Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 290: Sát Hạch Nhập Học




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay
**********


Cậu bé đi đến nơi khảo thí, đặt tay lên Cầu Thủy Tinh, nhắm mắt, tập trung tinh thần, rót linh lực vào cầu Thủy Tinh. Cầu thủy tinh nhanh chóng sáng lên từng vòng tròn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Một cái, hai cái, ba cái…

Ba hình tròn đã sáng lên, thế nhưng Thủy Tinh Xích vẫn không có dấu hiệu ngưng lại, tiếp tục sáng lên.

Trên đài phụ trách, các giáo viên và học sinh đều mở to mắt nhìn chằm chằm thiếu niên, đặc biệt thầy giáo phụ trách sát hạch thì kích động vô cùng.

Vòng tròn lại tiếp tục sáng lên và dừng lại tại mức thứ tư.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Sức mạnh tinh thần cấp bốn.” Thầy giáo phụ trách sát hạch vui mừng hô lên.

Trên đài, hai vị thầy giáo nhìn thiếu niên kia với ánh mắt nóng rực, sức mạnh tinh thần cấp bốn. Ba năm nay, lớp luyện kim đã không có người nào có thiên phú cao như vậy rồi.

Dưới đài, các đệ tử nhìn về phía thiếu niên với ánh mắt bất đồng, hâm mộ có, ghen tỵ có.

Sức mạnh tinh thần cấp bốn, tương lai là luyện kim sư cao cấp. Ở Nhân tộc, đây cũng coi như mạnh lắm rồi, còn tiến lên tới đại sư luyện kim hay không thì phải dựa vào cố gắng của cậu ta rồi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thầy phụ trách ghi chép “xoạt xoạt” ghi kết quả thi sát hạch lại, đưa kết quả cho thiếu niên, nói: “Cầm cái này tới chỗ nộp học phí, sau đó nhận lấy thẻ đi.”

Thiếu niên cứng ngắc nhận lấy, cũng không có vẻ vui mừng, nhận kết quả bèn khẽ gật đầu, xoay người đi đến chỗ nộp học phí.

Đệ tử ở dưới nhìn bóng lưng của thiếu niên, nghị luận to nhỏ.

“Im lặng.” Thầy phụ trách sát hạch gõ bàn, quát lên: “Kế tiếp.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Sau thiếu niên đó, đệ tử kiểm tra đều chỉ đến trình độ cấp hai, Thầy phụ trách cũng đã ổn định cảm xúc, khôi phục bình tĩnh.

Bây giờ lên kiểm tra là một cô bé ngọt ngào, đáng yêu, xem cách ăn mặc hẳn là tiểu thư quý tộc.

Nàng ta đi đến nơi khảo nghiệm, đặt tay lên Cầu Thủy Tinh, nhắm mắt, bắt đầu rót linh lực vào, sau một lát, vòng tròn thứ nhất sáng lên, tiếp theo là cái thứ hai, rồi thứ ba..

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Sáng tới hình tròn thứ ba, ánh sáng trong cầu Thủy Tinh cũng không dừng lại.

Trên đài, hai vị giáo viên kích động lần nữa, chẳng lẽ năm nay trong đám tân sinh sẽ có hai đệ tử có sức mạnh tinh thần cấp bốn ư?

Dưới đài, các học sinh cũng nhìn chăằm chằm vào cầu Thủy Tinh.

Thế nhưng, sức mạnh tinh thần kia cũng không làm cho ánh sáng di chuyển đến mức thứ tư.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hai thầy giáo không khỏi nuối tiếc.

Dưới đài, có học trò cảm thấy tiếc hận cho cô bé kia nhưng cũng có người hả hê.

Trong học viện, tất cả mọi người đều cạnh tranh, có ai hi vọng thiên phú của người khác cao hơn mình chứ.

Cô bé chớp chớp mắt, thấy kết quả của mình liền thất vọng.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thầy phụ trách ghi chép ghi kết quả lại, sau đó đưa cho cô bé, an ủi nàng ấy: “Thành tích của con như vậy là rất tốt rồi, cố gắng lên, tương lai con sẽ có thành tựu.”

Cô bé nghe vậy thì cảm thấy tốt hơn nhiều, đúng vậy, mặc dù kết quả khảo nghiệm của nàng ấy không bằng nam sinh kia nhưng tốt hơn người khác nhiều. Vì sao nàng ấy phải thất vọng chứ.


Nghĩ tới đó, nàng ấy ngọt ngào mỉm cười, nhận lấy kết quả, cúi chào hai vị thầy giáo: “Tạ ơn sư phụ.” Sau đó quay người đi xuống.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Đang lúc Tô Linh Phong cảm thấy buồn tẻ thì Quỷ Mị tới: “Ôi! Minh Thần của ta ơi. Tiểu chủ nhân xinh đẹp, thị nữ kia đã thuận lợi thông qua sát hạch của lớp kiếm sĩ, bây giờ đang đi nộp học phí rồi.”

“Ừ.” Tô Linh Phong lên tiếng, thể hiện ta đã biết, dù sao Hứa Nặc cũng đã là kiếm sĩ cấp ba rồi, có thể thông qua sát hạch là chuyện rất bình thường.

“Ta còn thấy một cậu nhóc lôi kéo nàng ấy đòi làm quen nữa cơ.” Quỷ Mị cười bỉ ổi nói.

Tô Linh Phong liếc Quỷ Mị: “Nhạt nhẽo.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hứa Nặc không đi cùng với Tô Linh Phong, bản thân nàng ấy đã rất dễ thương rồi, có người muốn bắt chuyện làm quen cũng là bình thường.

Nghĩ tới Hứa Nặc mới ngày đầu tiên nhập học mà đã có người theo đuổi, Tô Linh Phong bất giác cong khóe môi.

Đệ tử đứng trước Tô Linh Phong cũng đã thi sát hạch xong, bây giờ tới lượt Tô Linh Phong lên đài, Tô Linh Phong bình tĩnh đến nơi kiểm tra.

Trong sân trường, Tô Linh Phong xếp gần cuối, đằng sau nàng chỉ còn mấy người, cho dù khí chất của nàng xuất chúng nhưng vẫn không có quá nhiều người chú ý.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hơn nữa đa số đều là tân sinh, lúc khảo nghiệm tâm trạng ai cũng thấp thỏm, lo lắng, làm gì có tâm tư quan sát người khác.

Tô Linh Phong đặt tay lên cầu Thủy Tinh, nàng cảm nhận được bông tai dần nóng lên.

Tô Linh Phong không nhắm mắt lại giống các đệ tử khác, mắt của nàng nhìn chằm chằm cầu Thủy Tinh, rót sức mạnh tinh thần vào, quả nhiên, khi nàng rót sức mạnh tinh thần vào thì có thể tùy ý khống chế nó.

Cầu Thủy Tinh bắt đầu phát sáng, ánh sáng di chuyển lên mức tròn thứ nhất, thứ hai rồi thứ ba. Khi chạm đến mức thứ ba, hai thầy giáo nhìn chằm chằm Cầu Thủy Tinh.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Đáng tiếc, ánh sáng chỉ dừng lại mức thứ ba, không di chuyển nữa.

Tô Linh Phong hài lòng bỏ tay ra.




Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.