Ma Thần Cùng Quản Gia

Chương 15: Quản gia thưởng thân?




Kết hôn, là hai người yêu nhau quyết định muốn bên nhau cả đời hướng thần phát thệ, vĩnh viễn cùng chung sướng khổ cùng vinh quang cho dù xảy ra chuyện gì, tuyệt đối không rời không bỏ, suốt đời chỉ sống vì đối phương, sau khi đối thần biểu thị công khai, ma lực của hai người sẽ lập tức bám vào bên trong lời thề, cuối cùng lấy máu nơi ngực của hai người dung hợp lẫn nhau thành hai khối tâm huyết thạch mới đại công cáo thành, xem như là ký kết một loại khế ước đặc biệt. (chém ~)

Sáng sớm, tẩm cung của ma thần liền loạn thành một đoàn.

Hết thảy đều vì ma thần mà ra.

“Đại nhân, tuy rằng kết hôn là buổi tối, nhưng giữa trưa còn phải mở tiệc chiêu đãi các vị ma tướng đại nhân, ngài nếu không đứng dậy thì làm sao đây?” Bối Nhĩ vốn là đang làm việc khác, nhưng mà một đám thuộc hạ chết sống thế nào cũng không khuyên được ma thần rời giường một phen nước mắt nước mũi kéo lại đây, “Thiếu gia Na Già đã sắp chuẩn bị xong rồi.”

“Dù sao thì vẫn còn sớm, gấp cái gì?” Tư Mại Nhĩ khẩu khí lạnh lùng, trở người đưa lưng về phía mọi người.

Aiii, để làm chi mà phải giận dỗi thế này a… vốn muốn nói rằng ma thần đại nhân đã nghĩ thông suốt, gần đây cùng Na Già thiếu gia xuất song nhập đối*, hiện tại lại là sao a? Bối Nhĩ thở dài một hơi, cho lui hạ nhân, thẳng đến khi trong tẩm điện chỉ còn mỗi cậu và Tư Mại Nhĩ đang nằm trên giường, Bối Nhĩ mới thấp giọng nói: “Đại nhân, ngài đang nghĩ đến tổng quản đại nhân đi?”

*Xuất song nhập đối: đi ra đi vào như hình với bóng

“… Hừ…” ma thần hừ nhẹ một tiếng, ngồi thẳng lên nhìn về phía Bối Nhĩ, “Ta không có lúc nào là không nghĩ về y cả.”

“Nếu là như vậy, lúc trước ngài vì sao còn đáp ứng kết hôn cùng Na Già thiếu gia?” Bối Nhĩ khó hiểu hỏi.

Tư Mại Nhĩ xốc chăn xuống giường, đứng bên cửa sổ nhìn lên trời xanh, chậm rãi nói: “Bởi vì nghĩ rằng chính ta phải giải quyết chuyện này, lúc trước vì không chú ý làm Na Già có cơ hội leo lên giường của ta, khiến cho quản gia tiên sinh thương tâm, đâu đều là sơ suất của ta, trước kia đều là do quản gia tiên sinh giúp ta xử lý những việc lớn nhỏ, nếu lần này là tai họa do ta gây ra, ta muốn tự tay chấm dứt.”

Tư Mại Nhĩ biết, chính mình quá mức ỷ lại vào Khấu Đức, nghĩ rằng Khấu Đức vĩnh viễn sẽ ở bên hắn, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghĩ đến một ngày Khấu Đức sẽ rời xa mình, tuy rằng chỉ một tháng ngắn ngủi, đối Tư Mại Nhĩ lại như một ngàn năm, loại đau đớn lo âu này, Tư Mại Nhĩ không muốn nếm lần nữa.

Bối Nhĩ im lặng, hướng ma thần khom người chào, “Bối Nhĩ chân thành chờ đợi, Khấu Đức đại nhân có thể sớm ngày trở về.”

“Cám ơn ngươi Bối Nhĩ, ngươi coi như là ta cái gì cũng chưa nói qua, chuyên tâm chuẩn bị công việc kết hôn đi.” Tư Mại Nhĩ mỉm cười, “Ta thân là Sáng thế thần của Tô Lý Á, thời cơ cần hạ thủ ta tuyệt đối không có chút lưu tình, cho nên ngươi không cần lo lắng cho ta, nên lo lắng là người kia a.”

“Vâng, vậy Bối Nhĩ trước hết lui xuống.”

Thời cơ cử hành nghi thức kết hôn đương nhiên là vào tân nguyệt chi đêm khi nhóm ma tướng đạt được ma lực tối cao.

Nhờ “Hài tử” trong bụng ban tặng, Khấu Đức có chút ngạc nhiên phát hiện, năng lực của bản thân so với trước kia còn muốn cao hơn hai ba thành, mà ma lực kết tinh trong bụng có xu hướng ngày càng mạnh mẽ.

“Xem ra thời gian cũng không còn sai biệt lắm.” gợi lên một chút cười tà, Khấu Đức đi đến trước cánh cửa đóng chặt, tay đụng một chút, ma lực của ma thai trong bụng nhất hướng, tầng tầng phong ấn của Na Già lập tức bị phá giải, ngay cả cửa cũng bật ra thật xa.

Lặng lẽ đứng nhìn ‘cánh cửa’ rách nát- đã vỡ thành mảnh nhỏ nhưng tạm thời cứ gọi như vậy đã, tuy rằng trong lòng Khấu Đức đã có sẵn dự đoán, nhưng mà khi nhìn thấy lực phá hoại kia thì vẫn có chút không tiêu hóa được, “… Này… hài tử, cảm giác ngươi còn hưng phấn hơn cả vi phụ a, bất quá vẫn là nên khống chế một chút, vi phụ còn chưa có chuẩn bị tâm lý đi xây dựng lại đâu.”

Nói xong, ma thai lập tức thu liễm ma khí, an phận duy trì ở tiêu chuẩn của Khấu Đức.

Bé ngoan. Trong lòng Khấu Đức lặng lẽ khen ngợi ma thai, rời đi nơi đã giam cầm y hồi lâu.

Bước ra khỏi ly cung, trong nháy mắt thấy hắc ám bao phủ tân nguyệt chi đêm, điện ma thần lại đèn đuốc sáng trưng, Khấu Đức híp kim nhãn lại.

“Tư Mại Nhĩ thân ái, dám thú nam nhân khác, ngươi chờ trừng phạt của ta đi.”

Mọi người tấp nập, âm nhạc nhu hòa cùng món ngon mỹ vị, không thể thiếu là rượu ngon thượng đẳng, âm thanh trò chuyện nổi lên bốn phía thêm vào trang sức hoa lệ, trở thành sự kiện đáng chúc mừng nhất của Chí Hạ điện trong trăm ngàn năm qua.

Nơi này là đại sảnh yến hội của ma thần điện, cũng là nơi nghi lễ kết hôn sắp được tổ chức.

Chủ nhân vĩnh viễn của Chí Hạ điện – ma thần Tư Mại Nhĩ đang ngồi ở vương tọa phía trên, một bên quải trứ tuấn mị tươi cười khó gặp, đường cong mặt bên nhu hòa cứng rắn lạnh lùng, chúng nữ ma tướng nhìn mà đỏ mặt không thôi, vui sướng mà nhìn ma thần càng thêm mê người, chỉ tiếc rằng ma thần là danh thảo hữu chủ*.

*Hoa đẹp đã có chủ =.=

Ma thần đương nhiên là có chú ý tới xôn xao ở phía dưới, bất quá đối với hắn mà nói thì không có cái gì là quan trọng nữa rồi.

“Ma thần đại nhân, ngài muốn chút rượu sao?” Bối Nhĩ lặng lẽ đi đến bên người Tư Mại Nhĩ, cung kính nói.

“Cho ta ‘hồng diễm*’ đi.”

*Hồng diễm:Ngọn lửa đỏ

Hơi khom người, tay Bối Nhĩ vừa lật, một ly rượu màu đỏ như máu, phát ra hương thơm nồng đậm liền hiện ra trước mặt Tư Mại Nhĩ, “Đại nhân, đây là ‘Hồng diễm’ ngài muốn.”

“Ân.” Tiếp nhận cái ly liền lập tức uống một ngụm, hương vị lạnh lẽo lại mang theo chút kích thích tràn ngập trong miệng, nuốt vào bụng lại thấy toàn thân ấm áp, Tư Mại Nhĩ không khỏi nhớ đến vị quản gia mất tích đã lâu kia.

Quản gia tiên sinh cũng giống như chén rượu này vậy, bình thường luôn lạnh như băng lại hung hãn với mình, nhưng là khi ôm mình thì lại kích tình như thế… quản gia tiên sinh ngươi hãy chờ ta, sau khi đem sự tình hôm nay xử lý hết ta sẽ đi tìm ngươi.

“Đại nhân, thời gian không sai biệt lắm rồi, nên bắt đầu nghi thức kết hôn thôi.” Bối Nhĩ thấp giọng nhắc nhở.

Tư Mại Nhĩ phất tay ý bảo Bối Nhĩ lui ra, tiếp theo vỗ tay hai cái, tất cả các ma tướng ở dưới đều đem sự chú ý phóng lên người hắn, cung kính hành lễ. Chậm rãi đứng thẳng thân mình, quanh thân Tư Mại Nhĩ lập tức tản ra ma khí trầm trọng mãnh liệt, làm cho tất cả mọi người ở đây không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn.

“Các vị con dân, hôm nay hoan nghênh mọi người đến tham gia lễ kết hôn của ma thần ta, thật có lỗi vì làm gián đoạn thời gian khoái hoạt của mọi người, bất quá thời gian đã đến rồi, nghi thức cũng phải bắt đầu cử hành thôi, ma tế.”

Lời vừa dứt, sáu ma tướng mặc trường bào màu đen từ trên trời giáng xuống, phân biệt đứng ở hai bên tả hữu của ma thần.

“Cung nghênh ma chủ.”

Sáu người cùng hô lên, lúc này ở trước mặt Tư Mại Nhĩ toát ra một trận ma pháp màu hoàng kim, sáng lạn quang mang chói mắt chậm rãi ngưng tụ lớn dần.

Không lâu sau, hào quang dần dần mờ đi, hình người cũng càng ngày càng rõ, khi mà ma pháp trận kia biến đi trong nháy mắt, thân là nhân vật chính thứ hai của lễ kết hôn, Na Già mặc áo giáp màu xanh bảo thạch liền xuất hiện ở trước mắt mọi người.

“Ma thần điện hạ.” Na Già nhìn thấy ma thần liền lập tức quỳ nửa lễ, “Na Già đến chậm, cảm thấy vạn phần có lỗi.”

“Ngươi không đến muộn, không cần lo lắng, đứng lên đi.” Tư Mại Nhĩ nâng Na Già dậy, nhìn một chút hắc tế bên người, “Nên bắt đầu, lần này kết hôn cần thời gian khá dài, không nên kéo dài thêm.”

“Vâng.”

Lại là sáu người cùng hô lên, nhóm hắc tế bắt đầu đọc chú văn của nghi thức kết hôn, một bên niệm một bên kết thành vòng tròn xung quanh hai người, thanh âm niệm chú càng lúc càng lớn, tốc độ đi vòng cũng càng lúc càng nhanh, sáu người hắc tế chậm rãi hóa thành một màn che màu đen, sắp đem bao phủ hai người.

Đột nhiên –

“Ai nha, xem ta còn đến kịp để dâng lên lễ vật của ta nha.”

Tiếng nói trêu tức lại lạnh lùng quen thuộc vang lên trong sảnh điện, kế tiếp vang lên một tiếng nổ lớn, cửa lớn mở rộng, khói bụi bay lên khiến cho một trận sương khói tràn ngập, ngay cả nghi thức kết hôn cũng bị gián đoạn.

Sáu người hắc tế trở về hình người lui ra sau ma thần, Na Già kinh ngạc nhìn ra cửa, mà Tư Mại Nhĩ từ lúc nghe được âm thanh này thì đầu óc đã trống rỗng.

Đợi bụi tan đi, thân ảnh thon dài mang theo khí thế làm cho người ta sợ hãi bước vào yến hội, chúng ma tướng tự động chia làm hai mở ra một con đường cho người nọ đi qua.

Hắc phát kim nhãn, thanh âm lạnh lùng, tai dài nhọn cùng vẻ ngoài mĩ diễm.

“Ngại quá, ta chỉ là mới làm nhẹ một cái, ai biết cửa không chắc chắn như thế, ta nghĩ rằng nên đổi một phiến cửa hợp kim a.” Khấu Đức đi đến trước mặt ma thần cùng Na Già, cười lên rất phiêu lượng, “Tư Mại Nhĩ, ta nên nói chúc mừng người hay là… da ngươi ngứa rồi?”

“Quản, quản, quản gia tiên sinh!!!”

Cùng với tiếng kêu sợ hãi của ma thần, toàn hội trường xôn xao hẳn lên.