**********
Mặc Vấn Trần và Tá Dịch ngày xưa có chút bất đồng ý kiến, nhưng đó đã là quá khứ rồi, bây giờ với nhau tạm thời coi như hòa hợp.
Copy nội dung từ truyện 88
Đương nhiên, những việc đó chỉ cần là không liên quan đến Tô Linh Phong...
Nguyệt Quang bị Tá Dịch bắt đi theo bên cạnh, không cho hắn đi qua bên Tô Linh Phong, Nguyệt Quang vô cùng buồn bực, giơ móng vuốt của mình ra cào cấu xé xé tay áo Tá Dịch, miệng không ngừng kêu gào khiến cho những thiếu nữ bình thường thích dáng vẻ của hắn bây giờ không thể chấp nhận nổi bản tính của hắn...
Mặc Vấn Trần cũng đã gặp qua Dịch Thủy Giác mấy lần, coi như cũng có duyên phận, tuy xã giao không nhiều nhưng tính tình coi như cũng hợp nhau, hai người nhìn Nguyệt Quang và Tá Dịch lắc đầu cười khổ, có lẽ mình không nên nói thì tốt hơn.
Xem người khác náo nhiệt thì cực kỳ vui vẻ, nhưng nếu như mình trở thành tiêu điểm cho người khác xem thật không thể vui nổi.
Copy nội dung từ truyện 88
Tá Dịch đau đầu, thầm nghĩ muốn để cho vị tinh linh tràn đầy sức sống này yên tĩnh lại có khi còn khó hơn lên trời, đã thế còn làm phiền người khác không được bình yên...
Bùi Ngọc Khiết nhìn chằm chằm vào Mặc Vấn Trần đang đi phía trước, khẽ ngắt bông hồng vừa hái được bên đường bứt sạch còn trơ mỗi cuống hoa.
Bùi Kim Cát bước lại gần Bùi Ngọc Khiết ho nhẹ một tiếng.
Bùi Ngọc Khiết phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn ca ca của mình, nhíu mày. Ánh mắt Bùi Kim Cát sắc bén nhìn Bùi Ngọc Khiết muốn an ủi, tâm tình nàng không tốt, vẻ mặt ảo não, không dám đối diện nhìn Bùi Kim Cát, hắn thầm than trong lòng, hắn làm sao không thể hiểu được tính tình vị muội muội này, nàng thầm ngưỡng mộ thầy Thương Ngô, nhưng đoạn tình cảm này chỉ xuất phát đơn phương từ phía muội muội của mình, hắn đã từng khuyên nhủ muội muội của mình cắt đứt ý niệm với thầy Thương Ngô.
Copy nội dung từ truyện 88
Nhưng thầy Thương Ngô là một nam tử xuất sắc, muốn tướng mạo có tướng mạo, khí chất trên người cũng khó ai bì kịp, so về thực lực được xếp vào bậc cường giả, tuổi trẻ tài cao, không ít các thế lực khắp nơi muốn lôi kéo hắn về phe của mình, muốn giao hảo cùng hắn, mặc dù hắn xuất thân không cao quý nhưng với thục lực của hắn làm phò mã của công chúa thailand cũng không được tính là ủy khuất cho Bùi Ngọc Khiết.
Đáng tiếc, nam nhân này lại không màng danh lợi, chỉ nguyện ý ở lại Thanh Kiều Linh Vũ làm một lão sư thanh nhàn, sống yên ổn, chưa bao giờ đông ý với các thế lực hay quốc gia nào.
Đối với nữ nhân hắn lại càng chưa bao giờ có bộ dạng hứng thú với bất kì ai, Bùi Ngọc Khiết cũng được xem là mỹ nhân tuyệt sắc, muốn tiếp cận lấy lòng hắn, ánh mắt hắn thậm chí còn chưa bao giờ ngừng lại trên người nàng quá một phút, thái độ dửng dưng xa cách, thản nhiên, hoàn toàn giống với thái độ của sư phụ đối với đồ đệ của mình.
Bùi Kim Cát thấy rõ, muội muội của mình không đùa giỡn hay mang bất kì tâm tư tình cảm nào với Tá Dịch hay Mặc Hạo Thiên. Tá Dịch mặc dù là Ninh Viễn quốc hoàng thất mới nhận chức tam vương tử không lâu, xuất thân tuy không bằng đại vương tử nhưng thực lực của hắn đủ mạnh lại được hoàng đế sủng ái nếu Bùi Ngọc Khiết gả cho hắn cũng không tệ.
Copy nội dung từ truyện 88
Về phần Mặc Hạo Thiên, tuy tính cách hắn không tốt cho lắm, nhưng Mặc Hạo Thiên đã được chỉ định thân phận hoàng trữ (người sẽ được thừa kế ngôi vị sau này), nếu may mắn được hắn để ý thì ngôi vị vương phi Đại An quốc có thể sau này sẽ được lên ngôi làm hoàng hậu chắc chắn được nắm trong tay.
Nhưng thoạt nhìn, hai nam nhân này tựa hồ chỉ hứng thú với cháu ngoại thành chủ thành Lăng Vân Tô Linh Phong, Bùi Kim Cát tin tưởng nếu như muội muội chịu cố gắng, dùng chút thủ đoạn bọn họ sẽ quỳ dưới chân của nàng. Nam nhân đều thích nữ tử xinh đẹp mềm mại yếu đuối, có thể bảo vệ, Tô Linh Phong kia nhìn có chút xinh đẹp, đáng tiếc tuổi còn nhỏ, cơ thể chưa phát triển, hơn nữa tính tình quá lạnh lùng khiến người khác không thích nổi.
Đương nhiên, hắn không phủ nhận hắn đã để ý Tô Linh Phong một là vì thân phận của nàng cùng thế lực sau lưng, hai là Tô Linh Phong khơi dậy bản tính thích chinh phục của hắn, nếu như chinh phục được nữ tử lạnh lùng như băng này thành một nữ tử dịu dàng, mềm mại, chỉ nghe lời một mình hắn, nói gì nghe nấy...
Copy nội dung từ truyện 88
Nghĩ đi nghĩ lại chuyện đó chỉ làm người hắn bừng bừng khí thế chiến đấu thêm chút chờ mong...
Không để ý đến trong lòng Bùi Kim Cát đang nghĩ gì, bên kia Tô Linh Phong đang thì thầm với An Tri Hiểu.
"Ta thấy muội có vẻ không thích hai huynh đệ Bùi Kim Cát nha?" An Tri Hiểu ghé vào tai Tô Linh Phong nhẹ giọng hỏi.
Tô Linh Phong không trả lời vấn đề An Tri Hiểu vừa hỏi, xoay người nhíu mi nhìn nàng ta.
Copy nội dung từ truyện 88
An Tri Hiểu cong môi, nhỏ giọng thầm thì: "Kỳ thật ta cũng không ưa nổi bọn họ, là họ tự theo ta đwsn đây." Nét mặt của nàng ta tỏ ra vô cùng phiền muộn!
Trên mặt Tô Linh Phong vẫn không có bất kỳ biểu lộ gì như trước, miệng khẽ "A" một tiếng, biểu thị đã biết.
"Chúng ta và Hạo Thiên thảo luận sắp xếp lịch đi rèn luyện, bị huynh muội bon họ nghe được, muốn tham gia, cho nên..." Hoa Nhược Hề bên kia cũng giải thích một câu, biểu lộ tội lỗi trên mặt.
Copy nội dung từ truyện 88
"Không có việc gì." Tô Linh Phong bình tĩnh trả lời. Nàng không có chút cảm tình gì với huynh muội Bùi Kim Cát, nhưng vẫn chưa đến mức để người khác làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
"Tiểu học muội nè, tính cách vị Nguyệt Quang này có chút kỳ quái thế nào ấy?" Thủy Thanh Thanh cũng chạy đến góp vui, vẻ mặt xoắn xuýt đi đến.
"Đúng vậy đó đúng vậy đó, Nguyệt Quang này bị làm sao vậy? Nhược Hề! Lần trước nàng nhìn thấy Nguyệt Quang cũng như vậy sao? Nàng chưa kể qua cho chúng ta?" Nói đến vấn đề Nguyệt Quang, An Tri Hiểu cũng gật đầu, tạm thời ném chuyện hai huynh muội Bùi Kim Cát tham gia chuyến đi lần này ra sau đầu.
"Ta... Lần trước ta chỉ nhìn thấy hắn, nhưng mà đứng xa, cũng chưa tiếp xúc qua, đâu biết rằng... tính cách của hắn... lại như vậy..."
Copy nội dung từ truyện 88
Khóe miệng của Tô Linh Phong cong lên một chút, nói: "Hắn bình thường vẫn như vậy đấy."
"A?"
"Nguyệt Quang bình thường vẫn như vậy sao?"
"Dáng vẻ như vậy sao?"
Copy nội dung từ truyện 88
Ba thiếu nữ mở to hai mắt nhìn Tô Linh Phong.
"Không, ý của ta là, ta nhìn thấy hoài quen rồi, mọi người lần đầu tiên gặp thấy không bình thường là đúng rồi." Tô Linh Phong vô cảm giải thích.
"..."
Copy nội dung từ truyện 88
"..."
"..."
Ba người yên lặng tập thể...
"Nữ nhân mà nữ nhân mà... Chậc chậc..." Tiểu Bạch ở một bên hóng hớt rung đùi đắc ý, vẻ mặt khinh thường.
Copy nội dung từ truyện 88
"Nữ nhân thì sao hả?" Đoàn Tử ở một bên cắn cắn ngón tay, lông mi dài quét qua, nghi hoặc hỏi.
Tiểu Bạch liếc mắt nhìn Đoàn Tử, "Muội còn quá nhỏ, đừng có hóng hớt, có một số việc muội nghe sẽ không hiểu đâu!"
"Dừng!" Đoàn Tử mắt trợn trắng.
Nhìn Mặc Vấn Trần đi cùng mấy người ở phía trước, không có phản ứng gì với những người đi phía sau, áp lực trong người Mặc Hạo Thiên giảm đi không ít.
Copy nội dung từ truyện 88
Trên mặt hắn ta lộ ra nụ cười sáng lạn, chạy tới chỗ Tô Linh Phong chào hỏi: "Linh Phong tiểu thư, đã lâu không gặp, nàng có khỏe không?"
"Coi như cũng được." Tô Linh Phong liếc thấy Mặc Hạo Thiên, nhàn nhạt đáp lại.
"Mới không gặp có bao lâu đâu, chẳng phải hôm sinh nhật sư muội huynh cũng đên tham dự sao? Từ đó đến nay mới có hai tháng đó." An Tri Hiểu không nể tình hủy hoại hình tượng của Mặc Hạo Thiên.
"Ta hâm mộ Linh Phong tiểu thư không được sao? Một ngày không gặp như cách ba năm không được sao??" Mặc Hạo Thiên khôi phục lại tâm trạng, bày ra dáng vẻ cà lơ phất phơ thường ngày của hắn.
Copy nội dung từ truyện 88