Ma Long Phiên Thiên

Chương 649: Đại chiến dấy lên




Cửu Ly phân thân nhìn hết phản ứng của mọi người, khóe môi nhếch lên đường cong tàn nhẫn.

Ngay sau đó, chỉ thấy đám người xung phong mới vọt lên thì bị kiếm quang canh kim đâm xuyên.

*Phập phập phập!*

- A a a!

Một chuỗi tiếng vang qua đi, hơn hai mươi cao thủ Thiên Diễm Môn vùng dậy phản kháng, gồm cả môn chủ Xích Hóa Thành đều bị ánh sáng vàng dễ dàng xuyên qua thân thể, dần tan biến hình thần đều diệt, không thể đụng vào góc áo Cửu Ly phân thân nữa là.

Bây giờ Xích Minh Tổ và còn lại bảy, tám chục người đều kinh hoàng lo sợ quỳ trên mặt đất, run lẩy bẩy đổ mò hôi lạnh, không dám ngẩng đầu lên.

Cửu Ly phân thân mặc kệ đám Xích Minh Tổ, hắn phất tay hút tầng tiểu tháp đen toát ra từ thân thể Xích Hóa Thành vào tay, vẻ mặt kích động.

Hỏa ngục.

Đây chính là hỏa ngục mà Thiên Diễm Môn khống chế mấy vạn năm, một phần của thần khí huyền thiên thần tháp.

Huyền thiên thần tháp tổng cộng có mười ba tầng, là thần khí truyền từ sơ kỳ hoang cổ, không ai biết xuất xứ thật sự của nó.

Hơn nữa từ hoang cổ thì thần tháp mười ba tầng này không biết trao tay bao nhiêu chủ nhân rồi, chưa từng có người nào có thể tụ tập đủ mười ba tầng gom thành huyền thiên thần tháp hoàn chỉnh, cũng không ai biết đủ mười ba tầng thần tháp thì sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng trên thế gian có truyền rằng huyền thiên thần tháp càng hoàn chỉnh thì càng phát huy uy lực mạnh hơn, tiêu hao lực lượng càng ít.

Thêm vào tàng hỏa ngục này, bây giờ trong tay Phong Liệt nắm giữ bốn tầng thần tháp, còn về uy lực như thế nào thì thật khiến người mong chờ.

Cửu Ly phân thân không nghiên cứu hỏa ngục mà giao cho bản tôn, tiếp đó, hắn nở nụ cười âm trầm đáng sợ với đám Xích Minh Tổ.

- Sao hả? Còn cần bổn tọa dạy các ngươi làm cái gì?

- Chủ nhân tại thượng, ta nguyện ý nhận người làm chủ!

- Ta...ta cũng nguyện ý!

Đám cao thủ Thiên Diễm Môn vội tỏ thái độ, sợ chậm chạp sẽ bị Phong Liệt xử đẹp.

Cửu Ly vừa lòng gật đầu, hai tay vung ngưng kết ra từng luồng sáng vàng nhập vào thức hải của mọi người.

Đám Thiên Diễm Môn nếu đã lựa chọn khuất phục thì cũng biết kết quả của mình, không ai phản kháng, đều kiến lập quan hệ chủ nô với Phong Liệt.

Cửu Ly phân thân lạnh lùng nhìn Xích Minh Tổ, âm trầm nói:

- Xích Minh Tổ, bổn tọa giết cha ngươi, không lẽ ngươi không muốn báo thù sao?

Lúc trước Xích Minh Tổ cùng Lý Đạo Húc ở trong động phu hắc ám đế quân tự tàn sát lẫn nhau, bị Phong Liệt hôi của, rồi gã canh me ở cửa hang suốt mấy tháng, cuối cùng Thiên Long Giới xuất hiện nên gã không thể không tạm thời buông bỏ truy sát Phong Liệt, Tiểu Ma Nữ.

Phong Liệt rất hận điều này, không dễ dàng tha cho gã, đặc biệt là tên này khuất phục chỉ là mặt ngoài, để lại sẽ là tai họa ngầm.

Nghe Cửu Ly phân thân nói, người Xích Minh Tổ run lên, vội *bùm* một tiếng quỳ trên mặt đất, chính nghĩa lẫm nhiên lớn tiếng nói:

- Hồi bẩm chủ nhân, Xích Hóa Thành không biết thời thế chính là gieo gió gặt bão, cái chết của hắn không liên quan gì đến chủ nhân cả!

Đầu gã dán sát đất, cho thấy vô cùng cung kính Phong Liệt nên mới ngũ thể đầu địa như vậy. Tuy nhiên, đoi mắt gã nhìn mặt đất lại là hận ý ngập trời, khiến người giận sôi.

Gã không biết Cửu Ly phân thân thông qua khế ước chủ nô nên biết rõ gã hận cỡ nào.

Cửu Ly phân thân giễu cợt cười nói:

- Không tệ, là con chó ngoan.

Xích Minh Tổ lớn tiếng nói:

- Đa tạ chủ nhân khích lệ!

Cửu Ly phân thân đổi đề tài, trầm giọng nói:

- Nhưng tại sao ta cảm giác hận ý của ngươi?

- Chủ nhân, ta...a!

Xích Minh Tổ biến sắc mặt, định trả treo thì người bỗng sung huyết giống điên cuồng, rất nhanh gã *bùm* một tiếng thành thịt vụn.

Cùng lúc đó, bên dưới trong đám người vang một chuỗi tiếng *bùm bùm bùm* trầm đục, trong bảy, tám chục người có hơn một nữa tạc nổ, linh hồn cũng tan biến.

- Chủ nhân tha mạng! Lý Thành Đao ta đối với chủ nhân tuyệt đối trung tâm không hai lòng!

- Tha mạng! Xích Dư Tử ta trung thành tận tâm với chủ nhân, có trời đất làm chứng!

Phút chốc đám người may mắn không chết đều nằm sấp trên mặt đất gào khóc, lớn tiếng cầu xin tha thứ, không có vẻ gì là cao thủ cả.

Nói đến cùng, bọn họ cũng chỉ là một đám nhân loại cường đại chút mà thôi, khi tử vong ngay trước mắt thì họ cũng sẽ sợ chết, thậm chí là còn nhát chết hơn cả người thường.

- Khụ khục khục khục.

Cửu Ly phân thân tà ác cười, đè nén ý định giết hết mọi người.

Bây giờ mục đích giết gà dọa khỏi đã đạt thành, thực lực bọn họ đều là trung kỳ long biến cảnh trở lên, có chút tác dụng, không cần đuổi tận giết tuyệt.

Hắn hời hợt nói:

- Đứng lên đi, sau này làm việc chăm chỉ cho bổn tọa, nếu để cho bổn tọa không hài lòng, các ngươi vẫn là một con đường chết!

- Tạ ân chủ nhân không chết!

- Chủ nhân yên tâm, sau này nếu chủ nhân có gì dặn bảo thì tiểu nhân nhất định vượt lửa qua sông, không tiếc thân!

- Nghe theo chủ nhân sai khiến dù có chết!

- …

Còn lại hơn bốn mươi cường giả long biến cảnh như được đại xá, vội thề thốt vỗ ngực vang dội, giống như là Phong Liệt không tin thì họ sẽ lấy chết biểu minh vậy.

Cửu Ly phân thân lười nghe tên kia diễn trò, hắn định di chuyển đám người ra ngài. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên một lũ tinh thần Phong Liệt đặt bên ngoài phát hiện tình huống.

- A, có người đến.

*Vèo vèo vèo vèo!*

Một chuỗi tiếng vang khẽ, hơn ba mươi gã đàn ông mặc cẩm phục xuất hiện trên bầu trời rừng cây nhỏ, mắt lóe tia hung ác nhìn xuống dưới.

Hơn ba mươi người trong tay cầm thánh bảo trường đao, uy nhiếp hậu kỳ long biến cảnh mnhj mẽ bao phủ phạm vi mấy trăm dặm khiến trong rừng tất cả chim muông ngủ đông trong hang run rẩy. Không khí trong trời đất dường như biến nặng nề, một mảnh tĩnh lặng.

Rất rõ ràng, những người này là một phần trong ba ngàn thuộc hạ Nam Ly Phong mang đến.

Một người đàn ông mắt âm tà thủ lĩnh liếc bên dòng suối trong rừng đốm tro tàn vừa bị dụi tắt, nghi hoặc hỏi:

- Ủa? Tiểu tử đó mới rồi còn ở đây mà, sao đi đâu rồi?

Một người khác mắt chợt lóe, nói:

- Chắc không phải đã trốn đi?

Người đàn ông dẫn đầu trầm ngâm một lúc, ra lệnh:

- Ừm, mọi người đi bốn phía sưu tầm xem. Theo thói quen mấy ngày qua của hắn thì chắc chưa đi xa đâu.

- Tuân lệnh!

Đám cường giả long biến cảnh đồng thanh kêu, định tản ra đi tìm.

Bỗng nhiên một thanh âm lạnh lùng vang trong rừng cây:

- Các ngươi đang tìm ta?

Khi giọng nói cất lên thì Phong Liệt mặc đồ đen xuất hiện bên dòng suối nhỏ, lạnh lùng liếc người trên không trung, đáy mắt lóe tia kinh ngạc.

Mấy tháng qua hắn cùng Tiểu Ma Nữ du sơn ngoạn thủy mà không che giấu tung tích gì.

Hơn nữa hắn sớm phái hát hiện có nhiều cao thủ các tộc thần, ma, linh, Nam Ly Giới ở phía xa giám thị mình.

Nhưng những tên kia không nhảy ra gây chuyện thì hắn lười để ý, mấy tháng qua mấy phe đều bình an vô sự.

Tuy nhiên hôm nay những tên kia thái độ khác thường giết tới, xem ra Nam Ly Phong đã hoàn toàn chuẩn bị xong đối phó hắn rồi, điều này khiến lòng Phong Liệt tăng cảnh giác.

- A? Chính là hắn!

Thấy chính chủ lộ mặt, người đàn ông dẫn đầu mắt sáng lên, chỉ vào Phong Liệt, độc ác nói:

- Tiểu tử, không ngờ ngươi còn dám đi ra. Thiên Long Giới ở trên gười hắn, giết hắn thì thiếu chủ sẽ có trọng thưởng!