Edit: June
Beta: Ly Ly
Đại lão gia không biết con trai mình đào hôn là vì một nữ tử thanh lâu, chỉ nghĩ là bởi vì phản nghịch không hài lòng hôn sự trong nhà định ra cho hắn, nghe Đại thái thái nói xong, tức đến râu run bần bật: "Cái thằng nghịch tử, có giỏi thì đừng trở về nữa!"
"Lão gia, Hạo Nhiên chính là con trai thân sinh của ngài đó!" Đại thái thái cầu xin, nhưng càng cầu xin hỏa khí của Đại lão gia bốc càng lớn, thậm chí còn nói sẽ cấm Lâm Hạo Nhiên không được bước vào cửa nữa.
"Thật là con hư tại nương!" Đại lão gia ném xuống những lời này liền xoay người đi đến phòng di nương.
"Trời ơi, ta đã tạo nghiệt gì a!" Đại thái thái xụi lơ trên mặt đất khóc đến tê tâm phế liệt.
Rắc rối chờ đợi Đại thái thái còn chưa kết thúc, bởi vì sáng sớm ngày thứ hai, Lão thái thái lên tiếng, kêu mấy người con dâu thay phiên hầu bệnh.
Mẹ chồng sinh bệnh, con dâu hầu hạ là thiên kinh địa nghĩa*, Đại thái thái là con dâu cả, tự nhiên sẽ là người đầu tiên.
Sáng sớm, Đại thái thái vừa tỉnh liền nghe thấy "tin dữ" này suýt nữa tức đến hôn mê bất tỉnh.
"Bắt ta đi hầu hạ cái tiểu nha đầu kia, ha hả!" Đại thái thái ôm một bụng tức mà không làm được gì.
"Thái thái, đây là do Lão thái gia yêu cầu, người nếu như không theo sợ là sẽ làm cho người ta nói ra nói vào." Ma ma quản sự bên người Đại thái thái khuyên nhủ.
Đại thái thái cũng biết rõ đạo lý này, nhưng biết là một chuyện, trong lòng tức giận lại là chuyện khác.
"Hạo Nhiên đã tìm được chưa?" Đại thái thái quan tâm nhất vẫn là con trai nàng.
"Đại thiếu gia đang ở Tàng Xuân lâu ạ." Quản sự ma ma thở dài một hơi.
"Đại lão gia đã trả lời, chỉ sợ đại thiếu gia không về được."
"Hạo Nhiên chính là con trai thân sinh của hắn, như thế nào lại có thể nói không cho nó bước chân vào cửa! Buổi tối lão gia trở lại ta đi cầu xin hắn."
Đại thái thái hạ quyết tâm, lại không nghĩ lần này Đại lão gia nhất định phải cho Lâm Hạo Nhiên một bài học, nên tính toán của Đại thái thái chỉ có thể thất bại.
"Lão phu nhân, Đại thái thái đến rồi." Lâm ma ma đứng ở cửa nhỏ giọng nói.
Lâm ma ma càng thêm không dám coi thường vị lão phu nhân tuổi còn trẻ này, mới vừa vào cửa liền không cho con dâu cả chút mặt mũi nào, hiện tại càng là........
"Mời nàng vào đi!" Hoàng Yêu nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt, nàng không cần giả bệnh, chỉ cần đem các số liệu của thân thể này thay đổi một chút, tự nhiên liền thật sự bị bệnh.
"Ma nữ đại đại, nói thật, ta cảm thấy nhiệm vụ lần này là sảng khoái nhất." Nháo Nháo cảm khái, không có như hai nhiệm vụ lần trước thân phận hai ký chủ đều phải chịu hạn chế, lần này là cao nhất chính là cấp bậc lão phu nhân, chỉ riêng cái thân phận này liền đủ cho người Lâm gia ăn thiệt thòi rồi.
Nháo Nháo không kìm được có chút chờ mong, Lâm Hạo Nhiên trở về đối mặt với trường hợp này, sẽ tức bao nhiêu a!
Đại thái thái vừa tiến đến liền quan sát sắc mặt Hoàng Yêu, nhìn xem rốt cuộc là bệnh thật hay giả bệnh.
"Nương, con dâu đến chậm, xin nương thứ tội." Đại thái thái cũng học thông minh, thái độ thật cẩn thận, sợ Hoàng Yêu mượn cớ trách móc.
"Không quá đáng ngại." Hoàng Yêu lắc lắc đầu, thấp giọng khụ ra tiếng: " Chỉ là bệnh cũ tái phát thôi.."
"Nương, ta vẫn còn huyết yến* được trên thưởng xuống, đối với nữ nhân là tốt nhất." Đại thái thái trong lòng hừ lạnh một tiếng ma ốm, trên mặt vẫn mang theo vẻ tươi cười.
"Ừm!" Hoàng Yêu không mặn không nhạt đáp lời, Đại thái thái liền cho người đi đem huyết yến mang tới chế biến.
Suốt một buổi sáng, Đại thái thái đều hầu hạ trước giường. Hoàng Yêu đương nhiên sẽ không để cho bà được nhàn rỗi, uống thuốc, rửa mặt, chải đầu, ăn quà vặt,... việc ùn ùn không dứt.
Nhưng không phải trọng điểm, trọng điểm là Đại thái thái đều tự mình hầu hạ. Chỉ là riêng việc cho ăn thôi, Đại thái thái cũng đã đủ quá sức rồi.
" Con dâu cả, làm liên lụy con một buổi sáng, cũng là ta không đúng." Hoàng Yêu ăn xong cơm trưa do Đại thái thái hầu hạ, xin lỗi nói.
(Đây là lời tác giả)
【ps: Ta xem có người đọc bảo Hoàng Yêu ngủ cùng Lâm lão gia tử là thật, ta chỉ muốn nói: "YÊU CẦU NGƯƠI ĐI KHÁM MẮT NHA, Hoàng Yêu mấy cái thế giới trước có mỹ nam đều không ngủ lại đi ngủ với cái ông già, nàng là mắt mù hay là luyến lão phích? 】
- ---------------------------
*thiên kinh địa nghĩa (天経地義): đạo hiển nhiên như trời với đất.
*huyết yến: *bản Cv là "tuyết yến". "Tuyết yến" và "huyết yến" là đồng âm. Do bản dịch bên dưới là "huyết tổ yến" và "huyết yến". Trên thực tế "tuyết yến" là một loại nhựa cây nhìn giống tổ yến, rất bổ. Còn "huyết yến" là một loại tổ yến đã lên men một thời gian và oxi hóa nên có màu đỏ.