Ma Thần Máu

Chương 561: Búp Bê Quỷ Ám






Ác Quỷ Máu bị Phấn Hồng giữ lại hơn một năm, mặc dù cuộc sống bên cạnh nàng vô cùng vui vẻ khoái lạc.

Nhưng bởi vì còn có rất nhiều việc phải làm, sắc quỷ chỉ đành bội ước, nhân lúc mỹ nhân còn say giấc nồng trốn đi.
Nhìn tòa Hồng Lâu xinh đẹp phía xa xa, Ác Quỷ Máu đưa tay lên cao, miệng thì thầm một đoạn quỷ ngữ.
Không khí ngàn trượng xung quanh bỗng sôi trào, từng đoàn huyết vụ ẩn ẩn xuất hiện, hóa thành những bức tường hư ảo bao phủ cả lâu đài và những khóm hoa vào bên trong.
"Tạm thời chỉ có thể như vậy...!Lần sau lại tới xin lỗi nàng ấy..." - Ác Quỷ Máu lẩm bẩm trong miệng.
Nó vung tay xé rách không gian, trong chớp mắt đã về đến trang viên của mình.

Trong nhà bảy tám phân thân đang đứng, người cầm cưa kẻ cầm đục, có tên ôm một chồng kim loại, loay hoay nghiên cứu đống máy tính do Ác Quỷ Máu đem về.
"Sao rồi? Các ngươi nghiên cứu ra gì chưa?" - Ác Quỷ Máu liền hỏi.
"Lão đại! Cái thứ này ngươi mù tịt, bọn ta là phân thân của ngươi, cùng ngươi chia sẻ kí ức.

Thế nên bọn ta cũng chịu chết, chí ít phải có trăm năm thời gian mới có thể nghiên cứu xong." - Một cái phân thân đeo cặp kính dày cộp, chỉ tay vào sơ đồ vi mạch trả lời.
"Ách...!Không sao, các ngươi tiếp tục nghiên cứu đi." - Ác Quỷ Máu lắc đầu, nó cũng không thể la mắng đám phân thân, bởi vì chửi bọn chúng chẳng khác gì nó tự chửi mình là đồ ngu.
"Lão đại! Thật ra bọn ta cũng có chút phát hiện thú vị." - Phân thân đeo kính bỏ khối kim loại trên tay xuống.
"Hả? Phát hiện gì?" - Ác Quỷ Máu vui mừng hỏi.
"Chính là cái nữ người máy kia! Cô ta vẫn chưa chết.


Bọn ta đã tìm được hộp đen của cô ta." - Phân thân vừa nói vừa đi đến bên một cái kệ.
Nó lấy xuống một quả bóng đen xì xì có kích thước bằng đầu người, thứ đồ này trông bí ẩn vô cùng, bề mặt bên ngoài nhẵn thín nhưng ẩn ẩn dưới lớp vỏ kim loại là những tia năng lượng yếu ớt đang di chuyển.
Ác Quỷ Máu tiếp lấy hộp đen từ tay phân thân, gõ nhẹ vài cái khiến khối kim loại phát ra âm thanh cong cong vui tai.
"Làm sao ngươi biết đây là bộ não của cô ta?" - Ác Quỷ Máu nghi hoặc hỏi, cảm giác khối kim loại này có chút thần bí, nhưng cũng không thể xác định đây là bộ não của nữ AI được.
"Lão đại, ngươi đọc thử cái này." - Phân thân lại lấy ra một khối kim loại nhỏ, bên trên khắc chi chít những dòng chữ ngoằn ngoèo.
"Đây là cái gì?" - Ác Quỷ Máu nghi hoặc hỏi, nó không biết loại ngôn ngữ được khắc trên miếng kim loại.
"Ta cũng không biết, thế nên mới đưa cho lão đại ngươi xem thử." - Gã phân thân cười lên vô cùng khoái chí.
"Quả nhiên không thể tin tưởng mấy tên này được..." - Ác Quỷ Máu vỗ tay lên trán, cánh tay khẽ vung lên khiến toàn bộ phân thân hóa thành huyết vụ, dung nhập vào bên trong cơ thể mình.
Ánh mắt nó lấp lánh huyết quang, chỉ mất một lúc đã đồng bộ xong ký ức của các phân thân.
Nó nhìn mảnh kim loại màu đen, lại nhìn khối cầu trong tay, dùng mảnh kim loại chà xát khiến khối cầu lóe lên tia lửa điện.

Trên bề mặt hắc cầu liền xuất hiện rất nhiều những dòng chữ ngoằn ngoèo, tiếc là Ác Quỷ Máu chẳng thể đọc hiểu được chúng.
"Cái thứ này không biết là gì, nhưng không phải bộ não thì chắc cũng là hệ thống điều khiển." - Ác Quỷ Máu lẩm bẩm rồi đặt lại khối cầu và mảnh kim loại lên kệ.
Nó đi sang một căn phòng khác, bây giờ cả cái trang viên đã bị nó biến thành một tòa công xưởng.

Trong phòng là một cái bể lớn rộng hơn năm mươi trượng, bên trong chứa đầy máu tươi.
Trong bể là tám cô gái lõ.a thể đang trôi nổi bồng bềnh, các nàng ai cũng xinh đẹp như hoa như ngọc, nhưng trên người lại không có lấy một tia sinh khí.
Một cái phân thân ăn mặc giống như vu sư, nó một tay cầm chổi một tay quăng linh thạch vào bên trong hồ máu, miệng lầm rầm những chú ngữ khó hiểu.
Máu trong bể theo sự điều khiển của phân thân sôi trào, len lỏi vào bên trong thân thể của các cô gái.
"Mọi chuyện sao rồi?" - Ác Quỷ Máu chờ cho phân thân xong việc mới lên tiếng hỏi.
"Lão đại, đã hoàn thành chín phần, chỉ chờ ngươi tới làm nghi thức cuối cùng là bọn họ có thể sống lại." - Phân thân vuốt mồ hôi trên mặt, nhìn dáng vẻ nó tiều tụy vô cùng, e là đã nhiều đêm không ngủ.
"Hắc hắc, ngươi làm rất tốt, không như mấy tên vừa lười vừa vô dụng kia." - Ác Quỷ Máu liền lên tiếng khen ngợi.
"Ha...! Cũng không có gì, các nàng ấy là thê thiếp của chúng ta, lại vì chúng ta mà chết, có thể hồi sinh bọn họ thì cực khổ hơn nữa cũng chẳng sao." - Phân thân thở dài một hơi, ánh mắt nhìn đăm đăm vào một cô gái có mái tóc đen tuyền.
"Lão đại, chờ Dạ sống lại, ngươi cho ta đi theo chăm sóc nàng ấy được không?" - Phân thân bỗng nhiên lên tiếng.
"Tốt! Xem như thưởng công cho sự siêng năng của ngươi." - Ác Quỷ Máu khẽ gật đầu, sau đó vung tay khiến phân thân hóa thành huyết vụ dung nhập vào trong cơ thể.
Sau khi phân thân biến mất, Ác Quỷ Máu tiếp tục công việc còn đang dang dở.

Nó dốc bao linh thạch đổ xuống bể máu rồi quấy đều.
Những cô gái đang ngâm trong bể máu cũng không phải người sống, mà là những nữ người máy Ác Quỷ Máu thu được.

Bọn họ vốn dĩ có thể toàn là kim loại, Ác Quỷ Máu thông qua huyết thuật ngâm bọn họ trong bể máu, dùng linh khí và máu tươi trộn lẫn vào nhau, tái tạo lại cơ thể của bọn họ.
Sau ba ngày thì công việc cũng hoàn thành, Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng nâng cơ thể của từng người đặt lên bàn.

Nó cẩn thận kiểm tra thân thể của bọn họ, dùng tay xo.a nắn khắp người để chắc rằng cơ thể sẽ không bị lỗi.
Sắc quỷ lấy ra một chiếc lọ, bên trong là mười mấy đốm sáng lấp lánh.


Ác Quỷ Máu đã hứa sẽ hồi sinh bọn họ sống lại, nhưng mãi vẫn không tìm được cơ thể phù hợp.

Nó cũng không muốn giết người cướp xác, hay hiến tế những người thê thiếp hiện tại.
Ác Quỷ Máu mở nắp bình, để lộ ra một khe hở nhỏ chỉ đủ cho một đốm sáng đi qua.
"Một...!Hai...ba...!Tám..." - Ngay khi đốm sáng thứ tám bay ra ngoài, sắc quỷ vội vàng đóng nắp lại.
"Thực xin lỗi, lần này ta chỉ có thể hồi sinh tám người, các nàng chịu khó ở lại trong này thêm một thời gian." - Sắc quỷ khẽ vỗ lên chiếc lọ, rồi nhanh chóng cất đi.
"Huyết...!Huyết..."
"Nhớ chàng..."
Những đốm sáng bay xung quanh Ác Quỷ Máu, nhấp nháy phát sáng tạo thành những tia ý niệm yếu ớt.
"Mấy cỗ thân thể mới này là ta chuẩn bị cho các nàng, mặc dù không phải là người sống nhưng vẫn tốt hơn việc bị nhốt lọ." - Ác Quỷ Máu vừa nói vừa chụp lấy các đốm sáng.
Nó đi đến bên cạnh những những thiếu nữ, dùng ngón tay chấm một đốm sáng điểm lên mi tâm của từng người.
Bởi vì không phải người sống, cũng không có linh hồn nên không sợ bị cơ thể đào thải.

Việc hồi sinh tám người thê thiếp diễn ra vô cùng thuận lợi.
Các nàng giống như những con búp bê đang say ngủ, Ác Quỷ Máu cũng không phải chờ đợi quá lâu, chỉ khoảng thời gian uống cạn chén trà, người đầu tiên cũng đã tỉnh lại.
Nàng có mái tóc đen tuyền, làn da nhợt nhạt xám trắng, thần sắc buồn bã u ám toát lên vẻ thần bí tăm tối khiến người ta vừa tò mò vừa sợ hãi.
Dạ Nhật chậm rãi mở mắt, gương mặt ngơ ngác nhìn xung quanh, sau đó nhìn sang Ác Quỷ Máu.

Có lẽ bởi vì đã chết quá lâu nên sau khi sống lại thì thần trí vẫn chưa ổn định.
"Dạ, nàng tỉnh rồi? Nàng có nhớ mình là ai không? Có nhận ra ta không?" - Ác Quỷ Máu ân cần hỏi.
Nhưng đáp lại nó chỉ là cái nhìn trống rỗng vô hồn.
"Ách! Ta quên mất, phải dùng quỷ ngữ thì nàng ấy mới hiểu." - Ác Quỷ Máu chợt nhớ ra.
Hai cánh môi nó ngậm lại, hàm răng nghiến chặt phát ra những tiếng rít chói tai.
"Dạ! Ta là Huyết, nàng đã chết, là ta hồi sinh nàng sống lại..."
Lần này Dạ Nhật có phản ứng, hai tai nàng khẽ nhúc nhích, khóe môi cong lên nở nụ cười mừng rỡ.

Nhưng mọi phản ứng của nàng chỉ dừng lại ở mức này, cũng không nói chuyện hay có hành động gì khác.
"Hừm...!Chắc là nàng ấy cần thời gian để thích nghi với cơ thể mới..." - Lông mày sắc quỷ nhíu lại, suy nghĩ một hồi không có kết quả gì, chỉ đành chờ những người khác tỉnh lại.
Thời gian lại trôi qua thêm một canh giờ, người thứ hai cũng chậm rãi mở mắt.

Nàng có dáng người vô cùng xinh đẹp gợi cảm, mái tóc dài óng ả, gương mặt thanh thoát diễm lệ.

Vừa tỉnh lại đã nhào về phía Ác Quỷ Máu, bàn tay duỗi thành trảo đâm mạnh vào người sắc quỷ.
"Ách...!Lệ! Nàng bình tĩnh một chút, đừng cứ thấy ta là đòi chém đòi giết như vậy." - Ác Quỷ Máu chụp lấy cánh tay của Lệ Chi, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của nàng.
Lệ Chi liền giống như con mèo, cọ cọ má vào tay sắc quỷ, ngoan ngoãn ngồi xuống giường.
"Có thể hành động, có thể nghe hiểu lời nói, nhưng thần trí vẫn chưa ổn định, chưa thể nói chuyện..." - Ác Quỷ Máu đưa ra nhận xét.
Sau hơn nửa ngày thì cả tám người thê thiếp đều đã tỉnh lại, bọn họ ngoan ngoãn ngồi trên giường, mặc những bộ váy nhiều màu sắc.


Dáng vẻ ai cũng xinh đẹp kiều diễm, thần thái ma mị quyến rũ đặc trưng của nữ quỷ.

Trông các nàng giống như những con búp bê sống, xinh đẹp nhưng lại mang theo vẻ âm u quỷ dị.
"Thất bại rồi..." - Ác Quỷ Máu chán nản nói.
Trong nửa ngày này nó đã thí nghiệm rất nhiều lần, những cô vợ của nó tuy đã sống lại nhưng cũng không hoàn toàn sống lại.

Cơ thể của những người máy vốn dĩ là kim loại, dù Ác Quỷ Máu đã dùng huyết thuật để tái tạo da thịt bao phủ bên ngoài nhưng bên trong vẫn là máy móc.

Hơn nửa bọn họ còn không có linh hồn, sau khi những người thê thiếp nhập vào thì giống như những con búp bê bị quỷ ám, khiến cho búp bê có thể di chuyển có thể cảm nhận được thế giới xung quanh.

Nhưng búp bê vẫn chỉ là búp bê, không có cuống họng nên không thể nói chuyện, không có não nên chẳng thể suy nghĩ, ý thức ở trạng thái mơ mơ hồ hồ, bị nhốt giữa trạng thái sống và chết.
"Quên đi, vẫn còn tốt hơn việc bị nhốt trong lọ.

Xem ra vẫn phải tìm người sống, thông qua thuật hiến tế để các nàng phục sinh."
"Các nàng đi theo ta..." - Ác Quỷ Máu vẫy tay.
Tám cô gái giống như tám con búp bê, động tác chậm chạp cứng đờ.

Khi sắc quỷ đi ra ngoài thì các nàng cũng đi theo, ánh mắt đờ đẫn vô hồn, trên môi nở nụ cười ma mị.
"Khục...!Các nàng đừng nhìn ta như vậy..." - Ác Quỷ Máu khẽ ho nhẹ, bị tám nữ quỷ nhìn chằm chằm khiến nó cảm thấy sởn tóc gáy.
Gương mặt của tám người liền thay đổi, thần sắc lạnh lùng trang nghiêm.
Sắc quỷ dẫn bọn họ đến một căn phòng lớn, bên trong có tám chiếc giường, bốn phía là bàn trang điểm tủ quần áo, vật dụng trong phòng rất nhiều.

Vốn dĩ đây chỉ là nơi ở tạm, sắc quỷ sẽ xây cho người một tòa nhà riêng, nhưng tình hình hiện tại có lẽ không cần nữa.
"Các nàng ngoan ngoãn ở yên trong phòng, đừng chạy lung tung, cũng không được phá hỏng đồ đạc.

Nếu thấy buồn chán thì..." - Ác Quỷ Máu vừa nói vừa chỉ tay vào mấy cái kệ chứa những viên pha lê.
"À...!Quên đi...!Ta đoán các nàng cũng không dùng được mấy thứ này..."
"Tóm lại là các nàng phải ở yên trong phòng, không được gây ra phiền toái gì, chờ ta tìm được vật hiến tế thì sẽ cho các nàng chiếm xác sống lại." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói, cũng không biết là mấy cô vợ có hiểu hay không, chỉ ngơ ngác nhìn nó không rời.