Ma Thần Máu

Chương 304: Thiếu nữ áo trắng




"Ngươi! Sao ngươi có thể cướp lấy pháp bảo của người khác như vậy?" - Cô gái tức giận hỏi, âm thanh hơi run lên.

"Khặc khặc, ta không những cướp vũ khí của cô, ngay cả người ta cũng cướp." - Ác Quỷ Máu cười lớn, điều khiển bàn tay máu bay về phía thiếu nữ.

"Tiểu muội mau chạy! Ta cản hắn lại." - Trong lúc nguy cấp Thiết Ngưu mò lên từ lòng đất.

"Um bò!" - Tiếng trâu rống vang rền, Thiết Ngưu vươn vai hóa thành một gã nửa người nửa trâu cao hơn mười mét, toàn thân đen thui như đúc từ hắc thiết.

"Hóa ra là một con trâu ngu ngốc." - Ác Quỷ Máu châm chọc, nó đứng yên đợi U Minh Thiết Ngưu lao đến.

Thiết Ngưu trong hình dạng bản thể hai chân dẫm đạp mặt đất, hung hãn lao đến muốn dùng sừng đụng bay Ác Quỷ Máu.

Nhưng Ác Quỷ Máu vô cùng linh hoạt, chỉ hơi khẽ né tránh liền thoát, sau đó nó thò chân gạt Thiết Ngưu ngã nhào.

"Rầm..." - Thiết Ngưu ngã đập đầu vào một tảng đá lớn, sau đó liền hôn mê bất tỉnh.

"Ca!" - Thiếu nữ áo trắng vô cùng lo lắng, nàng nãy giờ không bỏ chạy mà bày ra một bộ trận pháp.

Xung quanh nàng xuất hiện mười sáu lá cờ đen trắng, trong bàn tay nhỏ là hai viên ngọc âm dương.

"Âm dương thập lục sát trận! Kết!"

Những lá trận kỳ theo sự huy động của thiếu nữ tản ra bốn phương tám hướng, kết thành một pháp trận phong ấn lại không gian xung quanh Ác Quỷ Máu.

"Lấy minh hóa thôi động âm dương, hóa âm dương thành lôi hỏa, tru tà diệt ma." - Âm thanh chú ngữ lảnh lót vang lên từ miệng thiếu nữ.

Hai tay nàng liên tục múa may thành nhiều loại pháp quyết, minh khí trong cơ thể cuồn cuộn chảy vào hai viên ngọc âm dương.

"Đì đùng lách tách..." - Trong pháp trận tiếng sấm sét nổ vang rền đinh tai nhức óc, u hỏa cháy rừng rực khiến đất đá cũng tan chảy.

Thiếu nữ cứ liên tục thôi động trận pháp, cho đến khi minh khí trêи người hoàn toàn cạn kiệt thì nàng mới ngừng lại.

"Thu!" - Nàng khẽ phất tay khiến trận pháp tan biến, mười sáu lá cờ theo gió bay về phía nàng.

Nơi Ác Quỷ Máu đứng hồi nãy bây giờ cháy đen, đất đá vụn vỡ, thậm chí là nung chảy ra thành một bãi dung nham màu nâu đỏ.

"Đáng đời tên cổ ma gian ác, tiếc là pháp bảo cũng bị hủy." - Thiếu nữ thở dài một hơi, nhìn đống tro bụi than thở.

"Hắc hắc, cô mừng hơi sớm rồi đấy." - Bỗng phía sau lưng nàng vang lên tiếng cười lạnh của Ác Quỷ Máu, chẳng biết nó đã đứng đó từ bao giờ.

"Ngươi!" - Thiếu nữ giật mình quay lại, nàng ngay lập tức bị một bàn tay máu tóm lấy, giữ chặt trêи không trung.

"Ta làm sao? Thấy ta chưa bị thiêu chết liền rất thất vọng?" - Ác Quỷ Máu dùng ánh mắt ngập tràn ɖu͙ƈ vọng đảo qua đảo lại trêи cơ thể thiếu nữ.

"Ngươi... Ngươi... Chúng ta không thù không oán, tại sao ngươi lại xông đến U Minh Phủ, còn tấn công bọn ta." - Thiếu nữ u oán nói.

"Khoan! Cái này cô nói sai rồi, ta chỉ vừa đi đến đây, hỏi hai người vài câu thì tên kia liền muốn đánh ta mềm xương. Vậy nên ta đành tự vệ một chút." - Ác Quỷ Máu nham hiểm nói.

Lời nói của nó khiến thiếu nữ đờ người một giây.

"Ngươi mau thả ta ra, nếu không đợi Minh Đế biết chuyện ngài sẽ không tha cho ngươi." - Thiếu nữ hai mắt khẽ đảo lóe lên một tia tinh anh, nàng lớn giọng nói, muốn mượn uy bề trêи để đe dọa.

"Minh Đế? Hắn ta có thực lực thế nào?" - Ác Quỷ Máu vuốt cằm hỏi.

"Nữ Đế đại nhân có tu vi Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong, nhưng thực lực có thể so với bán tiên. Ngươi mau mau trả lại pháp bảo cho chúng ta rồi rời khỏi chỗ này, nếu không lúc đại nhân tức giận thì ngươi chết không có đất chôn." - Thiếu nữ thấy Ác Quỷ Máu giống như ngưng lại liền tiếp tục đe dọa.

"Hóa ra chỉ là Độ Kiếp Kỳ, vậy thì ta yên tâm rồi." - Ai ngờ Ác Quỷ Máu nghe xong không những không sợ, trái lại càng trở nên càn rỡ.

Nó đưa tay chạm vào người thiếu nữ, khẽ sờ bộ ngực của nàng.

"A... Ghê tởm... Ngươi mau thả ta ra..." - Thiếu nữ sợ đến hét ầm lên, không ngừng mắng chửi.

"Chậc chậc... Bộ ngực này không tệ, rất vừa tay, rất mềm, dáng người mảnh mai rất hợp ý ta." - Ác Quỷ Máu ɖâʍ đãng nói.

"Bỉ ổi! Đê tiện!" - Thiếu nữ vừa ra sức giãy giụa, vừa mắng chửi không ngừng, nhưng minh khí trong người nàng đã tiêu hao hết, khí lực lại yếu ớt nên không thể thoát khỏi ma trảo.

"Rất đanh đá, nhưng mà ta thích mấy cô gái như vậy." - Ác Quỷ Máu cười hắc hắc, nó dùng tay gỡ chiếc mặt nạ trêи mặt thiếu nữ xuống, để lộ gương mặt có phần tròn trịa dễ thương.

Khuôn mặt của nàng trắng như ngọc, trơn nhẵn láng mịn, đôi mắt nàng vô cùng sợ hãi.

"Ngươi muốn làm gì?" - Thiếu nữ sợ hãi hỏi.

"Hắc, mặt hoa da phấn, thật khiến người khác yêu thích." - Bàn tay của Ác Quỷ Máu không ngừng vuốt ve gương mặt thiếu nữ, thậm chí còn véo má nàng mấy cái.

"Nếu cô đã xinh đẹp như vậy, giết đi thì thật là uổng, chi bằng..." - Ánh mắt Ác Quỷ Máu lóe lên một tia ɖâʍ ɖu͙ƈ, nó bắt đầu gỡ những nút áo trêи người thiếu nữ.

"Ngươi! Ngươi là đồ quái vật!" - Thiếu nữ hoa dung thất sắc, sợ hãi không nói nên lời.

"Ầy, cô đừng nói như vậy chứ, rõ ràng là cô cùng anh trai tấn công ta trước, ta chỉ tự vệ, chưa giết hai người đã là may mắn."

"Hành động của hai người khiến ta bị đả kϊƈɦ tinh thần nặng nề, giờ ta cần cô lấy thân bù đắp lại tổn thất." - Ác Quỷ Máu nói với giọng vô sỉ, da mặt của nó dày như tường thành.

Bàn tay hắn thuần thục lột bỏ y phục trêи người thiếu nữ, nàng lúc này mình trần như nhộng, làn da bóng loáng mềm mại bại lộ.

Bàn tay của tên ác quỷ vui vẻ đùa bỡn cơ thể thiếu nữ, sờ chỗ này một chút, nắn chỗ kia một chút.

"Làm ơn tha cho tiểu nữ, tiểu nữ nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài." - Thiếu nữ vô cùng hoảng sợ, nàng đành phải xuống nước, dùng giọng nói đáng thương van xin.

"Hắc hắc, làm trâu làm ngựa thì không cần, hầu hạ ta trêи giường là đủ rồi." - Ác Quỷ Máu cười nham nhở trả lời.

Thiếu nữ nghe vậy thì vô cùng uất ức, trước giờ nàng đã bao giờ chịu ủy khuất như vậy.

"Ca ca! Cứu muội! Ca ca..." - Nàng đành hét ầm lên, hy vọng có thể gọi anh trai tỉnh dậy.

"Cô tốt nhất đừng gọi hắn dậy, nếu không ta sẽ giết chết hắn." - Ánh mắt Ác Quỷ Máu lóe lên một tia tàn nhẫn, nhìn thiếu nữ đe dọa.

Ánh mắt tàn nhẫn đó dọa thiếu nữ đứng tim, âm thanh hô hoán cũng im bặt. Đôi mắt nàng dần ửng đỏ, hai hàng lệ trào ra.

"Ngài là nam tử hán đại trượng phu, sao có thể ức hϊế͙p͙ nữ nhân yếu đuối như tiểu nữ."

"Chỉ cần ngài tha cho tiểu nữ, tiểu nữ nguyện cùng ngài ký Thần Hồn Khế Ước, cả đời làm nô tỳ cho ngài." - Thiếu nữ vừa khóc vừa nói, những giọt lệ lăn dài trêи má trông vô cùng tội nghiệp, khiến bất kỳ ai cũng mủi lòng.

Nhưng đáng tiếc trước mặt nàng là Ác Quỷ Máu chứ không phải Tà Huyết, nó là một con quái vật đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, do ác niệm của hóa thành.

"Mỹ nữ như nàng sao ta có thể để làm nô tỳ cơ chứ." - Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng nói, dùng bàn tay giúp thiếu nữ lau nước mắt.

"Chuyện hôm nay có lẽ chỉ là hiểu lầm, lát nữa ta sẽ trả lại pháp bảo cho nàng."

Nghe lời Ác Quỷ Máu nói, gương mặt thiếu nữ bừng sáng.

"Ngài nói thật chứ? Ngài sẽ trả lại pháp bảo cho tiểu nữ?" - Thiếu nữ nở nụ cười như hoa như ngọc hỏi, nàng cảm thấy vô cùng may mắn khi tên cổ ma trước mắt chịu tha cho nàng.

"Đương nhiên là thật, ta trước giờ chưa bao giờ lừa gạt phụ nữ." - Ác Quỷ Máu tỏ vẻ quân tử trả lời.

"Như vậy thật tốt quá! Nếu tất cả chỉ là hiểu lầm thì xin ngài thả tiểu nữ ra. Tiểu nữ và ca ca muốn mời ngài về nhà làm khách, tiếp đãi ngài chu đáo để tạ tội." - Thiếu nữ mừng rỡ vô cùng, dùng giọng nói thanh thoát lay động Ác Quỷ Máu.

"Nhưng trước tiên ta cần làm một việc đã." - Nhưng bỗng giọng nói của nó thay đổi, trở nên kỳ lạ.

"Việc gì?" - Thiếu nữ sốt ruột hỏi, nàng chỉ muốn được thả ra càng sớm càng tốt.

"Đương nhiên là cưỡng hϊế͙p͙ nàng." - Ác Quỷ Máu cười phá lên, vô cùng thích thú.

Câu trả lời khiến ý cười trêи mặt thiếu nữ cứng lại, sắc mặt sa sầm. Những hy vọng vừa lóe lên đều biến mất, nàng đã hiểu kẻ trước mắt chỉ đang muốn đùa bỡn chứ không hề muốn tha cho nàng.

Ánh mắt thiếu nữ lóe lên vẻ quyết tuyệt, nàng thà chết chứ không muốn bị Ác Quỷ Máu vấy bẩn, làm đồ chơi cho nó.

"Ta liều mạng với ngươi." - Thiếu nữ bi phẫn hét lớn, minh đan trong cơ thể sáng rực lên, minh khí điên cuồng vận chuyện ngược dòng.

Năng lượng trong người thiếu nữ bành trướng, giống như một quả bom đang nhanh chóng đếm ngược.

Nếu là người bình thường thấy kẻ khác tự bạo thì sẽ ngay lập tức tế ra bảo vật hộ thân hoặc lùi ra xa để né tránh. Nhưng Ác Quỷ Máu thì không như vậy, vẻ mặt nó bình tĩnh vô cùng.

"Hắc, lọt vào tay ta rồi, cho dù nàng muốn tự sát thì cũng phải được ta cho phép."

Ác Quỷ Máu chạm ngón tay vào ngực thiếu nữ, dòng năng lượng đỏ như máu truyền từ tay nó vào bên trong cơ thể nàng, bao bọc lấy viên minh đan đang chuẩn bị phát nổ.

Ngay lập tức khí tức bạo phát trêи người thiếu nữ biến mất, minh đan bị khóa chặt, minh khí trong cơ thể nàng giống như sông bị chặn nguồn, tiêu tán nhanh chóng.

"Ngươi... Ngươi... Ngay cả chết cũng không cho ta toại nguyện sao?" - Thiếu nữ mặt xám như tro tàn, dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn Ác Quỷ Máu.

"Đương nhiên không thể, ta tốn nhiều công sức như vậy mới bắt được nàng, sao có thể để nàng chết."

"Nàng tốt nhất nên ngoan ngoãn hưởng thụ, ta sẽ làm nàng sướиɠ ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử." - Ác Quỷ Máu bỉ ổi nói, trông vẻ mặt vô cùng đắc ý.

Nó búng tay khiến hư ảnh bàn tay máu đang giữ chặt thiếu nữ biến mất, sau đó liền ôm chặt lấy nàng.

"Ngươi là đồ quái vật, ta hóa thành ma cũng không tha cho ngươi." - Thiếu nữ điên cuồng giãy giụa, nhưng sức lực yếu ớt của nàng sao có thể so với Ác Quỷ Máu.

Nàng bị tên ác quỷ đè xuống mặt đất lạnh lẽo, môi của hắn khóa chặt lấy đôi môi mềm mại của nàng.

"Ô... Ô... Ô..." - Thiếu nữ phát ra những âm thanh kháng nghị, gương mặt nàng nước mắt giàn giụa, bàn tay nhỏ liên tục cào cấu chống cự.

"Ta cắn chết ngươi!" - Thiếu nữ dùng thần thức hét lớn, hàng răng ngọc cắn mạnh vào môi Ác Quỷ Máu, khiến máu của nó tuôn ra xối xả.

"Mỹ nữ hung dữ như vậy không tốt đâu." - Ác Quỷ Máu giống như không hề đau đớn, ánh mắt nồng đậm ý cười.

Nó điều khiển máu chảy vào miệng thiếu nữ, sau đó đi vào bên trong cơ thể nàng.