Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 211: ♥ Lẳng lơ chính là lẳng lơ




Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********


Thời gian chuẩn bị còn lại một ngày.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Sau khi ăn xog điểm tâm, Tô Linh Phong bảo Tá Dịch và Nguyệt Quang về phủ trước, còn mình sẽ đi mua lương thực dự trữ cho ngày mai.

Nguyệt Quang mặt dày mày dạn nói không nên để Tô Linh Phong đi một mình, bảo nàng đi mua cùng hắn rồi cùng về phủ, Tá Dịch cũng có ý này.

Tô Linh Phong biết mình dính phải hai cái đuôi, thêm nữa dáng vẻ của Nguyệt Quang cực kì chói mắt, dẫn hắn đi dạo phố không tránh khỏi bị người khác vây quanh!

Tính tình Nguyệt Quang không quá tốt, nếu ai dám cản đường hắn ở phố xá sầm uất thì chỉ e hắn sẽ móc mắt kẻ đó mất!

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Giấu tai và tóc của huynh đi rồi ta sẽ đưa huynh đi cùng."

"Đừng mà! Tai người ta xinh đẹp như vậy, tóc phiêu dật như vậy, giấu đi thì rất đáng tiếc đó!" Nguyệt Quang dùng khuôn mặt đau khổ trêu chọc Tô Linh Phong, "Dáng vẻ này của người ta nếu đi cùng Tiểu Phong Phong thì nhất định sẽ có rất nhiều người hâm mộ ghen ghét Tiểu Phong Phong đấy..."

Tiểu Bạch chịu không được, "Ọe... Thật không biết xấu hổ..."

Đoàn Tử mút đầu ngón tay, biểu lộ xoắn xuýt, nét mặt xoắn xuýt, tuy nó rất thích vị tinh linh xinh đẹp này, nhưng mà biểu hiện lần này của hắn có vẻ hơi tự cao rồi...

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Nếu muốn đi theo chúng ta thì huynh phải nghe lời, nếu khôngthì ta sẽ không cho huynh đi cùng." Tô Linh Phong liếc Nguyệt Quang, lạnh lùng nói.

"Ấy... Được rồi được rồi... Ta nghe lời là được mà..." Nguyệt Quang thỏa hiệp xong thì lấy một chiếc áo choàng màu bạc đã cũ trong nhẫn ra, mặc vào người "Đã xong, chúng ta có thể đi được rồi..."

Nguyệt Quang cực kỳ tủi thân, lớn lên xinh đẹp hơn người là có tội sao? Hắn từ nhỏ đến lớn chỉ nghe nói người xấu mới cần che bớt cái xấu của mình đi, hắn đẹp hơn người ta cũng phải che đi, như vậy được tính là kỳ thị tinh linh đấy...

Nhưng trong lòng hắn cũng chỉ phản kháng một chút, lại che tai với mái tóc mình lại theo lời Tô Linh Phong, đi theo sau Tô Linh Phong ra ngoài.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bình thường Tô Linh Phong chẳng giống con gái chút nào, nàng đi dạo phố chỉ mua những thứ cần thiết, nhớ luôn cả vị trí từng cửa hàng, hoặc là ghi vào giấy vật dụng đã mua trước đó, rất ít khi thấy nàng đi lung tung tìm kiếm.


Cho nên lần dạo phố này, dưới sự dẫn dắt của Tô Linh Phong thì mọi người đã mua được những vật dụng cần thiết chỉ trong một buổi sáng.

Nguyệt Quang còn muốn đi dạo, Tô Linh Phong khinh thường nhìn hắn, bỏ qua đề nghị này.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Ngoài bộ tóc và tai được che đi, khuôn mặt cực kì xinh đẹp của hắn vẫn lộ ra bên ngoài, từng đường nét tinh xảo, hắn đây là muốn người ngoài nhìn thấy vẻ ngoài xinh đẹp của hắn đây mà!

Yêu nghiệt quả là yêu nghiệt!

Gần tới giữa trưa, mấy người lên xe ngựa, Tô Linh Phong phân phó xa phu đưa bọn họ đến "Tửu Nhục quán" của Lý thúc

Tửu quán này là nơi Tô Linh Phong hay đến, hôm nay quán buôn bán không tệ, các bàn dưới tầng đã ngồi chật kín. Cũng may Tô Linh Phong may mắn, bọn họ vừa mới vào đã có một bàn ngồi cạnh cửa sổ gọi tính tiền.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Ông chủ Lý vừa nhìn thấy Tô Linh Phong đến liền vui vẻ nhưng lại đau đầu, cô bé này hay đến đây ăn thì đương nhiên là ông rất vui vẻ, nhưng lần nào đến nàng cũng gọi một vò rượu Trần Nhưỡng khiến ông đau lòng không kể xiết.

"Lý thúc, cho chúng ta ba tô thịt, thêm một vò rượu ngon." Tô Linh Phong quay sang ông Lý gọi to.

"Á..." ông Lý do dự một chút, không nhịn được mở miệng nói: "Loại rượu trái cây được không?"

Tô Linh Phong suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Được!"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nàng cũng biết hơn nửa năm nay tới đây đều gọi một bình rượu trần nhưỡng, hôm nay đi cùng với Nguyệt Quang, nếu như Nguyệt Quang thích loại rượu này, với tính cách của hắn sẽ lùng đi mua hết sồ rượu đó, Lý thúc coi như rơi vào bi kịch rồi, hơn nữa rươu trái cây ở đây uống cũng khá ngon.

"Tiếu thúc, làm phiền thúc đi tìm Dịch Thủy Giác một chuyến, xem hắn có ở đấy không, nếu như hắn có ở đấy thì gọi hắn đến đây giúp ta." Tô Linh Phong nói với Tiếu thúc đứng gần đó.

"Vâng, tiểu thư." Tiếu thúc trả lời xong thì lập tức đi ra ngoài.

Tiệm bán thuốc của Dịch Thủy Giác không xa tửu quán này.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Vốn Tô Linh Phong định nhờ người thông báo với hắn một tiếng, nhưng nghĩ lại ngày mai nàng đi, vẫn nên gặp hắn một lần đã.

Tô Linh Phong không đến thẳng tiệm thuốc tìm hắn vì thật sự tiệm thuốc rất nhỏ, nhiều người lại đứng chen chúc, hơn nữa mỗi lần đến đó, khi ra về người nàng dính toàn bụi tro.

"Dịch Thủy Giác?" Nguyệt Quang cau mày suy ghĩ một chút, đột nhiên hỏi: "Là cái người bán thuốc lôi thôi quỷ quái kia à?"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Ừ, chính xác hắn là thầy dạy của ta." Tô Linh Phong nhướng lông mày nhìn Nguyệt Quang, "Huynh biết hắn?"

"Tên kia thường xuyên tới nam kỳ đại lục hái thuốc, ta có gặp hắn mấy lần." Nguyệt Quang nheo lông mày nói: "Phẩm hạnh của hắn cũng tạm được, nhưng ta ghét nhất là cái tính kôi thôi lếch thếch của hắn!" Tinh linh đều có bệnh thích sạch sẽ, không chịu được người lôi thôi lếch thếch là phải rồi.

Tô Linh Phong suy nghĩ một chút về dáng vẻ nhếch nhác, lại thêm bộ dạng lôi thôi lếch thếch của người kia thì đôi mi thanh tú cũng nhíu lại, gật đầu đồng ý: "Đúng là ghét thật!"

"Ấy ấy ấy, Tiểu phong, nàng cũng ghét hắn à? Anh hùng cùng chung ý kiến nè!" Nguyệt Quang kích động nắm lấy một cánh tay Tô Linh Phong, dùng sức lắc hai cái.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Tá Dịch đánh tay Nguyệt Quang, mặt đen thui trầm giọng nói: "Ở bên ngoài mà huynh không thể lịch sự hơn sao!"

"Thôi đi, cậu cũng đừng có giả làm người đứng đắn!"

Tá Dịch mặc kệ Nguyệt Quang, quay đầu nhìn Tô Linh Phong, hỏi: "Linh phong gọi Dịch Thủy Giác ra có việc gì thế?"

Tá Dịch cũng đã nghe nói về đại danh của Dịch Thủy Giác nhưng chưa tiếp xúc, có điều hắn đã nghe chuyện Tô Linh Phong và Dịch Thủy Giác cá cược.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Gần hai tháng trước, hắn có đến phủ làm khách mấy lần nhưng đều không gặp được Tô Linh Phong vì nghe nói nàng cá cược, đang bế quan tu luyện kim thuật.

Chỉ mấy tháng trôi qua mà Tô Linh Phong đã đột phá từ trung cấp lên luyện kim sư, Tá Dịch cảm thấy hơi khó tin, nàng lột xác quá nhanh, làm người khác không thể tin được, nàng hoàn toàn không giống với Tô Linh Phong lúc xưa...


Hắn vẫn luôn tò mò rằng rốt cuộc nàng đã trải qua chuyện gì mà lại thay đổi nhanh như vậy?

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Ngày mai Dịch Thủy Giác sẽ đi cùng chúng ta." Tô Linh Phong nhàn nhạt trả lời.

"Cái gì!" Nguyệt Quang cao giọng nói: "Cái người lôi thôi đó sẽ đi cùng chúng ta sao? Người ta không đi nữa~~"

"Chúng ta không thể phân biệt đối xử như vậy được." Tô Linh Phong trấn an, rót cho Nguyệt Quang một chén rượu.

Nguyệt Quang hưởng thụ uống hết chén rượu, tiếp tục ồn ào: "Tiểu Phong Phong, người ta không muốn đi cùng tên bán thuốc kia, đừng dẫn hắn đi được không..."

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Hoặc là huynh đi! Hoặc là huynh câm miệng lại cho ta!" Tô Linh Phong mặt lạnh nói.

Nguyệt Quang không còn cách nào khác: "Ừ... Được rồi... Ta sẽ đi cùng hắn một lần..."

"..." Tô Linh Phong phát hiện không thể chừa mặt mũi cho Nguyệt Quang này được! Khóe miệng nàng hơi run rẩy, từ ngày hôm qua đến hôm nay, sau khi tiếp xúc với Nguyệt Quang, hắn đã cho nàng biết cảm nhận thế nào được gọi là tan thành mây khói...

Dịch Thủy Giác cũng đi cùng sao? Tá Dịch nâng chén rượu như có điều suy nghĩ...

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Tô thịt được đăt trên bàn, Đoàn Tử một mình một tô chổng mông lên trời ăn, ăn đến mức đầu đầy mồ hôi, lại thấy Tiểu Bạch đang đứng gần đó nuốt nước miếng.

Tinh linh tộc ăn chay, dùng hoa quả làm thức ăn làm chính, nhưng Nguyệt Quang thuộc loại khác người, uống rượu ăn thịt không kiêng kị chút nào =.=

Tô Linh Phong và Tá Dịch đều động đũa, nhưng cả hai người đều không động đến đĩa thịt.

Tiếu thúc nhanh chóng trở về trở về, phía sau y còn có một Dịch Thủy Giác dáng vẻ lười biếng.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Tiểu nha đầu, cô tìm ta à?" Dịch Thủy Giác chẳng buồn khách khí, đặt mông ngồi phía đối diện Tô Linh Phong, Tô Linh Phong không nói gì, coi như ngầm đồng ý, Nguyệt Quang ngồi một bên, ngồi phía chính diện là Tá Dịch.

"Ồ! Nguyệt Quang? Huynh cũng ở đây à?" Bởi vì Nguyệt Quang che khuất tóc và lỗ tai nên vừa rồi Dịch Thủy Giác không nhận ra hắn, bây giờ nhìn rõ ràng mặt mũi của hắn thì mới kinh ngạc lên tiếng.

Lý thúc nhìn thấy bàn có thêm khách vội vàng đưa đồ ăn lên.


Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Cái người lôi thôi này, cậu ngồi cách xa ta một chút đi, không được ngồi gần ta như vậy!" Nguyệt Quang rất không khách khí nói.

Dịch Thủy Giác một chút cũng không thèm để ý đến thái độ của Nguyệt Quang, cười cười, dịch nghế ngồi ra, lại nhìn về phía Tá Dịch, hỏi: "Vị này là?"

"Biết đại danh các hạ đã lâu, ta họ Tá." Tá Dịch nhìn Dịch Thủy Giác rồi gật đầu, thái độ xa cách khách khí, bây giờ đang là buổi trưa, không ít người đến ăn cơm, Tá Dịch không tiện nói tên của mình ra.

Tá Dịch đánh giá Dịch Thủy Giác một chút, trong lòng đành thừa nhận người này cũng được xem là một nhân vật xuất sắc.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bây giờ bất kể là ai xuất hiện bên người Tô Linh Phong, trừ người thân và phụ nữ ra, còn lại đều bị hắn liệt vào danh sách kẻ thù.

Dịch Thủy Giác nheo mắt chăm chú nhìn Tá Dịch, nói: "Thật tình cờ!" Dịch Thủy Giác đã đoán ra được thân phận Tá Dịch.

"Ừ, ngày mai xuất phát đi lịch lãm rèn luyện, buổi sáng huynh đợi chúng ta ở trung tâm quảng trường." Tô Linh Phong nói với Dịch Thủy Giác.

"A...... Được..." Dịch Thủy Giác đã bắt đầu gặm thịt, vừa ăn vừa lầu bầu đồng ý, trên mặt không có chút vẻ ngoài ý muốn nào.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hắn đã sớm nghĩ nếu như nàng sắp tới có lịch lãm rèn luyện ý định thì tất nhiên sẽ đi trước khi mở đầu khóa học của Học viện Thanh Kiều Linh Vũ.

"Có thể sử dụng đến dược phẩm, huynh chuẩn bị nhiều một chút." Tô Linh Phong không khách khí mở miệng.

Dịch Thủy Giác không phải là người hẹp hòi, sảng khoái gật đầu: "Đương nhiên."

...

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Sáng sớm ngày thứ hai.

Mặc Vấn Trần rời khỏi phủ ra quảng trường cùng Tô Linh Phong. Tá Dịch vốn cũng muốn ở lại phủ rồi sáng sớm cùng ra quảng trường, nhưng có Nguyệt Quang đi theo, để tránh Nguyệt Quang và Tư Đồ Tiêu Sơn thấy mặt lại đánh nhau nên Tá Dịch đành đưa Nguyệt Quang tới khách điếm rồi sáng hôm sau tập trung ở quảng trường. Chỉ là lúc Tô Linh Phong đến quảng trường chờ mọi người lại gặp phải người ngoài ý muốn, lông mày không khỏi nhíu lại...




Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.