Edit: June
Beta: Ly Ly
Đại thái thái còn có thể nói cái gì nữa, "Mẹ chồng" đã nói như vậy, nàng nếu như đồng ý theo, thật sự chính là bất hiếu.
"Không phải đâu nương, chỉ cần người có thể dưỡng tốt thân mình, bảo con dâu làm cái gì cũng được mà." Đại thái thái cố nén xúc động muốn hộc máu, nhìn khuôn mặt thanh xuân kiều nộn kia của Hoàng Yêu, hận không thể đi lên cào mấy cái cho hả giận.
"Ha ha, ma nữ đại đại, oán khí của Đại thái thái đối với người tăng lên thật nhanh, có hi vọng sẽ tăng tới mức cừu hận nha!" Nháo Nháo ở trong đầu Hoàng Yêu nhắc nhở.
Hiện tại Hoàng Yêu chỉ mới tiến vào Lâm phủ, tạm thời còn không có làm ra chuyện gì khiến Đại thái thái hận đến không chết không được, đối với Hoàng Yêu, Đại thái thái chỉ là oán niệm mà thôi.
Thế gian này đủ kiểu cảm xúc, chỉ có yêu và hận là cao cấp nhất. Yêu hận có đôi khi cũng chỉ phảng phất trong một ý niệm của con người, cũng là mục đích cuối cùng của Hoàng Yêu.
"Tức phụ lão đại à, thời gian không còn sớm nữa, ngươi đi về nghỉ ngơi đi!" Hoàng Yêu cực kỳ hiểu lòng người mở miệng cho đi, nhưng lại làm oán niệm trong lòng Đại thái thái đối với Hoàng Yêu vơi đi một chút, thầm nghĩ nha đầu này còn có vài phần ánh mắt.
"Nương, vậy con dâu liền cáo từ trước." Đại thái thái cũng theo cột mà bò xuống, không dám ở lại chăm sóc Hoàng Yêu tiếp, liền cáo từ về viện mình nghỉ ngơi.
Đại thái thái bị liên lụy cả buổi sáng, một giấc ngủ đến tận buổi chiều hơn ba giờ mới đi qua hầu bệnh, thời điểm đi thuận tiện đem canh huyết yến đã nấu xong mang đến chỗ Hoàng Yêu.
"Nương, tổ yến đã làm xong, người nếm thử xem." Đại thái thái mang theo người, bưng tổ yến tiến lên, Hoàng Yêu không có cự tuyệt, một ngụm một ngụm do Đại thái thái bón cho đều uống hết.
Buổi chiều Hoàng Yêu không có làm khó cái gì, lại làm Đại thái thái cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng cũng không nghĩ nhiều, mặt trời xuống núi, Đại thái thái liền đi về.
-
Buổi tối, Lâm lão gia tử đến thăm Hoàng Yêu.
Lâm lão gia tử đứng ở cửa phòng nửa ngày, nghĩ đến sự việc đêm tân hôn, mặt già quả thực không biết để đi đâu, cuối cùng vẫn mang một khuôn mặt đỏ bước vào phòng.
"Nhã Huyên, thân thể sao rồi?" Lâm lão gia tử lời nói còn chưa dứt, tự mình không khống chế được lại muốn mất mặt. Từ khi Hoàng Yêu vào cửa, Lâm lão gia tử ở trước mặt nàng chưa bao giờ dám nhìn thẳng. Quả thực quá xấu hổ.
"Hôm nay tức phụ của lão đại tới hầu bệnh, cố ý hầm cho ta huyết yến, bây giờ cảm thấy cơ thể đã lanh lẹ hơn nhiều." Hoàng Yêu dựa vào gối mềm, vừa vui mừng vừa cảm kích nói.
Lâm lão gia tử nhìn Hoàng Yêu thần sắc tự nhiên, không có oán hận đối với Đại thái thái, trong lòng cũng thấy yên tâm rất nhiều. Hắn lo lắng nhất chính là Đỗ Nhã Huyên không cam lòng gia gia thay cháu trai đón dâu, từ đó oán hận Đại phòng, oán hận Lâm gia, làm loạn nhà cửa không yên. Tuy nhiên hiện tại xem ra, nha đầu này là người tốt.
"Ừ, Nhà lão đại có chừng mực, nàng nên học hỏi thêm." Tuy nói Hoàng Yêu hiện tại là mẹ chồng, nhưng rốt cuộc vẫn là tiểu nữ hài không có chút kinh nghiệm quản gia nào. Nghĩ đến đây, lão gia tử nói: "Việc trong nhà vẫn là để Nhà lão đại quản, nàng trước tiên cứ dưỡng xong bệnh, sau lại theo con dâu học."
Tuy nói Hoàng Yêu hiện tại là lão phu nhân Lâm phủ, nhưng quyền quản gia của Lâm phủ đã ở trong tay Đại thái thái mười mấy năm, Lâm lão gia tử cũng không muốn có thay đổi quá lớn.
Hoàng Yêu nghe xong, ánh mắt liền ngưng trọng, nữ nhân cổ đại quyền lực lớn nhất đó là quyền quản gia. Nếu như không có cái này, thì sẽ phải xem sắc mặt của người quản gia kia mà ăn cơm.
Quyền lực chính là thứ tốt, Hoàng Yêu nàng cũng không nghĩ sẽ bỏ qua.
"Vâng, lão gia....... *ọe* ~" Hoàng Yêu nói còn chưa xong, bỗng nhiên ghé vào mép giường nôn, sau đó liền hôn mê bất tỉnh.
Lâm lão gia tử hoảng hốt, lập tức cho người đi mời đại phu đến.
"Lâm đại nhân, đây là ngộ độc nguyên liệu nấu ăn đã biến chất, mới đưa đến thượng thổ hạ tả, làm thân thể lão phu nhân vốn là suy yếu càng chịu không nổi." Đại phu mắt nhìn Hoàng Yêu tuổi còn trẻ ở trên giường, lại nhìn Lâm lão gia tử đã qua tuổi tráng niên, nghĩ đến lời đồn trên phố, không khỏi thở dài trong lòng.