"Ai...! Ngủ một giấc khi tỉnh dậy cảnh còn người mất, cũng không biết mấy nha đầu kia có để lại hậu bối nào hay không?" - Diễm Tình than nhẹ, liên tục sử dụng gương ngọc tìm kiếm tung tích.
Hỏa Vân Thành diện tích rất lớn, từ đầu này đến đầu kia tòa thành những mấy chục dặm, nhà của san sát nhau.
Kiến trúc lớn nhất chính là Hoàng Thành do Hỏa Vân Ma Hoàng cai quản.
Vị Ma Hoàng này tuy không phải Thiên Ma, nhưng cũng có tu vi Địa Ma Kỳ đỉnh phong, cách thần vị chỉ còn một bước nhỏ.
Chỉ là cái bước này chẳng bao giờ bước qua được, muốn tiến giai Thiên Ma chỉ có cách đạt được Thiên Ma truyền thừa, hoặc là dùng thực lực đem Thiên Ma giết chết, đoạt lấy thần lực.
Nhưng phương pháp thứ hai gần như là không thể, chỉ có thần mới có thể giết thần, những sinh vật khác dù mạnh đến đâu cũng không thể giết chết một vị thần thực sự.
Diễm Tình liên tục thông qua gương ngọc tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được người nàng muốn tìm.
Hỏa Vân Ma Hoàng là một cô gái tuổi chừng hai mươi, thân mặc hoàng bào đỏ đậm.
Gương mặt xinh đẹp nhưng có mấy phần lạnh lùng, nàng lúc này đang bế quan luyện đơn, trước mặt là một lò đan dược đang liên tục xoay tròn, xung quanh là tám đạo hỏa diễm nóng bỏng.
Bỗng trước mặt nữ Ma Hoàng xuất hiện một khe nứt không gian, đem nàng từ trong động phủ bắt đi.
Cô gái tội nghiệp ngã cái bịch xuống đất, đầu đập xuống sàn, hỏa quan đội trên đầu cũng rơi xuống.
Nàng hoảng hốt ngẩng đầu lên xem chuyện gì xảy ra, liền nhìn thấy Diễm Tình đang trang nghiêm nhìn nàng.
"Diễm Châu gặp qua Thiên Ma đại nhân!" - Nữ Ma Hoàng quỳ sụp xuống tế bái, dập đầu lia lịa, nàng rất nhanh đã nhận ra Hỏa Thiên Ma mà mình vẫn luôn tôn thờ.
"Ừm! Tốt lắm! Nha đầu Diễm Bích là gì của ngươi?" - Diễm Tình nở nụ cười nhu hòa hỏi.
"Bẩm Thiên Ma đại nhân, đó là tổ mẫu tám đời của thần." - Diễm Châu vội vàng trả lời.
"Ừm...!Đã tám đời rồi sao? Vậy ta ngủ bao lâu rồi?" - Diễm Tình nghe vậy giọng nói có chút trầm xuống.
"Bẩm đại nhân đã ngủ hơn năm trăm vạn năm." - Diễm Châu cẩn thận trả lời, sắc mặt nàng có chút hưng phấn khi có thể nhìn thấy Thiên Ma bằng da thịt, trước giờ nàng chỉ thấy mặt Diễm Tình thông qua mấy bức tượng.
"Năm triệu năm, cũng đủ lâu rồi."
"Bản tôn chỉ mới tỉnh lại gần đây, trong cung thiếu tỳ nữ hầu hạ, nếu ngươi nguyện ý có thể ở lại trong thánh cung giúp ta quét dọn nhà cửa.
Thỉnh thoảng ta sẽ giảng giải đạo pháp cho ngươi." - Diễm Tình không nhanh không chậm nói.
Nữ Ma Hoàng nghe xong không những không tức giận mà ngược lại mừng rỡ vô cùng.
"Đa tạ ân điển của đại nhân, nô tỳ cam tâm tình nguyện làm người hầu cho ngài, quyết dốc tâm tận tụy, chết cũng không màng." - Diễm Châu vội vàng bái lạy, giống như là sợ Thiên Ma đổi ý.
Được làm cung nữ trong thánh cung chính là ân điển ai ai cũng mơ ước, gia tộc của nàng có thể thống trị Hỏa Vân Thành suốt hàng trăm vạn năm cũng là nhờ có tổ tiên làm thị nữ thân tín cho Thiên Ma, nay nàng cũng được hưởng ân sủng ắt con cháu sau này cũng sẽ được Thiên Ma chiếu cố.
"Quái lạ, làm người hầu cho người khác vui thế sao?" - Ác Quỷ Máu cảm thấy quái dị vô cùng.
Diễm Tình thì đã quen với việc này, chỉ khẽ gật đầu, nàng lấy ra một tấm ngọc bàn đưa cho Diễm Châu.
"Ngươi dùng cái này truy tìm tung tích hậu nhân của mấy người Hồng Ngọc, Hỏa Bích.
Hỏi xem bọn chúng có muốn làm tỳ nữ cho ta hay không, nếu chúng không muốn thì ngươi chọn vài người thân tín cũng được."
"Truyền tống trận ở phía tây, nó sẽ đưa ngươi trở về."
"Nô tỳ xin tuân lệnh!" - Diễm Châu dập đầu bái lạy, nhận lấy ngọc bàn rồi cáo lui.
Trước khi đi ánh mắt của nàng nhìn qua Ác Quỷ Máu vài lần, mặc dù rất tò mò gã nam nhân bên cạnh Thiên Ma là ai, nhưng nàng cũng không dám hỏi nhiều.
"Tiểu quỷ! Chưa nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp bao giờ sao? Có muốn ta gã nha đầu đó cho ngươi không?" - Diễm Tình cười mị mị hỏi, trên gương mặt nàng hiện rõ vẽ chế giễu.
Ác Quỷ Máu hơi giật mình khi bị gọi bất ngờ, nó vội vàng xua tay.
"Chủ nhân nói đùa rồi, ta chỉ thắc mắc vì sao một vị ma hoàng lại dễ dàng đồng ý làm người hầu cho nàng như vậy."
"Ngươi bất mãn sao? Người trong thiên hạ đều xem việc được làm tỳ nữ cho ta là vinh dự lớn lao.
Hỏa Vân Thánh Cung tài nguyên phong phú, thánh khí ngập tràn, chỉ cần ở đây tu luyện là có thể thẳng đến Địa Ma Kỳ.
Sau vài vạn năm ta lại ngủ say, mấy nha đầu đó xuất cung đều sẽ trở thành cường giả một phương." - Diễm Tình nhàn nhạt giải thích, dáng vẻ rất là tự hào.
"Thì ra là như thế, vậy ta càng phải hầu hạ chủ nhân thật tốt." - Ác Quỷ Máu cười hề hề, xun xoe lấy lòng.
Nhìn bộ dạng ngớ ngẩn của nó khiến Diễm Tình phì cười, nàng bỗng đứng dậy rời khỏi giường, lắc lư thân thể mê người vươn vai uốn người.
Diễm Tình lấy ra từ hư không một tấm vải đỏ hình chữ nhật, trên tấm vải thêu rất nhiều ấn ký hỏa diễm, giữa đầu và cuối tấm vải là hai sợi dây đỏ.
"Mặc nó cho ta!" - Vị Thiên Ma xinh đẹp ra lệnh, nàng giơ hai tay sang ngang chờ đợi.
Ác Quỷ Máu lúng túng cầm lấy tấm vải, suy nghĩ xem thứ này mặc như thế nào.
"Ngu ngốc! Quấn Sa Y lên vai ta, rồi quấn nó quanh người, khi gần hết thì nối hai đầu Sa Y lại." - Diễm Tình mất kiên nhẫn liền nhắc nhở.
Ác Quỷ Máu vụng về làm theo lời nàng nói, đem tấm vải quấn quanh cơ thể của Diễm Tình, khiến nàng giống như đang mặc một bộ váy bó sát người, từng đường cong gợi cảm ẩn hiện sau lớp vải.
Mỹ nhân lấy ra một cái khăn đội lên đầu, lại dùng mạng mỏng che đi gương mặt xinh đẹp.
Lúc này nàng trông giống như một cái dị tộc mỹ nữ, có một loại phong tình rất đặc biệt.
Lãnh địa Hỏa Ma Tộc nằm gần miệng núi lửa, xung quanh lại là sa mạc.
Khí hậu quanh năm nắng nóng, nữ nhân Hỏa Ma Tộc vì bảo vệ làn da trắng sáng, nên ra ngoài đều ăn mặc rất kín đáo, chỉ khi trở về nhà mới mặc váy nghê thường mỏng manh.
Diễm Tình còn cẩn thận khoác một bộ áo choàng đỏ rực lên người, biến nàng thành một tiểu thư quyền quý.
Nàng ngắm mình trước gương ngọc hồi lâu, mới hài lòng gật đầu.
Mỹ nhân phất tay về phía trước tạo ra cánh cửa không gian, liền nhanh chóng bước qua.
Ác Quỷ Máu cũng nhanh chân đi theo nàng.
Phố xá Hỏa Vân Thành đông vui nhộn nhịp, dù là giữa trưa nhưng bốn phía vẫn đầy ắp khánh nhân.
Diễm Tình chậm rãi di chuyển trên đường, nàng đi đến đâu thì vô số nam nhân Hỏa Ma Tộc ngẩn ngơ đến đó, dù không thể nhìn rõ dung nhan của nàng, nhưng tất cả đều bị khí chất cao quý và thân thể gợi cảm của nàng hấp dẫn.
Vài gã bởi vì mãi mê nhìn ngắm mỹ nữ, một tên xui xẻo bị xe ma thú húc trúng, tên khác bởi vì ngoảnh đầu biên độ quá lớn vẹo luôn cả cổ, lại có kẻ bởi vì nhìn Diễm Tình mê mẩn mà bị nữ nhân bên cạnh đá cho một phát, ngã nhào ra đất.
Ác Quỷ Máu giống như nô bộc đi theo phía sau mỹ nhân.
Ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn xung quanh, mặc dù nó ở Linh Ma Giới là vô địch, nhưng nơi này là Thánh Ma Giới, mấy cái tên trông như phàm nhân đi qua đi lại trên đường cũng đều là Bạch Ma Kỳ.
Mấy tên ăn mặc tương đối giàu có kia là Kim Ma Kỳ, còn mấy tên ăn mặc sang trọng là Huyền Ma Kỳ.
Cùng mấy tên này đánh lộn Ác Quỷ Máu cũng không nắm chắc phần thắng.
Cường giả sống chung với sâu kiến chính là cường giả, nhưng cường giả sống ở nơi xung quanh toàn là cường giả thì sẽ trở thành người bình thường.
Ác Quỷ Máu hiện tại chính là cái tình cảnh này.
Diễm Tình bước vào bên trong cửa tiệm lớn nhất Hỏa Vân Thành, phía bên ngoài cửa treo một tấm bảng Phiêu Vân Các rất lớn.
Cửa hàng trang trí tương đối đơn sơ tao nhã, nhưng nhìn kỹ lại vật liệu xây dựng lầu các đều là bảo vật quý giá, những viên gạch đều là tài liệu rèn đúc Thánh Bảo có giá trị to lớn.
Nếu Ác Quỷ Máu trộm vài viên gạch về Linh Ma Giới, liền có thể rèn ra một đống lớn Thánh Bảo, chọi nhẹ một cái cũng có thể giết chết cao thủ Độ Kiếp kỳ.
Hai nữ tử canh cửa thình lình đều có tu vi Kim Ma Kỳ, loại tu vi này ở Thánh Ma Giới đã là rất mạnh, nhưng ở đây lại chỉ có thể làm kẻ gác cổng.
Hai nàng nhìn thấy y phục trên người Diễm Tình đều là Thánh Phẩm, liền biết vị mỹ nữ này thân phận tôn quý vô cùng, nói không chừng là vị công chúa hay nữ vương nào đó.
"Mời tiểu thư vào bổn các, trong các gần đây mới nhập về một lô hàng quý giá, nhất định sẽ khiến tiểu thư hài lòng." - Một người đon đả nói, gương mặt tươi cười đem cửa đẩy ra.
Diễm Tình chậm rãi bước vào bên trong, từng bước đi của nàng uyển chuyển vô cùng, dáng vẻ tôn quý sang trọng.
"Hạ nhân không được phép vào! Ngươi sang bên kia đứng chờ." - Ác Quỷ Máu vốn định đi theo thì bị nữ tử còn lại ngăn cản, nàng chỉ tay sang một góc khuất, nơi đó có vài tên nô bộc và ma thú đang ngồi nghĩ.
Ác Quỷ Máu mặt méo xệch, cảm thấy màn vượt biên lên thượng giới lần này của nó quá sai lầm.
Sau khi trở về nhất định phải củng cố tu vi, lần sau quay lại rửa nhục.
Khi nó ảo não định đi về phía chỗ mấy tên người hầu thì Diễm Tình lên tiếng.
"Hắn là hầu cận của ta! Để hắn vô trong đi!"
"Vâng! Tiểu thư!" - Nữ tử canh cửa nghe vậy cũng không dám cãi lại, khẽ thu tay lại để cho Ác Quỷ Máu bước vào bên trong.
Sắc quỷ hớn hở đi phía sau Diễm Tình, vui vẻ nhìn ngắm kiến trúc bên trong tòa nhà.
Bốn phía bày đủ thứ vật phẩm mà nữ nhân yêu thích, phía trước mặt là vô số Thánh Bảo phòng ngự loại y phục, đều là những bộ váy được chế tạo từ tơ tằm trân quý như Ma Văn Tinh Điệp, Huyền Thiên Thải Phượng.
Những loại thánh trùng này mỗi năm chỉ nhả duy nhất một sợi tơ, muốn dệt một bộ váy từ tơ của chúng cũng mất mấy vạn năm.
Y phục không chỉ chất liệu quý giá, thiết kế và kỹ thuật may vá của nghệ nhân đều là tuyệt phẩm, từng đường kim mũi chỉ tinh xảo vô cùng, những hoa văn họa tiết bông hoa cánh bướm đều sống động như thật.