Ma Thần Máu

Chương 547: Trang Phục Thật Kỳ Quái






Ác Quỷ Máu khẽ đẩy cánh cửa kính bước vào bên trong, không khí mát lạnh thổi vào người khiến nó rất là thích thú.
Không gian bên trong cửa hàng và bên ngoài giống như hai thế giới khác vậy, ngoài đường nóng bức ô nhiễm tràn ngập khói bụi, còn trong cửa hàng thì không khí trong lành mát mẻ, còn mang theo mùi thơm nhàn nhạt.
"Thật dễ chịu..." - Linh Lung khẽ r.ên rỉ, nàng kéo chiếc khăn xuống hít một hơi thật sâu.
"Kính chào quý khách..." - Âm thanh trong trẻo vang lên, hai nữ nhân viên cửa hàng hướng Ác Quỷ Máu cúi đầu chào.
Hai người này cao khoảng mét bảy, ăn mặc rất thời thượng.

Một người có mái tóc vàng uốn quăn, người còn lại có tóc xanh duỗi thẳng.
"Ngài là đến lựa đồ cho hai vị tiểu thư này sao? Chỗ chúng tôi có đủ các loại quần áo, dù là phương đông hay phương tây, tân thời hay cổ điển đều có."
Âm thanh của nữ tiếp viên tóc vàng nghe rất êm tai, chỉ là Ác Quỷ Máu nghe không hiểu gì cả.
"Xin chào!" - Ác Quỷ Máu vẫy vẫy tay, dùng ngôn ngữ của Ma Nhân để chào hỏi, đây là loại ngôn ngữ thông dụng nhất mà nó biết.
"Hình như là người nước ngoài..." - Nữ nhân viên tóc xanh khẽ cau mày.
"Đúng là người nước ngoài, ăn mặc rất lạ mắt, em biết anh ta nói gì không?" - Nữ nhân viên còn lại gật đầu đồng tình.
"Biết chết liền luôn á! Trước em học hết cấp hai là nghỉ rồi." - Cô gái tóc xanh khẽ nhún vai, nở nụ cười lém lỉnh.
"Xin chào..." - Ác Quỷ Máu lại lên tiếng chào hỏi, sử dụng ngôn ngữ của Tiên Linh Tộc.
Hai nữ nhân viên vẫn không hiểu gì, chỉ biết bốn mắt nhìn nhau.
Sắc quỷ thấy vậy liền tuôn một tràng, đủ thứ ngôn ngữ mà nó biết.


Nhưng dường như những loại ngôn ngữ này đều quá mức xa lạ với cư dân ở đây.
"Chị Vân, có khi nào thằng cha này bị điên không? Hắn nói cái chi nghe hoài không hiểu?" - Cô gái tóc xanh hoang mang hỏi.
"Kệ đi, đã vào đây thì đều là khách, mà khách hàng là thượng đế.

Chúng ta cứ tươi cười tiếp đón, dẫn thằng chả đi mua đồ, lát nữa tính tiền tính thêm phí là được." - Cô gái tóc vàng nháy mắt ra hiệu, khách nước ngoài thường không hiểu giá cả, nhân viên như bọn họ có thể chém đẹp một nhát.
"Mời quý khách theo tôi..." - Cô gái tóc vàng dùng tay ra hiệu, mặc dù bất đồng ngôn ngữ nhưng ký hiệu hình thể thì ai cũng có thể hiểu.
Bên trong cửa hàng là những con búp bê trông như người thật, chúng mặc những bộ váy lụa xa hoa lộng lẫy, tư thế giống như là đang khiêu vũ.
Loại quần áo này cùng với y phục quý tộc có mấy phần tương tự, đều là váy dùng để đi dự tiệc.

Kiểu dáng thiết kế đều tương đối gợi cảm, chân váy xòe rộng vòng eo bó sát, cổ áo đều khoét rất sâu, nếu mặc lên người e cảnh xuân đều đập vào mắt người đối diện.
"Thưa ngài, bộ váy này tên là Nữ Quyền, được thiết kế dựa trên y phục của nữ hoàng Bạch Dạ đệ tam."
"Thân váy được may bằng lụa hỗn hợp Ê Ly Ta, kiểu dáng thanh tao quý phái, phù hợp với những người phụ nữ mạnh mẽ như quý cô đây."
Nữ tiếp viên chỉ tay vào một bộ váy màu đen, bên trong chiếc váy là một lớp lụa mỏng, bên ngoài đính đầy những mảnh ngọc màu đen nhỏ li ti, nếu nhìn kỹ sẽ thấy chiếc váy này giống như một bộ chiến giáp đen tuyền.
"Chị Vân, họ đâu có hiểu đâu mà chị giới thiệu?" - Cô gái tóc xanh khẽ huých tay nói nhỏ.
"Đây gọi là thái độ phục vụ chuyên nghiệp, dù khách hàng không thể nghe hiểu thì chúng ta vẫn phải giới thiệu cho họ.

Như vậy họ sẽ cảm thấy mình được tôn trọng, dễ dàng móc hầu bao hơn." - Nữ nhân viên tên Vân ra vẻ cao thâm uyên bác.
Linh Lung và Băng Ngưng nhìn bộ váy một hồi, cảm thấy loại y phục này rất lạ mắt, khác hẳn với váy nghê thường hay tu hành y sam của các nàng.
"Chúng ta mua bộ này nhé?" - Ác Quỷ Máu thấy hai nàng do dự liền nói.
"Không mua! Bộ váy này quá mức phó.ng đãng rồi..." - Linh Lung khẽ lắc đầu, bình thường các nàng đều mặc hai lớp váy ngoài một lớp váy trong, đối với những bộ y phục hở hang rất là phản cảm.
Cô gái tên Vân rất nhanh ý thức được sự không hài lòng của khách hàng, bằng kinh nghiệm nhiều năm trong nghề.

Nàng nở nụ cười tươi rói, niềm nở giới thiệu một bộ y phục khác.
"Có lẽ hai quý cô đây không thích trang phục cổ điển, chỗ chúng tôi còn có rất nhiều trang phục tân thời."
Cô nàng vừa nói vừa dẫn đường sang căn phòng kế bên, khác với phong cách sang trọng quý phái vừa nãy, những bộ quần áo ở đây mang dáng dấp trẻ trung năng động.

Chúng là những bộ quần áo ôm sát người, trên áo in nhiều loại hoa văn kỳ quái nhiều màu sắc.
"Đây là bộ sưu tập Phong Cách Sống của nhà thiết kế thiên tài Lê Minh, tất cả những bộ quần áo ở đây đều từng tham gia và đoạt được những giải thưởng lớn trong các cuộc thi Thời Trang Trẻ."
"Chẳng hạn như bộ Ban Mai này." - Nữ nhân viên chỉ tay vào một bộ váy ngắn có màu vàng cam, trên váy điểm xuyến những dải lụa như những tia nắng rũ.
"Đây là tác phẩm gần đây nhất của ngài Lê Minh, giành được tám giải thưởng danh giá như y phục biển tốt nhất, thiết kế ấn tượng nhất,..."
Nữ nhân viên bắt đầu giới thiệu, miệng lưỡi của nàng trơn tru vô cùng nói không dứt lời, nàng nói một tràng dài hơn mười phút mà không cần nghỉ lấy hơi dù chỉ một lần.
Tiếc là những lời hoa mĩ kia cả Ác Quỷ Máu lẫn hai nữ đều chẳng hiểu gì, họ chỉ ngắm nghía bằng mắt, sờ bằng tay rồi tự mình đưa ra đánh giá.
"Tà Huyết ca ca! Muội muốn mua bộ này, bộ này, cả bộ này nữa..."
Ánh mắt của Linh Lung rất tốt, nàng nhanh chóng lựa vài bộ váy ngắn.


Những bộ y phục này nhìn tương đối đơn giản, nhưng lại toát lên vẻ tươi sáng năng động, rất phù hợp với tính cách hoạt bát của Linh Lung.
Băng Ngưng lại lựa mấy bộ áo phông kết hợp với quần jean ống dài, nàng chọn chúng không phải vì trông chúng đẹp mắt, mà bởi vì đây là những bộ y phục kín đáo nhất.
Sau khi hai nàng chọn xong y phục, thái độ của hai nữ nhân viên cũng từ niềm nở biến thành lãnh đạm.
"Còn tưởng là khách sộp, ai dè chỉ mua mấy bộ bình dân." - Nữ nhân viên tóc xanh tỏ vẻ khinh thường ra mặt.
"Xuỵt...!Khách hàng là thượng đế...Đừng để bọn họ nghe thấy." - Nhân viên tên Vân huých nhẹ khủy tay vào người đồng nghiệp.
Mặc dù trong lòng nàng cũng rất thất vọng, nhưng vẫn nở nụ cười thân thiện.
"Mời hai tiểu thư theo tôi." - Cô nàng đưa tay ra phía trước ra hiệu rồi dẫn Linh Lung Băng Ngưng đến phòng thử đồ.
Còn Ác Quỷ Máu đành theo cô nhân viên tóc xanh trở về phòng khách.

Cô nàng để mặc Ác Quỷ Máu ngồi trên ghế đợi, còn mình thì cắm mắt vào chiếc màn hình ánh sáng, tiếp tục theo dõi bộ phim còn đang xem dở.
"Chậc...!Thái độ của nhân viên tệ quá..." - Ác Quỷ Máu khẽ chép miệng, nhưng cũng không thèm so đo với nàng ta.
Nó tự rót lấy một ly nước lọc, ánh mắt lơ đễnh nhìn qua cửa kính, ngắm nhìn những chiếc xe kỳ dị và đoàn người qua lại.
Dựa vào trang phục và những cỗ máy trên đường, có thể thấy thế giới này có nền văn minh tương đối phát triển.

Chỉ là mức độ ô nhiễm ở mức báo động, e là chỉ một hai trăm năm nữa toàn bộ sinh vật sống ở đây đều sẽ chết sạch.
Kỳ thực mỗi nền văn minh đều giống như một sinh vật sống, những cư dân của nền văn minh đó là một tế bào.

Những tế bào này sinh ra rồi chết đi, đời sau nối tiếp đời trước thúc đẩy nền văn minh phát triển.

Thỉnh thoảng sẽ có những tai kiếp giáng xuống, nhẹ thì như chiến tranh dịch bệnh khiến nền văn minh thụt lùi hàng chục năm, nặng như thiên thạch rơi, địa cực thay đổi, ô nhiễm không khí dẫn đến biến đổi khí hậu.

Từ đó khiến cả nền văn minh huy hoàng biến mất một cách chóng vánh.
"Khúc khích...!Anh Hoàng Quân ngốc thật đấy..."
Tiếng cười của nữ nhân viên khiến dòng suy nghĩ của sắc quỷ bị đứt gãy.

Gương mặt của nàng lúc này rạng rỡ vô cùng, nàng thỉnh thoảng lại cười lên khi thấy những hành động ngây ngô của nam diễn viên trên màn ảnh.
Ác Quỷ Máu lặng lẽ ngắm nàng một hồi, nhan sắc của nàng tuy không cách nào so sánh với mấy cô vợ của nó.

Nhưng nếu nhìn kỹ cũng có nhiều nét dễ thương và sự ngây ngô của thiếu nữ mới lớn.
Bỗng trong đầu sắc quỷ nãy ra một ý tưởng xấu xa, dù sao nó cũng cần biết thêm thông tin về thế giới này như học ngôn ngữ, tìm hiểu văn hóa lịch sử.

Nếu bắt cóc thiếu nữ trước mắt để nàng làm hướng dẫn viên cho nó thì cũng không phải là ý tưởng tệ.
Nó chậm rãi tiến lại gần nàng, nữ nhân viên bởi vì chìm đắm trong phim ảnh, hoàn toàn không biết vị khách lạ kia đang lại gần.
Chỉ đến khi sắc quỷ chỉ cách nàng nửa mét thì nàng mới phát hiện ra.

"A! Quý khách! Ngài cần gì sao?" - Cô nàng giật mình hỏi, trên gương mặt tràn ngập vẻ lo lắng.
"Hắc...! Cũng không có gì, chỉ là muốn cùng nàng làm quen một chút..." - Ác Quỷ Máu điềm tĩnh trả lời, từ trong đôi mắt lóe lên một tia huyết quang.
Nữ nhân viên nhất thời không hiểu ra sao, trước khi nàng kịp phản ứng thì đã bị Ác Quỷ Máu ôm lấy.
Thân thẻ của nàng bị giữ chặt, người đàn ông xa lạ kia trong chớp mắt đã ghé sát vào mặt nàng, hung hăng hôn lên môi của nàng.
Nàng chỉ là một cái nữ sinh vừa mới tốt nghiệp, đi làm chưa được ba tháng.

Bởi vì tính cách của nàng tương đối trẻ con tràn ngập mộng mơ, cũng không giỏi ăn nói lấy lòng người khác.

Nên suốt thời gian đi học chẳng có người bạn thân nào, càng không nói đến bạn trai.

Có thể kiếm được việc cũng là nhờ cô chị họ xin giúp, nếu không phải có Vân giúp đỡ thì e là nàng đã sớm bị đuổi việc rồi.
"Ô...!Ô...!Ô...!(Anh làm cái gì?)" - Nữ nhân viên nói không thành tiếng, chỉ có thể phát ra mấy từ vô nghĩa.
Thân thể của nàng bị người đàn ông xa lạ ôm chặt, bờ môi bị cưỡng đoạt một cách trắng trợn.

Đầu óc nàng nhất thời trở nên trống rỗng, loại tình tiết cưỡng hôn này nàng đã thấy rất nhiều trên phim ảnh, thậm chí từng ao ước có một anh chàng đẹp trai cũng cưỡng hôn nàng như vậy.

Tất nhiên đó chỉ là mong ước có phần ngây thơ ngốc nghếch của thiếu nữ mới lớn chứ nàng chưa từng nghĩ nó sẽ thành sự thật.
"Ô ô....!(Mau buông ra...)" - Cô nàng giãy giụa một cách kịch liệt, trái tim của nàng đập liên hồi như tiếng trống.
Nhưng sự chống cự yếu ớt này chẳng có tác dụng gì, Ác Quỷ Máu từng chút một ngậm lấy miệng nàng, vươn dài linh hồn thành những xúc tu vô hình, tìm cách cùng tâm trí của nàng kết nối.
Rất nhanh nữ nhân viên đã bị sắc quỷ khống chế, thân thể của nàng biến thành mềm nhũn, vô lực ngã vào vòng tay của nó.

Tâm trí của nàng dần trở nên mơ hồ, ánh mắt mơ màng nử tỉnh nửa mê.

Nàng lúc này giống như một cuốn sách, bị Ác Quỷ Máu lật mở xem từng trang một.

Ký ức của nàng ngắn ngủi vô cùng, phần lớn thời gian đều là ở trong phòng một mình, cùng những cuốn sách và phim ảnh làm bạn.
Ký ức mười tám năm của một thiếu nữ cũng không có gì nhiều, Ác Quỷ Máu chỉ ghi nhớ ngôn ngữ của nàng rồi thu hồi linh hồn trở về.