Ma Long Phiên Thiên

Chương 648: Chấn nhiếp




Cửu Ly phân thân lạnh lùng liếc hỏa ngục, mười tám con mắt lóe ý cười tàn khốc.

Rồi nó bỗng biến ảo ra hình dạng bản tôn Phong Liệt, khoanh chân giữa trời, hai tay kết ấn, từng pháp quyết huyền ảo không ngừng vung ra.

Rất nhanh trong kim ngục khí kim cang cuồn cuộn dâng lên, uy thế mạnh hơn lúc trước gấp trăm ngàn lần.

*Ầm ầm!*

Một cơn sóng to kinh thiên mạnh đập vào hỏa ngục.

Phút chốc tháp to đen ngàn trượng bị oanh ra xa mấy trăm dặm, trong sóng vàng lăn lộn không ngừng.

*Phụt!*

Trong hỏa ngục môn chủ Thiên Diễm Môn Xích Hóa Thành kiềm không được phun ra ngụm máu, thân hình lắc lư, khuôn mặt vốn tái giờ càng không có chút máu, mắt lộ ra tràn ngập kinh sợ.

- Phụ thân, người sao rồi?

- Môn chủ, ngươi không sao chứ?

- …

Xích Minh Tổ và đám cao thủ Thiên Diễm Môn biểu tình căng thẳng vội tiến lên.

Xích Hóa Thành xua tay, lại ngồi vững vàng, trầm giọng nói:

- Bổn tọa tạm thời không có việc gì, nhưng tiểu tử này mỗi ngày sẽ oanh tạc một lần, cứ tiếp tục như vậy e rằng chúng ta tối đa chỉ có thể chống đỡ ba ngày nữa.

Xích Minh Tổ sốt ruột nói:

- Ba ngày? Phụ thân, qua ba ngày thì chúng ta sẽ ra sao?

- Đúng vậy, môn chủ, ngài không thể có việc.

- …

Xích Hóa Thành phất tay ngăn lại mọi người ngừng nói chuyện, sắc mặt âm trầm nói:

- Sau ba ngày chúng ta sẽ bị hỏa ngục phản phệ hóa thành tro tàn. Đương nhiên các ngươi có thể quỳ gối hướng chủ nhân kim ngục.

- A?

Mọi người sợ muốn chết, nhìn nhau.

Muốn họ, cường giả long biến cảnh uy danh lẫm lẫm trên Long Huyết đại lục quỳ gối thì là chuyện không thể chấp nhận, nhưng so với cái chết thì nó dễ chấp nhận hơn.

Đang lúc mọi người hoang mang lo sợ thì bỗng nhiên hỏa ngục lại rung rinh.

*Ầm!* Truyện được copy tại Truyện FULL

Một tiếng vang thật lớn.

*Phụt!*

Xích Hóa Thành hộc máu liên tục, đột nhiên ngã ngồi trên mặt đất. Bây giờ gã cảm thấy trời đất quay cuồng mặt tràn đầy vẻ khó tin, suy yếu kêu lên:

- Không thể nào, tuyệt đối không thể, sao hắn có thể liên tục phát động hai lần kim ngục công kích chứ?

Trước đó hỏa ngục mỗi ngày cũng chỉ là gặp một đợt công kích, dù Xích Hóa Thành bị thương nhưng có thể trong vòng một ngày lành lặn, miễn cưỡng đủ để ứng đối thế công thứ hai. Nhưng dù là vậy thì một năm nay trong người Xích Hóa Thành để lại vết thương không thể hồi phục, dần dần dầu hết đèn tắt.

Bây giờ Xích Hóa Thành dù có nằm mơ cũng không ngờ chủ nhân kim ngục liên tục phát động hai lần oanh kích, khiến gã chịu tổn thương rất nặng sắp hôn mê.

Đang lúc mọi người kinh khủng tuyệt vọng thì bên ngoài bỗng vang giọng tà ác:

- Người bên trong nghe đây, bổn tọa chỉ cho ngươi một cơ hội, hoặc là chết, hoặc nhận to làm chủ, cho các ngươi một khắc trả lời, khục khục khục khục, ặc, khụ khụ.

Cửu Ly phân thân hét xong cảm thấy bất đắc dĩ.

Cửu Ly phân thân của Phong Liệt khác với phân thân Cửu U Vương rất nhiều. Phân thân Cửu U Vương là đoạt xá âm liêu thú mà ra, trong đầu âm liêu thú vốn là trống rỗng, bị Phong Liệt đoạt xá rồi suy nghĩ không khác gì bản tôn, không bị ảnh hưởng gì, tương đưới với một tịch diệt phân thân Phong Liệt khác.

Nhưng Cửu Ly phân thân thì khác hẳn, trước khi Phong Liệt đoạt xá Cửu Ly đã có chỉ số thông minh cực cao, hơn nữa cực kỳ âm hiểm, hung tàn, tà ác.

Mặc dù Phong Liệt đã đập nát ý chí của Cửu Ly nhưng sau khi nuốt ký ức của nó rồi kiểu suy nghĩ, thói quen hành động vẫn bị ảnh hưởng, biến ác độc, hung dữ nhiều.

Bây giờ dưới đáy lòng hắn có suy nghĩ rất ác là muốn nuốt hết người Thiên Diễm Môn, nhai nát nuốt cái ực.

Đối với điều này Phong Liệt có chút bất đắc dĩ, đây chính là di chứng đoạt xá, chỉ có thể đợi đến khi bản tôn có lực ý chí vượt qua Cửu Ly thì mới giải quyết vấn đề này. Bây giờ điều hắn có thể làm chỉ là giữ chặt bản tâm, đừng để cho ý chí của Cửu Ly tro tàn lại cháy.

*Ầm! Ầm! Ầm!*

Trong không gian sóng gợn cuồn cuộn.

Thời gian trôi nhanh, một khắc rất nhanh đã qua.

Con mắt tà ác của Cửu Ly phân thân lạnh lùng nhìn hỏa ngục, sát khí dần tăng lên.

- Khục khục khục, nếu các ngươi đã chấp mê bất ngộ, vậy thì đi chết đi!

Cửu Ly phân thân cười quái dị một tiếng, định phát ra uy lực thần khí oanh kích hỏa ngục.

Lấy thực lực của Cửu Ly phân thân và lĩnh ngộ với huyền thiên thần tháp thì đủ liên tục thi triển kim ngục ba lần. Hắn không tin đối phương có năng lực chống được ba lần, nếu không thì không đến mức bị Hoàng Hiên đỉnh long biến cảnh trói chặt.

Lúc Cửu Ly phân thân định ra tay thì một thanh âm khủng hoảng, sốt ruột vang lên:

- Khoan đã, Phong Liệt hãy dừng tay, có gì từ từ nói!

Ngay sau đó bóng người bay ra, gần trăm cao thủ Thiên Diễm Môn mặc chiến bào lửa đỏ bay ra khỏi hỏa ngục, dẫn đầu chính là môn chủ Xích Hóa Thành.

Một đám người hiện thân rồi thì cẩn thận né tránh canh kim kiếm khí xung quanh, không dám dính chút gì, như là con chim cút thấp thỏm lo âu sợ sệt, không còn phong độ cường giả long biến cảnh gì cả.

Cửu Ly phân thân tâm ý động, dừng lại sóng gợn đầy trời, ánh mắt lạnh lùng nhìn quét mọi người như là mãnh thú đang chọn ăn thịt người vậy, nhìn đến đám đệ tử Thiên Diễm Môn lòng run sợ.

Xích Minh Tổ đánh giá Cửu Ly phân thân một lúc, do dự rồi bỗng hét lên:

- Ngươi ngươi không phải là Phong Liệt! Ngươi là ai? Hoàng Hiên đâu?

- Hừ, ta có phải là Phong Liệt hay không liên quan gì? Ngươi hỏi nhiều quá.

Cửu Ly phân thân khinh thường hừ lạnh, uy nhiếp hùng hồn của đỉnh thất cấp phóng ra, khiến đám cao thủ Thiên Diễm Môn mặt trắng bệch, kinh sợ muốn chết.

- Cường...cường giả hoàng cảnh!

Chấn kinh qua đi Xích Hóa Thành kiên trồi tiến lên một bước, ra vẻ trấn định chắp tay nói:

- Vị tiền bối này, chúng ta chính là người của Thiên Diễm Môn Long Huyết Giới, vãn bối là môn chủ Thiên Diễm Môn tên Xích Hóa Thành, không biết tiền bối có thể cho hay tôn danh quý tính không?

Nếu đã biết rõ không phải là địch thủ của đối phương thì nên trước thăm dò tình hình, nói không chừng có đường sống.

Cửu Ly phân thân phẩy tay đánh gãy lời Xích Hóa Thành, không chút khách sáo nói:

- Bổn tọa không rảnh nói nhảm với các ngươi, muốn sống quỳ xuống nhận chủ, muốn chết thì bổn tọa đích thân đưa đoạn đường.

- Ngươi!

Xích Hóa Thành biểu tình tức giận, gã là môn chủ Thiên Diễm Môn, có thể nói vị cao quyền trọng, địa vị hiển hách, thường quen chỉ tay năm ngón, đã khi nào chịu thiệt thòi như vậy?

Đám Thiên Diễm Môn sau lưng gã có nhiều người trừng mắt Cửu Ly phân thân.

Nhưng Cửu Ly phân thân làm hành động khiến cả đám lại rụt đầu.

- Xem ra các ngươi chưa có giác ngộ tù nhân nhỉ? Đúng là đi tìm chết!

Cửu Ly phân thân cười khẩy, nhẹ vung tay, mấy ngàn kiếm quang canh sắc bén không gì sánh được đột nhiên ngưng tụ ra, bắn hướng mọi người.

*Vèo vèo vèo vèo!*

Tiếng xé gió dày đặc chói tai, từng kiếm quang giống như thiên uy, thế không thể đỡ.

Người Thiên Diễm Môn đều biến sắc mặt, có kẻ phóng ra khí thế, rút kiếm chống đỡ.

- Liều mạng với ngươi!

- Thà chết còn hơn chịu nhục!

Một số người tính tình cương cường đều gọi ra thần binh, hò reo nhào hướng Cửu Ly phân thân.

Số còn lại tham sống sợ chết thì vội quỳ xuống đất ý bảo khuất phục.