Ma Thần Máu

Chương 38: Nhìn lén




Ba thiếu nữ đùa giỡn vô cùng vui vẻ, nụ cười của các nàng khiến Tà Huyết mê say, ngắm nhìn các nàng không biết chán, quên luôn cả thời gian trôi qua.

Sau khi đùa vui đã thấm mệt trêи đồng cỏ, ba thiếu nữ bắt đầu cởi những bộ váy đang mặc trêи người và từ từ bước xuống hồ nước. Làn nước hồ rực rỡ, lấp lánh, phản chiếu gam màu của vô vàn sắc hoa cùng hòa trộn lại, khéo léo che đi cảnh tượng mĩ miều trước mắt kia, khiến Tà Huyết không thể nào nhìn rõ cơ thể họ.

"Mình muốn nhìn trộm họ quá."

"Mặc dù việc này là xấu, nhưng đối với mình nó cũng chỉ là sự yêu cái đẹp." - Tà Huyết tự nghĩ ra một lý do để biện hộ cho hành động nhìn trộm của hắn.

"Làm sao mình có thể bỏ qua cơ hội chiêm ngưỡng thân thể đẹp mê hồn của họ được chứ."

Một loạt ý nghĩ xấu xa xuất hiện trong đầu Tà Huyết, dù rất cố gắng nhưng hắn không thể xua đuổi chúng khỏi tâm trí.

"Chết tiệt, đành vậy thôi!"

"Con Mắt Của Quỷ Máu!!"

Tà Huyết vừa thi triển một trong những ma thuật chủng tộc của mình, tên gọi là Con Mắt Của Quỷ Máu. Kỹ năng này tiêu hao năng lượng máu trong cơ thể, giúp cho mắt của hắn có thể nhìn rõ mọi vật cách xa vài cây số. Bình thường hắn hay dùng nó để quan sát con mồi từ xa.

Đôi mắt Tà Huyết bắt đầu rực lên ánh sáng đỏ, những tia khói màu máu đỏ nhạt bốc lên. Giờ thì hắn đã có thể nhìn rõ những thiếu nữ đang nô đùa dưới hồ nước.

Thật tuyệt vời làm sao! Họ sở hữu những đường cong quyến rũ đầy gợi cảm, những quả đài tươi chín mọng no tròn, mềm mại đung đưa mỗi khi họ cử động, tiếp theo đó là những chiếc eo thon thon đầy uyển chuyển, khi thì xoay sang trái, lúc lại uốn sang phải, có lúc lại cúi xuống, lúc lại ưỡn cong lên phô bày toàn bộ thân thể mê hồn. Và cuối cùng là những cặp ʍôиɠ tròn trịa và căng mẩy như những quả đào chín mọng, chúng nhô lên ngụp xuống trong làn nước, núng na núng nính, khi khép khi mở theo từng nhịp cử động chân.

Họ đang vừa chơi té nước vừa nói cười hết sức rôm rả. Mỗi cử động hất nước của họ khiến những cặp иɦũ ɦσα căng tròn kia lúc thì nhè nhẹ đong đưa, lúc lại hăng hái nẩy tung lên trước ngực. Những cặp иɦũ ɦσα trắng muốt như bông hoa lê được thiên nhiên khéo léo điểm xuyết thêm bằng những nụ hồng be bé, xinh tươi ngay giữa, cứ thế mà yểu điệu nhấp nhô, lúc ẩn lúc hiện trong làn nước mát.

"Họ...họ thật đẹp!"

Tà Huyết không kìm được thốt lên, đưa tay quệt những dòng máu sôi sục đang chảy ra từ mũi mình. Chà, là tác dụng phụ của việc sử dụng kỹ năng máu quá lâu đây mà.

"Khanh khách, tình nhân của em đang nhìn trộm chúng ta kìa, còn chảy máu mũi nửa chứ, đúng là một con quỷ háo sắc." - Bạch Cúc cười giòn rã, lên tiếng trêu chọc Hồng Hoa.

"Hắn là Quỷ Máu, loài này chỉ có hai loại, một là hiếu sát, hai là háo sắc. Hắn là loại thứ hai." - Tử Tinh dường như rất có kiến thức, nàng giảng giải cho hai cô em gái nghe.

"Khanh khách, hắn là một tên háo sắc đó, em còn thích hắn nữa hay không?"

"Háo sắc thì sao chứ! Em vẫn sẽ thích anh ấy." - Hồng Hoa phồng má, gương mặt vẫn còn nét trẻ con thơ ngây.

"Chị! Chị xem kìa, con bé mê trai tới mức lú lẫn luôn rồi! Không biết nó giống ai nữa."

"Khúc khích, nó giống em đó Bạch Cúc." - Tử Tinh cười vô cùng vui vẻ, té nước vào người cô em gái.

"Hì hì, em biết chị thương em nhất mà." - Hồng Hoa thấy vậy liền ôm lấy người Tử Tinh, làm mặt quỷ chọc tức Bạch Cúc.

"Hai người...hai người..." - Bạch Cúc tức giận nhìn chị và em gái của nàng, nhưng không biết đáp trả thế nào.

"Suỵt! Hắn ta vừa sử dụng kỹ năng nghe lén đó, đừng làm lộ bí mật." - Đột nhiên Tử Tinh thay đổi sắc mặt, đôi mắt nàng lấp lánh ánh sáng tím, nàng là chủ nhân của Cánh Đồng Hoa, mọi chuyện xảy ra ở đây đều không qua khỏi mắt nàng.

Các thiếu nữ chuyển sang trò chuyện về những vấn đề khác, giả vờ như không hề hay biết đến một cặp mắt xấu xa đang lẩn khuất, nhìn trộm các nàng.

Những đôi môi cong cong, mọng nước khiến khát vọng trong lòng Tà Huyết trở nên cồn cào, hắn đột nhiên cảm thấy muốn cắn nhẹ chúng.

"Khoan đã nào, sao mình lại muốn cắn họ nhỉ?"

"Trước giờ mình chỉ sống bằng việc uống máu lũ sâu thôi, cảm giác khao khát được "Ăn" họ thật kỳ lạ."

Tà Huyết vội vỗ đầu bình bịch để quên đi cái ý tưởng muốn "ăn" các cô gái xinh đẹp.

"Mình là một con quỷ tốt, là một con quỷ tốt! Phải dẹp ngay mớ suy nghĩ ngớ ngẩn này ra khỏi đầu!"

Tà Huyết đưa tâm trí quay lại cái mặt hồ xinh đẹp kia, vẫn thấy ba thiếu nữ đang nói chuyện với nhau, tự nhiên hắn nảy ra ý tò mò, muốn nghe thử xem họ nói gì và cũng để thu thập thêm thông tin.

"Tăng Cường Thính Giác."

Một kĩ năng khác giúp Tà Huyết nghe rõ được những âm thanh ở xa dù là nhỏ nhất.

"Chị ơi, hôm nay chúng ta có món gì nào?" - Bạch Cúc choàng tay qua ôm chị cả, hỏi bằng giọng tò mò.

"Chị đã chuẩn bị bữa ăn rồi, là mật hoa lan." - Tử Tinh đáp lời, giọng nói của nàng dịu dàng thanh thoát như suối chảy.

"Cô ấy thật xinh đẹp và dịu dàng, có lẽ mình thích nàng mất rồi." - Tà Huyết nhìn Tử Tinh đầy đắm đuối, hắn đã bị khí chất thanh thoát dịu dàng của Tử Tinh hớp hồn.

"Ô thật sao chị, là món yêu thích của em!" - Hồng Hoa reo lên. Giọng cô bé trong trẻo và lanh lợi, nghe như tiếng chuông ngân.

"Thật là dễ thương làm sao, ước gì mình cũng có một cô em gái như vậy!" - Tà Huyết thầm ao ước trong lòng.

"Nhưng em muốn uống mật hoa hồng cơ." - Bạch Cúc cười cười, ném một cái nhìn lém lỉnh về phía Hồng Hoa.

"Hơ..không!! Em sẽ không bao giờ cho chị uống nó." - Hồng Hoa hốt hoảng đưa một tay che cặp thỏ trắng, tay còn lại té nước vào chị gái, khuôn mặt cô bé ửng hồng.

"Hì hì...không được cũng phải được, hôm nay chị sẽ uống mật hoa hồng của em!" - Bạch Cúc vừa nói vừa nhào tới ôm chầm lấy em gái, bàn tay nhào nặn cặp đào tiên của Hồng Hoa.

"Thả em ra, không cho không cho..." - Hồng Hoa sợ hãi thét lớn, cố gắng đẩy người chị gái nghịch ngợm của nàng ra.

Tử Tinh hết sức vui vẻ, quan sát hai đứa em gái tinh nghịch của mình trêu chọc nhau. Các nàng quyết định sẽ diễn một màn kịch, để dụ Tà Huyết vào bẫy.

"Thôi nào các em của chị, chớ làm đục nước hồ xinh đẹp, chúng ta lên bờ vào nhà ăn tối thôi!"

"Dạ!" - Hai người em gái háo hức đồng thanh đáp.

Sau đó ba cô gái mặc quần áo và đi vào ngôi nhà bằng hoa của mình, cánh cửa nhỏ nhẹ nhàng khép lại sau bóng lưng họ.

Tà Huyết nhìn ngắm các nàng không hề rời mắt, bỗng nhiên hắn ngã khụy, ý thức như dần tan biến.

"Khục khục"

Tà Huyết ho nhẹ và phun ra một ít máu. Mắt và tai hắn vẫn đang rỉ máu. Hắn biết mình đã sử dụng kỹ năng máu quá lâu nên mới bị phản lại, nhưng hắn không cách nào rời mắt khỏi ba thiếu nữ xinh đẹp được.

Bây giờ đã là buổi chiều, ánh sáng từ hai mặt trăng đã yếu bớt.

"Theo như những gì mình quan sát được, ba chị em Ma Nhân này chắc chắn là những cô gái xinh đẹp và tốt bụng. Mình sẽ xin họ cho ở nhờ một đêm, ngày mai sẽ tiếp tục lên đường, dù gì thì bụng mình cũng đã đói meo."

Tà Huyết ngẫm nghĩ một chút rồi tự bịa ra một lý do, nếu là bình thường thì hắn sẽ lựa chọn tiếp tục ngủ ngoài trời, dù sao hắn cũng quá quen với việc dầm sương dải nắng.

Việc hắn muốn đến xin ngủ nhờ ở nhà ba thiếu nữ, hoàn toàn là vì muốn lân la làm quen với các nàng.

Cẩn thận giấu kĩ cây giáo và những vật dụng khác trong một bụi hoa. Tà Huyết lững thững tiến lại căn nhà nhỏ với hai bàn tay không.

"À quên, mình cần thay đổi hình dạng nữa, không nên làm họ sợ."

Hình dạng thật của Tà Huyết là một con quỷ cao một mét bảy, đối với một con quỷ thì hắn tương đối đẹp trai, thân thể cao lớn, gương mặt tuấn tú. Nhưng da thịt của hắn lại có màu đỏ chứ không phải màu da giống bình thường, trêи đầu cũng có một cặp sừng dài cả gang tay, nhọn hoắt. Ba thiếu nữ chỉ sống một mình giữa cánh đồng hoa vô tận này, Tà Huyết nghĩ rằng hình dạng ma quỷ của hắn sẽ làm họ sợ hãi.

"Kỹ năng chủng tộc Ma nhân Hóa."

Cơ thể Tà Huyết phồng lên một chút để trông như có thêm da thịt, làn da đỏ máu biến thành trắng hồng. Nét mặt cũng trở nên hiền lành, hơi có vẻ ngốc nghếch. Cặp sừng nhọn thu nhỏ lại chỉ còn năm phân. Giờ đây trông Tà Huyết khá giống Ma Nhân, trừ việc da hắn vẫn phơn phớt chút đỏ nhạt và trêи đầu lấp ló cặp sừng quỷ nho nhỏ. Nhưng chí ít là trông hắn hiền lành thân thiện hơn rất nhiều, ba cô gái tốt bụng có lẽ sẽ để cho hắn vào nhà.

Tà Huyết đã đứng trước ngôi nhà hoa, hít sâu một hơi, gõ nhẹ lên cánh cửa gỗ.