Ma Long Phiên Thiên

Chương 572: Phong ấn Ác Long




Bất quá, đây cũng không đại biểu cho việc hắn đã khế ước thành công.

Hoàn toàn tương phản, hắn cảm giác dường như mình đã rơi vào trong một cái bẫy, muốn thoát ra cũng không kịp.

Nếu là thần binh khác, sau khi nhận chủ thành công thì tâm thần sẽ có thể rõ ràng nắm được hết thảy tình huống bên trong.

Nhưng giờ phút này, Phong Liệt lại cảm thấy trong Vương Tọa là một mảnh mông lung, phảng phất như có sương mù dày đặc che chắn cảm giác của hắn vậy.

Trong lúc nhất thời, hắn có chút hối hận vì hành động lỗ mãng này của mình.

Dường như tiểu ma nữ cũng đã phát hiện điều gì, nàng không lên tiếng nữa, hai tay áp lên tim mình, vẻ mặt khẩn trương nhìn chằm chằm bóng dáng của Phong Liệt.

Phong Liệt cắn chặt răng, trong lòng hung ác, thả ra một luồng tinh thần lực tiến vào trong Vương Tọa.

Kế tiếp, tất cả những thứ xuất hiện trong mắt hắn đều là trận pháp màu đen vô cùng vô tận, huyền hảo chằng chịt. Những thứ này tạo thành thế giới bên trong Vương Tọa, giống như một biển trận văn lớn đến vô hạn.

Tâm thần Phong Liệt cẩn thận tránh được từng đạo trận văn, dần dần tiếp cận vào chỗ sâu trong.

Sau một lát, rốt cuộc hắn cũng phát hiện ra một lốc xoáy màu đen đầy thần bí ở nơi sâu nhất.

Lốc xoáy này chậm rãi xoay tròn, không ngừng cắn nuốt từng luồng thiên địa nguyên khí ở ngoại giới.

Cùng lúc đó, còn có sương mù màu đen và màu đỏ cuốn lại một chỗ, dần dần khuếch tán ra từ bên cạnh lốc xoáy.

Tâm thần của Phong Liệt không cẩn thận đụng tới một luồng sương mù. Nhất thời, trong lòng hắn đột nhiên run lên, chỉ cảm thấy một cỗ ý niệm tà ác, giết chóc ập đến, suýt chút nữa đã cắn nuốt lý trí của hắn, làm hắn sợ tới mức lập tức tránh xa khỏi đám sương mù này, thật là quá đáng sợ!

- Chà, xem ra bí mật của nó ngay tại bên trong lốc xoáy này.

Trong lòng Phong Liệt chợt động, âm thầm do dự xem có nên tiến vào xem một chút hay không.

Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng cười quái dị vô cùng âm tà truyền ra từ lốc xoáy:

- Khặc khặc khặc khặc! Hoan nghênh ngươi, chủ nhân mới của ta, mau vào a! Thả nô bộc Cửu Ly vô cùng vĩ đại của ngươi ra đi! Khặc khặc khặc khặc!

- Hả? Chẳng lẽ là khí linh?

Trong lòng Phong Liệt hơi chấn động.

Chỉ nghe thanh âm là đã biết, tên Cửu Ly này cũng chẳng phải loại thiện lương gì, tràn ngập tà ác và giết chóc.

Bất quá, điều làm Phong Liệt yên tâm hơn một chút là hình như tên này đang bị phong ấn.

Sau một lúc do dự, tâm thần của Phong Liệt thuận theo lực hút của lốc xoáy mà tiến vào bên trong.

Ngay sau đó, hắn rõ ràng phát hiện, thì ra phía sau lốc xoáy còn có động thiên khác, dĩ nhiên lại là một không gian cực kỳ rộng lớn.

Hoặc là nói, đây là một tiểu thế giới rất hoang vu.

Khắp nơi trên mặt đất đều là những loại cát đá lớn lớn nhỏ nhỏ, không hề có một cọng cỏ nào, giống một sa mạc hoang vu không có điểm cuối vậy.

Trời đất tối tăm khá giống với không gian Long ngục, nhưng điểm khác lại là nơi này tràn ngập từng đạo chướng khí màu đen hoặc đỏ. Tất cả những khí tức trái chiều như tà ác, giết chóc, thị huyết, cuồng bạo, hủy diệt đều nồng đậm đến mức làm người ta kinh hãi.

Tâm thần Phong Liệt cực kỳ cảnh giác, một bên lẩn tránh chướng khí lượn lờ xung quanh, một bên cẩn thận quan sát tất cả mọi thứ trong không gian.

Sau một lát, hắn dần dần phát hiện, những chướng khí kinh khủng này vậy mà đều phát ra từ phía giữa không gian.

Oanh oanh oanh!

Một loạt tiếng va chạm khổng lồ không ngừng vang lên từ phía xa, loáng thoáng truyền vào tai Phong Liệt.

- Chủ nhân mới của ta! Mau thả nô bộc của ngài ra đi! Khặc khặc khặc khặc! Nhất định ta sẽ giúp ngài càn quét thiên hạ, trở thành người đứng đầu thế giới!

Oanh oanh oanh!

Thanh âm tà ác kia không ngừng truyền đến xen lẫn với những tiếng nổ.

Bên ngoài, Phong Liệt đột nhiên thu tâm thần lại, ánh mắt hơi lóe lên, trầm ngâm bất định.

Chỉ dựa vào một luồng tâm thần thì rất khó có thể tiếp cận đến vùng giữa không gian kia, chỉ có bản thể của mình đích thân tới đó thì mới được.

Hiện giờ hắn xem như đã là nửa chủa nhân của Vương Tọa, bản thể muốn tiến vào đó cũng không khó.

Sau một lúc do dự, hắn quay sang căn dặn tiểu ma nữ:

- A Ly, ta muốn tiến vào bên trong không gian của Vương Tọa, có thể cần một thời gian ngắn, ngươi cứ ở đây chờ ta.

- A? Ngươi... Ngươi muốn tiến vào bên trong Vương Tọa? À, được rồi, đi nhanh về nhanh a!

Khuôn mặt tiểu ma nữ hơi ngẩn ngơ một chút, nhưng cuối cùng cũng không hỏi gì nhiều, cái hiểu cái không gật gật đầu.

Sau khi dặn dò tiểu ma nữ xong, thân thể Phong Liệt liền biến mất không thấy.

Khi xuất hiện lại lần nữa, hắn đã đi tới tiểu thế giới bên trong lốc xoáy kia.

Lúc này, hắn kinh ngạc phát hiện, chướng khí xung quanh đã trở nên dày đặc hơn cả lúc tước.

- Kỳ quái! Hay là bên trong đang phát sinh biến hóa gì đó?

Hắn chém ra vài đạo cương phong, dễ dàng xua đi chướng khí trước mặt, sau đó cẩn trọng đi về phía trước.

Theo bước chân của hắn, sương mù hai màu đỏ đen càng lúc càng dày. Dần dần, Phong Liệt giật mình phát hiện, một khi những sương mù tà ác này nồng đậm đến một mức độ nhất định thì sẽ bộc phát ra tính ăn mòn không gì sánh bằng, cương phong hắn chém ra đã không hề có tác dụng nữa.

Bất đắc dĩ, hắn đành phải thúc dục Bản Nguyên Thần Đồ bảo vệ toàn thân, nhanh chóng lao đi trong sương mù dày đặc.

Xuất phát từ một loại trực giác bẩm sinh, hắn mơ hồ cảm thấy mình phải nhanh chóng đi tới phía trước, nếu không sẽ xảy ra đại loạn.

Cũng may là một lúc sau, rốt cuộc Phong Liệt cũng đi đến phía giữa không gian, đồng thời phát hiện ra căn nguyên của vấn đề.

Chỉ thấy phía trước là hai ngọn núi lớn cao chừng ngàn trượng. Hai ngọn núi dính chặt lấy nhau, phía trên đỉnh núi như bị gọt mất một đoạn, trở nên cực kỳ bằng phẳng. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Mà giờ phút này, trên hai đỉnh núi đều tồn tại một màn hào quang trong suốt của cấm chế.

Bên trong một đạo cấm chế, một con Ác Long cực kỳ dữ tợn cao tới trăm trượng đang huy động lợi trảo, điên cuồng oanh kích lên màn hào quang của cấm chế, khiến cho phía trên màn hào quang không ngừng có thêm những vết nứt, giống như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.

Con Ác Long này cả người đỏ đậm, có một đôi cánh lớn che trời, trên người mọc bốn chiếc lợi trảo và chín Long thủ(đầu rồng), vô cùng dữ tợn. Trong mười tám đôi mắt to lớn tràn ngập vẻ tà ác, thị huyết, giết chóc.

Tuy con Ác Long này chỉ vẻn vẹn là một đạo Long hồn, nhưng lại tản ra uy áp vô cùng cưỡng hãn, thậm chí còn chẳng kém cạnh gì Hắc Ám Đế Quân.

Trên thân thể to lớn của nó chính đang không ngừng tản ra một luồng sương mù màu đỏ, dần dần xuyên qua những khe nứt của màn hào quang mà khuếch tán ra xung quanh.

Mà trong cấm chế của ngọn núi còn lại là một tế đàn lớn hình tròn, một luồng sương mù màu đen không ngừng phun ra từ đó, dễ dàng xuyên qua màn hào quang của cấm chế, chậm rãi tràn ngập trong thiên địa.

- Khặc khặc khặc khặc! Chủ nhân! Mau tới thả ta ra ngoài! Cửu Ly vĩ đại ta đây sẽ trợ giúp ngươi trở thành bá chủ thiên địa! Hống!