Ma Phi Khó Tán Tỉnh

Chương 49






"Ta kêu ngươi sao?" Tô Linh Phong nghi ngờ nhíu mày.

Tiểu Bạch lui về phía sau một chút, ngồi ở bên giường: "Là năng lượng ở trên người chủ nhân kêu ta! "
"Năng lượng? Năng lượng gì?" Tô Linh Phong nhíu mày.


Tiểu Bạch liếc mắt nhìn Tô Linh Phong một cái, không quá tình nguyện nói: "Một loại năng lượng ta không có cách nào chống cự lại, còn mạnh mẽ hơn lần trước một chút! "
Lần trước? Tô Linh Phong nghe vậy thì giật mình: "Vẫn luôn không hỏi ngươi, khi đó ở ma sủng điếm, vì sao ngươi lại muốn ta chú ý tới ngươi?"
"Ai muốn ngươi chú ý tới chứ! Là trong cơ thể ngươi có loại năng lượng kỳ quái này, mới cảm ứng được sự tồn tại của ta!" Vừa nói nó vừa buồn bực, nó mới không thèm trêu chọc nữ nhân gian ác này! Con rồng con nhếch cái miệng nhỏ nhắn: "Hơn nữa, chính bản thân ta không có cách nào chui ra khỏi quả trứng đã bị mẫu thân phong ấn, cũng là do năng lượng trên người ngươi gọi ta! "
Khó trách!
Vật nhỏ ở trong trứng mệt nhọc mấy nghìn năm cũng không có người phát hiện ra, lại bị nàng mua về!
"Phong ấn trên trứng của ngươi là đã xảy ra chuyện gì?"
"Cụ thể ta cũng không biết rõ, chỉ biết là hình như khi đó mẫu thân đại nhân gặp nguy hiểm gì đó, khi ta còn chưa đủ ngày để rời khỏi cơ thể mẫu thân, đã trợ sản để sinh ra ra ta, khiến cho linh hồn và cơ thể của ta gắn kết không đủ chặt chẽ, cho nên là! " Con rồng con nói đến chỗ này, trên mặt bỗng nhiên hiện ra một vẻ buồn rầu, cũng không biết rốt cuộc lúc ấy phụ thân, mẫu thân gặp chuyện gì, hiện tại bọn họ đang ở nơi nào!
Hóa ra là một đứa trẻ sinh non!
"Nói tiếp đi.

" Thấy vẻ mặt đau buồn cô đơn kia trên mặt rồng Tiểu Bạch, trong lòng Tô Linh Phong có chút là lạ, không quá thoải mái!
"Mẫu thân đại nhân phong ấn trên vỏ trứng của ta, mặc dù linh hồn của ta rời khỏi thân xác, cũng sẽ tiếp tục ở lại trong trứng, sẽ không bị sứ giả của minh chủ triệu hồi về U Minh.


"
"Vậy hiện tại ngươi rời khỏi trứng rồng rồi, vì sao minh sứ không triệu hồi ngươi?"
"Làm sao ta biết được! Có lẽ một phần cũng do ngươi.

" Tiểu Bạch cau khuôn mặt rồng nhỏ, không kiên nhẫn mà nói: "Nữ nhân, hôm nay ngươi có quá nhiều câu hỏi!"
Tên nhóc con này, hiền hòa với nó một chút, mà nó đã bắt đầu vênh váo! Tô Linh Phong nheo mắt lại: "Chú ý thái độ, ta là chủ nhân của ngươi!"
Hu hu! Lại lấy thân phận để đè ép nó! Đáng ghét! Rất đáng ghét! Tiểu Bạch hầm hừ mà đóng chặt cái miệng nhỏ nhắn lại.

Tô Linh Phong im lặng một lát, lại đột nhiên hỏi: "Trước kia ngươi nói, ngươi được truyền thừa trí nhớ, được truyền lại rất nhiều kiến thức thực tế sao?"
Tiểu Bạch kiêu căng mà ngẩng đầu nhỏ lên: "Thế nào? Có vấn đề gì muốn thỉnh giáo bổn long sao?"
"Chỉ là muốn kiểm tra ngươi, xem ngươi có lợi hại như chính mình nói hay không thôi, ta cũng không muốn tốn sức hồi sinh ngươi rồi mới phát hiên, bản thân nuôi dưỡng một sủng vật chỉ để thưởng thức nhìn được chứ không dùng được.


" Tô Linh Phong xấu xa nói.

"Ngươi! Ngươi cái nữ nhân này dám hoài nghi sức mạnh của cự long!" Tiểu Bạch quả nhiên nổi khùng lên, kích động đến nỗi cánh nhỏ trực tiếp run rẩy: "Được được, ngươi tra đi tra đi, tra ngay bây giờ đi, hừ!"
"Ngươi có biết "lực U Minh" là cái gì không?" Tô Linh Phong cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi câu hỏi muốn biết trong lòng.

"Xì!" Tiểu Bạch khinh thường mà lườm Tô Linh Phong: "Vấn đề đơn giản này, ngươi cũng không biết xấu hổ mà dùng nó để kiểm tra bổn long? Thật đúng là quá hạ thấp trình độ mà!"
"! " Nàng làm sao lại cảm thấy tên nhóc con này mấy ngày nay cũng coi là đáng yêu chứ? Rõ ràng vẫn thiếu đòn như vậy mà! "Đừng có nói nhảm nhiều như vậy? Rốt cuộc ngươi có biết hay không?"
Hai chân trước của Tiểu Bạch ôm vào ngực, kéo kéo mà nói: ""lực U Minh", đương nhiên chính là lực lượng của minh chủ!".