“A A A...”. Một tiếng hét thảm vang liên, Đường Phiêu Hồng tay phải ôm lấy phần vãi trái đã biến mất đau đớn hét lên. Hắn mồ hội lạnh chảy ra khắp trán, hắn từ nhỏ đến lớn được bao bọc cẩn thận, nào đã có lần nào đổ máu, ngay hôm nay không những mất mặt mà một cánh tay cũng bị chém xuống, sau một chút trùng kích đau đớn hẵn đã ngất đi!
“Hồng thiếu gia”. Bên cạnh hắn Mỹ phụ Ninh Văn Thành cũng mới kịp phản ứng, vội vàng vận dụng lực lượng truyền vào cơ thể hắn, sau đó đánh mấy cái pháp quyết lên vai trái hắn cho đến khi máu ngừng lại mới thôi.
“Các hạ! Ngươi làm tuyệt tình như vậy, cho dù ngươi là Võ Thần học viện người cũng phải quá bá đạo rồi?”. Một cái Thần cấp nhất trọng còn lại khiếp sợ sau đó lại lạnh lùng hỏi. Cũng không thể không thừa nhận hắn thông minh, lấy ra Võ Thần học viện uy danh, Vũ Thiên Quân nếu là học viên ở đó út nhiều cũng phải giữ lấy danh tiếng của nó, không thể lạm sát mọi người chỗ này được.
“Ta Hiên gia chắc chắn cùng ngươi không đội trời chung”. Hiên Minh Phù ôm trong tay đầu lâu Hiên Tứ gia lạnh lùng nói, cho dù là Võ Thần học viện cũng sẽ không đến mức đi quản việc cá nhân quá sâu đi.
“Ha ha! Bọn hắn mới là người của Võ Thần học viện, ta tạm thời còn chưa phải, các ngươi nếu muốn trả thù thì cứ đến tìm ta một người là được rồi”. Vũ Thiên Quân nghe vậy thì cười lớn nói. “Các ngươi nếu còn không cút đi đừng trách ta đuổi tận giết tuyệt”. Hắn chuyển giọng lạnh lùng nói.
“Ngươi...”. Cả tên kia Thần cấp Nhất trọng cùng Hiên Minh Phù đều câm miệng lại, không dám nói nữa, tên kia nếu thật muốn giết đám người mình thì Tiểu Vân nhìn như đáng yêu tiểu thú kia chắc chắn sẽ không để ai sống sót. Ban nãy thủ đoạn của nó vẫn còn rất mới mẻ ah.
Bọn người thấy Vũ Thiên Quân cũng không xuất thủ thì thở dài một hơi rồi quay lưng xám xịt rời đi, đương nhiên sau khi bọn hắn quay đầu đi, thay vào đó là gương mặt đầy sát khí. Vũ Thiên Quân không phải là học viên của Võ Thần học viện lại dám tại chỗ nhiều người chém Đường Phiêu Hồng một cánh tay, lấy Đường Thanh Vân trưởng lão tính cách chắc chắn sẽ trả thù mau tanh vô cùng, Hiên Minh Phù con ngươi che kín lấy sát khí, Hiên Tứ gia từ nhỏ chăm sóc nàng như cha nên tình cảm rất tốt, thù này không trả nàng làm sao có thể sống yên bình được.
“Y Nha!”. “Y Nha”. Tiểu Vân không hiểu nhìn Vũ Thiên Quân, ca ca tại sao lại thả bọn người kia đi nha. Nó có thể tiện tay diệt sát bọn hắn.
Bọn người rời đi, Tiểu Vân cũng tung người lên như thiểm điện lại chui vào lòng Vũ Thiên Quân nhu thuận, ai có thể ngờ đến một cái tiểu thú đáng yêu như vậy vừa rồi ra tay giết người không chút nương tay, thậm chí nó bộ lông trắng muốt cũng không hế dính một chút máu, bàn chân cũng sạch bong.
“Huh! Ba người các ngươi đi đánh thức bọn kia được rồi, thu thập lại một chút chúng ta lại đi tiếp”. Vũ Thiên Quân quay sang nói với ba người Vạn Kinh Thần, qua chuyện hôm nay bọn hắn có lẽ lại sợ thêm một cái Tiểu Vân nữa.
“Bọn ta đi ngay...”. Vạn Kinh Thần ba người lập tức chạy đi, không ngờ bọn hắn trong lòng thiên chân vô tà Tiểu Vân lại là một cái giết người không ghê tay quái vật ah, thực tế và suy nghĩ khác nhau quá nhiều rồi.
“Tên kia lại dám thả hổ về rừng, hừ, sau khi trở về ta sẽ nói để gia gia bọn người ở bến cảng mai phục sẵn, ngày ngươi quay lại cảng cũng là ngày ngươi phải chết”. Nàng cắn rằng thầm nghĩ, vừa rồi hoảng sợ nàng chỉ ôm theo đầu của Hiên Tứ gia mà thôi, thi thể còn để lại chỗ kia.
“Chuyện này trở về nói cho Đường đại sư, để hắn định đoạt”. Ninh Văn Thành nhìn thấy Hiên Minh Phù một mặt sát khí thì nhàn nhạt nói, việc này chỉ sợ tam đại gia tộc ở cảng Ma hải cũng không quản được, bọn hắn cũng chỉ là đại diện cho Tam đại thương hội ở đó mà thôi, là được Tam đại gia tộc nâng đỡ lên, cũng không phải rất cường đại.
“Con kia Tiểu thú chỉ sợ lai lịch không nhỏ, đem việc này nói cho Thuần thú Thánh tông, hắc hắc...”. Tên Thần cấp Nhất trọng nam tử kia cũng cười lạnh nói. “Không biết chừng còn được bọn hắn thưởng cho không ít tài phú ah”. Hắn thầm nghĩ. Thuần thú Thánh tông là cách Ma hải mấy cái tinh vực, nghe nói có tới mấy vị Thánh tổ cấp đại năng trong tông, rất cường đại, nếu biết có một cái dị thú ở đây bọn hắn chắc chắn sẽ phái cường giả đến đây.
Ba người bọn hắn đều có suy nghĩ khác nhau thế nhưng đều đang suy nghĩ chuyện hôm nay, Vũ Thiên Quân trong mắt bọn hắn đã là một người chết rồi. Đắc tội Đường Thanh Vân thì hắn đã đặt trước một vé đi Diêm vương phủ rồi, Đường Thanh Vân là một kẻ có thù tất báo có tiếng ở cả một vùng tinh không gần Ma hải ah.
Vũ Thiên Quân không biết hắn lần này thả bọn người đi tạo ra không ít phiền phức với hắn sau này, thế nhưng cũng vì đó hắn mới biết đến nhiều bí mật của Tinh không này, những bí mật được dấu kín đã qua bao đời! Bao gồm cả cái kia bí ẩn Thánh tộc, đương nhiên đây là chuyện không lâu sau, Vũ Thiên Quân lúc này còn đang nhởn nhơ nghe mấy người nói đây.
“Ngươi vì sao lại phải nói ra thân phận?”. Võ Tình Tình có chút tức giận nhìn Vũ Thiên Quân, tên này không biết nàng nói là muốn giúp cho hắn sao, cũng đâu cần nói mình không phải người của Võ Thần học viện.
“Đúng vậy! Đường Thanh Vân kia tính cách lãnh ngạo, là loại người có thù tất báo, ngươi hôm nay đã chém cháu hắn một cánh tay chỉ sợ sẽ mang đến không ít phiền phức”. Khương Vân Mộng một bên cũng không hiểu nói. Không lẽ tên này lại vì một chút sĩ diện mà không quan tâm đến mạng sống nữa sao.
“Hừ! Hai người các ngươi nói cái gì, nếu không ta thông báo trong tộc cho người giết hắn đi, cũng chỉ là một cái Chuẩn trưởng lão đan hội mà thôi”. Sát Ám Thiên một bên nghe vậy nhíu mày nói. Hắn không như hai cô nàng kia chỉ có thể nói mà không chắc chắn được gì, hắn là có thể vận dụng một phần sức mạnh của gia tộc, đây chính là sự khác biệt giữa tộc nhân bình thường cùng vơi Thiên tài được chú trọng bồi dưỡng ah.
“Gia tộc ngươi cho dù lại cường đại chắc chắn cũng sẽ không vì chuyện mà cùng Đan hội trở mặt, như bọn ta gia tộc cũng chỉ có thể tạo áp lực với Đan hội mà thôi, đánh nhau với Đan hội chúng ta chỉ có chịu thiệt mà thôi”. Võ Tình Tình liếc sang Sát Ám Thiên nói. Cho đến lúc này nàng còn không biết Sát Ám Thiên là thiên tài của cái ẩn thế gia tộc nào đó đi ra thì nàng cũng quá để mất mặt hai chữ Thiên tài rồi. Trong tộc trưởng bối từng nói, có mấy cái Ẩn thế gia tộc cừng đại đã không kém chút nào Thập nhị đỉnh phong thế lực, Sát Ám Thiên gia tộc có thể chính là một trong mấy cái đó.
“Huh! Đan hội quan hệ rộng khắp, cùng với các đỉnh cấp thế lực đều có giao hảo nên thông thường sẽ không trở mặt”. Khương Vân Mộng nói xen vào. “Một cái đan sư năng lượng cũng rất lớn, Đan hội có ba vị Thánh cấp đan sư, giao hảo cường giả vô số, nếu bọn hắn đứng lên kêu gọi nhờ giúp đỡ sẽ có vô số đại năng đứng lên giúp đỡ, do đó cho dù là Thập nhị đỉnh cấp thế lực cũng cho bọn hắn mặt mũi, đã bao nhiêu năm không có thế lực nào dám đánh chủ ý với Đan hội rồi ah”. Nàng nghiêm túc nói.
“Ồ! Nói như hai ngươi ta chọc vào tổ ong rồi...”. Vũ Thiên Quân nhe răng cười. “Bất quá một cái Đường Thanh Vân, cho dù hắn là con rể của Phó Hội chủ Đan hội thì lại làm sao? Dám có ý định với Tiểu Vân, cho dù lại là cháu của Hội chủ Đan hội ta cũng dám giết!”. Hắn thản nhiên nói, chọc vào hắn hay người bên cạnh hắn, bất kể là ai cũng phải trả giá đắt.
“Ngươi...’. Võ Tình Tình cùng Khương Vân Mộng nghe như vậy thì không biết nói gì thêm.
“Hừm! Kỳ thực theo gia tộc ta được biết thì Đan hội nội tình cũng không dưới một cái nào trong Thập nhị Đỉnh cấp thế lực, nếu ngươi có ngày cùng bọn hắn đối địch thì vẫn nên cẩn thận”. Sát Ám Thiên Cũng có chút nghiêm túc nói, Vũ Thiên Quân đã xem hắn như bằng hữu, nếu hắn đến một chút tình báo cũng không nói ra được thì quá coi khinh hai chữ bằng hữu rồi.
“Cái gì? Đan hội làm sao lại có thể?”. Võ Tình Tình hai người nghe như vậy thì khiếp sợ nhìn Sát Ám Thiên, việc này gia tộc các nàng vậy mà không biết chút nào ah.
“Huh! Cường đại như vậy sao?”. Vũ Thiên Quân cười nói. Hắn chỉ lo lắng có Hư vô cảnh đại năng mà thôi, nếu còn trong tầng thứ Thánh tổ cảnh thì vẫn không đủ gây sợ đi.
Muốn trở thành một cái Đỉnh cấp thế lực như Thập nhị thế lực cũng không phải dễ, trước hết là đều có một cái tối cường giả, cũng chính là Thánh tổ bước thứ chín siêu cấp cường giả, thứ hai đó là số lượng Thánh tổ cường giả cũng phải đủ nhiều, giả sử lấy Võ Thần học viện đến tính thì Võ Thần học viện có số lượng Thánh tổ đại năng nhiều nhất trong Thập nhị thế lực, đây chính là do đặc thù của Học viện ah, có đến bảy mươi hai vị Thánh tổ đại năng! Đây cũng là lý do Võ Thần học viện có lãnh thổ thống trị lớn nhất trong Thập nhị thế lực, nếu không phải Thái Thương gia có hai vị Thánh tổ bước thứ chín thì Võ Thần học viện là thế lực cường đại nhất Nhân tộc rồi ah.
“Huh! Không sai chút nào đâu, Đan hội có ba vị Thánh cấp đan sư, một người là đương nhiệm Hội chủ, một người là Phó hội chủ, một người còn lại là Thái thượng trưởng lão Đan hội, vị này Thái thượng trưởng lão hơn bảy mươi năm trước đã đến Thánh tổ bước thứ chín rồi, hôm nay hắn có lẽ đã đến Thánh tổ cảnh đỉnh phong rồi”. Sát Ám Thiên nói. “Đan hội số lượng Thánh tổ chỉ sợ cũng không ít hơn Võ Thần học viện ngươi, cho nên ta mới nói Đan hội nội tình không kém bất kỳ cái nào Đỉnh cấp thế lực đâu”.
“Bọn hắn nếu đã cường đại như vậy tại sao vẫn cứ luôn tỏ ra yếu thế hơn ah?”. Khương Vân Mộng khó hiểu hỏi.
“Không biết! Cách nghĩ của bọn hắn ta làm sao biết được, có thể là do mấy lão quái vật đánh cờ với nhau...”. Sát Ám Thiên hai tay nâng lên ngang tỏ vẻ ta cũng không biết nói.
“Có thể là do Thái Thương gia!”. Võ Tình Tình nói. “Thương, Tuyệt nhị Thánh thực lực thông thiên, thêm vào Thái Thương gia đương đại gia chủ Thái Thương Kinh Vân là một cai kinh tài tuyệt diễm rất co khả năng trong mấy năm tới sẽ đột phá Thánh tổ bước thứ chín, bọn hắn ba người có thể khiến Thái Thương gia xưng bá tinh không!”. Nàng ngừng lại một chút. “Nếu không phải bốn năm trước Vũ gia chi nhân hiện thế, chỉ sợ Thái Thương gia bành trướng càng thêm đáng sợ”. Nói đến Vũ gia chi nhân nàng ánh mắt nhìn về phái Vũ Thiên Quân có chút khác lạ. Người kia có can đảm cũng Vũ gia chi nhân ganh đua, hắn có thể không mấy kiêng kị Đan hội cũng dễ hiểu ah, chỉ là hắn không biết cách biệt giữa hắn và mấy người Vũ gia lớn như thế nào.
“Ồ! Đương đại gia chủ Thái Thương gia, Thái Thương Kinh Vân!”. Vũ Thiên Quân nghe nhắc đến thì kinh ngạc nhắc lại, mang đi mẫu thân hắn linh hồn Thánh tộc chắc chắn có liên quan đến cao tầng Thái Thương gia, hắn chỉ không biết là ai thôi. Phụ thân để lại ngọc giản thông tin cũng không phải rất nhiều, hắn điều tra được gì đều khắc vào trong ngọc giản, Vũ Thiên Quân cũng biết được bất nhiêu thôi. Việc này nếu không phải đột nhiên nhô ra một cái Thánh tộc hắn từ lâu đã đi Thái Thương gia hủy đi bọn hắn tổ địa rồi.
“Đúng vậy! Là Thái Thương Kinh Vân! Thiên huynh biết người này sao?”. Sát Ám Thiên thấy Vũ Thiên Quân đột nhiên có hứng thú với Thái Thương Kinh Vân thì hơi kì lạ hỏi.
“Huh! Có thời gian ta muốn gặp hắn một lần...”. Vũ Thiên Quân cười nhẹ nói. Thời hạn mười năm đến, Thái Thương còn không cho hắn một câu trả lời thích đáng, khi đó hắn không ngại để cho Thái Thương gia tổ địa thành cái đại tổ ong.
“Muốn gặp hắn rất khó...”. Sát Ám Thiên cũng Võ Tình Tình hai cái nữ nhân nhìn Vũ Thiên Quân khó hiểu nói, đi gặp người kia làm gì ah? Bọn hắn đâu phải cùng cấp người, huống chi Thái Thương Kinh Vân có thể hay không tách ra đi gặp Vũ Thiên Quân lại là chuyện khác đây. Thạp nhị đỉnh phong thế lực đương đại gia chủ đâu phải muốn gặp là gặp dễ như vậy.
“Ha ha, đến lúc đó hắn sẽ tự động ra gặp ta”. Vũ Thiên Quân tự tin cười cười. “Được rồi, một cái rắc rối nhỏ mà thôi đã làm chúng ta mất thời gian như vậy rồi. Các ngươi cũng chuẩn bị đi, chúng ta tiếp tục đi vào Quỷ Nha đảo, ta mỗi nagyf đều muốn ăn Thần cấp Ma thú’”. Hắn đổi chủ đề quay lưng đi nói. Hắn bóng lưng không lớn thế nhưng lại cho người ta cảm giác rất vững trãi, khóe miệng nhếch lên nụ cười tự tin, cảm giác cường đại đem đến tự tin!
“Ah! Vậy chuyện của Đan hội...”. Võ Tình Tình vội hỏi.
“Ha ha, đi thôi! Việc này còn đê sau tính đi”. Vũ Thiên Quân không quay đầu nói. “Huống chi chỉ là một cái phế vật, cùng lắm là Đường Thanh Vân làm rộn lên thôi, hắn nếu không làm lớn thì thôi, làm ta tức giận thì cho dù Đan hội có thò vào một chân ta cũng chém hắn! Đan hội nếu không biết tốt xấu, hắc hắc, để cho bọn hắn biết đã chọc vào ai là được!”. Hắn cười quái dị dừng lại. “Chúng ta lại tiếp tục thí luyện ah! Chuyện nà dừng ở đây’”. Hắn phất phất tay ra hiệu đừng nói nữa rồi tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Những ngày tiếp theo, bên trong Quỷ Nha đảo không ngừng truyền ra các tiếng thú gầm cùng đánh nhau ác liệt, trong đó có một nhóm người không ngừng săn giết Ma thú với một mục đích chủ yếu...Ăn thịt!
Tác gải: Đế Thanh
Nguồn: