Ma Thần Máu

Chương 514: Cá Vì Sao Lại Lên Bờ






"Diệp Y Y! Cô mau biến lại thành hình dạng người lớn đi!" - Ác Quỷ Máu dùng tay lay lay nữ hài tử, muốn nàng biến lại thành như vừa nãy.
"Hức...!Ác ma...!Biến thái...!Ngươi sẽ chết không yên thân..." - Diệp Y Y thút thít khóc, trong miệng không ngừng chửi rủa.
"Chủ nhân ra lệnh cho ngươi! Mau biến lại hình dạng người lớn!" - Ác Quỷ Máu thấy nàng không nghe lời thì gằn giọng ra lệnh.
Nhưng Y Y vẫn như cũ là một cô gái nhỏ, không cách nào lệnh cho nàng biến thân.
"Y Y! Mau trả lời chủ nhân! Đây là chuyện gì xảy ra?" - Ác Quỷ Máu lại gằn giọng hỏi.
Nó nhìn bộ dáng của Y Y liền cảm thấy nghi hoặc, nàng hình như còn nhỏ hơn lúc trước một ít, biến thành một tiểu nha đầu mười một mười hai tuổi.
"Nghịch Chuyển Luân Hồi là bí thuật của Thanh Hư Môn ta, có thể trong mười hai canh giờ xử ra luân hồi lực lượng, biến thành trạng thái cường thịnh nhất trong tương lai hoặc quá khứ.

Vừa nãy là hình dáng của ta trong tương lai ba vạn năm sau, bây giờ thân thông hết tác dụng rồi." - Diệp Y Y mặc dù không muốn nhưng vẫn phải trả lời.
"Vậy vì sao nha đầu ngươi lại teo nhỏ lại? Là bị thần thông phản phệ hả?" - Ác Quỷ Máu lại hỏi tiếp.
"Luân hồi pháp tắc thâm ảo vô cùng, mỗi lần sử dụng đều phải trả giá đắt.

Người trẻ dùng thì tu vi giảm sút cơ thể teo nhỏ, người già dùng thì càng trở nên già nua, thọ nguyên tiêu tán."
"Bây giờ ta chỉ là một đứa trẻ, ngươi không muốn mang tiếng biến thái thì mau thả ta ra." - Diệp Y Y phụng phịu nhìn Ác Quỷ Máu, chậm rãi đem y phục của mình mặc lại.
Ác Quỷ Máu nhìn Diệp Y Y một hồi, sắc niệm trong lòng cũng tan biến, nó mặc dù háo sắc hơn mạng nhưng đối với nữ hài tử thì không có hứng thú gì, nó cũng không muốn bị một đám Trật Tự Ma Thần tóm vào Hầm Ngục Hắc Ám mấy vạn năm.
"Ai...!Còn tưởng là lừa được một mỹ nhân, ai ngờ lại thêm một nha đầu mít ướt."
"Nếu giờ thả nha đầu này ra, nó kiểu gì cũng lại kiếm chuyện.


Thôi cứ giữ lại làm nha hoàn bưng trà rót nước, nuôi thêm ba vạn năm nữa vậy." - Ác Quỷ Máu nghĩ thầm trong đầu.
"Y Y! Ngươi đừng khóc nữa! Chủ nhân đối với nữ hài tử không có hứng thú, sẽ không làm mấy việc xấu xa với ngươi."
"Nhưng thả ngươi ra thì không được, nơi này là thế giới bí mật của ta, những chuyện trong này không cho phép tiết lộ ra ngoài."
"Nơi này từng là một mảnh vỡ của Tiên Giới, nồng độ thiên địa linh khí tinh thuần hơn Linh Ma Giới rất nhiều.

Ngươi ở lại trong này tu luyện đi, chờ khi tu vi đến Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong chủ nhân sẽ giúp nha đầu ngươi tiến giai Chân Tiên, xem như bồi thường cho ngươi." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói, bộ dáng mười phần nghiêm túc.
"Không cần! Ngươi đưa ta về Linh Ma Giới đi! Y Y hứa về sau sẽ không tìm ngươi báo thù." - Diệp Y Y thấp giọng năn nỉ.
Ác Quỷ Máu không trả lời nàng, bàn tay khẽ đảo lấy ra hai túi trữ vật đặt lên bàn.
"Ngươi tự mình tu luyện đi!" - Âm thanh lạnh lùng vang lên, sắc quỷ bước ra khỏi phòng, đem ma trận bảo hộ mở ra nhốt Diệp Y Y ở bên trong.
"Ba lần gần đây lừa gạt mỹ nữ đều bị lật thuyền, con vịt nấu chín vẫn bay đi mất."
"Thực sự xúi quẩy! Chẳng lẽ là bị người nào ám toán rồi?"
Ác Quỷ Máu lẩm nhẩm trong miệng, lần chút đang cùng Yên Hoa thân mật thì bị Long Nữ phá đám, bắt được vị nữ tông chủ của Thất Sát Tông thì phát hiện toàn thân nàng đều là sát khí, lần này sắp ăn được Diệp Y Y thì nàng biến lại thành một đứa trẻ.
Những chuyện này không liên quan gì đến nhau, nhưng lại liên tiếp xảy ra ba lần.

Trước đó Ác Quỷ Máu lừa gạt mỹ nữ đều rất dễ dàng đắc thủ, chuyện này nhất định là có vấn đề.
Nghĩ ngợi vẩn vơ trong đầu, đôi chân đã tự động đi đến phòng của Long Nữ.

Nàng lúc này cuộn mình trong chăn, chỉ chừa mỗi gương mặt ra ngoài.

Khi nàng ngủ gương mặt hiện lên vẻ an nhiên, khí chất dịu dàng lãnh đạm khác hẳn tính cách thực sự của nàng.
"Long Nữ thân yêu, mau mau dậy đi nào."
Ác Quỷ Máu đem lớp chăn vén lên, thân thể nõn nà của mỹ nhân liền hiển lộ trước mắt.

Long Nữ đang ngủ say mà bị quấy rối, đôi môi rên rỉ gắt gỏng, nàng dùng tay kéo ngược lại tấm chăn.
"Để cho ta ngủ..." - Long Nữ khẽ gắt lên với giọng ngái ngủ, hai mắt nàng vẫn nhắm nghiền.
Ác Quỷ Máu lại kéo tấm chăn trêu đùa, khiến mỹ nhân lăn qua lăn lại, đôi tay nhỏ bám lấy tấm chăn không rời.
"Đừng...!Chàng để cho thiếp ngủ tiếp đi..." - Bị trêu đùa một hồi Long Nữ đành phải xuống nước, âm thanh mềm mại làm nũng.
"Nàng thật là lười, ta chuẩn bị đi săn cá, nếu nàng tiếp tục đóng giả làm con sâu ngủ thì ta đi một mình đó." - Ác Quỷ Máu buông tay, để cho Long Nữ quấn lại tấm chăn vào người mình.
Nhưng chỉ ba giây sau động tác của nàng khựng lại, mỹ nhân mở choàng hai mắt đem tấm chăn đá sang một bên.
"Huyết! Thiếp dậy rồi! Chúng ta đi săn cá đi!" - Long Nữ hưng phấn bừng bừng, khác hẳn với dáng vẻ lười biếng mê ngủ vừa nãy.
Ác Quỷ Máu liền kéo Long Nữ ôm vào lòng, hung hăng ngậm lấy môi của nàng nhấm nháp.

Thân thể gợi cảm và bầu vú no tròn cũng bị đôi tay sói đùa bỡn.

Chỉ chốc lát sau Long Nữ đã bị sắc quỷ đè ép ở trên giường, nó tự mình cởi quần áo, chuẩn bị hưởng thụ thân thể mê người của mỹ nhân.
"Huyết...!Chàng thật là xấu...!Dùng đồ ăn lừa thiếp dậy...Hóa ra là muốn ngủ với thiếp..."

"Lần sau thiếp sẽ không để chàng lừa gạt nữa..." - Long Nữ hờn dỗi nói, thần thái quyến rũ mê người, đôi tay nhỏ kháng cự một cách yếu ớt.
"Ai nói là ta lừa nàng? Vừa nãy ta nói là chuẩn bị, tức là ngày mai mới khởi hành."
"Chỉ cần đêm nay nàng hầu hạ ta thật tốt, ta sẽ đem một nửa lũ rắn biển dưới Long Cung lột vảy nướng chín cho nàng ăn." - Ác Quỷ Máu liền trả lời.
"Ô...!Sao lại là một nửa? Không phải là toàn bộ sao?" - Long Nữ nghi hoặc hỏi lại.
"Nàng thật ngốc! Ăn một nửa thì nửa còn lại tiếp tục sinh sôi nảy nở, đợi một thời gian sau ta lại dẫn nàng đi săn cá."
"Còn ăn hết rồi thì đại dương biến thành biển chết, lần sau lấy gì cho nàng ăn nữa?"
Long Nữ nghe vậy giống như hiểu ra, trong đôi mắt lóe lên một tia tham lam.
"Vậy chàng mau chơi đùa với thân thể của thiếp đi! Chỉ cần chàng không lừa gạt thiếp, thân thể của thiếp tùy chàng đùa bỡn." - Mỹ nhân nghe vậy thì không chống cự nữa, thân thể trở nên mềm mại nhu hòa.
Nàng dùng hai tay ôm lấy cổ Ác Quỷ Máu, kéo sát gương mặt nó vào bầu vú của mình, đôi môi nàng phát ra những âm thanh khiêu khích, khơi gợi dục vọng nguyên thủy.
Chốc lát sau trong căn phòng nhỏ vang lên tiếng da thịt va chạm, tiếng chiếc giường khẽ rung lên và âm thanh tràn ngập nhục dục của mỹ nhân, cả gian phòng chìm trong hương vị sắc dục.
Ba hôm sau Long Nữ mặc bộ áo tắm da cá của nàng, đội chiếc nón đính đầy ngọc trai, làn da mịn màng được phủ một lớp kem chống nắng làm từ thảo dược.

Thần sắc hớn hở vui mừng, ôm chặt cánh tay của sắc quỷ cùng nó đi qua cổng không gian.
Tiếng sóng biển rộn rào khẽ vang lên, bên kia cánh cổng là một bải biển tươi mát, bờ cát trắng trải dài, những cơn sóng thi thoảng lại tát lên bờ đem theo tôm cá.
Thi Thi nằm thư giãn trên chiếc ghế võng, trên đầu nàng là cái ô lớn lợp từ những tán lá dừa, nơi tay cầm một chiếc ly nhỏ hút từng ngụm nước hoa quả, ánh mắt nhìn đàn tôm cá đang giãy chết trên nền cát, xem chúng tranh đấu với nhau để được trở về biển khơi.
Bên cạnh nàng còn có một cái phân thân của Ác Quỷ Máu, nó đang loay hoay dùng một chiếc thìa nạo những lát dừa tươi.

Thấy Ác Quỷ Máu xuất hiện gã phân thân hơi nhướng mày, sau đó hóa thành một đoàn huyết vụ bay trở về bản thể, nhiệm vụ của nó đã kết thúc.
"Huyết! Chàng dẫn Thi Thi đi tắm biển, vì sao không dẫn thiếp theo?" - Long Nữ ghen tị hỏi, bàn tay khẽ véo Ác Quỷ Máu một cái.
"Tại vì nàng là con sâu ngủ, mỗi lần ăn no đều là như vậy, ta cũng đâu giữ nàng lại được.

Nhưng mà không sao, hôm nay nàng tắm biển vẫn kịp mà." - Ác Quỷ Máu véo véo gương mặt phấn nộn của Long Nữ, để cho nàng đi tắm biển còn mình thì đến chỗ của Thi Thi.
"Huyết, chàng trở về, chàng giải quyết công việc xong rồi sao?" - Thi Thi thấy Ác Quỷ Máu liền lên tiếng hỏi.
Gương mặt của nàng hiện rõ sự không vui, nàng đã rất mong chờ chuyến du lịch này, nhưng Ác Quỷ Máu chỉ ở với nàng bảy ngày thì mất tích, chỉ có phân thân ở lại thông báo Thương Hải Thành xảy ra chuyện cần nó giải quyết.
"Thi Thi ngoan, xin lỗi nàng! Mọi chuyện ta giải quyết xong rồi, sẽ không để nàng một mình nữa." - Ác Quỷ Máu thấp giọng nói.
Nó ngồi xuống bên cạnh Thi Thi, tiếp tục công việc nạo dừa đang làm giữa chừng.

Một lúc sau đó thả hai viên băng linh thạch vào hai nửa quả dừa để ướp lạnh.
Thi Thi bình thường rất ít khi nói chuyện, ngay cả với Ác Quỷ Máu nàng cũng không nói gì, giống như một con búp bê xinh đẹp luôn luôn nhìn ngắm thế giới.
Ánh mắt của nàng chăm chú nhìn bãi cát trắng, những con tôm cá nhỏ nhoi bị sóng đánh dạt vào bờ, chúng ra sức giãy giụa lật người, cố gắng trườn trở về với biển cả.
Nhưng phần lớn bọn chúng đều nhanh chóng mất nước, cơ thể héo khô nằm trên nền cát, một lúc lâu sau có cơn sóng lớn đánh qua đưa xác chúng trở về đại dương, một nhóm tôm cá mới lại ra sức giãy giụa khi bị cơn sóng bỏ lại.
"Huyết! Vì sao những con tôm cá này lại cố gắng bơi vào bờ? Chúng không biết khi rời khỏi mặt nước thì chúng sẽ chết sao?"
"Nếu đã muốn chết sao lại còn giãy giụa? Là chúng cảm thấy hối hận muốn trở về biển, hay là do chúng sau khi lên bờ mới biết là không thể sống trên cạn nên muốn quay lại?" - Thi Thi vốn đang im lặng đột nhiên lên tiếng hỏi.
Vấn đề của nàng vô cùng hóc búa, Ác Quỷ Máu cũng chẳng biết trả lời làm sao, nó đâu có phải là tôm cá mà biết chúng nghĩ gì.
"Mọi sinh vật trên thế gian này đều khao khát thay đổi để trở nên mạnh hơn, nàng nhìn mấy con cá nhỏ này.


Chúng ở dưới biển chính là tầng thứ thấp nhất, là thức ăn của những con cá lớn hơn, những con cá lớn hơn lại là thức ăn của đám cá lớn hơn nữa."
"Tiếp tục sinh sống dưới biển thì chỉ có một con đường chết, sớm muộn gì chúng cũng sẽ bị ăn.

Vậy nên chúng muốn thay đổi, tìm cách lên bờ để giành lấy một tia cơ hội sống sót." - Ác Quỷ Máu không muốn mất mặt, liền bắt đầu uốn lưỡi chém gió ra vẻ cao siêu.
"Nhưng lên bờ thì chúng cũng chết mà? Đây đâu phải tìm con đường sống, rõ ràng là đang tự sát." - Thi Thi lắc đầu hỏi vặn lại.
"Thi Thi ngoan, nàng sao hôm nay lại hỏi chuyện này?" - Ác Quỷ Máu không trả lời mà hỏi lảng sang chuyện khác.
"Mấy hôm nay thiếp nhìn bọn chúng chết hết lớp này đến lớp khác, nhưng lại không hiểu vì sao bọn chúng muốn làm như vậy, trong lòng cảm thấy khó chịu muốn tìm câu trả lời." - Thi Thi trả lời một cách bâng quơ.
"Có lẽ là do bọn chúng quá ngốc, không biết việc cá lên bờ thì sẽ chết..." - Ác Quỷ Máu buột miệng trả lời.
Nó lúc này cũng giống như Thi Thi, ngồi xem đám tôm cá lăn lộn trên nền cát.

Trong đầu suy nghĩ xem vì sao chúng lại nghĩ cách leo lên bờ để rồi chết tức tưởi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, những cơn sóng vẫn vỗ lên bờ cát, vầng thái dương lặn dần về phía tây trông như hòn lửa đang chui xuống biển.
Sau khi thủy triều rút đi thì những bờ cát bất chợt chấn động, từng hốc cát và khe rãnh đột ngột xuất hiện, những con mắt láo liên thò ra ngoài.
Một lúc lâu dường như cảm thấy không có gì nguy hiểm, những sinh vật kỳ dị liền chui lên từ trong cát bùn.

Hình dáng của chúng vô cùng kỳ quái, hai con mắt mọc dài như những chiếc râu, lớp da trơn bóng không hề có vảy.

Cái đầu càng dị dạng vô cùng, hơn phân nửa là chiếc miệng to lớn mọc đầy răng.
Loài sinh vật này bề ngoài giống như một con cá da trơn, nhưng thay vì mọc ra vây như những loài cá khác thì chúng lại có bốn cái chân như chân vịt với lớp màng mỏng.

Lũ cá dị dạng bắt đầu sục mõm vào trong cát, tìm kiếm xác chết của lũ cá bị mắc kẹt.
Lúc đầu chúng tỏ ra chăm chỉ kiếm ăn, nhưng khi có càng nhiều đồng loại xuất hiện thì chúng bắt đầu tranh giành địa bàn, dùng chiếc miệng kinh khủng và móng vuốt cào xé lẫn những, kẻ thắng đem thi thể của kẻ thua cuộc cắn nuốt.
"Ồ! Đây là loài cá gì vậy? Chúng hình như không sống dưới nước mà sinh tồn trong cát."
"Trước kia ta cũng ở Bắc Minh Đảo mấy tháng, vì sao lại chưa từng nhìn thấy chúng?" - Ác Quỷ Máu lẩm bẩm trong miệng.
"Huyết! Đây có phải là loài cá chàng nói, loài cá có thể sống trên cạn?" - Thi Thi nghi hoặc hỏi.
Ác Quỷ Máu nghe vậy thì ngẩn ra, cá sống trên bờ nó chỉ thuận miệng nói, không ngờ lại thực sự có thứ sinh vật kỳ lạ này.
"Hắc hắc! Nhất định là chúng! Mấy con cá kia tìm cách lên bờ, phần lớn trong số chúng đều chết, chỉ riêng loại cá này có thể thích nghi với môi trường trên cạn, tiếp tục cuộc đấu tranh sinh tồn." - Ác Quỷ Máu vui vẻ cười lớn, nét mặt mười phần đắc ý.
"Vậy thiếp hiểu tại sao lũ cá kia lại không ngừng lên bờ rồi! Chúng nhất định là biết mình sẽ chết, nhưng chỉ cần không ngừng lập đi lập lại chuyện này."
"Mỗi một thế hệ chúng sẽ thay đổi một chút, trải qua vô số năm tháng, có một ngày con cháu của chúng sẽ có thể thở được ở trên cạn, thành công bước đi trên con đường tiến hóa." - Thi Thi khẽ gật đầu, cuối cùng cũng có thể lý giải được nghi hoặc trong lòng.