Ma Thần Máu

Chương 506: Tra Tấn






Bầu trời Thương Hải Thành những ngày gần đây trở nên u ám vô cùng, những đám mây đen kéo đến dày đặc.
Đám tu sĩ Tiên Linh Tộc trong lòng đều lo lắng hãi hùng, e sợ Hải Tộc lại dâng nước tấn công.
Những vị tông chủ cũng vì chuyện này mà tụ tập hội họp, sắc mặt âm trầm bất an.
"Ứng tông chủ! Đây là chuyện gì xảy ra? Không phải Hải Hoàng Nộ đã tiêu hao hết năng lượng rồi sao?"
"Mật thám của đạo hữu thật là vô dụng, động tĩnh lớn như vậy mà không truyền về tin tức gì."
Tiêu Kiếm và Vạn Pháp sắc mặt kém vô cùng, lần Hải Triều trước tông môn của bọn họ thương vong thảm trọng, có đến năm sáu môn phái phụ thuộc bị nhấn chìm trong biển nước.
"Chư vị đạo hữu xin chớ nóng vội.

Dị tượng này không phải do Hải Tộc gây ra, mấy tên Hải Hoàng hiện tại đang xây dựng căn cứ dưới đáy biển, nếu chúng có dị động gì thì mật thám sẽ báo về."
"Hơn nữa khí tức của những đám mây kia không giống với mây đen bình thường, ngược lại giống như ma vân của Cổ Ma Tộc.

Trong mây đen tầng tầng lớp lớp như đang muốn thai nghén ra vật gì đó, ẩn ẩn có những hư ảnh tà ác."
"Tại hạ từng đọc trong sách cổ, hiện tượng này gọi là Ma Vân Triều Bái, thường xuất hiện khi có đại năng ma tộc chuyển sinh, hoặc là tà ma chí bảo hiện thế."
Ứng Dư sắc mặt tương đối bình tĩnh, nhưng sâu trong ánh mắt hiện lên một tia ác liệt.
"Đại năng ma tộc chuyển thế? Nơi này là Thương Hải Thành, tại sao đại năng của Ma Tộc lại sinh ra? Chẳng lẽ trong Chính Đạo Minh chúng ta có người thông gian với chúng?" - Tịnh Liên tiên tử nhíu mày hỏi.
"Hừ! Không phải ả môn chủ Thiên Bảo Môn kia là nhân tình của gã Tà Huyết sao? Nhất định là ả sinh con cho hắn!" - Diệp Y Y khinh bỉ nói.
"Chúng ta vừa gặp Kiều môn chủ mấy ngày trước, dù mang thai cũng không thể sinh con nhanh như vậy được.


Đây có lẽ là do hắn đang luyện chế ma bảo gây nên."
"Hừ! Cả gan luyện chế ma bảo trong Thương Hải Thành! Chúng ta mau nhân cơ hội này tiêu diệt tên ma đầu đó!" - Diệp Y Y hăm hở nói.
Đáp lại nàng là những ánh mắt kỳ quái, giống như xem nàng là một đứa trẻ.
"Diệp muội, tỷ biết muội cùng Tà Huyết ma quân có thù, nhưng việc này chúng ta tốt nhất là không nên xen vào."
"Dù sao lệnh truy nã chúng ta cũng đã gỡ bỏ, bây giờ mà trở mặt ném đá xuống giếng thì không hay lắm.

Hơn nữa chiến tranh đã lửa xém lông mày, bảo toàn thực lực để giao đấu với Hải Tộc thì tốt hơn." - Tịnh Liên nhẹ nhàng khuyên giải.
"Các người...!Các người thấy hắn luyện chế ma bảo mà không ngăn cản sao? Nếu hắn thành công thì..." - Diệp Y Y tức đến nghẹn họng.
"Diệp đạo chủ! Cô nếu cảm thấy không hài lòng thì có thể tự mình giám sát, chỉ cần tên Tà Huyết kia dám làm ra việc gì xấu, bản vương lập tức xuất binh trấn áp."
"Nhưng trước khi có bằng chứng phạm tội, bản vương cũng không tiện xuất thủ." - Đông Phong Thiên Vương nói với giọng trầm trầm.
Diệp Y Y hoàn toàn không nghe hiểu ý tứ của ông ta, hai mắt cô sáng lên.
"Tốt! Ta đi giám sát tên ma đầu đó!"
Cô nàng loáng cái đã tế ra phi kiếm bay đi, không để ý gì nữa.
Tịnh Liên tiên tử thấy vậy thì nhíu mày.
"Thiên Vương đại nhân! Ngài đây là có ý gì? Biết Y Y và Tà Huyết có thù còn để muội ấy đi giám sát?"
"Nha đầu này quá mức rãnh rỗi, bản vương chỉ tìm việc cho cô ta làm.

Dù sao việc này cũng cần người trông coi, chi bằng để Diệp đạo chủ làm đi."
"Nếu Tịnh Liên đạo chủ cảm thấy không an tâm thì có thể đi theo trông coi nha đầu này, tránh cho nàng ta tự mình rước lấy tai họa." - Đông Phong Thiên Vương chầm chậm trả lời.
Những người khác không muốn xen vào việc này, vờ như đang theo dõi đám mây đen trên cao.
Tịnh Liên tức giận hừ lạnh một cái, tế ra phi kiếm đuổi theo Y Y.
Trung tâm Thương Hải Thành lúc này tụ tập rất nhiều người, bản tính hiếu kỳ của Tiên Linh Tộc rất mạnh, nghe nói có dị tượng liền nhao nhao bu đến.

Cũng bởi vì phạm vi của mây đen rất lớn, đám tu sĩ chỉ biết trong thành xảy ra chuyện, còn vị trí chính xác thì không ai rõ.
"Mây đen vần vũ che kín bầu trời! Đây nhất định là có người sắp độ kiếp phi thăng!"
"Các vị tông chủ đều đang ở trong thành, cũng không biết là vị nào?"
"Ai...!Đại chiến sắp tới, chúng ta lại mất đi một đại tu sĩ..."
"Ta nghe nói tu sĩ trước khi phi thăng có thể dùng tiên lực làm đại giá, lưu lại hạ giới thêm bảy ngày.

Nếu thực như vậy nói không chừng Linh Tộc chúng ta sẽ có một vị Tại Thế Tiên Nhân, trận chiến này mười phần thắng chín."
"Nói thật là hay! Tiên phàm cách biệt không một vạn thì cũng chín ngàn dặm, ai lại đồng ý hy sinh tiên lực quý giá để phù hộ đám phàm nhân chúng ta.

Nhiều nhất là trước khi phi thăng đánh ra một kích, cho chúng ta một tia tiên duyên."
Đám tu sĩ nhốn nháo bàn tán, tu sĩ Độ Kiếp Phi Thăng là dị tượng hiếm có, mấy ngàn thậm chí một hai vạn năm mới có một người phi thăng.

Mà thường thường thì cũng là tu luyện trong mật thất tông môn, lúc đọ kiếp cũng chỉ tu sĩ trong phái nhìn thấy, người ngoài không thể nào biết được.

"Các ngươi thật là một đám kiến thức nông cạn! Ma Vân Che Kín Trời! Đây là dị tượng do Cổ Ma Tộc gây ra, dù là tu sĩ độ kiếp thì cũng là cường giả Cổ Ma Tộc, cùng Tiên Linh Tộc chúng ta không liên quan."
"Nói cũng thật là lạ, tên ma đầu này không ở trong tông môn độ kiếp, lại chạy đến Thương Hải Thành chúng ta làm cái gì?"
"Ai mà biết được! Chỉ cần có kịch để xem, quan tâm nhiều như vậy làm gì?"
"Độ kiếp thất bại ắt sẽ lưu lại di vật, nơi này là Thương Hải Thành nghiêm cấm tranh đấu, ai nhanh tay đoạt được sẽ là của người đó."
"Hừ! Ngươi nghĩ các vị tông chủ sẽ để cho ngươi lấy đi bảo vật như vậy sao? Cho dù lưu lại di vật thì cũng không đến phiên ngươi đâu."
"Lão phu năm nay đã gần hai vạn tuổi, tu vi vẫn kẹt ở Đại Thừa.

Kiếp này phi thăng vô vọng, có thể nhìn thấy Thiên Kiếp một lần cũng vui rồi."
Lẩn trong đám người là hai tỷ muội Băng Ngưng Linh Lung, các nàng đứng ở một góc khuất, yên lặng nhìn tòa Băng Linh Các.

Những đệ tử Thủy Linh Kiếm Môn đều đã thông qua trận pháp truyền tống trở về Tuyết Sơn, nơi này chỉ còn lại tỷ muội bọn họ.
Một cái phân thân đeo mặt nạ băng, mặc bộ y phục màu trắng đứng phía sau lưng hai nàng, trong ánh mắt thỉnh thoảng lại lay động tia sáng.
"Phu quân! Đã ba ngày rồi, chàng ở trong đó đang làm gì vậy?" - Băng Ngưng nắm chặt tay của phân thân hỏi, giọng nói tràn ngập lo lắng.
"Hắc! Chuyện của bản thể ta làm sao biết được, ta chỉ là phân thân của hắn.

Nhưng dựa vào loại thiên tượng này, tám chín phần là chuẩn bị mở cổng địa ngục, triệu hồi ác quỷ hạ giới." - Phân thân cười lạnh trả lời, sau đó lại thở dài một hơi.
"Ắt hẳn bản thể phải rất ghét Kiều Diễm, thật là đáng thương cho nàng ấy."
"Vì sao huynh lại nói như vậy? Không phải là huynh đang giúp Kiều tỷ tỷ tiến giai sao?" - Linh Lung nghe vậy liền ngạc nhiên hỏi.
"Hả? Tiến giai?"
"Hừm! Muội và Kiều Diễm bị lừa rồi!"
"À! Mà có lẽ là đang giúp nàng ấy tiến giai thật, vậy có lẽ bản thể phải rất thích nàng." - Phân thân nghe vậy thì ngạc nhiên, sau đó liền phủ định, rồi lại khẽ gật đầu.
"Quá trình triệu hồi Ác Quỷ rất là điên rồ, vật tế sẽ bị tra tấn hành hạ cả về tinh thần lẫn thể xác, chỉ đến khi nào cô ta rơi vào trạng thái tuyệt vọng thì mới thích hợp để cho Ác Quỷ phụ thân."
"Sau khi thức tỉnh thành Ác Quỷ thì sẽ hoàn toàn lột xác, trở thành một sinh mệnh mới hoàn toàn, nắm giữ những quyền năng mạnh mẽ phi thường."
"Nhưng mà quá trình hiến tế hung hiểm vô cùng, nếu sau này bản thể muốn chọn hai nàng làm vật hiến tế, thì hai nàng tuyệt đối đừng nhận lời." - Phân thân sắc mặt trầm xuống, giọng nói âm trầm bất định.
Băng Ngưng và Linh Lung nghe không hiểu cho lắm, nhưng vẫn gật đầu như gà mổ thóc.
Thời gian một tháng trôi qua, bầu trời Thương Hải Thành lúc này biến thành màn đêm u tối, trong thành phải mở ra toàn bộ pháp trận mới có thể chống đỡ được phong bạo từ trên cao giáng xuống.

Bốn phía tòa thành bị sương mù màu đỏ bao phủ, tu sinh trong thành tâm trạng chuyển từ hiếu kỳ sang lo sợ.
"Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
"Thực sự là tu sĩ độ kiếp sao? Sao ta có cảm giác chúng ta sắp bị thứ gì đó nuốt chửng rồi."
"Nhìn! Mau nhìn! Hố đen trên trời nứt ra rồi!"
Âm thanh hò hét của đám tu sĩ vang lên, tất cả đều chăm chú nhìn lên bầu trời.
Giữa những đám mây đen rậm rạp là một vòng xoáy khổng lồ, bên trong có vô số tia sét tím đen, chúng đang điên cuồng xé nát không gian để mở ra một cánh cổng dẫn đến địa ngục.
Trong Băng Linh Các sắc mặt Ác Quỷ Máu âm trầm như nước, hai con mắt đỏ ngầu nhìn Kiều Diễm chằm chằm.
Mỹ nhân lúc này toàn thân vô lực, sinh mệnh của nàng như sợi chỉ treo chuông, sẽ đứt gãy bất cứ lúc nào.
Máu của nàng lúc này khô cạn, những phù văn quỷ ngữ lóe sáng một cách tà dị, chúng không ngừng đem sự sống của nàng rút đi từng chút một.

"Phu quân...!Cho thiếp chết một cách thống khoái đi...!Đừng hành hạ thiếp nữa..." - Âm thanh của nàng yếu ớt vô cùng, nghe vo ve như tiếng muỗi kêu.
"Ta cần ngươi sống cho đến khi hoàn thành hiến tế!" - Âm thanh như tiếng rít phát ra từ miệng Ác Quỷ Máu.
Nó dùng móng tay vạch phá mạch máu nơi cổ tay, khẽ bóp miệng Kiều Diễm đổ máu tươi vào bên trong.

Dòng máu Ác Quỷ đỏ thẫm, nóng rực như dung nham thiêu đốt cuống họng của nàng.
Kiều Diễm cố gắng chống cự nhưng vô ích, thứ máu kia giống như một lời nguyền quái ác, giữ lại mạng sống cho nàng nhưng cũng không ngừng tra tấn nàng.

Ký ức của Kiều Diễm vẫn trống rỗng như cũ, không thể nhớ được vì sao Ác Quỷ Máu lại tàn nhẫn với nàng như vậy.
"Phu quân...!Rốt cuộc là vì sao...!Sao chàng lại tàn nhẫn với thiếp như vậy?"
"Thiếp đã làm gì sai?"
"Nếu chàng không yêu thiếp nữa thì giết thiếp đi...!Đừng hành hạ thiếp như vậy..."
Kiều Diễm thổn thức nói, phun ra ngụm máu nghẹn lại trong miệng.
Những ngày này nàng mỗi khi ngất đi đều sẽ có Tâm Ma xuất hiện, đem những từ ngữ độc ác truyền vào linh hồn nàng.

Khi tỉnh dậy thì lại đối mặt với sự thật tàn nhẫn, người phu quân luôn yêu thương nàng, giờ lại biến thành một con quái vật hung ác, lấy việc hành hạ nàng làm niềm vui thú.
Kiều Diễm gần như tuyệt vọng, thỉnh thoảng lại hướng Ác Quỷ Máu van xin nó giết nàng, để không phải chịu cảnh đau khổ nữa.
Nhưng đáp lại lời thỉnh cầu của nàng là một gương mặt hung ác lạnh lùng, gương mặt của Ác Quỷ Máu trước sau như một, hoàn toàn không có cảm xúc.
"Im lặng! Ta sẽ không để ngươi chết!"
"Vì sao chứ? Vì sao chàng muốn thiếp sống? Chỉ để dằn vặt tra tấn thiếp thôi sao?" - Kiều Diễm ấm ức hỏi.
"Nghi lễ chưa hoàn thành!" - Ác Quỷ Máu ảm đạm trả lời.
Kiều Diễm nghe đến hai từ nghi lễ thì đầu óc lại kêu lên ong ong, qua lời nói của Tâm Ma nàng biết được Ác Quỷ Máu đang thực hiện một lễ hiến tế.

Mà nàng sẽ là vật chủ, để cho một ý chí Ác Quỷ nhập vào thân xác của nàng.
Bỗng gương mặt băng lãnh của Ác Quỷ Máu thay đổi, trên mặt hiện lên một tia vui vẻ, nhưng bởi vì đang ở trong hình dạng ma quỷ nên nụ cười kia đáng sợ vô cùng.
"Thông đạo mở ra rồi! Lát nữa ngươi nhất định phải chọn trúng Kim Ngọc, để nàng ấy phụ thân vào ngươi!" - Ác Quỷ Máu lạnh lùng ra lệnh.
"Không!" - Kiều Diễm ngay lập tức lắc đầu kháng nghị.
"Ngươi không có quyền lựa chọn! Ngươi nhất định phải làm!" - Đôi mắt của Ác Quỷ Máu đỏ lên, hung ác nhìn Kiều Diễm chằm chằm.
Nó lại khẽ chạm ngón tay vào giữa trán Kiều Diễm, đem thông tin của Kim Ngọc đưa vào bên trong.
Trên bầu trời cánh cửa kết nối với địa ngục đã hoàn toàn mở ra, không gian phía bên kia đen kịt, vô số ánh mắt tà ác chen lấn đến trước cửa, chăm chú nhìn xuống bên dưới.