Bất quá, sau một lúc quan sát, Phong Liệt cũng phát hiện ra vấn đề, đó là ngũ hành trong không gian này không được đầy đủ, thiếu thuộc tính kim, hỏa, căn bản không thể tự động vận chuyển ngũ hành, cân bằng bản nguyên của thế giới, cũng chỉ có thể tính là không gian mà thôi.
Điểm này, hẳn là do cường giả chế tạo ra tiểu thế giới này không đủ tu vi, không thể lĩnh ngộ bản nguyên của kim, hỏa dung nhập vào trong không gian.
Sau một lúc trầm ngâm, Phong Liệt lắc mình đi tới không gian trên mặt đất, sau đó tâm ý hắn chợt động, đem mặt trời, sông núi, linh hoa linh thảo chuyển hết sang không gian Long ngục.
Cứ việc ban đầu không gian Long ngục cực kỳ hoang vu, nhưng một tiểu thế giới có đầy đủ ngũ hành và tự vận chuyển, bức tường không gian của nó sẽ càng thêm chắc chắn.
Mặc dù Phong Liệt không quan tâm đến nó, nhưng những năm sau, trong một không gian đầy đủ nguyên khí như không gian Long ngục cũng sẽ tự động diễn hóa ra nhật nguyệt, núi sông.
Bất quá, Phong Liệt cũng không kiên nhẫn chờ, bởi vì đó tất nhiên sẽ là một khoảng thời gian cực kỳ dài.
Trải qua một phen vận chuyển, trong thiên địa có ánh mặt trời ấm áp, những đám mây bay lượn, hoa cỏ thơm ngát, suối chảy róc rách, nơi nơi đều tràn ngập yên tĩnh và tường hòa, lại thêm thiên địa nguyên khí nồng đậm hơn bên ngoài vài chục lần, quả thực là hai cực đoan hoàn toàn trái ngực với lúc trước, có thể nói là nhân gian tiên cảnh hàng thật giá thật.
Động tác của Phong Liệt rất nhẹ nhàng, cũng không làm kinh động đến Tiểu ma nữ đang tu luyện trong góc không gian.
Hắn nhìn thoáng qua Tiểu ma nữ, trong mắt hơi thoáng hiện nụ cười, chờ lúc tiểu nha đầu này tỉnh lại nhất định sẽ rất bất ngờ.
Trong thời gian tiếp theo, Phong Liệt bắt đầu tu luyện "Thiên Hà Cổ Quyển – Thần Lực Thiên".
Một khi tu luyện thành công môn bí thuật khoáng cổ tuyệt kim này, thực lực của hắn sẽ bạo tăng gấp mười lần. Đến lúc đó, chỉ cần dựa vào Nguyên lực hùng hậu thì hắn đã có thể lực áp cường giả Long Biến Cảnh sơ kỳ.
Bất quá, môn bí thuật này cũng cực kỳ khó luyện, mà mấu chốt nhất chính mở ra chín không gian huyệt khiếu trong ngực mình, sự đau đớn phải chịu là không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng đối với Phong Liệt hiện giờ mà nói, sự đau đớn này cũng không tính là gì. Lúc trước, khi tu vi còn ở Nguyên Khí Cảnh thì hắn đã trải qua nỗi đau lúc khai mở kinh mạch, sau lại trải qua khổ hình "Thiên Đao Vạn Quả". Hiện giờ chỉ vẻn vẹn là mở chín không gian huyệt khiếu, cũng không phải việc gì lớn cả. Truyện được copy tại Truyện FULL
Đầu tiên Phong Liệt khoanh chân ngồi trên giường tiên âm, lấy đầu óc vô cùng tỉnh táo chăm chú tìm hiểu yếu quyết của pháp môn. Thẳng đến lúc hiểu rõ tất cả mấu chốt trong đó, hắn mới bắt đầu bắt tay vào khai mở.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Bảy ngày sau, Tiểu ma nữ từ từ tỉnh lại, rốt cuộc nàng đã hoàn toàn luyện hóa xong khối Băng Nguyên Tinh đầu tiên, tu vi lập tức tăng đến Thần Thông Cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong. Nếu không phải vì gặp bình cảnh lớn, thậm chí rất có khả năng nàng đã lập tức đạt tới Hóa Đan Cảnh.
Sau khi tỉnh lại, Tiểu ma nữ lập tức nhận ra biến hóa long trời lở đất của không gian Long ngục. Đúng như Phong Liệt dự đoán, nàng hô to gọi nhỏ nửa ngày mới dần dần an tĩnh lại.
Tiếp đó, nàng lại chui vào trong một cánh rừng linh quả lớn hơn mười dặm, ăn uống thoải mái cả một ngày một đêm rồi mới chịu vỗ vỗ bụng lưu luyến quay lại chiếc giường nhỏ.
Sau đó, nàng nuốt "Thăng Tiên Quả" vào, bắt đầu toàn lực trùng kích bình cảnh của Hóa Đan Cảnh.
...
Ở sâu trong Ma Long sơn mạch, trên một tòa tiên cung xinh đẹp nằm giữa đỉnh núi.
Rắc!
Một tiếng động giòn tan vang lên.
Trong Thông Thiên Điện của Phiêu Miểu Thiên Cung, nơi cung phụng ngọc bài bản mệnh của đệ tử hạch tâm, một trong ba chiếc ngọc bài xếp đầu tiên bỗng nhiên vỡ vụn.
- A? Là... Là Thánh Tử Mục Thương Sinh đã xảy ra chuyện? Điều này sao có thể chứ? Không ổn, xảy ra chuyện lớn rồi...
- A? Là... Là Thánh Tử Mục Thương Sinh đã xảy ra chuyện? Điều này sao có thể chứ? Không ổn, xảy ra chuyện lớn rồi...
Mấy người thị nữ phụ trách quét tước Thông Thiên Điện đều hoa dung thất sắc, vẻ mặt ngơ ngẩn nhìn ngọc bài vỡ thành mảnh nhỏ.
Địa vị của Thánh Tử vô cùng cao quý, chẳng những thiên tư phi phàm, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của Cung Chủ. Cả cái Phiêu Miểu Thiên Cung to như vậy cũng chỉ có hai Thánh Tử và một Thánh Nữ mà thôi.
Mà hiện giờ, một vị Thánh Tử đã vẫn lạc, có thể nói đây là việc lớn chưa từng có trong mấy trăm năm qua của Phiêu Miểu Thiên Cung.
- Nhanh! Nhanh đi báo cho hai vị Cung Chủ!
...
Sau một lúc ngẩn ngơ, có người kịp phản ứng lại, vội vàng chạy khỏi Thông Thiên Điện báo tin.
Thế nhân đều biết Phiêu Miểu Thiên Cung, nhưng lại cực ít người biết Phiêu Miểu Thiên Cung còn chia làm hai cung, phân biệt là Thiên Đạo Cung và Thiên Thiện Cung, mỗi cung đều có một vị Cung Chủ.
Hơn nữa, Thiên Đạo Cung và Thiên Thiện Cung đều có truyền thừa của riêng mình. Mà quan trọng nhất là một cung tu Đạo, một cung tu Phật.
Nếu thấy người cầm Phật châu trong tay mà lại tự xưng là chân nhân trong Phiêu Miểu Thiên Cung, vậy cũng chẳng có gì lạ, bởi vì người đó tất nhiên là Phật Đạo song tu.
Trên đại điện Thiên Đạo Cung, một thiếu nữ tuyệt sắc chân trần ngồi khoanh chân trên bảo tọa, mỹ mâu khép hờ, nhẹ bấm Lan Hoa Chỉ, trong miệng lẩm bẩm.
Thiếu nữ này bảo tướng trang nghiêm, khí chất cao quý, dung nhan tuyệt mỹ làm người ta không nhìn ra được tuổi chân thật. Nhìn qua thì chỉ đoán chừng mười bảy mười tám tuổi, nhưng khí chất trải qua năm tháng lắng đọng kia lại không phải thứ mà một thiếu nữ nên có được.
Thật lâu sau, thiếu nữ dần mở mắt ra, đôi mi thanh tú nhíu lại, trong đôi mắt mơ hồ hiện lên vẻ bi thương.
- Sinh Nhi, ngươi là người có đại khí vận. Chỉ tiếc, con sinh không gặp thời, người có khí vận trên thế giới này cũng không chỉ mình ngươi.
Thiếu nữ khẽ thở dài, có chút thương cảm lẩm bẩm nói.
Người này là Cung Chủ của Thiên Đạo Cung, về phần tính danh thì đã sớm không có ai biết, tất cả mọi người đều gọi nàng là Thiên Đạo Cung Chủ.
Lúc này, ngoài điện mơ hồ vang lên một loạt tiếng bước chân rất nhỏ.
Theo đó, một thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành mặc váy trắng chậm rãi bước vào đại điện, sau đó thi lễ với phía trên.
- Sư tôn, ngài gọi U Nguyệt đến không biết có việc gì phân phó?
Thanh âm của thiếu nữ trong vắt như sơn tuyền, vô cùng dễ nghe.
Nếu Phong Liệt ở đây, nhất định hắn có thể liếc mắt một cái là nhận ra đó chính là nữ nhân mà mình vẫn nóng ruột nóng gan – Lý U Nguyệt.
Lý U Nguyệt hiện giờ càng thêm xinh đẹp xuất trần so với mấy năm trước. Khí chất cao quý, đôi mắt như thu thủy, dung nhan điên đảo chúng sinh, làm người ta không nhịn được mà chìm sâu vào trong đó, không thể tự kiềm chế.
Nhất là, tu vi hiện giờ của Lý U Nguyệt tuyệt đối có thể làm cho Phong Liệt chấn động, thế như lại là Hóa Đan Cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong giống hắn. Xem khí thế lúc mạnh lúc yếu của nàng, tất nhiên là tùy thời đều có thể gọi tới Long Biến thiên kiếp.
Thiên Đạo Cung Chủ lạnh nhạt nhìn thiếu nữ phía dưới một cái, trong mắt không có chút biến hóa nào, nàng chậm rãi nói:
- U Nguyệt, Đại sư huynh của ngươi đã vẫn lạc, ngươi thấy thế nào?