Lúc này, Phong Liệt đột nhiên phát hiện Tiểu ma nữ đang nghiêng cái đầu nhỏ của nàng tò mò nhìn mình chằm chằm, đôi mắt to nháy nháy không ngừng, cực kỳ khả ái.
- Ừm? Sao thế?
Phong Liệt buồn cười nhìn nàng một cái.
- Phong Liệt, không nghĩ tới ngươi lại âm hiểm như vậy a!
Tiểu ma nữ cười dài nói.
- Ách ..., ta âm hiểm lúc nào chứ?
Phong Liệt hơi sững sờ.
- Hừ hừ! Ngươi cái tên này thế nhưng ngay cả cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ cũng trấn áp được, không tính là âm hiểm thì là gì a?
Tiểu ma nữ cho là đương nhiên hừ hừ nói.
Mặc dù ngoài miệng giễu cợt, nhưng đối với việc Phong Liệt ở trong nửa canh giờ ngắn ngủn liền giải quyết một vị cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ trong truyền thuyết, hơn nữa còn là một vị Thánh tử do Phiêu Miểu Thiên Cung tỉ mỉ bồi dưỡng, trong lòng Tiểu ma nữ cũng rất là khiếp sợ, trong thâm tâm âm thầm sùng bái Phong Liệt.
Phong Liệt khẽ cười lắc đầu, cũng không có ý định tiếp tục giải thích, chỉ cần có thể giải quyết địch nhân là tốt rồi, thi triển một vài thủ đoạn nhỏ thì coi là cái gì, huống chi, nếu là thật sự muốn hắn mặt đối mặt đi đến trước mặt tranh đấu cùng một vị cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ, đó mới là đầu óc có bệnh a.
- Đi thôi, phụ cận Thiên La Hồ này quá nguy hiểm, chúng ta rời khỏi nơi đây trước đi, qua mấy ngày nữa chúng ta lại đến nữa.
Phong Liệt dặn dò một tiếng Tiểu ma nữ, liền xoay người đi về hướng khác cách xa Thiên La Hồ.
- A? Mấy ngày nữa còn quay lại đây? Ngươi lại muốn đối phó người nào a?
Tiểu ma nữ khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, kinh ngạc duyên dáng gọi to nói. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
- Ách ...
...
- Thiên a! Mục Thương Sinh lại bị Phong Liệt xử lí? Cái thế giới này cũng quá điên cuồng đi!
- Mục Thương Sinh chính là cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ chân chính a!
- Ai! Phong Liệt quả nhiên là sâu không lường được, ta nghĩ sau này ngàn vạn lần không được đối địch cùng hắn a!
- Thánh tử rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Phong Liệt tuyệt đối không thể nào có thể đánh bại Thánh tử được, nhất định là xảy ra điều gì ngoài ý muốn!
"..."
Lúc này, Phong Liệt cùng Tiểu ma nữ khoẻ mạnh hiện ra trong tầm mắt của mọi người, mà Mục Thương Sinh lại không thấy bóng dáng, rất hiển nhiên, thắng lợi của trận đại chiến này thuộc về Phong Liệt.
Nơi xa, vẻ mặt của một vài cường giả trẻ tuổi đang ẩn núp trong bóng tối quan sát tình hình chiến đấu cũng không khỏi trở nên khiếp sợ cùng không tin, trong ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt, vẻ kính sợ càng nồng đậm thêm vài phần.
Hơn nữa là Tống Ngọc cùng sáu tên đệ tử Phiêu Miểu Thiên Cung lưu lại phía sau gò đất, một đám sắc mặt khó coi muốn chết, trong ánh mắt tràn đầy sự lo lắng.
Sắc mặt của Tống Ngọc hơi do dự một chút, ánh mắt chợt trở nên hung ác, nói với sáu người còn lại:
- Đi! Chúng ta trước tiên đi gặp Phong Liệt!
- A? Đại ... đại sư huynh, ngay cả Thánh tử cũng không phải là đối thủ của Phong Liệt, chúng ta ...
Một gã đệ tử Phiêu Miểu Thiên Cung chần chờ một chút nói.
- Hừ! Phong Liệt chỉ là một tên cao thủ Hóa Đan Cảnh nho nhỏ, làm sao có thể đánh bại Thánh tử được? Nhất định là dựa vào bàng môn tà đạo để thủ thắng, chẳng lẽ chúng ta còn sợ hắn hay sao?
Tống Ngọc hừ lạnh nói.
- Đại sư huynh nói không sai! Chúng ta cũng là thiên tài nhất lưu, tuyệt không phải là người mà kẻ đầu đường xó chợ có thể sánh bằng, hôm nay cường địch trước mặt, há có thể làm yếu đi danh tiếng của sư môn?
Thiếu niên họ Trịnh kia nói một cách vô cùng chính nghĩa, ánh mắt cực kỳ bén nhọn.
- Không sai! Phiêu Miểu Thiên Cung của chúng ta từ xa xưa đã danh chấn thiên hạ, sao phải e sợ người nào chứ? Sao có thể bị một đệ tử nho nhỏ của Ma Long Giáo dọa sợ!
"..."
Một đám đệ tử Phiêu Miểu Thiên Cung không khỏi lòng đầy căm phẫn, sát khí tràn đầy trên mặt.
Sau khi thương nghị một chút, sáu người đồng thời triển khai thân hình, trực tiếp đánh tới Phong Liệt cùng Tiểu ma nữ ở phía đối diện.
Khoảng cách hơn mười dặm nháy mắt đã được rút ngắn, một đám đệ tử Phiêu Miểu Thiên Cung bày trận thế ra, thân hình đứng lại ở phía trước cách Phong Liệt ngoài ngàn trượng, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
- Đứng lại!
Tống Ngọc quát lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay từ xa chỉ vào Phong Liệt, nói:
- Phong Liệt! Thánh tử của chúng ta đâu?
- Hả?
Phong Liệt lạnh lùng liếc mắt nhìn sáu người một cái, khóe miệng hơi lộ ra một tia sát ý, hắn lạnh nhạt nói:
- Mục Thương Sinh đã chết.
- Cái gì? Chuyện đó là không thể nào!
Mặc dù trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng giờ phút này từ trong miệng Phong Liệt biết được Mục Thương Sinh đã chết, đám người Tống Ngọc vẫn rất khó có thể tiếp nhận, sắc mặt một đám nhất thời đại biến, ánh mắt vừa sợ vừa giận, gắt gao nhìn chằm chằm vào Phong Liệt.
Thánh tử, Thánh nữ của Phiêu Miểu Thiên Cung địa vị tôn sùng vô cùng, sau này cũng có thể chấp chưởng địa vị cung chủ, thân phận so sánh với đám người Tống Ngọc cao quý đâu chỉ hơn gấp trăm ngàn lần.
Hôm nay, mới vừa tiến vào Thiên Long Vực liền chết mất Thánh tử, đám người Tống Ngọc sau khi trở về, chắc chắn cũng sẽ bị liên lụy a.
Sau khi cả kinh, Tống Ngọc cắn răng, đột nhiên tức giận quát to một tiếng:
- Các vị sư đệ, tu vi của Thánh tử tinh thâm, tuyệt đối không thể nào chết trong tay Phong Liệt được! Chúng ta trước tiên bắt Phong Liệt lại, sau đó sẽ tra hỏi nơi hạ lạc của Thánh tử! Giết!
"Xuy ..."
Thoáng chốc, một đạo kiếm khí sắc bén vô cùng xỏ xuyên qua trường không, cấp tốc bắn về phía Phong Liệt, sát khí kinh khủng làm cho người ta hít thở không thông.
Tống Ngọc đã là cường giả Hóa Đan Cảnh Ngũ Trọng Thiên, tu luyện lại là kiếm thuật thượng thừa của Phiêu Miểu Thiên Cung, một kiếm nén giận này đủ để dễ dàng đâm thủng một ngọn núi lớn, cơ hồ mang theo sức mạnh vô địch.
- Tới tốt!
Phong Liệt cũng là không sợ hãi chút nào, hắn lạnh lùng cười một tiếng, không hề hoa mỹ chút nào hung hăng xuất ra một quyền!
"Oanh ..."
Quyền ảnh khổng lồ hàm chứa lực lượng dời núi lấp biển, làm hư không cũng chấn động không dứt.
Sau một khắc, quyền phong hùng hồn thế như chẻ tre, dễ dàng đánh nát bấy kiếm khí của Tống Ngọc, sau đó, vừa hung hăng tàn nhẫn đánh đến trước người Tống Ngọc, thế không thể đỡ.
- Không tốt!
Khuôn mặt Tống Ngọc liền biến sắc, hắn thật sự không nghĩ tới một quyền tùy ý của Phong Liệt cũng có được uy lực như thế, điều này thật sự vượt ra khỏi dự liệu của hắn.
Trường kiếm trong tay hắn liên tục huy vũ, trong chớp mắt, một đạo kiếm thuẫn màu bạc hiện ra chắn trước người hắn.
Đồng thời, trên người hắn cũng chợt hiện ra một bảo giáp hộ thể lam mang lóng lánh.
"Phanh ..."
Một tiếng động lớn vang lên.
Kiếm thuẫn màu bạc ngay tức khắc bị quyền ảnh đánh tới nát bấy!
Ngay sau đó, Tống Ngọc kêu thảm một tiếng, thoáng cái bị đánh ra xa mấy ngàn trượng.
Mà theo hắn cấp tốc lui về phía sau, không trung đột nhiên vang lên mấy tiếng "Phốc phốc" nhẹ.
Sau một khắc, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, lúc Tống Ngọc rơi trên mặt đất, thân thể đột nhiên biến thành mười bảy mười tám khối, linh linh tán tán té rớt ở cả vùng đất, thê thảm không nỡ nhìn.