Ma Long Phiên Thiên

Chương 586: Đối chiến Hoàng Thiên Ngự




Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người phía dưới đều không khỏi ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Phong Liệt cũng có chút há hốc mồm.

Nói thật ra, tuy bọn họ biết thập đại Chân Long giáo phái có ngàn vạn mối quan hệ với Hoàng gia, nhưng chưa từng có ai nói cho họ biết rằng về sau phải tận trung với Hoàng gia.

Thậm chí, từ "tận trung" này thậm chí làm cho mọi người cảm thấy xa lạ.

Trên cái thế giới mạnh được yếu thua, thực lực vi tôn này, làm một võ giả đủ tư cách thì trung thành với gia tộc của mình mới là đạo lý để sinh tồn.

Về phần tận trung với giáo phái, đó cũng chỉ là vì ích lợi mà thôi, bởi vì giáo phái không có tín ngưỡng thì nhiều nhất chỉ là một đám lợi ích, căn bản không có bao nhiêu lực ngưng tụ.

Mà hiện giờ, thế nhưng muốn họ tận trung với Hoàng gia, điều này quả thực là nằm mơ giữa ban ngày.

Lời này của Hoàng Thiên Ngự nói ra, chỉ vẻn vẹn chứng minh sự ngu muội và vô tri của hắn.

Bất quá, mọi người ở đây cũng không phải kẻ ngốc. Mặc dù khinh thường trong lòng, nhưng cũng chẳng có ai muốn đứng ra làm chim đầu đàn.

Đơn giản là vì mặc dù tên khoác lác vô sỉ phía trên có ngu ngốc một chút, nhưng thực lực thì lại đúng là Long Biến Cảnh. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Cho nên, hiệu lực cho Hoàng gia chính là thiên chức, mà cũng chính là vinh quang võ giả các ngươi!

- Mà hiện giờ, ba tộc Thần, Ma, Linh mưu đồ muốn đảo điên thiên triều của Hoàng gia chúng ta. Các ngươi thân là võ giả thiên tài do Hoàng gia tỉ mỉ bồi dưỡng thì nên làm điều gì?

Dường như Hoàng Thiên Ngự đang nói đến phần cao trào, thanh âm của hắn cao vút, vẻ mặt như là hóa thân thành chúa cứu thế cứu vớt cả thế giới này vậy.

Bất quá, thật lâu sau khi hắn đặt câu hỏi, phía dưới vẫn cứ lặng ngắt như tờ.

Phát ngôn vô cùng vang dội của mình mà lại không có ai đáp lại, điều này không khỏi làm cho Hoàng Thiên Ngự cực kỳ khó chịu, vẻ mặt có phần không chịu được.

Mà đang lúc hắn chuẩn bị phát hỏa, đột nhiên phía dưới lại có thanh âm.

Chỉ nghe một giọng nói tục tằng hét lớn lên:

- Võ giả chúng ta tất phải đồ thần diệt ma! Tru sát dị tộc! Bảo vệ Hoàng gia!

Mọi người không khỏi ngẩn ngơ, nhất tề nhìn về phía thanh âm phát ra. Chỉ thấy người nói chuyện dĩ nhiên lại là Lôi Vạn Quân của Lôi Long giáo, người có được huyết mạch Lôi Long Hoàng.

- Nói rất đúng! Đồ thần diệt ma, tru sát dị tộc, bảo vệ Hoàng gia! Không tệ, không tệ, trẻ nhỏ dễ dạy!

Hoàng Thiên Ngự vỗ bàn nhảy dựng lên, ngoài miệng lớn tiếng khen ngợi, giống như câu khẩu hiệu này đã nói trúng tim gan hắn.

- Phụt!

Đột nhiên, không biết là ai đứng dưới không nhịn được, bỗng nhiên phì cười ra tiếng.

Ngay sau đó, dường như tiếng cười đã không thể dừng lại được. Rất nhanh, toàn bộ đại điện đã đắm chìm trong một tràng cười vang dội.

- Ha ha ha ha!

- Hống hống hống...

- Lạc lạc lạc!

- Ha ha ha! Tiểu tử này là ai, sao lại đần như vậy!

...

Ở cách vách, ngay cả Hoàng Tử Nguyệt ít khi nói chuyện cũng cười ngả nghiêng với Lạc Hoa Hoa, thiếu chút nữa đã lộn nhào xuống mặt đất.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong đại điện đều không nhịn được cười. Phong Liệt cũng vậy, hắn không khỏi ầm thầm lắc đầu.

Thậm chí hắn còn nghĩ rằng, nếu tiêu chuẩn tinh anh đích truyền của Hoàng gia đều như vậy, chỉ sợ sau đại kiếp nạn này, cho dù Nhân tộc có thắng lợi thì quyền hành trên đại lục cũng nhất định sẽ đổi chủ.

Hoàng Thiên Ngự nhìn đám người cười ngả cười nghiêng phía dưới, sự nghi hoặc ban đầu dần chuyển sang tức giận, thẳng đến cuối cùng không kiềm chế nổi nữa, hai mắt phun lửa.

Bởi vì, hắn có thể nghe ra sự khinh thường trong những tiếng cười này một cách rất rõ ràng.

- Câm miệng hết cho ta!

Oanh!

Hoàng Thiên Ngự quát lớn một tiếng, khí thế mạnh mẽ của Long Biến Cảnh đột nhiên ngoại phóng, uy áp mênh mông hung hăng đè ép xuống toàn trường.

Thoáng chốc, tiếng cười của mọi người bỗng im bặt.

Một số người tâm chí không kiên định và đám thị nữ đứng hầu hạ bên góc đại điện đều kinh sợ ngồi phịch xuống đất, sắc mặt trắng bệch, thân hình rung động không kiềm chế được.

Đối mặt với đạo uy áp mạnh mẽ như thiên uy này, trừ số ít mấy người Phong Liệt, Kim Sở Ngạn ra, trên mặt những người còn lại đều không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ.

Hoàng Thiên Ngự lạnh lùng quét mắt nhìn phía dưới một cái, giống như rất hài lòng với vẻ mặt của mọi người, rốt cuộc cũng làm cho hắn hòa hoãn một chút.

Sau một lúc quan sát, cuối cùng ánh mắt của hắn nhìn chăm chú lên khuôn mặt đang mang theo tiếu ý mơ hồ của Phong Liệt, sát khí chợt trào lên trong lòng.

- Hừ, đám người này đều là hạng người kiệt ngạo bất tuân. Nếu muốn bọn chúng nghe mình, xe mra chỉ có thể giết gà dọa khỉ! Mà tên tiểu tử Phong Liệt này chính là kẻ đáng chết nahats!

Trong lòng Hoàng Thiên Ngự âm thầm suy tính.

Tuy kinh nghiệm của hắn nông cạn, nhưng thật ra đầu óc cũng không ngốc. Nếu không, một tên ngốc cũng có thể tu luyện đến Long Biến Cảnh, chẳng phải sẽ làm cho người trong thiên hạ đều xấu mặt sao?

Chẳng qua, tính cách cuồng vọng tự đại của Hoàng Thiên Ngự khiến cho hắn rất dễ làm ra những việc ngu ngốc.

- Phong Liệt! Ngươi đang cười bản công tử sao?

Hoàng Thiên Ngự cười âm trầm, nhìn Phong Liệt nói.

Ánh mắt Phong Liệt hơi nheo lại, hắn nhìn thấy sát khí từ trong mắt Hoàng Thiên Ngự, hơn nữa tên kia còn không hề che dấu sát khí.

Những người còn lại cũng đều nhìn ra manh mối. Cả đám đệ tử Ma Long giáo không khỏi thầm lo lắng cho Phong Liệt. Mà đám người Tề Vân Tiêu, Lý Chính của Băng Long giáo thì đều không khỏi vui sướng khi người gặp họa, tiếu ý mơ hồ.

Phong Liệt lại không chút sợ hãi, hắn khinh thường cười lạnh một tiếng, châm chọc nói:

- Hoàng công tử, ngài đang muốn giết gà dọa khỉ sao? Thật đáng tiếc, lão tử không phải gà, mà ngươi cũng chẳng phải thợ săn, nhiều nhất chỉ là một thằng hề thích lắm chuyện thôi!

Lời này vừa nói ra, toàn trường lập tức yên tĩnh, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía Phong Liệt.

- Phong Liệt điên rồi sao? Hoàng Thiên Ngự là cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ a!

- Hừ hừ, Hoàng Thiên Ngự đang định lấy Phong Liệt khai đao, lần này có trò hay để xem rồi.

- Ài, cương quá thì dễ gãy a. Bất quá, hình như tên Phong Liệt này còn chưa thất bại bao giờ, ta cũng muốn xem xem vẻ mặt khi thất bại của hắn.

...

Mặc dù khinh thường Hoàng Thiên Ngự, nhưng đám thiên tài này cũng phải thừa nhận một điều, hắn ta là một cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ hàng thật giá thật.

Mà lời nói vừa rồi của Phong Liệt, không thể nghi ngờ là một lời tuyên chiến thẳng mặt với vị cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ này.

Một cao thủ Hóa Đanh Cảnh muốn khiêu chiến trực diện một vị cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ, thế giới này cũng quá điên cuồng rồi.

Rất nhanh, một số thiên tài đứng quanh Phong Liệt đều vội vàng lặng lẽ lui về phía sau, e sợ bị liên lụy vào.

Điều duy nhất khiến cho Phong Liệt ngoài ý muốn là mấy đệ tử Ma Long giáo như Long Khuynh Vân, Hồng Phi Dương, Diệp Trì lại vẫn đứng sau hắn, ánh mắt kiên định, nửa bước không lùi, cho thấy sự tin tưởng rất lớn với hắn.