Nghe Chu Vũ nói vậy, bọn người Triệu Thung, Liêu Văn Huy đều không khỏi kích động một trận. Cả đám xoa tay, gần như muốn thay Phong Liệt đồng ý đề nghị này.
Bọn họ đều tuổi trẻ khí thịnh, huyết khí đang lúc phương cương, đối với những việc tranh đấu tàn nhẫn như thế này đều vô cùng ham thích.
Trong lòng Phong Liệt chợt động, ánh mắt hơi nheo lại.
- Chu hộ pháp, ngươi nói lôi đài đã bắt đầu từ ngày hôm qua?
- Không sai!
Chu Vũ đáp.
- Kẻ chủ trì phía sau màn của Kim Long giáo là Kim Sở Ngạn sao?
Phong Liệt mỉm cười hỏi.
- Hử? Sao ngươi biết được? Đúng vậy, người phát động đúng là thập thái tử của Kim Long thiên triều – Kim Sở Ngạn!
Vẻ mặt Chu Vũ hơi ngẩn ngơ.
- Hừ! Kim Sở Ngạn sao? Xem ra ngươi còn chưa chịu từ bỏ ý định!
Trong lòng Phong Liệt âm thầm cười lạnh, từ mấy câu nãy giờ mà hắn đã suy đoán ra tám chín phần mười. Chỉ sợ đây chính là âm mưu của Kim Sở Ngạn, mục đích tất nhiên là chính mình.
Hắn vốn định lập tức đáp ứng, nhưng lại lo đến Diệp Thiên Tử đang bế quan, lông mày không khỏi nhíu lại.
Đúng lúc này, phía sau đột nhiên vang lên một tiếng bước chân nhẹ nhàng.
- Phong Liệt, xảy ra chuyện gì à?
Người lên tiếng đúng là DIệp Thiên Tử. Xem ra nàng vừa tỉ mỉ ăn mặc một phen, vốn đã là giai nhân tuyệt sắc khó gặp, giờ phút này lại càng thêm xinh đẹp lóa mắt, làm chúng nam nhân ở đây đều không khỏi cảm thấy kinh diễm.
Trong lòng Phong Liệt cũng không khỏi sinh ra chút tự hào, hắn mỉm cười, vừa định giải thích cho giai nhân thì đồng tử chợt co rụt lại, nhìn giai nhân đi tới mà hít một hơi khí lạnh.
- Cửu... Cửu trọng thiên?
Đang lúc Phong Liệt kinh hãi, Liêu Văn Huy bên cạnh vội vàng giải thích cho Diệp Thiên Tử: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Diệp sư muội, là người của Kim Long giáo đang lập lôi đài muốn khiêu chiến đệ tử Ma Long giáo chúng ta, đã có không ít người đi...
Nghe xong, hai mắt Diệp Thiên Tử nhất thời sáng lên, nhịn không được mà vỗ tay hoan hô nói:
- Như vậy là có náo nhiệt để xem rồi? Thật tốt quá! Phong Liệt, dẫn người ta đi xem được không?
- Ách...
Ở Long Huyết Đại Lục, trong đại đa số võ giả thành trì đều là cấm động võ, bởi vì lực lượng gây thiệt hại Long Vũ Giả thật sự quá mạnh mẽ, hơn nữa là cao thủ Thần Thông Cảnh trở lên, chỉ cần không cẩn thận một cái thậm chí có thể đem toàn bộ tòa thành trì hóa thành phế tích.
Mà đấu vũ tràng bên trong thành, cũng là một nơi không tệ cung cấp cho các võ giả giải quyết mâu thuẫn với nhau, rất được Long Vũ Giả hoan nghênh.
Long Huyết đấu vũ tràng Phi Long Thành, chính là một đấu vũ tràng có lịch sử dài lâu nhất trên đại lục, chi nhánh cơ hồ có ở khắp cả Long Huyết Đại Lục.
Dưới sự hướng dẫn của Chu Vũ, Phong Liệt mang theo một đám đệ tử Ám Vũ Viện đi tới một sân nhỏ ở phía đông bên ngoài Phi Long Thành.
Sân nhỏ này nhìn qua cực kỳ đơn sơ, không có cửa đồ sộ, không có cung điện màu sáng lóng lánh, trên cổng có năm chữ nhỏ Long Huyết đấu vũ tràng màu đỏ như máu sáng loáng, xiêu xiêu vẹo vẹo, hai bên ngoài cửa còn có tráng hán là người bình thường đang đứng ngủ gật, thật sự là rất tầm thường.
Bất quá, mọi người cũng không có chút lòng khinh thị nào, bởi vì cửa của đấu vũ tràng có thể nói là người ra người vào tấp nập, mỗi thời mỗi khắc đều có ngàn vạn người ra ra vào vào, nối liền không dứt, tiếng động lớn rầm rĩ vang lên tận mây xanh.
Trong đó không thiếu một vài cường giả Thần Thông Cảnh, Hóa Đan Cảnh, phô trương lớn, tiếng hô của các loại hung thú ầm ĩ lớn tới rung trời.
Chỉ đứng ở ngoài cửa đã có thể làm cho người ta sinh ra một cảm giác nhiệt huyết sôi trào, trên mặt của một đám đệ tử trẻ tuổi của Ám Vũ Viện cũng không khỏi lộ ra vẻ kích động.
Mà sau một khắc, sau khi đám người Phong Liệt tiến vào đại môn của đấu vũ tràng, hoàn cảnh chung quanh nhất thời biến đổi, mọi người thoáng cái tiến vào một khoảng không trong thiên địa, đập vào mắt tất cả mọi người chính là vô số đầu người đang đứng khắp mọi nơi trong đấu vũ tràng, trong tai truyền đến tiếng hô hoán, gào thét long trời lở đất.
- Hoa … hoa … hoa …
Một luồng sóng reo hò điếc tai nhức óc.
Diệp Thiên Tử nhịn không được dùng hai tay che lỗ tai lại, đôi lông mày khe khẽ chau lên, nói:
-Phong Liệt, nơi này thật sự rất ầm ĩ a!
Phong Liệt khẽ mỉm cười, nói:
-Ngươi nếu không thích, thì về nhà trước chờ ta đi.
-Không được! Ta muốn nhìn xem ngươi dạy dỗ người của Kim Long Giáo thế nào!
Diệp Thiên Tử vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên, lắc đầu nói.
Mà giờ khắc này, đám người Liêu Văn Huy, Triệu Trang cũng không khỏi cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, chiến ý trong mắt mạnh mẽ dâng lên, không khí sôi trào ở nơi này đúng là đủ để khiến người ta điên cuồng, dễ dàng liền khơi dậy tính tính hiếu chiến của nam nhân.
Từng đấu vũ tràng đều được bố trí tại sâu dưới đất tới mấy trăm trượng, bị một cấm chế tòa có hình dạng là một cái chén lớn treo ngược bao phủ lấy xung quanh, tách ra khỏi thính phòng phía ngoài, thính phòng còn lại là có hình bậc thang kéo dài hướng về phía trước, đủ để chịu tải mấy chục vạn người vây xem.
Trong không khí tràn ngập một mùi máu tanh cổ xưa nhàn nhạt, làm người ta rất dễ nghĩ đến nơi đây là một cổ chiến trường đã trải qua ngàn vạn lần đại chiến, tồn tại vô số vong hồn.
-Phong đại nhân, Kim Long Giáo mướn sân bên kia!
Chu Vũ chỉ chỉ một chiếc hố lớn khổng lồ ở phía xa kia, truyền âm nói với Phong Liệt.
-Ừm.
Phong Liệt gật đầu, một bên chậm rãi tiến lên, một bên ngưng mắt nhìn lại.
Người xem ở chung quanh sân đấu này cùng với những sân đấu khác có sự bất đồng, trên căn bản đều là một loạt những nhân sĩ mặc đồng loạt trang phục giáo phái, hơn nữa phần lớn là đệ tử của thập đại Chân Long giáo phái.
Giờ phút này, có kết giới đặc biệt tách khu vực giữa sân với xung quanh ra riêng biệt, đang có hai gã võ giả chiến đấu với nhau, khó phân thắng bại.
-Mau nhìn! Là Phong Liệt của Ma Long Giáo tới!
- Ừm? Phong Liệt tới? Lần này có trò hay để nhìn a! Di, mỹ nữ kia là ai? Thật xinh đẹp a!
- Đó chính là Nhị tiểu thư Diệp Thiên Tử một trong những dòng chính của Sở gia chiếm cứ lục thập tứ tọa phó thành! Ngươi đừng có đánh chủ ý lên người ta, người ta là hoa đã có chủ!
- Uy! Nghe nói Phong Liệt từng chém chết Kim Sở Ngạn, không biết là thật hay giả a?
- Ngừng! Kim Sở Ngạn bây giờ còn sống, ngươi nói chuyện này là thật hay giả a?
- Chuyện này thiên chân vạn xác! Một vị tiền bối của Phong Sát Minh chúng ta tận mắt thấy Phong Liệt chém đầu Kim Sở Ngạn! Kim Sở Ngạn nếu có thể còn sống chỉ sợ cũng phải trả một cái giá đắt mà chúng ta không tưởng tượng nổi!
- Không biết lần này cuộc chiến giữa Kim Sở Ngạn cùng Phong Liệt người nào có thể thắng được?
- Hừ hừ! Cần quái gì phải quản tới chuyện ai thắng ai thua, tốt nhất là có thể đồng quy vu tận, chúng ta chỉ cần xem cuộc vui là tốt rồi!
"..."
Phong Liệt đến, từ xa liền rơi vào trong mắt của đệ tử các đại giáo phái, hai mắt của đám người kia không khỏi sáng choang, tâm thần mong đợi.
Việc thù hận của Phong Liệt cùng Kim Sở Ngạn đã sớm ồn ào khiến tất cả mọi người đều biết, bởi vậy đã gia tăng thêm không ít người xem.