc này rồi ah!
“Há! Như vậy nếu ta muốn một ngọn núi làm chỗ ở riêng cũng không sao chứ? Trưởng lão nên có đi?”. Vũ Thiên Quân cười nói, Tiên thể cũng nên đồi chút lợi ích, huống chi nếu hắn ở lại Võ Thần học viện thì cũng cần tu luyện, không thể mãi dấu diếm, ở cùng người không tiện lắm.
“Đương nhiên! Nếu các ngươi muốn mỗi người một ngọn núi cũng được!”. Bạch Vân Hạc nghe như vậy thì mỉm cười nói. Đừng nói một ngọn núi, muốn mười ngọn hắn cũng cho.
“Tốt! Ta theo ngươi vào nội viện!”. Vũ Thiên Quân nghe vậy thì sảng khoái đáp ứng, những ngày tới hắn ở Võ Thần học viện sẽ rất đặc sắc ah!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: