Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 106: Nhược Khê đến




Edit: Thảo My

Túc Ly Mị hạ chỉ dụ xuống, Tinh linh tộc sẽ phải lập tức chuẩn bị sẵn sàng, để Nhược Khê đi đến Đế Đô.

Trước khi Mẫu Đơn đi mấy ngày, Quý Phi Nhi cả ngày nhắc đến Mẫu Đơn, chỉ là mấy ngày nay đã tốt hơn nhiều, lại bị nàng càu nhàu, Túc Ly Mị thật muốn suy tính có nên thi pháp che lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng hay không.

Thương Mặc Tuyết cũng không biết Túc Ly Mị ra lệnh, mà Túc Ly Mị cũng không cần thiết xin phép hắn, nếu như hắn biết khách quý lần này tới chính là Nhược Khê, sẽ không biết có cảm tưởng gì?

Sau Nhược Khê xuống xe ngựa, thị nữ Thanh Nhi đỡ nàng, vẫn hầu ở bên cạnh nàng.

Tiểu nha đầu lần đầu tiên tới Đế Đô, giống như người thôn quê vào đại quan viên, bộ mặt đều là vẻ kinh dị. Đế Đô có thể phồn hoa hơn Tinh linh tộc bọn họ rất nhiều, còn có Đế Cung này, từ cửa nhìn thấy huy hoàng bao la hùng vĩ, Nhược Khê cũng không nhìn một số chuyện này, ánh mắt cụp xuống, trong lòng khẽ thở dài một cái, vốn đã quyết định không bao giờ tới nơi này nữa, tuy nhiên không nghĩ tới mấy tháng sau, nàng lại trở về đến nơi này.

Nói không rõ là cảm giác gì, có thể đây thật chính là trời cao an bài.

"Công chúa, công chúa, ta thật sự là quá may mắn, thế nhưng có thể tới nơi này, Đế Cung chỉ có Đế Quân Đế Hậu Yêu Ma Giới chúng ta mới có tư cách ở, chúng ta sau này sẽ ở trong sao?"

Nhược Khê khẽ gật đầu: "Thanh Nhi, ngươi thường ngày ở Tinh linh tộc tính tình lỗ mãng thì cũng thôi đi, đi tới Đế Cung nhất định phải thận trọng từ lời nói đến việc làm biết không?"

"Dạ, nô tỳ biết, tuyệt đối sẽ không mang đến phiền toái cho Tinh linh tộc chúng ta."

Bởi vì là người Túc Ly Mị tự mình hạ chỉ, cho nên trước tiên dĩ nhiên chính là đi gặp Túc Ly Mị.

Sau khi hắn nhận được tin tức chờ ở nơi đó, chỉ chờ Nhược Khê đến.

Quý Phi Nhi ở trên ghế có chút không ngồi yên: "Chàng làm cho người ta ở thật xa chạy tới, sẽ có ý kiến gì hay không?"

Nàng biết Túc Ly Mị quen làm việc khoa trương, hơn nữa hắn là Đế Quân, cũng không có người dám làm trái mệnh lệnh của hắn, ai biết hắn có phải căn bản không trông nom người ta có nguyện ý hay không, cưỡng chế triệu người đến.

"Nàng có thể có ý kiến gì, Bổn vương cho nàng cơ hội gặp được người nàng muốn, nàng mang ơn đội nghĩa cỏn không kịp." Còn nhớ tới thời điểm lần trước, Nhược Khê bởi vì không nhìn thấy Thương Mặc Tuyết, hết sức mất mác, vẫn là hắn chỉ cho nàng một con đường sáng nói cho nàng biết Thương Mặc Tuyết đi đến nơi, hắn Túc Ly Mị rất ít trông nom loại việc vớ vẩn này.

"Cái gì, nàng có người muốn nhìn thấy, là ai, là người trong lòng nàng sao?" Quý Phi Nhi lập tức hứng thú.

"Đúng vậy." Túc Ly Mị gật đầu một cái.

"Vậy người này là ai, chàng nhất định biết có đúng hay không?" Ha ha, nàng thích nhất bát quái, có thể cho cuộc sống mình tăng thêm thú vui, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Túc Ly Mị nhìn dáng vẻ hưng phấn của nàng, lại trầm mặc không nói, hắn biết nàng rất coi trọng tình cảm với Mẫu Đơn, Thương Mặc Tuyết đối với Mẫu Đơn tình thâm ý thiết, mặc dù nói không biết trong lòng Mẫu Đơn nghĩ như thế nào, ít nhất ngoài mặt cũng làm ra bộ dạng cùng Thương Mặc Tuyết lưỡng tình tương duyệt, nếu như lúc này nhắc tới Nhược Khê, chắc hẳn tiểu nữ nhân nhất định sẽ mất hứng, hơn nữa còn sẽ đối với Nhược Khê sinh ra mãnh liệt mâu thuẫn trong lòng, như vậy không tốt.

"Tại sao không nói chuyện?" Quý Phi Nhi hồ nghi nhìn hắn: "Người nàng muốn thấy rốt cuộc là ai, sẽ không phải là chàng chớ?"

Xác thực có thể, nàng thân đã trải qua, biết phu quân mình rốt cuộc có bao nhiêu best-seller.

Túc Ly Mị không vui liếc nhìn nàng một cái: "Bổn vương cùng nàng giao tình còn thấp, chỉ gặp qua vài lần, làm sao có thể cùng nàng sinh ra quan hệ gì, giúp nàng cũng chỉ là thuận nước giong thuyền thôi. Về phần nàng muốn biết đáp án, đợi sau khi nàng ấy đến gặp từ từ sẽ biết."

Nói Quý Phi Nhi quả thật không khắc chế được lòng hiếu kỳ, bát quái trong lòng mình, hơn nữa còn có bạn mới, chung vào một chỗ thật là rất mong đợi.

......

Nhược Khê đến trên đại điện, sau đó quỳ xuống đất hành lễ.

"Nhược Khê bái kiến Đế Quân, Đế Hậu."

Bởi vì lần trước cũng có tiếp xúc qua Túc Ly Mị, biết được Đế Quân thoạt nhìn là một người rất dễ nói chuyện, cũng là lần đầu tiên nghe được giọng nữ dễ nghe như chuông bạc.

"Mau dậy đi, nơi này chỉ có mấy người chúng ta, cũng không phải là triêu bái, không cần câu nệ như vậy."

Nhược Khê vừa ngẩng đầu, thấy một nữ tử xinh đẹp đi tới hướng mình.

Mặc dù mặc y phục Đế Hậu hoa lệ, vả lại diện mạo yêu mỹ động lòng người, nhưng nàng lại ở trên người nàng ấy nhìn thấu một chút ý vị không bình thường.

Khe khẽ gật đầu, đứng dậy, sau đó cung kính đứng ở một bên, dù nói thế nào cũng là thân phận khác biệt, nàng vẫn là rất hiểu được cấp bậc lễ nghĩa.

"Hồi Đế Quân, Đế Hậu, sau khi Nhược Khê tiếp nhận chỉ dụ liền chạy tới nơi này, không biết khẩn cấp cho triệu Nhược Khê đến có chuyện gì?"

Túc Ly Mị mỉm cười gật đầu: "Ngươi và Đế Hậu tuổi xấp xỉ nhau, sẽ tới đây ở một đoạn thời gian, làm bạn với Đế Hậu."

Hắn đôi lúc có chuyện phải xử lý không thể lúc nào cũng hầu ở bên cạnh nàng, hơn nữa cũng biết nàng rất cần bằng hữu cùng nhau chơi đùa, cho nên mới phải gọi Nhược Khê tới.

Còn một nguyên nhân khác là...... Thương Mặc Tuyết.

Hắn chính là nhìn thấu chân tình Nhược Khê đối với Thương Mặc Tuyết, cho nên mới sáng tạo cơ hội cho nàng, lần trước hắn để cho nàng đi Thiên Thủy Điện Mị Hương Các, cũng không biết hai người ở bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Túc Ly Mị không có tâm tình đi theo dõi, tất cả đều thuận theo tự nhiên.

Nhược Khê khẽ mỉm cười, nhìn Quý Phi Nhi: "Đế Quân có thể coi trọng Nhược Khê như thế, là phúc khí của Nhược Khê."

Đế Hậu xem ra hết sức nhiệt tình thiện lương, là một người chung sống cực tốt, nếu như đây là nhiệm vụ Đế Quân ủy nhiệm cho nàng, vậy cũng thật sự là rất để mắt đến Tinh linh tộc.

Bởi vì cả Yêu Ma Giới cũng biết, Đế Quân có bao nhiêu cưng chiều Đế Hậu của hắn, quả thật đã đến mức nâng niu trong tay sợ mất, ngậm trong miệng sợ tan. Tận mắt nhìn thấy hình dáng chân thực của Đế Hậu, thật đúng là có chút ngoài ý muốn, liên tục cảm thán có thể được Đế Quân sủng ái như thế, nàng thật sự là nữ tử hạnh phúc nhất trên thế giới.

"Về sau cũng đừng gọi lạnh nhạt như vậy, trực tiếp gọi ta Phi Nhi là được."

"Chuyện này...... Cái này làm sao có thể?" Nàng là Đế Hậu, thân phận tôn quý, sao có thể cùng nàng ngồi ngang hàng.

"Ta nói có thể là có thể, đây là mệnh lệnh." Nếu cũng phải nói thân phận gì, cuộc sống cũng quá không thú vị, nàng còn có bằng hữu gì.

"Phi Nhi." Dưới cường thế áp bức của nữ tử, nàng chỉ đành xưng hô như vậy.

Túc Ly Mị nhìn các nàng chung sống không tệ, cũng yên lòng. Mấy ngày nay hắn có chút chuyện khẩn yếu phải xử lý, có thể có một người hầu ở bên cạnh Phi Nhi cũng cực tốt, người Tinh linh tộc am hiểu nhất là thuật trị thương, đến lúc đó bị thương, cũng có thể kịp thời giúp nàng trị liệu.

Hắn cũng không biết là, lúc này Nhược Khê đã có thai, trong lúc mang thai linh lực càng ngày sẽ càng yếu.

Sau khi dặn dò một ít chuyện, Túc Ly Mị vội vã rời đi.

Quý Phi Nhi vì không muốn nàng câu nệ, hết sức quen thuộc lôi kéo tay của nàng: "Nghe Tiểu Bạch nói qua ngươi cũng đã tới Đế Cung mấy lần, mỗi lần đều là đi vội vã, cũng không thể ở chỗ này vui đùa xem ngắm, sau này có ta, ta chính là người dẫn đường cho ngươi."

"Cám ơn ngươi, Phi Nhi." Nhược Khê càng cảm thấy Đế Hậu hết sức thân thiết, là nữ tử rất tốt, chỉ là nghe nàng lại gọi Đế Quân bệ hạ anh minh thần võ của bọn họ thành Tiểu Bạch, lại cảm thấy hết sức im lặng. Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, Đế Quân sẽ không mất hứng sao?

Cũng có lẽ, đây mới là tình yêu giữa bọn họ, nàng rất mong đợi, cũng có thể cùng nam tử trong lòng mình vô cùng ân ái như vậy, nghĩ tới đây, nàng không khỏi cúi đầu cười khổ, đây là chuyện không có khả năng.

Quý Phi Nhi lại không phát hiện sự khác thường của nàng, tự nhiên nói thầm: "Nhìn ta, quá nóng lòng, thậm đã chí quên ngươi mới vừa đến, trước nên an bài phòng khách, sau đó để cho ngươi nghỉ ngơi cho khỏe, Lục Khởi Lục Ý, mau an bài gian phòng cho các nàng."

"Dạ, Đế Hậu."

Nhược Khê để Thanh Nhi bên cạnh đi theo họ đi, mình ở lại bên cạnh Quý Phi Nhi, bởi vì Đế Quân đã phân phó, nhiệm vụ của nàng, chính là làm bạn với Đế Hậu.

Vừa bắt đầu nàng chỉ coi việc này như một nhiệm vụ để làm, lại hoàn toàn không ngờ, Quý Phi Nhi sẽ mang đến cho nàng thay đổi như thế nào.

"Nhược Khê, ngươi không biết, ta nhàm chán thành bộ dạng gì rồi, trước ta còn có một người bạn tốt gọi là Mẫu Đơn, nhưng nàng đi, ta rất nhớ nàng nha."

Nghe được hai chữ Mẫu Đơn, sắc mặt Nhược Khê đột nhiên trở nên trắng bệch một mảnh, nàng đã sớm quên mất lễ nghi, đột nhiên một phát bắt được tay Quý Phi Nhi: "Mẫu Đơn...... Ngươi...... Ngươi nói là Mẫu Đơn sao?"

Quý Phi Nhi giật mình: "Đúng vậy, là Mẫu Đơn, thế nào?"

Nhược Khê rõ ràng vẫn ở trạng thái hóa đá, thần trí nửa ngày mới phản ứng, vẻ mặt có chút đau khổ, thì ra là Mẫu Đơn đó, chẳng những là người Lang Vương yêu, còn là bằng hữu của Đế Hậu, nàng thật hạnh phúc.

Chỉ là, mới vừa Đế Hậu nói, ngược lại đưa tới chú ý của nàng.

"Không có...... Không có việc gì, ta muốn nói chúng ta cũng có rất nhiều hoa Mẫu Đơn."

"Đúng vậy, ngươi là công chúa Tinh linh tộc, Tinh linh tộc nhất định rất đẹp, khi nào rảnh rỗi trở về với ngươi xem một chút."

Nhược Khê cười gật đầu một cái: "Đế Hậu đại giá quang lâm Tinh linh tộc, là vinh hạnh của Tinh linh tộc, chỉ là...... Đế Hậu mới vừa nói, Mẫu Đơn là bằng hữu của ngài, hơn nữa còn đi, nàng đi nơi nào nữa à?"

Mặc dù cảm thấy hai người ấn tượng không tệ, nhưng dù sao mới vừa quen, Quý Phi Nhi cũng không thể tùy tiện nói ra Mẫu Đơn là người của Tiên Giới, nếu không rất có thể đưa đến tai hoạ gì không đáng, cho nên nàng cũng không nói ra chân tướng, lại không muốn lừa dối người, nói hàm hàm hồ hồ: "Cái này...... Ta cũng không rõ ràng lắm, ở mấy ngày trước, nàng rời đi."

Thật ra thì trong lòng Nhược Khê có chút ảo não, mấy ngày trước rời đi sao? Thật ra thì nàng vẫn muốn biết, nữ nhân ở trong lòng Thương Mặc Tuyết tới cùng hình dạng thế nào, nhưng đã không có cơ hội.

"Nàng có nói thời điểm nào trở lại hay không?"

"Không biết, chỉ là nàng sẽ trở lại." Điểm này Quý Phi Nhi ngược lại hết sức khẳng định, chuyện Mẫu Đơn đã đồng ý với nàng sẽ không nuốt lời.

Trong lòng Nhược Khê càng thêm cô đơn, đây cũng là ý trời, chỉ sợ lúc Mẫu Đơn trở lại, nàng cũng sớm đã rời đi. Vẫn không thấy thì tốt hơn, Mẫu Đơn cùng Thương Mặc Tuyết mới là lưỡng tình tương duyệt, nàng coi như gặp mặt một lần còn có ý nghĩa gì, tự rước nhục nhã thôi. Lần này tới Đế Cung, nàng chỉ nghĩ bình tĩnh hoàn thành nhiệm vụ của nàng, sau đó an tĩnh rời đi, tốt nhất cũng không cần đụng vào Thương Mặc Tuyết.