Ma Thần Máu

Chương 377: Mật thất




Ác Quỷ Máu đi vào bên trong cung điện, nó cảm nhận được luồng khí tức tà ác bốc lên từ trong này.

Trong chính điện là một loạt những bồ đoàn bằng ngọc, có tác dụng hội tụ tiên khí để đệ tử tu luyện.

Bốn phía xung quanh là những bảo vật quý giá, như san hô mã não, kim chi ngọc diệp. Những thứ này lại chỉ là vật trang trí cho đại điện thêm hào nhoáng.

Phía bên trêи là ba bức tượng ngọc của Thiên Thai Lão Tổ, Ngọc Thai Lão Tổ và Thanh Thai Lão Tổ. Là ba nữ tu sĩ sáng lập Thiên Thai Thánh Địa.

Cả ba vị tiên tử đều vô cùng xinh đẹp, gương mặt thanh thoát không nhiễm bụi trần.

"Người ở giữa sao lại giống nữ thi như vậy?" - Ác Quỷ Máu ngẩn ngơ nhìn bức tượng của Thiên Thai lão tổ, sau đó lại đem nữ thi nó lượm được ra so sánh.

Nhìn lên nhìn xuống hồi lâu, xác định nữ thi trong tay nó chính là di thể của Thiên Thai lão tổ để lại.

"Hắc hắc, hóa ra cô nàng này là Thiên Thai, chỉ là không biết linh hồn của nàng ta đang ở đâu, nếu tìm được thì có thể hồi sinh nàng."

Ác Quỷ Máu khẽ hôn lên môi nữ thi, thưởng thức một chút hương diễm, sau đó lại đem nàng giấu vào không gian di động.

Nó không quá quan tâm đến những báu vật trong đại điện, chỉ cần đem bí cảnh khống chế, những thứ này đều sẽ là của nó.

Lần theo khí tức tà ác, Ác Quỷ Máu liên tục đi ngang qua những hành lang trong cung điện, cuối cùng nó ghé dừng lại trước một căn phòng trông hết sức bình thường.

"Xem ra là ở bên trong." - Ác Quỷ Máu dễ dàng đem cửa phòng mở ra.

Căn phòng này chỉ là phòng ngủ bình thường, có cấu trúc giống với căn phòng ở khu vực ngoại môn.

Ác Quỷ Máu tiến vào dò xét lục lọi một lúc lâu, nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường.

"Kỳ quái! Rõ ràng ác niệm phát ra từ đây, vì sao lại không có ai?"

Ác Quỷ Máu đành phải đổi cách tìm kiếm.

Lỗ mũi nó khẽ nhúc nhích, cúi sát mặt đất đánh hơi. Thính giác, thị giác và khứu giác của ma quỷ đều rất mạnh, chỉ là Ác Quỷ Máu rất ít khi dùng kỹ năng Tăng Cường Khứu Giác.

Sau một lúc nó cũng tìm được chỗ bất thường, chính là sàn nhà ngay dưới chân nó.

"Thương Tần!"

Ác Quỷ Máu nhảy bổ lên cao rồi hét lớn, một chiêu đánh sập sàn nhà, phía dưới mặt đất trống rỗng, để lộ ra một hành lang bí mật thông xuống lòng đất.

Ác Quỷ Máu chậm rãi di chuyển theo thông đạo, đi càng lúc càng sâu, đi đến trung tâm lòng núi Thiên Sơn thì mới dừng lại.

Trước mặt nó là một hang động khổng lồ, tăm tối không một tia ánh sáng.

"Ngươi là ai? Sao lại đến đây?" - Âm thanh nữ tử lạnh lùng vang lên.

Ác Quỷ Máu có năng lực nhìn trong bóng tối, dễ dàng nhìn rõ dung mạo của nữ tử vừa lên tiếng.

Đó là một cô gái có thân hình mờ ảo, bị xích bởi năm sợi xích ngũ hành, bên trêи những sợi xích phù văn lập lòe chớp tắt.

"Cô là Thiên Thai lão tổ?" - Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi, nó đi kiếm nàng mòn cả gót giày, giờ lại gặp ở đây.

"Ta là ai không quan trọng! Ngươi mau rời khỏi đây!" - Thiên Thai hối thúc Ác Quỷ Máu rời đi.

"Có muốn ta thả cô ra không? Cái trận pháp này là Ngũ Hành Khốn Linh Trận, bị giam giữ quá lâu linh hồn sẽ suy yếu dần rồi tan biến."

"Không cần! Là ta tự mình phong ấn bản thân! Ngươi nhanh rời khỏi đây đi, trước khi nó tỉnh lại." - Thiên Thai lắc đầu.

"Nó? Cô đang nói đến ai vậy? Ta hiện đang rất rãnh, cô thử kể một chút, biết đâu ta có thể giúp đỡ cô."

Ác Quỷ Máu tỏ vẻ là người tốt, dùng giọng nói trầm ấm dễ nghe dụ dỗ.

"Ả đang nhắc đến ta! Tiểu tử! Ngươi đem cái trận pháp rách nát này phá bỏ, bổn cung đáp ứng ngươi một nguyện vọng." - Âm thanh của một cô gái khác vang lên, tràn ngập ác niệm.

Từ trêи người Thiên Thai bốc cháy hỏa diễm màu trắng, gương mặt của nàng vặn vẹo, trở nên thống khổ vô cùng.

Ác Quỷ Máu nhanh chóng nhận ra đây chính là chủ nhân của luồng khí tức tà ác nó đang tìm kiếm.

"Đừng nghe ả ta nói! Ả là quái vật!" - Thiên Thai thống khổ hét lớn, hai tay ôm chặt lấy đầu, ngọn hồn hỏa kia dùng linh hồn làm chất đốt, liên tục thiêu cháy nàng.

"Hừm! Có vẻ mấy lời đồn về bí cảnh hơi sai thì phải." - Ác Quỷ Máu nheo mắt, Thiên Thai vẫn còn sống, vậy cái thông tin nàng độ kiếp thất bại cũng là giả.

Vậy có lẽ thông tin nàng vì trốn tránh kẻ thù nên đem Thánh Địa phong ấn trong hư không cũng là giả nốt.

"Quản nhiều như vậy làm gì! Trước mặt có hai nữ nhân, chọn giúp một trong hai là được."

"Nhưng giúp ai bây giờ?" - Ác Quỷ Máu nhíu mày.

"Hai cô kể rõ ràng đầu đuôi ta nghe một chút, ta xem hai người đều bị nhốt ở đây mười mấy vạn năm, chẳng lẽ không muốn ra ngoài."

"Hay là để ta giúp hai cô hòa giải, sau đó đem cả hai thả ra." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói.

"Tuyệt đối không thể! Ả là Bạch Yểm Ma Hoàng! Từng tàn sát vô số sinh linh. Ta tốn rất nhiều sức lực mới có thể đem ả phong ấn ở đây. Nếu ngươi đem ả thả ra sẽ gây ra tai họa ngập trời, cả Tiên Giới gió tanh mưa máu." - Thiên Thai lập tức ngăn cản.

"Không cần phiền toái như vậy, ngươi giúp ta phá vỡ trận pháp. Bổn cung sẽ trọng thưởng cho ngươi, pháp bảo, công pháp, đan dược thứ gì bổn cung cũng có." - Bạch Yểm dùng tài vật dụ dỗ.

"Tài vật thì không cần, hai người giải thích rõ ràng mọi chuyện, thì ta mới biết nên giúp đỡ ai."

"Vì sao cô lại muốn đem Bạch Yểm phong ấn?" - Ác Quỷ Máu hỏi.

"Ma nữ dị tộc, làm hại chúng sinh. Ta vì bảo vệ người dân, lấy thần hồn làm ổ khóa, đem ả phong ấn ở đây." - Thiên Thai chính khí ngập trời nói.

"Lý do lố bịch như vậy?" - Ác Quỷ Máu ngẩn người, nó còn tưởng hai cô nàng này có thâm thù đại hận gì.

"Trừ ma vệ đạo, bảo vệ chúng sinh! Sao ngươi dám gọi đó là lố bịch!" - Thiên Thai tức giận nói.

"Hai người không có thù hận gì khác sao? Chẳng hạn như thù giết cha, cướp đạo lữ?"

"Không có! Nhưng ta với ả không đội trời chung!" - Thiên Thai tức giận nói.

"Hay là mỗi người nhịn một chút, ta đem cả hai thả ra ngoài, miễn là hai cô không đánh nhau nữa."

"Ngu ngốc! Ai mượn ngươi thả ta ra! Là ta tự mình phong ấn ma nữ này ở đây! Tài bảo trong Thánh Địa ngươi có thể lấy, sau đó thì rời đi."

"Ma nữ này nếu được thả ra sẽ có rất nhiều người chết." - Thiên Thai tức giận vô cùng, đang yên đang lành tự nhiên có kẻ tự cho mình là anh hùng đến phá.

"Ngươi thả bổn cung ra, ta đáp ứng ngươi một nguyện vọng, không cần nghe ả điên này nói. Ta tuy giết người nhưng cũng là giết lũ ngụy quân tử, người vô tội ta chưa bao giờ ra tay." - Bạch Yểm tiếp tục dụ dỗ.

Ác Quỷ Máu lại suy nghĩ hơn thua, mục đích của nó là thả Thiên Thai ra, để nàng thần hồn nhập xác, sau đó lừa gạt nàng làm nữ nhân của nó. Nhưng thả nàng ra thì Bạch Yểm cũng sẽ được thả, cô nàng này ác niệm sâu dày, rất có thể vừa thả ra sẽ cùng nó trở mặt.

"Tạm thời nhốt cả hai ở đây vậy, họ bị nhốt mười mấy vạn năm, nhốt thêm vài ngày chắc cũng không sao." - Ác Quỷ Máu nghĩ thầm, sau đó quay người rời đi.

"Mau quay lại, thả bổn cung ra ngoài, bổn cung sẽ cho ngươi mười vạn Ma Nguyên, Trung Phẩm Thánh Bảo,..." - Bạch Yểm thấy Ác Quỷ Máu rời đi thì vội vàng hô hoán.

"Đừng để ả lừa, tiện nhân này độc ác vô cùng, một khi thả ra nhất định sẽ giết ngươi đầu tiên." - Thiên Thai cũng nói vọng theo.

"Hai cô ở lại đây vài ngày, ta xong việc sẽ quay lại."

Ác Quỷ Máu trở lại đại điện, phía bên ngoài vang lên tiếng chém giết rung trời.

Tu sĩ Cổ Ma, Tiên Linh đang cùng các tu sĩ dị tộc và quái vật chém giết.

Khắp nơi chất đầy xác chết của côn trùng, yêu thú, dị dạng ma quỷ,... Số tu sĩ bỏ mạng cũng không ít.

"Mấy tên này điên hết rồi hay sao? Không lo tầm bảo lại ở đây chém giết."

Bỗng nó nhìn thấy một viên trái cây tỏa ra ngũ sắc quang hoa, đang bay lơ lửng giữa bầu trời, chúng tu sĩ là vì thứ này mà chém giết lẫn nhau.

"Tiêu Kiếm đạo hữu, ta cản lại tên Mộc Linh Vương kia, đạo hữu giúp ta đoạt Đạo Quả." - Vạn Pháp hét lớn, tế ra Ngũ Hành Đồ cùng Liễu Diệp Mộc Vương giao đấu.

"Đạo Quả là của ta!" - Một tên Âm Hồn sử dụng thân pháp quỷ dị, phóng vọt về phía trước, đem viên linh quả chụp tới tay.

Nhưng hắn còn chưa kịp cất đi thì xuất hiện vô số đạo kiếm quang hỏa diễm lôi đình đánh đến, khiến tên Âm Hồn vỡ tan, linh quả rời tay bay về phía khác.

Ác Quỷ Máu ngồi trước cửa đại điện, nhìn chúng tu sĩ chém giết, nó không hề có ý định ra tay.

Mấy tên tu sĩ này chém giết lẫn nhau thì nó vẫn là kẻ hưởng lợi, đợi tàn cuộc đem thi thể cướp đoạt là được.

Bỗng Minh Ánh nhận ra sự xuất hiện của Ác Quỷ Máu, trong lòng liền mừng rỡ vô cùng.

"Thiên Ma đại nhân! Nhờ ngài giữ hộ linh quả giúp tiểu nữ."

"Quỷ Linh Hóa Thân! Quỷ Trảo Thao Thiên!"

Chớp mắt nàng hóa thành một Quỷ Vương cao hơn mười trượng, toàn thân bốc cháy hỏa diễm màu đen.

Nàng vung ra quỷ trảo tóm lấy Đạo Quả, sau đó dịch chuyển nó về chỗ Ác Quỷ Máu.

Nhìn thấy hành động này của Minh Ánh khiến Ác Quỷ Máu có chút tức giận, đây rõ ràng là đem củ khoai lang nóng bỏng ném cho nó.

"Chịu vậy, đành ra tay sớm hơn dự định."

"Thiên Ma Thủ!"

Ác Quỷ Máu vung tay chụp về phía trước, một bàn tay máu trống rỗng xuất hiện, đem viên Đạo Quả chụp lấy.

Đạo Quả đến tay Ác Quỷ Máu ném luôn vào miệng, nhai vài cái liền nuốt xuống bụng.

"Chẹp! Chẳng ngon gì cả!" - Ác Quỷ Máu chép miệng, chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng pháp tắc lóe lên trong bụng, sau đó thì tan biến không còn chút tung tích.

"Ngài!" - Minh Ánh sửng sốt vô cùng, nàng không thể nghĩ đến việc Ác Quỷ Máu sẽ xem Đạo Quả là trái cây rồi ăn như vậy.

Đạo Quả thực chất là do Thiên Địa Pháp Tắc thai nghén mà thành, muốn sử dụng nó cần dùng thần hồn chậm rãi tìm tòi.

Trải qua vạn năm nghiên cứu pháp tắc bên trong Đạo Quả, từ đó lĩnh ngộ Thiên Địa Pháp Tắc. Chứ làm gì có ai trực tiếp nuốt chửng như Ác Quỷ Máu.

"Thiên Ma đại nhân! Đó là Đạo Quả của tiểu nữ!" - Minh Ánh khóc không ra nước mắt, quá sai lầm khi tin tưởng Ác Quỷ Máu.

"Gì mà của cô, cái gì trong tay ta là của ta. Đạo Quả ta ăn mất rồi, các ngươi dừng tay lại đi." - Ác Quỷ Máu phủi tay nói.

"Giết hắn!" - Một tên Dị Ma hét lớn, toàn thân ma diễm bạo phát lao về phía Ác Quỷ Máu.

Mấy tu sĩ khác cũng vô cùng tức giận, giương cung bạt kiếm.

"Hỗn Nguyên Ác Quỷ - Ác Quỷ Máu biến hình!"

Nó rít lên bằng quỷ ngữ, hóa thành một con quái vật khổng lồ, bàn tay khẽ vươn ra liền tóm được tên Dị Ma, ném luôn hắn ta vào miệng nhai nát.

"Phì..." - Một làn khói trắng phun ra từ mũi Ác Quỷ Máu, báo hiệu tên Dị Ma kia đã chết.

"Các ngươi thực sự muốn đánh ta sao? Suy nghĩ một chút xem ta là ai. Ta cũng không muốn ỷ lớn hϊế͙p͙ nhỏ."

"Các ngươi chia nhau ra tầm bảo đi, đừng làm phiền ta."

"Hóa huyết!"

Ác Quỷ Máu vừa nói vừa vung tay lên, đem những thi thể trêи mặt đất biến thành ngọc máu, túi trữ vật cũng bị nó lấy mất.

Nhưng lúc này không một tu sĩ nào dám ra tay, ác niệm của Ác Quỷ Máu lan tràn trong không gian, khắp nơi máu tươi tràn ngập khiến năng lực của nó tăng mạnh.

"Là Huyết Thiên Ma!"

"Chạy đi!"

"Sao lại có Thiên Ma ở đây!"

Chúng tu sĩ nháo nhào bỏ chạy, Huyết Thiên Ma là cường giả nổi danh khắp các vị diện, Ác Quỷ Máu có hình dạng giống hệt hắn ta, khiến nhiều người nhầm lẫn.

Trong thoáng chốc trêи chiến trường chỉ còn tu sĩ Vạn Quỷ Tông là chưa rời đi.